Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2715: Làm Sao Liền Siêu Thoát

Toàn bộ cao tầng Viêm Hoàng tông đều chấn động. Phải biết lần này Viêm Hoàng tông đã nhập vào với con số khủng bố. Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại còn muốn tăng lượng bồi dưỡng đệ tử của tông môn lên. Trong tông môn có nhiều tài nguyên như vậy sao?

Bọn họ nào biết được lần này Diệp Hạo tới Cơ Giới thế giới cướp bóc bao nhiêu tài nguyên? Hơn nữa cả đường đi về này chiến hạm cấm kỵ cấp còn cướp được rất nhiều.

- Tông chủ, hiện tại tông môn đầu tư đã có thể so được với siêu cấp thế lực như Đệ Nhất Danh Sơn.

Hạo Nguyệt chần chờ một chút vẫn nói ra.

- Viêm Hoàng tông đầu tư phải nhiều hơn các thế lực Đệ Nhất Danh sơn.

Diệp Hạo nhìn Hạo Nguyệt nói khẽ.

- Chỉ có như vậy, trong đại kiếp Viêm Hoàng tông mới có thể tự vệ được.

Sắc mặt của mọi người cũng vì đó mà biến hóa.

- Không biết đại kiếp mà tông chủ nói là…?

Khổng Dĩnh Nhi kinh ngạc nói.

- Nói thật ta cũng không biết đại kiếp rốt cuộc là cái gì? Nhưng việc duy nhất hiện giờ chúng ta có thể làm là…trước khi đại kiếp đến phải cố gắng tăng thực lực lên.

Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái nói.

- Tuyệt đối không được nghĩ tài nguyên trân quý, lúc đại kiếp chân chính đến, các ngươi cũng sẽ nhận ra…thực lực mới là thứ cốt lõi.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Lần này ta xuất hành là đi đến Cơ Giới thế giới, văn minh tu hành của Cơ Giới thế giới không bằng chúng ta, nhưng thực lực của bọn hắn lại không hề kém hơn chúng ta chút nào. Vì sao? Hiện giờ bọn hắn đã có thể sản xuất Thần Hoàng hàng loạt.

Toàn trường xôn xao!

Sản xuất Thần Hoàng hàng loạt?

Thật sự không phải đang nói đùa đấy chứ?

- Được rồi, ta nói cho mọi người những thứ này là để cho mọi người hiểu rõ…Viêm Hoàng tông nhìn bề ngoài ở Thần vực không có người nào dám trêu chọc, nhưng thực tế chúng ta phải đối mặt với rất nhiều nguy cơ tiềm ẩn.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Văn minh Yêu vực giáng lâm hôm nay chính là một ví dụ.

- Yêu vực?

Đây là lần đầu tiên đám người nghe được cái tên này.

- Căn cứ theo tình báo ta lấy được, thực lực của Yêu vực cũng không kém hơn Thần vực chúng ta bao nhiêu, năm nhánh quân đoàn này sở dĩ lỗ mãng đến đây là bởi vì không thể nào lăn lội được ở Yêu vực nữa.

Diệp Hạo vừa nói xong, tu sĩ toàn trường đều chấn động. Lăn lội không được?

Ngươi chắc không phải đang nói đùa đấy chứ?

Đây chính là năm đại thế lực cấm kỵ đấy?

Sao lại không lăn lội được?

- Tông chủ, ta không hiểu lắm.

Lăng Dao trịnh trọng hỏi.

- Một nhân vật cực kỳ mạnh mẽ đã quật khởi ở Yêu vực.

Diệp Hạo nói đến đây, trên mặt cũng tràn đầy ngưng trọng.

- Hiện tại vị kia đã thống nhất hơn môt nửa Yêu vực.

- Không biết vị kia đạt đến trình độ nào?

Lâm Ngưng Hạ suy nghĩ một chút hỏi.

- Dù không nói siêu thoát nhưng cũng không khác nhau là mấy.

Diệp Hạo nhìn Lâm Ngưng Hạ một cái.

Trong lòng mọi người đều chấn động. Nhưng suy nghĩ một chút, trong lòng cũng trở nên bình thường lại. Nếu không đạt đến cấp độ này, làm sao có tư cách thống nhất hơn một nửa Yêu vực chứ?

- Tông chủ, Viêm Hoàng tông chúng ta có tranh bá không?

Ánh mắt Khinh La nóng bỏng nhìn Diệp Hạo.

Kinh La là một sát thủ.

Tranh cường háo thắng đã ngấm sâu trong xương cốt của nàng.

- Ngươi đấy, đàng hoàng tu hành cho ta.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn Khinh La một cái.

Khinh La ủy khuất chìa môi ra.

Đợi đến khi tan họp Diệp Hạo mới đi đến bên người Khinh La. Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ của Khinh La nhưng lại bị Khinh La dùng mặt lạnh mà bỏ rơi.

- Sao vậy?

Diệp Hạo vừa nói vừa ôm Khinh La ở trong ngực.

- Còn có người đấy.

Khinh La quýnh.

- Vậy ta dẫn ngươi đi tới chỗ không người.

Diệp Hạo nói xong liền ôm Khinh La biến mất. Cũng không biết qua bao lâu Khinh La người không một mảnh vải nằm trong ngực Diệp Hạo.

- Ngươi lại chọc ghẹo ta.

- Ngươi là thê tử của ta, ta không chọc ghẹo ngươi, vậy đi chọc ai đây?

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Lần này ngươi ra ngoài có mang quà về cho ta không?

Ánh mắt Khinh La tỏa sáng nói.

- Quà?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Đừng nói với ta rằng ngươi không chuẩn bị đấy?

Khinh La trừng lới đôi mắt đẹp của mình.

- Dù không chuẩn bị cho ai, cũng phải cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong liền lấy ra một bình ngọc đưa cho Khinh La. Khinh La nghi ngờ nhận lấy.

Khi nàng mở bình ngọc ra lập tức ánh sáng chín loại màu sắc khác nhau đan xen nhau tràn ngập nguyên cả không gian này. Âm thanh vang dội thương khung, đan hương lan tỏa lượn lờ không dứt.

- Cái này... Cái này... Đây chẳng lẽ là Cửu Chuyển Kim Đan trong truyền thuyết?

Khinh La bị giật mình.

Cửu Chuyển Kim Đan dù là ở Đại Hoàng vực cũng thuộc hàng truyền thuyết. Không phải do không có đan phương, mà là không tìm được đủ dược liệu luyện chế Cửu Chuyển Kim Đan.

- Thông minh.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Cửu Chuyển Kim Đan ngươi có bao nhiêu?

Khinh La không cất Cửu Chuyển Kim Đan đi mà ngưng trọng nhìn Diệp Hạo nói.

- Ba viên.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Vậy viên này ngươi cho Thiên Thiên đi.

Khinh La suy nghĩ một chút lại đẩy trở về.

- Một viên này là cho ngươi.

Diệp Hạo không hề nhận lại.

- Có một viên Cửu Chuyển Kim Đan, tiềm lực tương lai của Thiên Thiên có thể đặt chân đến cấm kỵ chi cảnh.

Khinh La nhìn thẳng vào mắt Diệp Hạo nói.

- Thiên Thiên cách cấm kỵ chi cảnh chỉ còn một bước chân, sử dụng Lục Chuyển Kim Đan cũng có thể giúp nàng tiến vào.

Diệp Hạo ôn nhu nhìn Khinh La.

- Cũng không cần lãng phí Cửu Chuyển Kim Đan.

- Cửu Chuyển Kim Đan và Lục Chuyển Kim Đan có thể giống nhau sao?

Khinh La hỏi ngược lại Diệp Hạo.

Lục Chuyển Kim Đan có thể giúp Thiên Thiên tiến vào cấm kỵ chi cảnh, nhưng Cửu Chuyển Kim Đan có thể giúp Thiên Thiên bước càng xa trong cấm kỵ chi cảnh.

Chuyện này sao giống nhau được?

Khinh La nói như vậy khiến trong lòng Diệp Hạo rất vui mừng. Điều này nói rõ Khinh La đã chân chính sát nhập vào trong đại gia đình bọn họ. Không phải ai khi đối mặt với Cửu Chuyển Kim Đan cũng có thể từ chối được.

- Lúc ở Thần Vương cảnh Thiên Thiên sẽ sử dụng Tam Chuyển Kim Đan, đồng thời ta cũng sẽ cung cấp mặt đất huyết mạch cho nàng.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi yên tâm, tương lai trong cấm kỵ chi cảnh Thiên Thiên chắc chắn sẽ không hề thấp.

- Mătk đất huyết mạch?

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động lập tức mang theo Khinh La đi tới nơi chứa mặt đất huyết mạch.

Nhìn một hồ nước đỏ sẫm trước mặt, Khinh La bị chấn động, nàng có thể cảm nhận được bên trong hồ chứa này ẩn chứa năng lượng kinh khủng.

Cỗ năng lượng này cực kỳ tinh thuần, tựa hồ còn ẩn chứa đại đạo áo nghĩa. Khinh La cảm thấy nếu mình ở trong này tu hành, tương lai đảm bảo sẽ có rất nhiều chỗ tốt.

- Đây đều là mặt đất huyết mạch?

Khinh La ngạc nhiên hỏi.

- Mặt đất huyết mạch thuật ra là địa mạch của một đại vực.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Lúc mặt đất huyết mạch bị rút ra có phải đại vực đó cũng coi như xong đúng không?

Rất nhanh Khinh La đã nghĩ đến vấn đề này.

- Đúng vậy.

- Ngươi rút mặt đất huyết mạch ở đâu vậy?

- Cơ Giới thế giới.

- Nơi đó không phải là quê hương của Phượng Vũ sao?

- Đúng vậy.

- Vậy Phượng Vũ thì sao?

- Phượng Vũ đã siêu thoát.

- Siêu thoát? Giống với Thời Gian chi chủ sao?

Trong lòng Khinh La cũng nổi bão.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

- Ta nhớ thực lực của Phượng Vũ cũng giống ta, nàng sao cso thể siêu thoát được?

Khinh La bình phục một hồi hỏi.

Siêu thoát!

Nếu nói thực lực của Phượng Vũ đạt đến Thần Hoàng, Khinh La tin. Nói nửa bước cấm kỵ, Khinh La cũng chấp nhận. Nhưng tại sao lại là siêu thoát chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận