Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1939: Máu Người

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Ngươi cho rằng chỉ ngươi có thần hồn Phân Thân sao?

Bạch Khuynh Thành lạnh lùng nói.

Bạch Khuynh Thành cũng triệu hoán ba tôn thần hồn Phân Thân. Nhưng nàng không ngờ Diệp Hạo lại khẽ mỉm cười nói:

- Không có ý tứ, thần hồn của ta Phân Thân cũng không chỉ ba tôn.

Nói xong, sáu tôn thần hồn Phân Thân như lang như hổ nhào tới ba tôn thần hồn Phân Thân của Bạch Khuynh Thành, nhưng làm cho Diệp Hạo không ngờ là thần hồn Phân Thân tiến lên nửa đường thì bị ngăn cản.

- Không có ý tứ, thần hồn Phân Thân của ta cũng không chỉ có ba tôn.

Bạch Khuynh Thành ung dung nhìn Diệp Hạo.

- Hừ, so nội tình sao?

Sắc mặt Diệp Hạo âm trầm lại:

- Vậy tiếp tục tới đi.

Nhìn Diệp Hạo lại triệu hoán ra chín Phân Thân, sắc mặt Bạch Khuynh Thành không chút nào ngại, bởi vì nàng cũng tương tự triệu hoán ra chín Phân Thân.

- Diệp Hạo, vô dụng thôi, liều nội tình hai ta kẻ tám lạng người nửa cân thôi.

Bạch Khuynh Thành rất rõ ràng đến cấp bậc này của bọn hắn chênh lệch lẫn nhau căn bản không có bao nhiêu.

Diệp Hạo có thể dung luyện chín Phân Thân, Bạch Khuynh Thành không có lý do không làm được.

- Nội tình hai ta có lẽ đúng là kẻ tám lạng người nửa cân, nhưng thực lực thì sẽ không tương đương.

Diệp Hạo ném về phía Bạch Khuynh Thành một hạt đậu:

- Tát Đậu Thành Binh, ngăn nàng lại cho ta.

- Ngươi cho rằng chỉ ngươi có Tát Đậu Thành Binh?

Bạch Khuynh Thành cũng vận dụng Tát Đậu Thành Binh chi thuật.

Nhưng chín binh sĩ của Bạch Khuynh Thành khi va chạm với đối phương thì tất cả bị trọng thương.

- Làm sao có thể?

Ánh mắt Bạch Khuynh Thành lộ ra vẻ khó tin.

- Trên đời này không có cái gì không thể cả.

Diệp Hạo lách mình vọt tới cửa hang.

Bạch Khuynh Thành vừa muốn ngăn cản thì bị một tôn binh sĩ ngăn cản.

- Cút ngay cho ta.

Bạch Khuynh Thành một quyền đánh tới.

Hãn Hải Thần Quyền.

Nàng vận dụng Thần Thuật.

Môn Thần Thuật này chính do lão sư Tiêu Vinh Quang truyền thụ.

Bạch Khuynh Thành sở dĩ vận dụng môn Thần Thuật này cũng vì muốn thử một chút uy lực ra sao.

Mà lúc này, bốn phía binh sĩ kia lại xuất hiện từng đầu Thủy Long, những Thủy Long này không ngừng lượn vòng quanh người binh sĩ mà thủ hộ hắn vào trong.

- Thủy Ba Thần Thuẫn.

Sắc mặt Bạch Khuynh Thành đại biến.

Bạch Khuynh Thành vừa nhìn đã biết đây chính là Thần Thông phòng thủ mà lão sư đã truyền thụ cho mình và Diệp Hạo.

Nhưng nàng lại phát hiện Thủy Ba Thần Thuẫn trên người binh sĩ này mạnh hơn so với trong tưởng tượng của mình.

Tầng một viên mãn không phải có chín đầu Thủy Long thôi sao?

Nhưng vì sao bốn phía binh sĩ này có mười hai đầu thế?

Đợi đến Bạch Khuynh Thành dùng Hãn Hải Thần Quyền oanh lên người tiểu binh kia thì lại kinh ngạc phát phát hiện mình không thể oanh sát đối phương.

Cách biệt ba cảnh giới chẳng lẽ còn không thể oanh sát?

Cho dù phòng thủ của đối phương vượt quá dự liệu của mình.

Rất nhanh Bạch Khuynh Thành ý thức được vấn đề chỗ nào.

Tiểu binh có tu vi là Tiên Vương cửu chuyển.

Làm sao có thể?

Không phải Tiên Vương bát chuyển à?

Bạch Khuynh Thành nhìn về phía Diệp Hạo.

Mà lúc này thân ảnh Diệp Hạo đã đến gần cửa hang.

- Diệp Hạo, tại sao Công Pháp của ngươi mạnh hơn ta?

Bạch Khuynh Thành hỏi ra câu này thì cảm thấy rất ủy khuất.

Tiêu Vinh Quang phân biệt đối xử sao?

- Ta cải tiến Công Pháp của lão sư.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua sắc mặt Bạch Khuynh Thành làm sao không hiểu nàng suy nghĩ gì?

Không phải hắn quan tâm Bạch Khuynh Thành sẽ hiểu lầm mình cái gì?

Nhưng hắn không thể để cho Bạch Khuynh Thành hiểu lầm lão sư.

- Ngươi cải tiến Công Pháp?

Bạch Khuynh Thành có chút trợn mắt há mồm.

- Cảm thấy Công Pháp không tốt, chẳng lẽ không nên cải tiến?

Những lời này của Diệp Hạo làm cho Bạch Khuynh Thành không phản bác được.

Bạch Khuynh Thành chưa từng cảm thấy Tiêu Vinh Quang truyền thụ cho nàng Công Pháp không tốt, nên trong lòng cũng không nghĩ qua cải tiến công pháp.

- Ngươi cải tiến Công Pháp, tại sao không dạy cho ta?

- Ngươi nghĩ mình có thể học được?

Diệp Hạo nhếch miệng nói:

- Sau khi cải tiến Công Pháp, độ khó sẽ tăng lên gấp hai ba lần trước kia đó.

- Xem thường ai chứ?

Bạch Khuynh Thành lập tức xù lông.

- Xem thường ngươi chứ ai.

Diệp Hạo quẳng xuống những lời này sau đó thả người nhảy ra khỏi cửa động.

- Ngươi.

Bạch Khuynh Thành tức giận dậm chân đuổi theo Diệp Hạo, nhưng mà đuổi tới cửa động thì nàng ngừng lại, bởi vì từ trong cửa động truyền ra từng trận khí tức đáng sợ.

Bạch Khuynh Thành vỗ đầu một cái, lúc này mới ý thức được mình lỗ lớn.

Nàng giờ còn chưa đi ra ngoài đâu?

Trên người nàng ngoại trừ một tờ Thần Linh pháp chỉ Tiêu Vinh Quang đưa cho ra thì chỉ có hai tấm công kích pháp chỉ.

Nói cách khác, giờ nàng chỉ có vận dụng Thần Linh pháp chỉ Tiêu Vinh Quang đưa cho mà thôi.

Trắng trợn lãng phí.

Nhưng Bạch Khuynh Thành có biện pháp gì nữa?

Chẳng lẽ nàng phải vĩnh viễn ở lại đây?

Rơi vào đường cùng, Bạch Khuynh Thành đành phải cầm trong tay tâm Thần Linh pháp chỉ Tiêu Vinh Quang cho nàng cưỡng ép vượt qua hang động.

Đợi đến đi ra khỏi cửa hang, Bạch Khuynh Thành thấy Diệp Hạo đang bồi hồi đứng đó.

Diệp Hạo nhìn thấy Bạch Khuynh Thành chạy ra lập tức bỏ chạy.

Bạch Khuynh Thành giật mình.

Tình huống như thế nào?

Nhưng mà rất nhanh có đã hiểu tại sao Diệp Hạo lại đứng đợi ở cửa hang?

Hắn lo lắng cho mình sao?

Trong lòng Bạch Khuynh Thành đột nhiên thoải mái giống như được ăn mật ngọt.

- Loại cảm giác này thật đặc biệt.

Nhưng ngay sau đó, trong lòng Bạch Khuynh Thành trầm xuống.

Nàng còn không biết Diệp Hạo đến đại lục nào mà?

Chư Thiên Vạn Giới cũng không phải chỉ có một vạn thế giới, thực tế số lượng vượt xa một vạn.

Như vậy Bạch Khuynh Thành biết đi nơi nào tìm?

Thôi diễn!

Diệp Hạo như vậy ai dám thôi diễn?

Ai thôi diễn người đó chết.

- Giờ xem ra chỉ còn cách chờ hắn đến Thiên Mã Đại Lục tìm mình.

Bạch Khuynh Thành cười khổ nói.

Nhưng thực tế không?

Rất không thực tế.

Diệp Hạo ước gì cách mình thật xa.

Hắn làm sao có thể đi tìm mình được?

Chẳng lẽ đợi đến Thần Vực gặp lại nhau?

Bạch Khuynh Thành chưa từng đi Thần Vực, nhưng nàng cũng biết Thần Vực rất lớn.

Hai người muốn chạm mặt xác suất gần như bằng không?

- Chẳng lẽ phải bỏ lỡ cơ hội như vậy?

Trong lòng Bạch Khuynh Thành tràn đầy không cam.

- Chờ đến khi tu vi của mình đột phá đến Đệ Nhất Cảnh đi tìm hắn, ta không tin tìm không thấy.

. . .

Lại nói tới Diệp Hạo.

Sau khi rời đi cửa động thì vận dụng Lưu Tinh Thân Pháp liều mạng thoát đi.

Hắn lo lắng Bạch Khuynh Thành vận dụng Đệ Tam Cảnh Chiến Hạm truy tung hắn.

Vì vậy, hắn muốn trước tiên rời xa chỗ này.

Đợi đến khi Diệp Hạo kiệt sức mới triệu hoán ra Chiến Hạm Đệ Nhất Cảnh.

Chiếc Chiến Hạm này đã được thần hồn Phân Thân chữa trị tốt.

Hắn chợt lách người đi vào bên trong Chiến Hạm.

- Về Phiêu Miểu Đại Lục.

Diệp Hạo nói chỗ cần đến nói cho Chiến Hạm sau đó khoanh chân ngồi xuống nghỉ ngơi.

Đệ Nhất Cảnh Chiến Hạm cũng có Khí Linh.

Vì vậy, Diệp Hạo chỉ cần nói cho Chiến Hạm chỗ cần đến là được.

Mà Chiến Hạm bay đến ngày thứ ba thì Diệp Hạo thấy một chiếc Chiến Hạm khác.

Đây là một chiếc Vương Cấp Cao Giai Chiến Hạm, trên Chiến Hạm có mấy trăm Ma Tộc Tu Sĩ, những Tu Sĩ này đang uống rượu trên đó, làm cho Diệp Hạo nhíu mày chính là những bình rượu kia là máu. Máu người!

Bạn cần đăng nhập để bình luận