Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1132: Một giọt máu

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Toàn trường bỗng nghe được thanh âm răng rắc giống như có thứ gì đó vỡ nát.

Lúc này Tâm Ma đưa quyển trục cho Như Ý nói.

- May mắn không làm nhục mệnh.

Như Ý nhìn thấy phong ấn đã được giải, trong mắt đầy vẻ kích động.

- Đa tạ công tử.

- Tạ ơn thì không cần, ta chỉ muốn khiêu chiến mình một chút, không ngờ phong ấn trên quyển trục cũng không tệ.

Tâm Ma lắc đầu nói.

- Công tử, xin mời theo ta.

Như Ý nói khẽ.

- Như Ý sẽ vì ngươi tự mình đánh một khúc.

- Dẫn đường.

Tâm Ma thản nhiên nói.

Tu sĩ toàn trường nhìn Tâm Ma đều tràn đầy hâm mộ.

Bất quá rất nhanh bọn họ rất hứng thú với lai lịch của Tâm Ma hơn.

- Các ngươi ai đã gặp qua hắn?

- Cho tới bây giờ vẫn chưa gặp qua.

- Ta thật muốn biết vị này đến cùng có phải thập nhị phẩm Tôn cấp Trận Sư hay không?

- Có khả năng này.

- Tại sao?

- Tu vi Như Ý tiểu thư cao thâm khó dò, nàng cũng đã nói đi qua Cửu Trọng Thiên. Lấy nội tình của Cửu Trọng Thiên, thập phẩm Tôn cấp Trận Sư khẳng địch có, nhưng hiển nhiên bọn họ sẽ không thể phá giải quyển trục này đâu. Mà vị này lại phá giải quyển trục một cách đơn giản. Cái này nói rõ điều gì? Nói rõ tu vi trận đạo đối phương chí ít cũng phải ở thập nhất phẩm, bởi vậy đối phương nói mình là thập nhị phẩm Tôn cấp Trận Sư cũng không phải không có khả năng.

- Còn nữa đừng quên thân phận vị này cũng không đơn giản, ai có thể tùy tiện xuất ra ba kiện Cấm khí? Cho dù Tiên Vương gia tộc cũng không nắm chắc có thể lấy ra. Lui lại một bước coi như có thể lấy ra ai lại mang theo?

- Thập Nhị Phẩm Tôn Cấp Trận Sư! Nếu để cho vị này bố trí Trận Pháp mà nói chẳng phải Tiên Tôn cũng không thể phá giải.

- Đợi chút nữa đi chào hỏi một chút.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)

. . .

Tiếng đàn lượn lờ, dư âm không dứt.

Tâm Ma có một giấc mộng.

Một giấc mộng rất dài.

Trong mộng bản thân tựa hồ là một hài tử mới cất tiếng khóc chào đời, thời gian trôi qua hài nhi từng ngày lớn lên, đợi đến lúc 6 tuổi đứa trẻ ấy gặp một bé gái, một bé gái có lúm đồng tiền vô cùng xinh xắn.

Bọn họ cùng một chỗ không có gì giấu nhau.

Mà trong lúc ở chung hai bên sinh ra một loại cảm giác khó hiểu.

Chỉ là trời không toại lòng người, gia đình nam hài sa sút, nữ hài cũng bị phụ mẫu đón đi, hai bên ước định không rời không bỏ.

10 năm sau nam hài cũng đã trưởng thành đi tới nhà cô gái mới biết được cô gái đã lập gia đình từ hai năm trước.

Đau thấu tim gan, trên đường về nhà nam hài đi ngang qua mộ miếu hoang liền đổ bệnh, cũng may có một thiếu nữ nhặt ve chai ngày đêm chăm sóc, nam hai mới dần hồi phục.

Khi khỏi hẳn nam hài mang theo thiếu nữ nhặt ve chai về nhà, vì để cảm tạ ân cứu mạng hắn mà cưới nàng.

Cưới sau cầm sắt hài hòa, phu thê tướng kính như tân.

Thời gian dần qua, nam hài rốt cục cũng hiểu cái gọi là thề non hẹn biển có nhiều lúc bất quá chỉ là nhất thời xúc động. Lúc lập xuống lời thề song phương đều mơ tưởng lý làm lời hứa kia, chỉ là thế gian có một loại đồ vật có thể tiêu diệt tất cả.

Thời gian.

Sau khi có hai đứa bé, nam hài trở thành phụ thân.

Lúc tuổi già tóc trắng bạc phơ nam hài nhìn lão phụ nhân nằm trên giường bệnh ánh mắt tràn đầy lưu luyến, đáng tiếc lão phụ nhân cũng dần dần nhắm mắt lại. Bởi vì tưởng niệm mãnh liệt đêm đó nam hài cũng nhắm mắt lại.

Chết!

Lúc nam hài nhắm mắt lại Tâm Ma cũng đột nhiên mở hai mắt ra.

Giống như Kinh Long xuất uyên.

Nữ tử đang đánh đàn cách đó không xa lộ ra một chút kinh ngạc.

- Tinh Thần Lực thật mạnh.

- Tinh Thần Lực của ngươi cũng không yếu.

Tâm Ma nhìn chằm chằm Như Ý nói.

- Vừa nãy có chuyện gì vậy?

- Vừa nãy ta có đàn một khúc?

- Khúc gì?

- Luân Hồi.

- Luân Hồi?

Tâm Ma lẩm bẩm nói, thật lâu mở miệng nói.

- Đa tạ.

- Lời đa tạ phải do ta nói nói đúng.

Như Ý nói khẽ.

- Ngươi rốt cục là ai?

- Câu này ta nên hỏi ngươi.

- Vậy cứ giữ lại đi.

Tâm Ma nói xong liền đứng lên, tiếp lấy phất tay về phía nàng.

- Đi.

Tâm Ma rất thẳng thắn, nói đi là đi.

Như Ý nhìn bóng lưng Tâm Ma rời đi trong mắt lộ vẻ kinh ngạc.

Quái nhân!

Đây là đánh giá của Như Ý đối với Tâm Ma.

Bởi vì nam nhân trong thiên hạ sau khi nhìn thấy tướng mạo bản thân cơ hồ đều hận không thể ở chung với nàng thêm một chút.

Thế nhưng Tâm Ma tựa hồ không trân quý cơ hội này.

- Tiểu thư.

Lúc này Trương bà bà xuất hiện bên người Như Ý.

- Bố trí cấm chế.

Như Ý nói ra câu này hô hấp trở nên dồn dập.

Trương bà bà vội vàng xuất thủ bày từng đạo cấm chế ở bốn phía.

- Ngươi ở đây, có gì khác lạ lập tức báo cáo cho ta.

Như Ý nhìn chằm chằm Trương bà bà nói.

- Được.

Trương bà bà gật đầu.

Những năm này Trương bà bà bồi tiếp Như Ý từ Cửu Trọng Thiên đi thẳng đến Nhất Trọng Thiên.

Chính vì để giải khai quyển trục này.

Bên trong quyển trục này có cái gì, Trương bà bà không biết, bà chỉ biết độ vật đó rất quan trọng với tiểu thư.

Như Ý tháo một mặt dây chuyền bên hông xuống, sau một khắc mặt dây chuyền xuất hiện một không gian chi môn, Như Ý bước vào lập tức biến mất không thấy.

Bên trong mặt dây chuyền là một chốn bồng lai tiên cảnh.

Khác biệt là bồng lai tiên cảnh này chỉ có vài trăm mẫu, nhưng không gian được quản lý cực kỳ tinh xảo xinh đẹp, đối với một nữ tử như Như Ý mà nói là đủ ở.

Nàng đi đến đình bát giác, hai tay run rẩy đặt quyển trục lên bàn đá.

Sau khi mở quyển trục, từng đạo kim quang tràn ngập mà ra.

Khi quyển trục được mở hoàn toàn, một đạo thân ảnh hư huyễn xuất hiện trước mặt Như Ý.

- Chúc mừng ngươi, người hữu duyên.

Dù chỉ là một sợi Thần Niệm nhưng cũng khiến Như Ý cảm thấy run sợ.

nàng ý thức được vị trước mặt này không phải người mà bản thân có thể đoán được.

- Như Ý xin ra mắt tiền bối.

Như Ý cung kích thi lễ với lão giả một cái.

- Ta biết ngươi khẳng định không hiểu tại sao thâm tàng trong truyền thuyết lại chỉ có một quyển trục.

Thân ảnh khẽ mỉm cười nói.

- Bởi vì bên trong quyển trục phong ấn một giọt Thần Huyết lúc ta đặt chân đến Thần Cảnh lưu lại.

Đạo thân ảnh nói đến đây, một giọt huyết dịch phát ra tính hủy diệt thiên địa xuất hiện trước mặt Như Ý.

Như Ý nhìn giọt máu tươi cổ họng cũng trở nên khô rang.

Lão giả nói gì?

Thần Cảnh?

Thần Huyết?

- Bên trong giọt máu tươi này hàm chứa một vài huyền bí của Thần Cảnh.

Đạo thân ảnh nhìn Như Ý nói.

- Ta tin giọt Thần Huyết này sẽ giúp ngươi bớt đi vài đường quanh co.

- Thần Huyết hẳn phải có công hiệu khác a.

Như Ý thăm dò hỏi.

- Thần Huyến còn có thể thay đổi tư chất, kích thích tiềm lực, tăng cường lực chiến cho ngươi.

Đạo thân ảnh kia lại cười nói.

- Về phần có năng lực khác hay không, phải nhìn vào cơ duyên ngươi rồi.

- Ta trực tiếp phục dụng sao?

Như Ý nhẹ giọng hỏi.

- Trực tiếp thôn phệ là được.

Đạo thân ảnh kia gật đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận