Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1447: Huyền Cấp Cửu Phẩm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

- Tám trăm bốn mươi vạn? Ngươi khẳng định không phải đang đùa ta?

- Ta cũng muốn đùa ngươi lắm? Nhưng chuyện này là thật! Diệp Nhật Đạo Sư còn nói, chỉ cần biểu hiện ưu tú, ai cũng có cơ hội lấy được Chủ Cấp Chiến Sủng.

- Ta muốn biết làm sao Diệp Nhật Đạo Sư có nhiều Tiên Thạch như vậy?

- Ngươi đừng quên Diệp Nhật Đạo Sư là Thiên Kiêu trong truyền thuyết? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy sau lưng Diệp Nhật Đạo Sư không có thế lực cường đại?

- Ta không hiểu rõ tại sao Diệp Nhật Đạo Sư làm như vậy? Người khác làm Đạo Sư vì kiếm điểm tích lũy kiếm Tiên Thạch, nhưng Diệp Nhật Đạo Sư lại đi đến nện tiền. Chuyện này thật không hợp lý.

- Cái này ta cũng muốn biết.

Tin tức về Diệp Hạo truyền ra, đừng nói học sinh lớp Hoàng Cấp, ngay cả lớp Huyền Cấp cũng có không ít người nhờ quan hệ muốn vào Hoàng Cấp lớp bốn.

Kha Kiệt biết rõ tính tình Diệp Hạo.

Vì vậy hắn chắc chắn Diệp Hạo sẽ từ chối bất kỳ học sinh nào gia nhập.

Càng về sau, Kha Kiệt biết mình làm gì cũng vô dụng.

Bất đắc dĩ hắn phải nhờ Đạo Sư đi tìm Diệp Hạo.

Nhưng Diệp Hạo lần nữa biến mất.

Đến khi lần nữa hiện thân đã là nửa tháng sau.

Diệp Hạo vừa mới xuất hiện ở Hoàng Cấp lớp bốn, mười mấy Đạo Sư xông tới.

- Diệp Đạo Sư, ta là Hoàng Vệ Hoàng Cấp lớp một, trong lớp ta có một học sinh ngươi nhìn có thể hay không…?

Người thứ nhất mở miệng là một trung niên Đạo Sư.

Diệp Hạo nhìn hắn một cái, nói:

- Không thể.

Lời ít mà ý nhiều.

Trung niên Đạo Sư kia trì trệ.

Hắn không ngờ Diệp Hạo từ chối quá dứt khoát.

- Hoàng Cấp lớp bốn không dự định mở rộng.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Chư vị, đã tới giờ ta phải lên lớp.

Đạo Sư vây quanh Diệp Hạo không thể không mở ra một con đường.

Mà khi hắn sắp đi vào lớp, bốn nữ Trương Ngạo Tuyết hướng hắn phất tay.

- Diệp Đạo Sư.

- Diệp Đạo Sư, ở đây ở đây…

Diệp Hạo nhìn Trương Ngạo Tuyết một cái:

- Bốn người các ngươi vào đi.

- Nhường một chút.

Bốn nữ Trương Ngạo Tuyết hưng phấn đẩy đám người tiến vào phòng học.

Sắc mặt Đạo Sư bốn phía không dễ nhìn.

Diệp Hạo vừa nói Hoàng Cấp lớp bốn không dự định mở rộng, nhưng đảo mắt đã cho phép bốn nữ Trương Ngạo Tuyết tiến vào.

- Diệp Đạo Sư, ngươi có ý gì?

Đạo Sư Hoàng Cấp lớp một có chút tức giận hỏi.

- Hoàng Cấp lớp bốn là địa bàn của ta, ta muốn làm gì là chuyện của ta.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói:

- Ta nói như vậy, ngươi nghe rõ chưa?

- Ngươi —— ngươi…

Đạo Sư kia chỉ Diệp Hạo nhưng không dám nói ra chữ nào.

Dám chỉ trích Thiên Kiêu?

Không muốn sống sao?

Sau khi vào phòng học, Diệp Hạo chú ý thấy ánh mắt tất cả học sinh hầu như đều rơi vào trên người bốn nữ Trương Ngạo Tuyết.

Cái này cũng hợp tình hợp lý.

Bốn nữ Trương Ngạo Tuyết người nào cũng có dáng dấp xinh đẹp, càng quan trọng hơn họ là học sinh lớp Huyền Cấp.

Có lẽ đám người Trương Ngạo Tuyết sẽ không chú ý học sinh lớp Hoàng Cấp, những không đại biểu học sinh lớp Hoàng Cấp sẽ không chú ý họ.

- Đây không phải bốn hoa khôi lớp Huyền Cấp sao?

- Nghe nói bọn họ ở cùng một phòng.

- Thật muốn đi phòng ngủ của họ xem một chút a.

Hồ Minh lộ vẻ mặt ước mơ nói.

Diệp Hạo nhìn Hồ Minh một cái nói:

- Phòng ngủ của họ không có gì có thể nhìn, nói thật rất lộn xộn.

- A! Diệp Đạo Sư, không cho nói.

Bốn nữ Huệ Hàm nghe Diệp Hạo vạch trần nhao nhao lên tiếng.

Diệp Hạo cười nói:

- Cho nên, đừng cảm thấy nữ thần cái gì tốt, họ cũng có một mặt lôi thôi.

Hồ Minh trừng lớn hai mắt.

- Diệp Đạo Sư, ngươi đi rồi?

- Đi rồi.

- Lần sau có thể đưa ta đi không?

- Ngươi có thể hỏi họ.

- Diệp Đạo Sư, ngươi dẫn ta đi phòng ngủ của họ, ta dẫn ngươi đi Quần Phương Các.

Hồ Minh vừa nói đến đây, kêu thảm một tiếng, hắn ôm đầu tức giận nhìn Tề Linh:

- Ngươi đánh ta làm gì?

- Sao ngươi có thể dẫn Diệp Đạo Sư đi địa phương đó?

Trong mắt Tề Linh lấp lóe tia hàn quang.

- Có phải ngươi muốn chết không?

Huệ Hàm hướng Hồ Minh quơ quơ quả đấm.

- Nếu muốn chết thì tỷ tỷ giúp ngươi một tay.

Tống Linh Hương cũng bóp nắm tay lạnh lùng nói.

Sở Yến Hà không nói gì trong mắt thỉnh thoảng hiện lên từng đạo hàn quang.

Hồ Minh thấy vậy vội rụt cổ một cái.

- Ta mới rồi chỉ nói đùa thôi hihi.

Hồ Minh vội vàng cười bồi.

Chưa nói bốn nữ Trương Ngạo Tuyết, chỉ cần một minh Tề Linh thì hắn đã không phải đối thủ.

- Hiện tại, trước tiên kiểm tra việc học của các ngươi một chút.

Diệp Hạo quét mắt cả lớp một lượt, lên tiếng:

- Tề Linh, ngươi lên đây thi triển Thiểm Điện Hồ Thông Linh Thuật ta xem thử.

Tề Linh đứng lên vỗ đầu Thiểm Điện Hồ, ánh mắt Thiểm Điện Hồ lóe lên một cái, theo nàng lên bục giảng.

- Thông Linh Thuật.

Tề Linh vận chuyển Thông Linh Thuật cả người bạo phát ra từng đạo hoàng quang chói mắt, cùng lúc đó, toàn thân Thiểm Điện Hồ cũng bạo phát ra hào quang.

Dần dần hai đoàn ánh sáng dung hợp lại cùng nhau.

Sau khi dung hợp không sai biệt lắm, khí thế toàn thân Tề Linh tăng lên.

- Không phẩy một.

- Không phẩy hai.

- Không phẩy ba.

- Tề Linh thật kinh diễm, thời gian nửa tháng đã thông linh đến mức này?

Trong lớp, học sinh thảo luận, khí thế Tề Linh rốt cục hạ xuống.

- Không phẩy bốn.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Không phẩy bốn có nghĩa sau khi thi triển Thông Linh Thuật, sức chiến đấu của Tề Linh tăng lên bốn thành.

Con số này trong mắt học sinh trong lớp cảm thấy không sai, nhưng trong mắt Diệp Hạo lại xa xa không đủ.

- Diệp Đạo Sư.

Tề Linh có chút lo lắng bất an hỏi.

Diệp Hạo biểu lộ quá bình thản.

Tề Linh không biết Diệp Hạo hài lòng hay không.

- Ngươi tu luyện Thông Linh Thuật câp bậc gì?

Diệp Hạo suy nghĩ hỏi.

- Hoàng Cấp Bát Phẩm.

- Không có Huyền Cấp hả?

- Ta đang góp đủ điểm tích lũy để đi Học Viện hối đoái một môn Huyền Cấp.

Diệp Hạo nhìn Kha Kiệt nói:

- Kha chủ nhiệm, ta đổi Công Pháp của học viện có thể truyền học sinh hay không?

- Không thể.

Kha Kiệt lắc đầu.

- Nếu Học Viện không quy định vậy, điểm tích lũy cũng không có ý nghĩa nữa.

- Vậy ta lấy Công Pháp của bản thân thì sao?

- Vậy thì không thành vấn đề.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động từ bên trong Công Pháp Điện lấy ra một bản điển tịch đưa Tề Linh nói:

- Đây là Huyền Cấp Cửu Phẩm Công Pháp, tu luyện tới cực hạn không kém hơn Địa Cấp Công Pháp.

Tề Linh giật mình.

Toàn trường giật mình.

Thật không ngờ Diệp Hạo lại lấy ra một bản Huyền Cấp Cửu Phẩm Công Pháp?

Mà bọn hắn còn nghe được Diệp Hạo câu nói cuối.

Bản Huyền Cấp Cửu Phẩm Công Pháp này tu luyện tới cực hạn không kém Địa Cấp Công Pháp?

Nói cách khác, bản Huyền Cấp Cửu Phẩm Công Pháp này là Cực Phẩm bên trong Huyền Cấp Công Pháp!

Trong lúc nhất thời, ánh mắt bọn hắn nóng bỏng nhìn Công Pháp trong tay Tề Linh.

- Diệp Đạo Sư, cho ta thật sao?

Tề Linh không thể tưởng tượng nổi hỏi lại.

Cực Phẩm bên trong Huyền Cấp Công Pháp a!

Cả đời này của nàng cũng mua không nổi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận