Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 977: Gặp lại Thanh Ma

Kỳ thật La Ngọc thật nghĩ đến khả năng Diệp Hạo có thể vượt qua Sở Lang.

Bởi vì cho dù Sở Lang cũng không có khả năng đụng tới đuôi áo của Diệp Hạo, huống chi Diệp Hạo đến hiện tại vẫn không có lộ ra bất luận vẻ mệt mỏi gì.

Chỉ là La Ngọc như thế nào nguyện ý tin tưởng đây?

Nhưng sự thật vốn tàn khốc như thế.

Không qua bao lâu Diệp Hạo đã vượt qua nam thần Sở Lang trong suy nghĩ của nàng mà hướng về trước dần dần bước đi.

Sở Lang là một thanh niên mặt như quan ngoc.

Khi hắn nhìn thấy Diệp Hạo vượt qua bản thân tâm thần hắn không không khỏi run lên.

Hắn rất rõ ràng bản thân đi đến một bước này đã trải qua biết bao nhiêu có gắng nhưng đồng dạng hắn cũng đã có thu hoạch khó có thể tưởng tượng đến.

Bàn Thạch Chi Tâm!

Sở Lang đã lĩnh ngộ được Bàn Thạch Chi Tâm.

Hay nói cách khác nếu không có Bàn Thạch Chi Tâm thì hắn cũng không có vị trí như bây giờ.

Như vậy Diệp Hạo dựa vào cái gì vượt qua bản thân?

Bàn Thạch Chi Tâm.

Bàn Thạch Chi Tâm của gia hỏa này khẳng định so với lĩnh ngộ của bản thân còn muốn sâu sắc hơn.

Một bước!

Hai bước!

Diệp Hạo giống như một Hành Giả cô độc dưới cái nhìn soi mói của Tu Sĩ toàn trường ném Sở Lang xa xa ra sau lưng.

- Trời ạ.

- Tâm thần lực của vị này sợ đã đạt đến cấp độ khó có thể tưởng tượng nổi.

- Cái này mới chính là Thiên Chi Kiêu Tử chân chính.

- Ta nhớ ba năm trước đây có một Thiên Kiêu 33 Chuyển cũng không có đạt đến cự ly như vị này

- Chẳng lẽ đến bây giờ ngươi vẫn không nhận ra vị này khẳng định cũng là Thiên Kiêu 33 Chuyển sao? Còn có dù vị này ở cảnh giới 33 Chuyển thì cũng sợ là tồn tại vô thượng đồng cấp rồi.

- Nhật định là vậy, không thấy người ta còn không lộ ra bất kỳ xu hướng suy tàn nào sao?

- Đại Đạo Chi Tâm.

- Chỉ có thể lĩnh ngộ Đại Đạo Chi Tâm mới có thể đi xe đến mức như vậy.

- Thực sự kinh khủng Kim Tiên cảnh đã lĩnh ngộ được thứ mà cường giả Tiên Tôn cũng không nhất định có thể lĩnh ngộ được a.

Nghe Tu Sĩ bốn phía thảo luận, sắc mặt La Ngọc không khỏi trắng bệch.

Nàng cảm nhận được một nổi kinh hoảng trong lòng.

Nàng hiện tai rốt cuộc minh bạch tại sao Diệp Hạo đã nói câu kia trước đó.

Có ít người ngươi trêu chọc không nổi.

Đừng nói Diệp Hạo ở cảnh giới 33 Chuyển là vô thượng tồn tại đồng cấp dù một Thiên Kiêu 33 Chuyển phổ thông cũng không phải hạng người mà La gia bọn họ có thể trêu chọc được.

Phổ thông Thiên Kiêu hiện tại xác thực không phải đối thủ La gia.

Thế nhưng đừng quên đứng sau lưng Thiên Kiêu chính là Thế Lực.

Chỉ cần Diệp Hạo vung tay lên sẽ có thể tống táng La gia bọn họ cho.

Nhìn thần sắc hảo tỷ muội như vậy Sở Hồng không khỏi than nhẹ một tiếng nói.

- Ngươi cũng đừng quá lo lắng, vị kia nhiều lần bị ngươi châm chọc đều không xuất thủ, chắc chắn là một người hiểu chuyện, đợi chút nữa hắn đi ra rồi ngươi hãy mau nói lời xin lỗi với hắn.

- Hắn sẽ tha thứ cho ta sao?

La Ngọc lo lắng nói.

- Sớm biết chuyện như bây giờ, hà tất gì lại gây sự với hắn?

Sở Hồng trừng mắt nhìn La Ngọc một cái nói.

- Ta đã sớm nhắc nhở ngươi rồi đừng có ý vào thân phận Gia Tộc mà đi đến đâu cũng chửi.

- Tỷ tỷ của ta, hiện tại ngươi đừng nói ta có được hay không?

La Ngọc cười khổ.

- Đợi chút nữa hắn đi ra ngươi giúp ta nói một chút được hay không?

- Ngươi đang nói nhảm sao? Ta sẽ không giúp ngươi à?

Tâm tình La Ngọc lúc này mới buông lỏng một chút.

Cũng không biết qua bao lâu Tu Sĩ phụ cận biên cương kinh ngạc phát hiện thân ảnh Diệp Hạo biến mất trong tầm mắt đám người,

- Trời ạ hắn làm như thế nào?

- Ta nhớ kỹ từng có một vị Tiên Tôn Đỉnh Phong cũng không đi xa đến như vậy

- Vị này chắc chắn phá kỷ lục.

- Đây chắc không phải hạng người vô danh chỉ không biết hắn rốt cuộc là ai?

Những Tu Sĩ này không biết dù Diệp Hạo có nắm giữ Đạo Tâm cũng không có khả năng đi xa như vậy.

Diệp Hạo trên thực tế đã vận chuyển không cương Trảm Ngã Chi Thuật cùng Thanh Ma Quy Nhất Chi Thuật, hai đại huyền công đồng thời vận chuyển uy thế ở phía trước đã yếu đi bớt. Mà trong quá trình Diệp Hạo tiến lên thì lĩnh ngộ bản thân đối với Trảm Ngã Chi Thuật hay Quy Nhất Chi Thuật càng thêm thuần thục.

Thời gian như tên bắn qua.

1 năm !

2 năm !

3 năm !

Diệp Hạo không ngừng tiến lên, không ngừng lĩnh ngộ.

Đâu là một loại bản chất tiến lên, không ngừng mà lĩnh ngộ.

Bởi vậy Diệp Hạo một chút đều không quan tâm lãng phí 3 năm thời gian.

Tu vi có thể tăng đồng nghĩa chiến lực cũng được kéo theo.

Bản Nguyên không phải nói tăng lên là có thể tăng.

Mà hôm nay, Diệp Hạo tự dưng ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Phía trước hai đạo thân ảnh ánh mắt sáng rực đang nhìn về phía hắn.

Hai đạo thân ảnh này một tôn khí trùng Tinh Hà giống như Thiên Đạo Chúa Tể, một tôn bá khí trùng thiên phảng phất Viễn Cổ Quân Vương.

Ha người phân chia rõ ràng cũng đã giằng co nhiều năm.

Ở nơi này, hai vị dò xét tâm thần Diệp Hạo không thể tránh khỏi run rẩy lên.

Dù Diệp Hạo cũng đã ngựng tụ Đạo Tâm.

- Diệp Hạo bái kiến Vô Cương tiền bối cùng Thanh Ma tiền bối.

Diệp Hạo hướng hai vị cung kính hành lễ.

- Tiểu tử tại sao trên người ngươi lại có Công Pháp của hai chúng ta?

Thanh Ma nhàn nhạt hỏi.

- Năm đó ta ở Hạ Vực hai vị tiền bối cảm thấy ta tư chất thiên tài nên đã truyền thụ Trảm Ngã Chi Thuật cùng Quy Nhất Chi Thuật truyền thụ cho ta.

Thanh Ma cùng Vô Cương liếc nha Vô Cương mở miệng cười nói.

- Ngươi nói một chút chỗ hơn người của mình xem.

Diệp Hạo tâm thần khẽ động toàn thân toát ra từng đạo từng đạo Thần Thánh Chi Quang.

Khi Thần Thánh Chi Quang xuất hiện âm u trong bốn phía thiên địa hạ thấp không ít.

- Loại năng lượng này.

Thanh Ma nhíu mày.

- Chưa bao giờ thấy.

Vô Cương nói.

Thật lâu sau Thanh Ma mở miệng hỏi.

- Đây là cái gì?

- Thần Thánh Chi Quang.

- Thần?

Vô Cương kinh nghi nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta nắm giữ Thần Thể.

- Thần Thể đặc thù?

- Thần Thể ẩn chứa vô cùng vô tận ảo diệu ta hiện tại chỉ khai phá ra ba loại năng lực. loại thứ nhất là trấn áp, nó có thể trấn áp mọi loại Thể Chất, loại thứ hai là bất tử dù Linh Hồn tàn lụi đều có thể phục sinh, thứ ba là Thần Thánh Chi Quang có thể tẩy trừ tất cả tà ác trên thế gian.

Lời Diệp Hạo làm cho Vô Cương và Thanh Ma sửng sốt một chút.

- Cả ba loại năng lực đều rất nghịch thiên.

Thanh Ma không cảm thấy Diệp Hạo nói đùa.

Phải biết lấy kiến thức của Thanh Ma bên trong Thiên Địa cũng đã không có bao nhiêu đồ vật hắn chưa từng gặp.

Thế nhưng hắn chưa từng nhận biết Thần Thánh Chi Quang nở rộ trong thể nội của Diệp Hạo.

Bản thân cái này đã nói lên vấn đề.

- Ngươi đến nơi này làm gì?

Vô Cương hỏi.

- Ta muốn Thiên Khung Vực ngàn ức Sinh Linh Thần Hồn.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Chẳng lẽ Tiên Đình không cung cấp Hồn Tinh cho ngươi sao?

- Không đủ.

- Ngươi cần bao nhiêu?

- Rất nhiều.

- Để cho chúng ta nhìn xem Thức Hải của ngươi.

Diệp Hạo không hề nghi ngờ lập tức mở ra Thức Hải bản thân cho hai vị quan sát.

Thanh Ma cùng Vô Cương nhìn thoáng qua trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.

- Thanh Ma không phải ngươi nói với ta Thức Hải của ngươi rất lớn sao?

Chốc lát Vô Cương chỉ Thanh Ma hả hả cười nói.

- Ngươi cái tên tiễu tử này Thức Hải Cmn gì thế này?

Thanh Ma có chút im lặng.

- Khó trách ngươi lại đến Thiên Khung Vực đánh chủ ý đến những Sinh Linh này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận