Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3351: Thời Gian Trường Hà

Đế Cơ trầm mặc lại.

Cơ Phượng Hoàng đã không còn lựa chọn nào khác.

Nàng nhất định phải hấp thu tại hoá của Đệ Bát vực mới có thể không bị nguyền rủa ăn mòn.

Đế Cơ rời đi rồi về chỗ tu hành của nàng, Thược Dược tiên tử nhìn Đế Cơ đang cực kỳ lo lắng hỏi.

- Tiểu thư, ngươi đang lo lắng cái gì?

- Ta lo lắng nếu sư tôn không thể khống chế được bản thân, kết quả sẽ như thế nào?

Đế Cơ trầm giọng nói.

Hiện tại Cơ Phượng Hoàng đã vô cùng cường đại.

Nếu thần trí nàng xảy ra vấn đề, ai có thể ngăn cản được đây?

Dù là Chúa Tể thiên hà Hồn Thiên hay Chúa Tể thiên hà Chủng Thiên đều không thể đỡ nổi.

- Vận mệnh của Đệ Bát vực đã định, nhưng nếu sau khi Đệ Bát vực bị thôn phệ mà Cơ Phượng Hoàng đại nhân vẫn không thể nào nghiên cứu hoàn thiện nguyền rủa thì phải làm sao bây giờ?

Thược Dược tiên tử nhìn Đế Cơ hỏi.

- Dù thế nào Đệ Cửu vực cũng không thể bị thôn phệ, đây chính là nơi cuối cùng của thiên hà Hồn Thiên chúng ta.

Đế Cơ trầm mặc một hồi mới mở miệng nói.

- Nếu như đến lúc đó sư tôn vẫn không có cách nào khống chế được, chúng ta chỉ có thể tấn công thiên hà Cửu Thiên.

- Thiên hà Cửu Thiên.

- Đúng vậy, cũng không còn cách nào khác.

Thược Dược tiên tử thở dài nhìn về phương xa.

Nàng rất muốn nói Cơ Phượng Hoàng đã chà đạp thiên hà Hồn Thiên đến mức không còn ra hình dạng gì, bây giờ còn định lan sang cả thiên hà Cửu Thiên?

Mặt khác Cơ Phượng Hoàng thật sự có thể chống lại nguyền rủa sao?

Cứ không ngừng cắn nuốt thế này, cuối cùng một khi Cơ Phượng Hoàng phát điên, ai có thể làm đối thủ của Cơ Phượng Hoàng đây?

Đương nhiên lời như vậy nàng không thể nói, bởi vì dù nàng nói cũng vô dụng.

Mười năm sáu, Đệ Bát vực biến mất chỉ trong tích tắc.

Mà lúc này, Diệp Hạo vẫn không thể đột phá đến Kim Thế cảnh hậu kỳ.

Tu vi của hắn vẫn cắm rễ ở Kim Thế cảnh trung kỳ.

Diệp Hạo càng trở nên nôn nóng.

Lam Tức nhìn bộ dáng của Diệp Hạo mà đau lòng không thôi.

Lam Tức cũng đạt tới cảnh giới này.

Nhưng nàng biết, bàn về sức mạnh nàng thua Diệp Hạo không chỉ một chút.

Diệp Hạo muốn tăng lên toàn diện, như vậy tương lai mới có thể đi xa hơn.

- Chỉ sợ Cơ Phượng Hoàng không chống đỡ được bao lâu.

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

- Cơ Phượng Hoàng hẳn sẽ không phát động tấn công bừa bãi, dù sao thế lực thiên hà Cửu Thiên rắc rối khó gỡ, hơn nữa còn có Địa Phủ thần bí và Luân Hồi kinh khủng nữa.

Lam Tức an ủi.

- Hi vọng như vậy.

Diệp Hạo thở dài nói.

Tiếc rằng điều mà Lam Tức suy đoán hoàn toàn sai lầm.

Vẻn vẹn chỉ qua mười năm, Cơ Phượng Hoàng đã công bố chuyện thiên hà Cửu Thiên cho toàn bộ tu sĩ Đệ Cửu vực.

- Thiên hà Cửu Thiên, vô cùng mênh mông, tài nguyên dồi dào, Thiên Đạo nơi đó còn hoàn thiện hơn chúng ta, chúng ta nếu muốn càng trở nên cường đại hơn thì cần phải tiến tới thiên hà Cửu Thiên.

Thanh âm của Cơ Phượng Hoàng vang vọng khắp Đệ Cửu vực.

Toàn bộ tu sĩ Đệ Cửu vực đều sôi trào lên.

Thiên hà Cửu Thiên!

Ngoại trừ thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên ra vẫn còn có một thiên hà cường đại ơn.

- Ta cho mọi người thời gian hai mươi năm, hai mươi năm sau chúng ta sẽ chinh chiến Cửu Thiên.

Toàn bộ tu sĩ Đệ Cửu vực đều bị giật mình.

Hai mươi năm sau sẽ chinh chiến Cửu Thiên?

Thiên hà HồnThiên có năng lực đó không?

Tất cả mọi người đều không biết!

Khi Cơ Phượng Hoàng tuyên bố tin tức này, không bao lâu thân ảnh Nghịch Thương Thiên đã xuất hiện trong sơn động Diệp Hạo tu hành.

- Diệp Hạo.

Diệp Hạo phức tạp nhìn Nghịch Thương Thiên.

- Không ngờ các ngươi vẫn làm tới mức độ này.

- Chúng ta không có lựa chọn.

Nghịch Thương Thiên khẽ thở dài.

- Hoặc có lẽ chúng ta đều bị Cơ Phượng Hoàng cuốn vào.

- Bây giờ Cơ Phượng Hoàng mạnh cỡ nào?

- Cơ Phượng Hoàng chạy tới Chúa Tể cảnh đỉnh phong, thực tế bây giờ Cơ Phượng Hoàng hoàn toàn không còn sợ chúng ta nữa.

Nghịch Thương Thiên nhìn Diệp Hạo nói.

- Nàng vì không muốn bị nguyền rủa ăn mòn mà đi lên con đường thôn phệ.

- Bây giờ Cơ Phượng Hoàng vẫn là Cơ Phượng Hoàng sao?

Diệp Hạo hỏi.

- Vấn đề này đã không còn quan trọng nữa rồi, bây giờ nàng chỉ muốn xâm lấn Cửu Thiên.

- Đây không phải cũng điều mà các ngươi hi vọng sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Mặc kệ ngươi có tin lời ta nói hay không, thiên hà Chủng Thiên chỉ muốn có một nơi để ở mà thôi.

Nghịch Thương Thiên khẽ lắc đầu.

Diệp Hạo vung tay lên, toàn bộ cao thủ Nghịch Thương thiên nhất mạch đều xuất hiện ở bên cạnh hắn.

- Lần này ngươi đến đây là để mang bọn họ đi nhỉ.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Thiếu tộc trưởng.

Thanh Dao đỏ ửng mắt nói.

Khoảng thời gian này Nghịch Thiên nhất mạch cũng có đệ tử ở ngoài hành tẩu, Thanh Dao làm sao không biết thiên hà Chủng Thiên định làm gì chứ?

Nàng biết rõ thiên hà Chủng Thiên một khi tiến về thiên hà Cửu Thiên, hai bên rất khó có thể trở về mối quan hệ lúc trước.

- Mỗi người đều có con đường mà bản thân lựa chọn.

Diệp Hạo nhìn Thanh Dao một cái.

- Ta thiếu ngươi một nhân tình, có cơ hội ta sẽ trả.

Thanh Dao nghiêm túc nói.

- Không cần, ngươi không nợ ta cái gì cả.

Diệp Hạo lắc đầu.

Lần này Thanh Dao không nói gì.

- Bảo trọng.

Nghịch Thương Thiên nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu.

Diệp Hạo lẳng lặng nhìn theo bóng dáng rời đi của bọn họ thật lâu không nói.

- Nghịch Thiên nhất mạch, thật không đáng tin cậy.

Lam Tức nhịn không được nói.

- Không nói bọn họ nữa, ta muốn thừa dịp hai mươi năm cuối cùng này tăng tu vi lên.

Diệp Hạo rất nhanh đã điều chỉnh được trạng thái.

Diệp Hạo về lại nơi tu hành của mình, hắn nhìn võ hồn đã chết của mình hỏi thăm.

- Làm thế nào ta mới có thể tăng tu vi nhanh chóng?

- Tu hành trong dòng chảy thời gian.

Cây nhỏ trả lời.

- Làm sao có thể đi vào dòng chảy thời gian?

Diệp Hạo vội hỏi.

- Ta có thể mang ngươi đi vào, nhưng ngươi chưa chắc đã có thể trở lại.

- Vì sao?

- Từ xưa đến nay số lượng thiên kiêu tiến vào dòng chảy thời gian để tu hành nhiều đến mức đếm không xuể được, nhưng cuối cùng bọn họ đều mất tích trong dòng chảy thời gian.

- Mất tích?

- Bên trong dòng chảy thời gian có cấm kỵ, không cho phép tu sĩ tu hành ở trong dòng chảy thời gian, bởi vì như vậy sẻ ảnh hướng đến quá khứ và tương lai.

- Ta muốn thử.

Trầm ngâm một hồi Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ta không khuyến khích.

Cây nhỏ cự tuyệt nói.

- Cho dù là Chúa Tể cũng không dám can dự tới dòng chảy thời gian, một khi ngươi dích vào, cấm kỵ trong dòng chảy thời gian nhất định sẽ ra tay.

- Ta có thể bí mật không làm ảnh hưởng không?

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

- Đưa ta tới.

- Ngươi đã nghĩ kỹ chưa?

Cây nhỏ trịnh trọng hỏi.

- Ta đã nghĩ kỹ rồi.

Sau một khắc thân ảnh Diệp Hạo liền biến mất ngay tại chỗ.

Đợi đến khi hắn lần nữa xuất hiện đã là ở bên trong một dòng chảy kỳ lạ.

Dòng sông cuồn cuộn, toả ra ánh sáng lung linh.

Diệp Hạo nhìn xung quanh một vòng.

Hắn phát hiện mình vậy mà không thể phân rõ đây là quá khứ hay tương lai.

- Bây giờ ngươi đang ở trong dòng chảy thời gian, thừa dịp cấm kỵ còn chưa ra tay, ngươi còn không mau tu hành.

Thanh âm của cây nhỏ vang lên trong tai của Diệp Hạo.

Diệp Hạo tập trung tinh thần yên lặng tu hành.

Tu hành tại đây, Diệp Hạo không hề cảm nhận được thời gian trôi qua, hắn chỉ biết tu vi của mình đang từng bước tăng lên.

Cũng khong biết thời gian trôi qua bao lâu, Diệp Hạo đã đặt chân lên tới Kim Thế cảnh hậu kỳ.

Khi tới cảnh giới này, Diệp Hạo vẫn không hề buông lỏng mà tranh thủ tiếp tục tu hành để đạt tới Kim Thế cảnh đỉnh phong.

Nội tinh của Diệp Hạo vô cùng khủng bố.

Hắn cảm thấy khi hắn đạt tới Kim Thế cảnh đỉnh phong, có lẽ có thể đánh một trận với Chúa Tể vừa mới đột phá.

Bạn cần đăng nhập để bình luận