Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2213: Lục Minh Mộng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Lục Minh kỳ thật không muốn đối chiến với Tần Thanh Thanh.

Hắn tiến đến cũng chỉ bởi vì Trương Duy đưa cho hắn một phần trọng lễ.

Dựa theo ý nghĩ của Lục Minh, hắn đến thử một lần.

Thế nhưng khi nhìn thấy Tần Thanh Thanh đang ở bên cạnh Diệp Hạo, ánh mắt hắn lộ ra một tia kinh ngạc.

- Diệp công tử, sao ngươi lại ở đây?

Lục Minh chạy đến bên người Diệp Hạo nói khẽ.

- Thanh Thanh mời chúng ta tới đây uống rượu.

Diệp Hạo chỉ Tần Thanh Thanh nói.

- Chúng ta?

Lục Minh giật mình.

Ánh mắt của hắn nghi ngờ nhìn lướt qua tu sĩ Ngũ Sắc tông.

Ngũ Sắc tông xem ra là tiểu tông môn.

Sao Diệp Hạo và tu sĩ tiểu tông môn này lại quen nhau?

Lục Minh không biết thời điểm trong lòng hắn nghi ngờ là lúc trong lòng đám người Ngũ Sắc tông nhấc lên sóng to gió lớn.

Bởi vì thời điểm Lục Minh xuất hiện bên cạnh Diệp Hạo, tu sĩ bốn phía đã tra rõ thân phận hắn.

Lục Minh, nhi tử của Hội trưởng Luyện Khí Công Hội.

Bậc này thân phận một chút cũng không kém hơn Tần Thanh Thanh.

Thế nhưng vì sao Lục Minh lại tất cung tất kính đối với Diệp Hạo như vậy?

Lữ Hàn Yên không biết.

Ngũ Hào cũng không biết.

Đám người Tống Thụy Đạt càng không biết.

- Ta là đệ tử Ngũ Sắc tông.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Toàn thân Lục Minh run lên.

Diệp Hạo là đệ tử Ngũ Sắc tông?

- Làm sao có thể?

Lục Minh hoảng sợ.

- Ngươi cảm thấy ta sẽ lấy loại chuyện này ra đùa giỡn?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ta…ta không phải có ý này.

Lục Minh vội nói.

Lúc này, Diệp Hạo lại nhìn về phía đám tu sĩ đi theo sau Lục Minh.

- Ngươi vì giúp Lưu Quang Kiếm Tông lấy lại danh dự?

Sắc mặt Lục Minh đại biến.

- Diệp công tử, ta…ta không biết là ngươi nên…?

Lục Minh ấp úng nói.

- Lục Minh ngươi có ý gì?

Tần Thanh Thanh cau mày nói.

- Hóa ra ngươi tới tìm ta?

- Ta chỉ đến đây hỏi một chút thôi.

Lục Minh ngại ngùng nói.

- Hừ.

Tần Thanh Thanh hừ lạnh một tiếng.

- Mang theo người của ngươi rời đi đi, đừng quấy rầy chúng ta uống rượu.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Lục Minh giật mình, vội đáp.

- Diệp công tử, ta và Lưu Quang Kiếm Tông không có một chút quan hệ nào cả.

Diệp Hạo cười ha ha một tiếng.

Lục Minh nhìn thấy thế đã biết Diệp Hạo không tin, bởi vậy hắn quay người tát Tôn Liễu một bạt tai, quát.

- Ngươi muốn hại chết ta à?

Tôn Liễu lảo đảo, vô ý thức muốn ra tay, nhưng lúc này một đạo thần niệm kinh khủng rơi vào người hắn, hắn lập tức cảm thấy giống như có một chậu nước lạnh tưới trên đầu mình, trong nháy mắt giật mình tỉnh lại.

Vị trước mắt này là ai?

Nhi tử của Hội trưởng Luyện Khí Công Hội?

Bậc này tồn tại mình sao có thể đắc tội nổi?

Hắn biết rõ vừa rồi cảnh cáo bản thân chính là người hộ đạo của Lục Minh, nếu còn dám có hành vi gây rối, đối phương nhất định sẽ xuất thủ.

- Trương Duy, ta nói Lưu Quang Kiếm Tông các ngươi có phải chán sống rồi?

Lục Minh chỉ Trương Duy nói.

- Diệp công tử ngươi cũng dám đắc tội? Từ hôm nay trở đi, Luyện Khí Công Hội chúng ta và Lưu Quang Kiếm Tông các ngươi không còn bất kỳ hợp tác gì nữa.

Trương Duy hoảng sợ hô.

- Lục công tử.

Toàn bộ Thần Vực, thế lực dám không hợp tác với tam đại Tổng các cũng không có bao nhiêu đâu.

Lưu Quang Kiếm Tông hiển nhiên không nằm trong hàng ngũ này.

- Lăn.

Lục Minh tức giận quát.

- Đừng để ta lại nhìn thấy các ngươi.

- Vừa rồi ta đã bỏ qua, nhưng không ngờ ngươi còn dám bàn luận thị phi.

Lúc này, Tần Thanh Thanh cũng đứng lên nói.

- Từ hôm nay trở đi, Luyện Đan Công Hội chúng ta và Lưu Quang Kiếm Tông sẽ không có bất kỳ hợp tác gì nữa.

Toàn thân Tôn Liễu run lên.

- Tần tiểu thư.

Tần Thanh Thanh ngồi xuống, không thèm nhìn hắn một cái.

Trương Duy hung hăng trợn mắt nhìn Tôn Liễu.

- Đều là chuyện tốt của ngươi.

Tôn Liễu ủy khuất.

Điều này có thể trách ta à?

Vừa rồi ngươi còn thề son sắt vỗ ngực nói cứ để cho Lục Minh ta làm chủ?

Nhưng kết quả ra sao?

Đợi sau khi Trương Duy và Tôn Liễu rời đi, Lục Minh mang một cái ghế hấp tấp tiến đến bên cạnh Diệp Hạo.

- Muội tử, nhường một chút.

Lục Minh nói với Lữ Hàn Yên.

Lữ Hàn Yên biết rõ thân phận Lục Minh, bởi vậy thức thời tránh qua một bên.

Lục Minh cười hắc hắc một tiếng nói.

- Cám ơn.

Lục Minh không dám sĩ diện với Lữ Hàn Yên.

Vạn nhất Lữ Hàn Yên là tiểu tình nhân của Diệp Hạo thì làm sao.

- Ngươi tới đây làm gì?

Diệp Hạo thản nhiên hoie.

Lục Minh rót cho mình ba chén rượu.

- Diệp công tử, bất kể nói thế nào thì chuyện lần này ta làm không đúng, ta tự phạt ba chén.

Lục Minh nói xong rồi uống nhanh hết ba chén rượu.

Sắc mặt Diệp Hạo hơi hòa hoãn một chút.

- Vị này là Ngũ Hào Ngũ đường chủ Luyện đan đường Ngũ Sắc tông.

Diệp Hạo chỉ Ngũ Hào giới thiệu.

Trong lòng Lục Minh không khỏi thở dài một hơi.

Hiện tại, Diệp Hạo giới thiệu cho mình trưởng bối trong tông môn có nghĩa đã bỏ qua chuyện này.

- Lục Minh gặp qua Ngũ đường chủ.

Lục Minh đứng lên nghiêm túc hướng hành lễ với Ngũ Hào.

Không hành lễ không được.

Diệp Hạo trước mặt Ngũ Hào cũng chấp vãn bối lễ.

Hắn có tài đức gì dám ngang hàng tương giao.

Ngũ Hào có chút thụ sủng nhược kinh nói.

- Lục công tử, khách khí.

Lục Minh suy nghĩ một chút rồi cởi khối ngọc bội từ bên hông xuống đưa cho Ngũ Hào.

- Ngũ đường chủ, đây là lệnh bài thân phận của ta.

Lục Minh nhẹ nhàng nói.

- Về sau ngươi tại Đại Minh thành gặp phải phiền toái gì cứ cầm lệnh bài của ta thì có thể giải quyết, ta tin tưởng ở Đại Minh thành, người không nể mặt ta không có bao nhiêu.

- Cái này.

Ngũ Hào có chút chần chờ.

Hắn không phải không biết giá trị của tấm lệnh bài này.

Có tấm lệnh bài này, không nói đi ngang Đại Minh thành cũng không khác gì nhiều.

Lệnh bài thân phận, trừ phi chí thân, nếu không thì ai sẽ tùy tiện tặng.

- Ngũ đường chủ, cầm đi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Lúc này, Ngũ Hào mới đưa tay tiếp nhận.

- Tạ Lục công tử.

- Khách khí.

Lục Minh khoe khoang nói.

Ngũ Hào thu lệnh bài thân phận Lục Minh vào túi càn khôn.

Hắn biết, có tấm lệnh bài này, về sau các đại tông môn khi muốn động Ngũ Sắc tông sẽ phải cân nhắc một chút phân lượng của mình.

Đây là một tấm bùa hộ mệnh.

Bất quá ngay sau đó Ngũ Hào nghĩ đến Diệp Hạo.

Lục Minh vì sao muốn đưa lệnh bài này cho bản thân?

Còn không phải nể mặt Diệp Hạo?

Như vậy Diệp Hạo có thân phận bậc nào?

Có thể khẳng định tôn quý hơn Lục Minh.

Như vậy, chỉ cần Diệp Hạo còn ở Ngũ Sắc tông, thì tông môn cũng không cần lo lắng an toàn nữa.

Hiện tại, Ngũ Hào rốt cuộc minh bạch vì sao Tông chủ thiên vị Diệp Hạo rồi?

Hóa ra tông chủ biết rõ thân phận của người ta.

- Ngày mai cha ta sẽ tổ chức đại hội giao lưu tại Luyện Đan Công Hội.

Tần Thanh Thanh nhẹ nhàng nói.

- Ngũ đường chủ, không biết các người có thời gian?

- Có, có, có.

Ngũ Hào vội đáp.

Kỳ thật Ngũ Hào hôm nay tới đây chủ yếu cũng vì đại hội giao lưu này.

- Đây là thư mời.

Ngũ Hào nhìn lướt qua thì giật mình thốt.

- Tử sắc thư mời?

Ngũ Hào rất rõ ràng tử sắc thư mời mang ý nghĩa gì?

Đỉnh cấp thư mời.

Có tư cách lấy được thư mời này không có ai mà mà không phải người tôn quý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận