Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1898: Bại Gia

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Sắc mặt Hà Hồng Bảo trở nên khó coi.

Dù hắn có ngốc cũng nhìn ra tu vi Diệp Hạo cao hơn bản thân hắn.

- Ngươi muốn làm gì?

- Ngươi cự tuyệt toàn bộ Đệ Tử Hàn là đạo lý gì?

Diệp Hạo nhìn Hà Hồng Bảo, nhàn nhạt hỏi.

- Ngươi vì Hàn Sở Di mà đến?

- Ừm.

- Hiện tại danh ngạch chiêu sinh cũng đã báo lên.

- Đây là chuyện của ngươi.

Diệp Hạo nhún vai một cái, nói tiếp.

- Tóm lại, toàn bộ đệ tử Hàn gia nhất định phải tiến vào Thánh Đức Thư Viện, nếu không ta se công khai sự việc mình vừa thấy ra ngoài.

Diệp Hạo nói xong, trong tay đã xuất hiện một Lưu Ảnh Thạch.

Sắc mặt Hà Hồng Bảo thay đổi.

Hắn không ngờ Diệp Hạo lại dùng Lưu Ảnh Thạch ghi chép lại hình ảnh vừa rồi.

-Ngươi là ai?

- Ngươi không có tư cách biết rõ

Diệp Hạo nói đến đây, nhìn về phía Tiểu Nhị nói:

- Còn không đi?

Tiểu Nhị há to miệng muốn nói điều gì nhưng Diệp Hạo đã chen ngang.

- Ta biết ngươi muốn nói gì? Ngươi yên tâm, đệ đệ ngươi sẽ tiến vào Thánh Đức Thư Viện, ta tin tưởng chuyện này Hà Đạo Sư sẽ xử lý tốt, đúng không, Hà Đạo Sư?

Hà Hồng Bảo âm trầm nhẹ gật đầu.

- Ngươi thấy chưa?

Tiểu Nhị đi theo Diệp Hạo ra khỏi phòng Hà Hồng Bảo, Diệp Hạo tựa hồ phát giác được điều gì, hừ lạnh một tiếng chấn nát một sợi Thần Niệm âm thầm đi theo hắn.

- Ngươi muốn chết à?

Sóng âm kinh khủng dọc theo Thần Niệm phá toái đánh vào thức hải Hà Hồng Bảo

Hà Hồng Bảo há miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Hắn nhìn phương Diệp Hạo rời đi, trong mắt đầy hoảng sợ.

- Làm sao có thể?

Thông qua thăm dò Hà Hồng Bảo biết rõ tu vi Diệp Hạo mạnh hơn bản thân, nhưng hắn không ngờ sẽ mạnh đến như vậy?

Vị này rốt cuộc là ai?

Hà Hồng Bảo muốn biết vấn đề này.

Bất quá hắn lại biết, việc cấp bách hiện tại bản thân cần làm là đưa toàn bộ Đệ Tử Hàn gia đến Thánh Đức Thư Viện.

Mỗi Đạo Sư thông báo số lượng học sinh tuyển dụng cố định.

Lần này hắn tuyển bạt 600 học sinh, mà gần như tất cả đều cho hắn chỗ tốt.

Chẳng lẽ Hà Hồng Bảo phải báo ra một số học sinh không hợp cách?

Nếu như vậy, thanh danh hắn sẽ bị hủy.

Chỉ có một biện pháp thông qua.

Giao dịch.

Mua sắm một vài danh ngạch trong tay các Đạo Sư khác.

Vừa nghĩ tới bản thân phải mua 10 danh ngạch, Hà Hồng Bảo có loại xúc động muốn khóc.

Đám kia gia hỏa nhất định sẽ rao giá trên trời.

- Đáng chết.

Hà Hồng Bảo thấp giọng gào thét.

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

- Lần này cảm ơn ngươi.

Đi đến một chỗ đình nghỉ mát, Tiểu Nhị hướng Diệp Hạo cảm tạ.

- Vì đệ đệ ngươi tiến vào Thánh Đức Thư Viện thì phải hi sinh thân thể.

Diệp Hạo nhìn Tiểu Nhị nói:

- Ta không cảm thấy loại hành vi như ngươi sáng suốt đâu.

- Tư chất đệ đệ ta là Nhị Phẩm, nhưng vì chúng ta không có tặng lễ, nên bị Hà Hồng Bảo đánh rớt.

Tiểu Nhị đỏ mắt nói:

- Đệ đệ ta nếu không vào được Thánh Đức Thư Viện, đời này hắn sẽ bị hủy.

- Hủy chưa chắc.

Diệp Hạo hơi lắc đầu.

- Nhưng ngươi hủy là thật.

Tiểu Nhị rũ đầu xuống.

- Về sau ngươi ở Thánh Đức Thư Viện nếu gặp được sự tình không giải quyết được có thể tìm Hàn Sở Di.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút, nói.

- Hàn Sở Di?

Tiểu Nhị khẽ giật mình.

Cái tên này sao nàng có thể không biết.

Dù sao nàng cũng là Tu Sĩ Quang Minh Vực.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó rời đi.

Văn phòng Tử Đế!

Diệp Hạo vừa đến cửa phòng đã thấy Thạch Nam đang buồn bực ngán ngẩm nhìn điển tịch.

- Cô rất nhàm chán à?

Diệp Hạo xích lại gần sau hỏi.

Thạch Nam giật nảy mình.

Nàng vô ý thức vung ra một quyền đến Diệp Hạo.

Bất quá lại bị Diệp Hạo nắm được cổ tay nàng.

- Là ta đây.

Thạch Nam vô ý thức rút tay lại nhưng vẫn không có cách nào rút ra được.

- Ngươi…

Diệp Hạo cười buông lỏng tay.

Thạch Nam kinh nghi nhìn Diệp Hạo.

- Tại sao ta cảm thấy tu vi ngươi lại cường đại thêm rồi?

- Ta cường đại không phải chuyện bình thường ở huyện?

- Thế nhưng chúng ta tách ra mới qua bao lâu đâu?

Thạch Nam có chút không thể lý giải.

- Tử Đế đâu rồi?

- Gọi Viện Trưởng.

- Ta cũng không phải người Thánh Đức Thư Viện các ngươi.

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Nhưng ngươi là Đặc Sính Đạo Sư của Thư Viện.

- Cô cũng đã nói là Đặc Sính rồi.

- Ngươi.

- Tại sao ta nhìn không thấu tu vi của ngươi?

Đúng lúc này, một đạo thanh âm phiêu miểu vang lên trong tai Diệp Hạo, lông tơ toàn thân hắn trong khoảnh khắc nổ tung, hắn cảnh giác nhìn bốn phía, rất nhanh đã thấy được một đạo thân ảnh bao phủ trong tầng tầng tử quang.

- Cô muốn hù chết ta sao?

Diệp Hạo tức giận nói.

- Xác thực là ngươi muốn hù chết ta cơ.

Tử Đế chậm rãi mở miệng.

- Chỉ tu vi tăng lên thôi mà.

- Vừa mới qua lâu, mà ngươi tăng lên bao nhiêu?

- Tăng lên một cảnh giới hà.

Nghe vậy, trong mắt Tử Đế lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi:

- Cảnh giới ngươi tăng lên hẳn rất khó.

Theo lý thuyết, tu sĩ có nội tình càng hùng hậu, tăng lên càng khó.

- Ta vận dụng một nhóm Thời Gian Tinh Thạch

Diệp Hạo trả lời.

- Một nhóm Thời Gian Tinh Thạch?

Thạch Nam không khỏi hô to.

- Ngươi có thể nói cho ta biết, một nhóm Thời Gian Tinh Thạch trong miệng ngươi là bao nhiêu không?

- 44 viên Thời Gian Tinh Thạch hoàn hảo vô khuyết.

Diệp Hạo đón ánh mắt Thạch Nam, đáp lời.

- Ngươi xông vào Cấm Địa?

Thạch Nam hoảng sợ hỏi lại.

- Cấm Địa có Thời Gian Tinh Thạch hả?

Diệp Hạo kinh ngạc.

- Chẳng lẽ ngươi không lấy Thời Gian Tinh Thạch từ Cấm Địa?

- Không phải.

- Vậy ngươi từ nơi nào lấy được?

- Ta nhặt được.

Thạch Nam hung hăng trừng Diệp Hạo một cái.

- Nhặt cái đại gia ngươi ấy.

Nhặt được?

Gạt quỷ à?

- Nữ nhân phải nói chuyện nhã nhặn, sao lại mắng chửi người ta như thế?

Diệp Hạo im lặng nói.

- Tử Đế, thị nữ của cô làm ta hơi khó chịu, cô nên hảo hảo dạy dỗ lại một phen đi a.

Tử Đế không đáp lại mà nhìn về phía hướng Diệp Thành.

Lần này nàng không khỏi khiếp sợ mở to hai mắt.

- Ngươi đã làm cái gì phiến khu vực kia rồi?

- Phụ cận khu vực kia đều bị Không Gian Đại Trận che đậy.

Diệp Hạo cười nói.

- Bởi vì tầng tầng Không Gian Trận Pháp tiến hành điệp gia, nên thần niệm Đệ Nhị Cảnh cần một chút thời gian mới có thể đột phá.

Diệp Hạo mới vừa nói đến đây, trong mắt Tử Đế tràn đầy kinh sợ.

- Sao ngươi có thể làm được một bước này?

Lần này đến phiên Diệp Hạo lộ ra vẻ chấn kinh.

- Cường độ thần niệm của cô có thể so với Đệ Tam Cảnh.

Nói đến đây Diệp Hạo nghĩ đến gì đó.

- Đúng rồi, cô cũng là cửu cấp thiên tài, chuyện này cũng hợp tình hợp lí.

- Ngươi còn chưa trả lời vấn đề của ta.

Ánh mắt Tử Đế nóng bỏng nhìn Diệp Hạo.

- Cái khác không nói, nói Không Gian Đại Trận phiến khu vực này đi, ta đã đập xuống hơn 3000 Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

Diệp Hạo nói làm cho người ta kinh ngạc đến chết mới thôi.

- Hơn 3000 Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch?

Trái tim Thạch Nam hung hăng run lên một cái.

- Sao ngươi bại gia như thế hở?

Bạn cần đăng nhập để bình luận