Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1140: Long Môn Tháp

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Cuối cùng, Tiểu Bá Vương vẫn lựa chọn trầm mặc.

Tu sĩ toàn trường thấy một màn này thì thổn thức không thôi.

Tiểu Bá Vương vừa giáng lâm thì ngông cuồng bực nào?

Coi trời bằng vung, không để bất luận kẻ nào vào trong mắt.

Cưỡi Vô Ảnh Vương Báo từ trên cao nhìn xuống Tâm Ma, nhưng hắn nhanh chóng bị quả báo.

Hắn bị Tâm Ma nhục nhã đến mức không dám nói câu phản bác.

Về phần trả thù?

Làm sao trả thù?

Hiện tại, Tâm Ma có chiến lực cấp Tiên Vương, sau khi đặt chân cảnh giới Tiên Tôn, hắn sẽ tăng tiến chiến lực thêm một bước nữa, tương lai càng có thể đặt chân Bán Thần cảnh, làm sao trả thù dạng tồn tại này?

Ngươi không có cơ hội trả thù a!

Sau khi giết Vô Ảnh Vương Báo, Tâm Ma nhìn về phía Địch Tân Nguyệt nói

- Theo ta đi, ta sẽ cho ngươi một phần cơ duyên.

Địch Tân Nguyệt do dự một hồi rồi gật đầu nhẹ.

Địch Tân Nguyệt rất rõ ràng, trải qua việc Tâm Ma náo loạn lần này, về sau, mình rất khó nhấc đầu nổi ở Địch gia.

Đi theo Tâm Ma, tương lai nàng rất có khả năng đặt chân đến cảnh giới Tiên Vương.

Khác không nói, vẻn vẹn việc Tâm Ma luyện chế tuyệt phẩm cửu phẩm Phá Giai Đan cùng Độ Ách Đan cũng đủ đẩy bản thân hướng về Tiên Vương rồi.

Tâm Ma mang theo Địch Tân Nguyệt rời đi.

Cho dù Địch Hằng cũng không dám ngăn cản.

Tu sĩ giữa sân nhanh chóng ý thức được một việc.

Tâm Ma đi đâu?

Bọn họ còn muốn cầu đan mà.

Những tân khách này như ong vỡ tổ vọt tới bốn phương tám hướng.

Mặc cho những tu sĩ này tìm kiếm thế nào vẫn không tìm được một chút tung tích Tâm Ma.

Sau khi những tu sĩ này tìm khắp nơi không thấy thì trở về thế lực của mình, sau đó, tin tức Tâm Ma là thập nhị phẩm Tôn Cấp Đan Sư truyền khắp toàn bộ Tiên vực.

- Thập nhị phẩm Tôn Cấp Đan Sư, ngươi không nói đùa chứ?

- Lúc ấy có mấy ngàn tên chuẩn thiên kiêu cùng không ít thiên kiêu ở đấy, ngươi cảm thấy chuyện này có thể đùa giỡn?

- Tuyệt phẩm cửu phẩm Tiến Giai Đan? Nếu chiếm được một viên, ta sẽ có hi vọng đặt chân đến Tiên Vương.

- Nếu có Độ Ách Đan, ta đã sớm con mẹ nó độ kiếp rồi.

- Ta cảm thấy kinh khủng nhất vẫn là Linh Anh Đan, nó có thể khiến Tiên Tôn cửu chuyển đặt chân đến Tiên Tôn thập chuyển.

- Chẳng lẽ Vô Thượng Phá Cảnh Đan không khủng bố sao? Dù tư chất kém nhất có một viên cũng có thể đặt chân lên Tiên Tôn.

- Vấn đề bây giờ là người ta không thiếu tiền.

- Ta nghe nói các đại thế lực đã phát động tổ chức tình báo tìm kiếm người gọi là Vô Danh Đan Sư.

- Rất khó. Người ta không những có chiến lực Tiên Vương nhất chuyển, hơn nữa, trong tay còn có quyển trục Tiên Vương Trung Giai, không có thực lực Tiên Vương cao giai muốn bức bách hắn là việc không có khả năng.

- Bức bách? Ai dám?

- Đúng vậy, trừ phi có 100% nắm chắc, nếu không, ai dám bức bách. Tương lai người ta có thể đặt chân đến Bán Thần đó.

Ngay lúc toàn bộ tu sĩ Nhất Trọng Thiên đang thảo luận về Tâm Ma thì thành thị lớn nhất Nam vực... một già một trẻ đến Nam thành.

Sau khi đến Nam thành, một già một trẻ đi thẳng vào trong thành.

Chính giữa Nam thành có một kiện trọng bảo trắc thí thiên tư thời kỳ Thượng Cổ.

Long Môn tháp!

Một già một trẻ đi tới nơi này thì nhìn thấy Long Môn tháp sắp xếp thành một đầu Trường Long.

- Sư Phó, tại sao toà pháp bảo trắc thí thiên tư này gọi là Long Môn tháp?

Thiếu niên có âm thanh non nớt thanh thúy, khi nói câu này thì khẽ run lên lông mi trông rất đẹp mắt.

- Bởi vì ngươi chỉ cần leo lên tầng thứ 27 sẽ mang ý nghĩa Ngư vượt Long Môn, về sau có hi vọng đặt chân đến Tiên Vương.

Nghe vậy, lão giả ăn mặc một thân Đạo Bào rộng thùng thình cười nói.

- Nếu vượt qua tầng 33 thì sao?

Thiếu niên non nớt lại hỏi.

- Từ khi Long Môn tháp xuất hiện tới nay, chưa có ai vượt qua tầng 33 cả?

Lúc này, một âm thanh êm tai vang lên trong tai thiếu niên.

Thiếu niên nhìn về nơi phát ra âm thanh.

Đập vào mi mắt là một thiếu nữ có chút khí khái hào hùng.

Thiếu nữ có cách ăn mặc trung tính, nhưng tướng mạo thuộc về nhất đẳng.

- Ngươi là ai?

Thiếu niên đánh giá thiếu nữ một cái hỏi.

- Trác Tinh Nhi.

Trác Tinh Nhi lộ ánh mắt khó tin nhìn thiếu niên.

Nàng liếc mắt nhìn ra thiếu niên này có tuổi tác không lớn.

Nhưng ánh mắt thiếu niên lại có ý vị thâm trường.

Dò xét bản thân?

Đùa giỡn sao?

- Ta xem ngươi cũng không tệ lắm, ta sẽ đưa ngươi một cơ duyên.

Thiếu niên bình thản nói.

- Ngươi muốn đưa ta cơ duyên?

Nghe vậy, Trác Tinh Nhi không khỏi giật mình.

- Ngươi đang trào phúng ta?

Trên mặt thiếu niên trắng hơn tuyết lộ ra một tia không vui.

- Tiểu tử, ngươi biết Trác Tinh Nhi là ai chăng?

Một bạch y thanh niên đứng bên cạnh Trác Tinh Nhi lặng lẽ nói.

Trác Tinh Nhi có ý trào phúng hay không thanh niên này không biết.

Dù nàng trào phúng lại như thế nào?

Thân làm cự đầu Đằng Long Các, chẳng lẽ nàng không có tư cách này?

- Ta không cần biết Trác Tinh Nhi là ai.

Thiếu niên nhàn nhạt nhìn bạch y thanh niên nói

- Cơ duyên nàng lấy từ ta, không phải ai cũng có tư cách lấy được.

- Vậy nói một chút, ngươi muốn đưa Trác Tinh Nhi cơ duyên gì?

Ngọc Long công tử cảm thấy thú vị, không khỏi cười hỏi.

- Cơ hội đi theo ta.

Thiếu niên nghiêm trang nói.

Ngọc Long công tử trì trệ.

Không biết nên nói cái gì?

Thiếu niên cũng quá to gan rồi.

Muốn cự đầu Đằng Long Các đi theo hắn, một tên Tiên Chủ sơ kỳ?

Muốn náo loạn sao?

- Cơ hội chỉ có một lần.

Thiếu niên dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Trác Tinh Nhi nói.

Thấy ánh mắt thiếu niên tĩnh lặng thâm trầm, Trác Tinh Nhi lắc lắc đầu

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

- Có lẽ ngươi không biết mình vừa bỏ qua một cơ duyên to lớn cỡ nào.

Lần này, Trác Tinh Nhi không thèm để ý hắn.

Đi theo hắn?

Nói đùa!

- Sư Phó, trước đó ta từng nghe ngươi nói thế nhân dung tục, hiện tại được tận mắt chứng kiến, quả thật đúng như thế.

Thiếu niên nhìn về phía Đạo Bào lão giả bên cạnh nói.

- Quen thuộc thì tốt rồi.

Đạo Bào lão giả lại cười.

Không thể không nói hai vị này có khẩu khí rất lớn.

- Giọng điệu các hạ thật lớn lối.

Ngọc Long công tử không nhịn được nói.

Đạo Bào lão giả khẽ mỉm cười nói

- Không bằng ngươi so tài với đồ đệ ta, như thế nào?

- So cái gì?

Ngọc Long công tử trầm giọng nói.

- So hai người các ngươi ai leo tầng cao hơn?

Đạo Bào lão giả chỉ Long Môn tháp cách đó không xa.

- So thì so.

Ngọc Long công tử sao có thể sợ tiểu tử miệng còn hôi sữa này?

- Nếu đã so tài, vậy phải có phần thưởng

Đạo Bào lão giả cười híp mắt nói

- Nếu ai thua thì làm tùy tùng đối phương, như thế nào?

Ngọc Long công tử vừa muốn đáp ứng đã bị Trác Tinh Nhi đè xuống.

- Đừng đáp ứng.

Trác Tinh Nhi truyền âm nói.

- Ngươi cảm thấy ta sẽ thua tiểu tử này?

Ngọc Long công tử nghi ngờ trả lời.

- Sự tình khác thường tức có quỷ dị trong đó.

Trác Tinh Nhi lấy một loại ngữ khí ngưng trọng nói

- Ngươi có thể cược cái khác, đừng cược cái này.

- Ngươi cẩn thận vậy?

- Tiểu tử này trông giống người bình thường sao? Ngạo khí của hắn phát ra từ bên trong xương cốt, trong Linh Hồn, nếu thua, ngươi sẽ hủy cả đời.

Trác Tinh Nhi cảnh cáo nói

- Mặt mũi? Có đôi khi không đáng giá nhắc tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận