Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1066: Ước hẹn ba năm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Sợi Công Đức Kim Quang ta cho các ngươi vạn bất đắc dĩ thì không nên sử dụng.

Diệp Hạo nhìn những người trước mặt nói.

- Bởi vì trong tương lai, các người cần nó để đột phá bình cảnh.

- Diệp Công Tử, ngươi còn không cho Lăng tiểu thư?

Diệp Lan cả gan hỏi.

- Lăng Dao hả, ta có an bài riêng.

Diệp Hạo nói đến đây liền dời chủ đề.

- Ngày mai ta sẽ tự mình bố trí Đại Trận Hầu Phủ, đến lúc đó cho dù Tiên Tôn Đỉnh Phong cũng không thể tùy tiện đột phá.

- Bên trong Phủ Khố có vật liệu Trận Đạo.

Diệp Thiên vừa nói đã bị Diệp Hạo ngắt lời.

- Trước đó ta chiếm được một số lượng tài nguyên, vật liệu Trận Đạo có không ít.

- Ngươi chiếm ở đâu?

- Nam Vực.

Nghe được hai chữ Nam Vực hai mắt của Diệp Thiên lập tức mở to.

- Ta nghe nói trước đó Yêu Tộc Nam Vực ngoại trừ Thế Lực cấp Tiên Vương ra, còn lại đều bị vơ vét toàn bộ, không phải…?

- Ta đó.

Diệp Hạo có chút tự hào đáp.

Lăng Dao không khỏi bưng kín cái trán có chút mê hoặc nói.

- Ngươi…ngươi làm sao có thể làm ra loại sự tình này?

- Thế nào.

- Thân phận của ngươi mà cũng làm chuyện bắt chó trộm gà này sao?

- Cướp yêu Tộc cùng thân phận của ta có quan hệ gì đâu?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Chở thực lực của ta đến Tiên Vương ta sẽ quay lại thăm hỏi mấy cái Thế Lực Tiên Vương kia một chút.

- Ngươi không sợ thân bại danh liệt sao?

- Ta đều biến hóa đi làm mà.

Lăng Dao chỉ Diệp Hạo không biết nên nói cái gì nữa.

Kỳ thật đây là khác biệt giá trị quan của mỗi người.

Trong lòng Lăng Dao Diệp Hạo hắn là tồn tại đỉnh thiên lập địa, thế nhưng ai có thể nghĩ Diệp Hạo sẽ đi ăn cướp toàn bộ Nam Vực?

- Chỉ cần tạo phúc cho Nhân Tộc, ta không cảm thấy những việc này sai chỗ nào cả.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Có có qua trăm ngàn năm nữa, Thiên Địa Đại Kiếp hàn lâm trong tương lai, đến lúc đó toàn bộ Cửu Trọng Thiên đều có khả năng sụp đổ, bởi vậy thực lực Nhân Tộc gia tăng thêm một bước nữa thì cơ hội sống sót mới được gia tăng.

- Thiên Địa Đại Kiếp?

Tâm thân Diệp Thiên run lên.

- Tiếp qua mười năm Cửu Trọng Thiên sẽ nghênh đón thời kỳ suy bại, bất quá cường giả Cửu Trọng Thiên mặc dù đã chuẩn bị toàn lực ngăn chặn nhưng ta có cảm giác mơ hồ không thể ngăn cản được.

Diệp Hạo trầm ngâm nói.

- Cửu Trọng Thiên nếu không ngăn cản nổi thì cường giả Bát Trọng Thiên làm sao có tâm tư ngăn cản? Có thể một vài cường giả Tiên Vương Bát Trọng Thiên giáng lâm ở Thất Trọng Thiên nhưng nếu việc cứ lập đi lập lại như vậy thì cuối cùng chỉ còn lại một mình Nhất Trọng Thiên mà đến lúc đó thì cường giả cũng không chắc còn nhiều nữa.

- Càng thêm trọng yếu là toàn bộ Thế Lực cấp Tiên Vương sẽ cùng giáng lâm.

- Có thể tưởng tượng được cảnh tượng vì chiếm đoạt địa bàn cùng tài nguyên, mà ngọn lửa chiến tranh sẽ lan tràn khắp Tam Trọng Thiên.

Nghe được như thế, sắc mặt Diệp Thiên trắng bệch.

- Diệp Hạo, Tứ Phương Hầu Phủ không có Tiên Vương cường giả tọa trấn đến lúc đó thì làm như thế nào?

Hứa Khả Tâm lo âu nhìn Diệp Hạo hỏi.

- Đợi đến khi Tam Trọng Thiên đại loạn, ta nghĩ ta đã có thể đặt chấn đến Tiên Vương cảnh, đến lúc đó Tam Trọng Thiên nếu thực sự không thể tiếp tục ở được nữa ta sẽ mang các người đến Nhất Trọng Thiên.

Diệp Hạo nói.

- Ta ở Nhất Trọng Thiên đã chiếm 24 Đại Vực, ta muốn dung nạp toàn bộ Hầu Phủ cũng không có vấn đề gì.

- Nhưng nếu toàn bộ đều sụp đổ thì cho dù chạy đến Nhất Trọng Thiên cũng không phải cũng xong đời rồi sao?

Lăng Dao nói lo lắng trong lòng ra.

- Bởi vậy ta cần ở Nhất Trọng Thiên trước khi đại kiếp đến đặt chân đến Thần Cảnh.

- Thần Cảnh?

Lăng Dao kinh ngạc nói.

- Đó mới là mục tiêu của ngươi sao?

- Đúng.

- Thần Cảnh là một cảnh giới chỉ có trong truyền thuyết.

- Thần Cảnh không phải chỉ có trong truyền thuyết, bởi vì ta đã từng gặp qua Thần Linh, có thể nói ta có được như ngày hôm nay đều do vị đó ban cho.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Ta không có 100% nắm chắc đặt chân đến Thần cảnh, nhưng ta lại nắm chắc có thể đặt chân đến Bán Thần.

Bán Thần!

Nghe được vậy, tâm thần đám người Diệp Thiên chập chờn một trận.

Đối với bọn họ mà nói, Tiên Vương là một cảnh giới chỉ có nhìn không thể với, mà Diệp Hạo lại khẳng định nói có thể đặt chân đến Bán Thần. Bất quá lúc này, bọn họ minh bạch tại sao Diệp Hạo lại không để đám Cự Đầu Bạch Tông Nhất vào trong mắt.

Mục tiêu Bạch Tông Nhất bọn họ chỉ là đặt chân đến Tiên Vương Đỉnh Phong mà mục tiêu của Diệp Hạo lại là Thần Cảnh.

Tầm mắt khác biệt, cách cục khác biệt, sáng tạo ra cho bọn họ một thành tựu tương lai khác biệt.

- Tốt , tiếp theo còn rất nhiều thời gian, chúng ta cứ chậm rãi nói chuyện.

Diệp Hạo phất phất tay.

Đám người Diệp Thiên cũng không hỏi lại.

Diệp Hạo đã nói sẽ ở lại Hầu Phủ đợi thêm một năm rưỡi nữa.

Có vấn đề gì đến lúc đó hỏi lại là được.

Đám người Diệp Hạo đi ra đại sảnh thì thầy Cẩn Nhi cũng Tiểu Lộ đang giằng co với nhau.

- Công Tử.

- Tiểu Thư.

Tiểu Lộ cùng Cẩn Nhi nhìn đám người Diệp Hạo vội vàng chạy tới.

Diệp Hạo vung tay lên ngăn trở các nàng.

- Cẩn Nhi ngươi còn nhớ rõ ước hẹn ba năm trước?

Ngay lúc Lăng Dao đang kinh ngạc, Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Cẩn Nhi nói.

Tâm thần Cẩn Nhi run lên.

Ước hẹn ba năm, sao nàng có thể quên?

Nếu như trước đó Cẩn Nhi còn dám trước mặt Diệp Hạo làm càn thì hiện tại có cho vàng nàng cũng không dám càn rỡ nữa.

- Cẩn Nhi năm đó ngươi làm nhục ta, Công Tử đặc biệt định xong ước hẹn ba năm.

Tiểu Lộ mở miệng nói.

- Bất quá ba năm thì lâu nên bây giờ ngay trong đêm này giải quyết đi.

Con ngươi Cẩn Nhi không khỏi híp lại.

- Tiểu Lộ ta không biết từ khi nào ngươi lại tự tin đến như vậy.

Cẩn Nhi nói xong, toàn thân bộc phát khí thế của Tiên Chủ ngủ phóng thích ra bên ngoài, không gian bốn phía trong khoảnh khắc xuất hiện từng đạo vết rách.

- Vậy ta sẽ cho ngươi xem tại sao ta lại tự tin đến vậy.

Dứt lời, Tiểu Lộ phóng thích ra một luồng khí thế còn muốn cường hoành hơn so với Cẩn Nhi.

- Làm sao có thể?

Không chỉ riêng Lăng Dao mà tất cả mọi người ở đây đều lâm vào hoảng sợ.

Lăng Dao biết rõ Tiểu Lộ chỉ đặt chân đến Tiên Chủ cảnh, thế nhưng theo khi thế mà Tiểu Lộ chân chính bộc phát đã đạt đến Tiên Chủ ngủ chuyển, cái này quá đổi dọa người rồi.

Các nàng thực sự không thể tưởng tưỡng Tiểu Lộ làm sao có thể trong nửa năm mà sức mạnh lại tăng lên đến trình độ này?

- Cẩn Nhi, ta cho ngươi cơ hội ra tay nếu không ta ra tay thì ngươi không có cơ hội hoàn thủ đâu.

Tiểu Lộ cầm kiếm lạnh lùng nói.

- Ta có thể khẳng định tu vi của ngươi chỉ cưỡng ép tăng lên mà thôi, bởi vậy chiến lực của ngươi chưa được tốt lắm.

Cẩn Nhi nói xong, Chiến Kiếm trong tay giơ cao, sau một khắc chém tới Tiểu Lộ.

Kiếm Ý trùng trùng điệp diệp hóa thành băng tuyết đầy trời, giá lạnh đáng sợ khiến Diệp Lan liên tục rút lui mấy bước.

Diệp Hạo phất phất tay bày ra một kết giới.

- Hai người các ngươi có thể tùy ý xuất thủ.

Đối mắt với băng giá đáng sợ, con ngươi của Tiểu Lộ hóa thành hai đóa Hỏa Diễm, tiếp dó bốn phía xung quanh nàng xuất hiện một Hỏa Chi Lĩnh Vực to lớn, khiến ngăn trở Băng Chi Kiếm Ý của Cẩn Nhi, hơn nữa sau mấy hơi thở Hỏa Chi Lĩnh Vực nhanh chóng nghiền ép lao đến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận