Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 966: Dọa dẫm

Nghe được như thế, sắc mặt toàn bộ tu sĩ bên trong Động Phủ đại biến.

Một khắc đồng hồ có thể khôi phục được bao nhiêu đây?

Huống chi nơi này còn một ít Huyết Ma chưa có chém giết

- Đối phương đến bao nhiêu người?

Diệp Hạo hỏi.

- Hình như toàn bộ tu sĩ Ma Tộc đều đến.

Tâm Ma nói tiếp

- Còn một việc ta phải nói cho chư vị, ta đã đánh chết một tên thiên kiêu Ma tộc phụ trách một cái chủ vị trận pháp.

- Mà vị trí này đã bị ta thay thế, nói cách khác, các ngươi từ phương vị của ta đi ra ngoài có thể không tổn thương một sợi lông tóc.

Tâm Ma vừa dứt lời, ánh mắt tu sĩ toàn trường đều trở nên sáng ngời nhìn Tâm Ma.

- Chúng ta được cứu rồi.

- Chỉ cần có thể đi ra Cửu U Luyện Hồn Trận, đến lúc đó dưới tình huống 1 vs 1, ai sợ ai chứ?

- Phe chúng ta có tới 6 tôn cự đầu nha.

Ngay lúc Nhân tộc cùng Yêu tộc kích động, Tâm Ma lại mở miệng nói

- Ta còn chưa nói xong đâu?

Ánh mắt đám người lại nhìn về phía Tâm Ma.

- Ta đã bỏ ra cái giá thật lớn để chui vào Ma tộc, đại giới cụ thể ta không tiện nói với các ngươi, ta liều sống liều chết giải cứu các ngươi, các ngươi cũng nên có một chút biểu thị chứ?

Tâm Ma vừa nói vừa xoa xoa tay.

- Ngươi muốn cái gì?

Sư Hống mở miệng hỏi.

- Các ngươi cho ta một phần ba Huyết Tinh trên người là được, ta nghĩ yêu cầu này không quá phận đi.

Tâm Ma trừng mắt nói.

Nghe qua có vẻ không quá phận.

Vấn đề là nếu Tâm Ma chiếm được nhiều Huyết Tinh như vậy, chẳng phải hắn sẽ vấn đỉnh đệ nhất sao?

- Ta khuyên chư vị sớm quyết định, không nên cảm thấy xông ra trận pháp liền an ổn, phải biết chút nữa các ngươi còn phải đánh với Ma tộc một trận đó?

Tâm Ma cười híp mắt nói.

- Cho ngươi.

Chung Thần Tú ném một cái túi Càn Khôn cho Tâm Ma.

Tâm Ma cũng không thèm nhìn mà tiện tay ném vào túi Càn Khôn mình

- Chư vị đều là người có mặt mũi, chắc chắn sẽ không có hành động khác chứ.

- Cho ngươi.

- Cho ngươi.

- Cho ngươi.

Từng tu sĩ Nhân tộc ném túi Càn Khôn cho Tâm Ma.

Không lâu sau chỉ còn lại tam cự đầu.

Thấy rất nhiều tu sĩ nhìn về phía bản thân, Diệp Hạo vứt một cái túi Càn Khôn cho Tâm Ma

- Cho ngươi.

Trác Tinh Nhi đã được chứng kiến thực lực Tâm Ma, nàng rõ ràng thực lực vị này không thua bản thân, bởi vậy nàng cũng ném một cái túi Càn Khôn cho hắn.

Lần này, Nhân tộc chỉ còn lại Ngọc Long.

- Ngọc Long, bán cho hắn một cái nhân tình, đối với ngươi sẽ có chỗ tốt.

Trác Tinh Nhi nhìn thấy Ngọc Long chần chờ thì nói ra.

- Ngươi có ý gì?

Ngọc Long khẽ giật mình.

- Vị này có thực lực không kém hơn ngươi.

Trác Tinh Nhi nói làm người ta kinh ngạc đến chết cũng không thôi, bất quá tu sĩ giữa sân ngẫm lại cũng cảm thấy bình thường, nếu không có thực lực cấp bậc thập đại cự đầu, hắn dám doạ dẫm nhiều tu sĩ như vậy sao?

Nghe được như thế, Ngọc Long không chần chờ nữa ném một cái túi Càn Khôn cho Tâm Ma.

Lúc này, Tâm Ma nhìn về phía Yêu tộc nói

- Các ngươi thì sao?

- Ngươi phải cam đoan chúng ta có thể xuyên qua trận pháp an toàn.

Sư Hống trầm giọng nói.

- Ta không những bảo đảm an toàn cho các ngươi xuyên qua trận pháp, đồng thời, ta cam đoan có thể đánh giết một tôn cự đầu Ma tộc.

Tâm Ma bình tĩnh nhìn Sư Hống nói.

Đánh giết?

Nghe được hai chữ này, sắc mặt đám người Sư Hống đại biến.

Đi đến cấp bậc thập đại cự đầu, ai không có át chủ bài?

Ai dám nói có thể đánh giết đối phương chứ?

Nhưng hiện tại, Tâm Ma lại nói chắc như đinh đóng cột với Sư Hống rằng hắn có thể đánh giết một tôn cự đầu Ma tộc.

Đám người Sư Hống liếc nhau, nhao nhao giao một phần ba Huyết Tinh cho Huyết Ma.

- Một khắc đồng hồ sau trận pháp sẽ vận chuyển, các ngươi phải xông về hướng Đoái Vị, cũng chính là vị trí này.

Tâm Ma vừa nói vừa khắc hoạ một tấm trận đồ giữa không trung.

- Tốt, ta phải rời đi, các ngươi đừng giấu giếm nữa, mau chóng giải quyết những Huyết Ma này đi.

Tâm Ma vừa dứt lời lại lặng yên không một tiếng động rời đi.

Lúc Tâm Ma rời đi, đám cự đầu cũng không chần chờ mà nhao nhao triệu hoán thần hồn phân thân đi ra trợ giúp tu sĩ giữa sân chém giết Huyết Ma.

Ngắn ngủi 1 phút, toàn bộ Huyết Ma đã bị tru sát.

- Tạm thời thu Huyết Ma vào túi Càn Khôn chuyên môn, sau khi giải quyết chuyện Ma tộc lại luyện hóa.

Lúc này, Diệp Hạo nói ra.

Tất cả mọi người không dám trì hoãn, nhao nhao lấy Liệu Thương Đan tốt nhất trên người ra.

- Chậm đã.

Diệp Hạo lại hô.

Tu sĩ toàn trường tức khắc nhìn về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo khẽ động tâm thần lấy ra hơn 300 bình ngọc ném tới trước mặt mọi người.

- Các ngươi phục dụng của ta đi, hiệu quả sẽ tốt hơn một chút.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra.

Đám người nghi ngờ lấy Tiên Đan từ trong bình ngọc ra.

Sau một khắc, bọn họ đều lộ ra vẻ mặt chấn kinh.

Bên trên mỗi một khỏa Tiên Đan đều có từng cái hoa văn tinh xảo.

Đan Văn!

Cực Phẩm Tiên Đan!

- Khỏa Cực Phẩm Tiên Đan này đấu giá cũng phải mấy vạn Trung Phẩm Tiên Thạch.

- Diệp Hạo một hơi đưa hơn 300 khỏa.

- Cái này cần bao nhiêu đại phách lực đây.

- Diệp Hạo đưa cho Nhân tộc cũng thôi đi, sao hắn cũng đưa cho chúng ta?

- Thu mua lòng người? Không cần thiết, chúng ta không cùng một chủng tộc.

Mặc kệ nói thế nào, hơn 300 tu sĩ Nhân tộc cùng Yêu tộc vẫn uống viên Cực Phẩm Tiên Đan này.

Bởi vì muốn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong trong thời gian ngắn chỉ có Cực Phẩm Tiên Đan mới làm được.

Cho dù Thượng Phẩm Đan cũng không được.

Phát giác được mình khôi phục nhanh chóng, tu sĩ Nhân tộc cùng Yêu tộc mơ hồ hưng phấn hẳn lên.

Bọn họ muốn biết chút nữa Ma tộc có giật nảy cả mình hay không?

Kỳ thật, Nam Môn Vô Thường sắp xếp khá chính xác, dựa theo hắn suy đoán, hai tộc chém giết Huyết Ma phải tốn mấy phút, sau đó còn phải luyện hóa a.

Quá trình luyện hóa sẽ tiêu hao thực lực bọn họ.

Về phần tại sao không tiếp tục kéo dài thời gian, bởi vì hắn lo lắng có tu sĩ trước giờ luyện hóa sẽ xong ra phá trận bọn họ.

Nam Môn Vô Thường đã cân nhắc hết thảy mọi thứ, nhưng hắn lại không thể cân nhắc đến biến cố Tâm Ma.

Sau một khắc, cơ hồ toàn bộ tu sĩ đều khôi phục.

Nhưng chỉ có 6 vị chưa kịp khôi phục, bởi vì thương thế bọn hắn quá nặng, dù Cực Phẩm Đan cũng khó khỏi hẳn trong thời gian ngắn, bất quá cũng may đoạn thời gian này cũng khôi phục một chút sức chiến đấu.

Hống!

Hống!

Hống!

Đúng lúc này, từng đạo ma âm vang dội khắp Động Phủ, tiếp lấy, từng đạo ma ảnh to lớn xuất hiện khắp bốn phía.

- Xông dọc theo Đoái Vị.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

Diệp Hạo một ngựa đi đầu phóng về phía trước.

Trác Tinh Nhi, Ngọc Long phụ trách cánh trái cùng cánh phải, Tam Nhãn Kim Tình Thú phụ trách hậu phương, Cửu Vĩ Thiên Hồ, Sư Hống phụ trách hậu phương trái phải, thiên kiêu 33 Chuyển phụ trách ngoại vi, hơn 300 tên tu sĩ tạo thành một mũi khoan tiến về phía trước.

Một đoàn người vừa xông ra Động Phủ thì nhìn thấy chín đạo ma ảnh to lớn đứng sừng sững chín phương vị trong Thiên Địa, khắp bốn phía chín đạo ma ảnh còn có những bóng mờ mờ ảo ảo ma ảnh có hình thể, uy thế yếu hơn không ít chín đạo ma ảnh.

Cùng lúc đó, trong hư không bị một cỗ lực lượng thần bí bao phủ vọt tới đám người, thức hải đám người đều cảm thấy một trận rung chuyển.

Bạn cần đăng nhập để bình luận