Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2373: Triệu Vị Ương Bá Đạo

- Chuyện này là sòng bạc chúng ta làm không đúng, ta sẽ đưa cho ngươi tiền thưởng giống như quy định.

Thời điểm nói câu nói này, trái tim Huyền Cương đều đang rung động. Đây chính là gần sáu vạn ức đó. Sòng bạc bọn họ bao nhiêu năm cũng không kiếm được trở lại ?

Lần này tốt rồi. Tất cả đều tiện nghi cho Diệp Hạo. Bất quá hắn dám không cho sao?

Diệp Hạo nhìn Triệu Vị Ương một cái. Triệu Vị Ương vung tay lên, cấm chế trên người Huyền Cương liền được giải trừ.

- Ta đi chuẩn bị tiền thưởng ngay.

Huyền Cương nói xong liền rời đi. Về tới tổ địa Huyền Quy nhất tộc, Huyền Cương trước tiên liền đem tất cả cao tầng Huyền Quy nhất tộc đều gọi qua.

- Vừa rồi sòng bạc bên kia đã xảy ra một chuyện lớn.

Huyền Cương quét mắt toàn trường một cái nói.

- Cái đại sự gì?

Huyền Huy kinh nghi bất định hỏi.

- Một thanh niên thần bí xông qua tầng thứ chín Cửu Trọng đổ tháp.

Theo thanh âm Huyền Cương rơi xuống, tu sĩ toàn trường nguyên một đám đều kêu to.

- Làm sao có thể?

- Bảo tháp đó giờ ghi chép chỉ có Lôi Uyên tiền bối xông qua tầng thứ bảy là cao nhất rồi hay sao?

- Vị này làm sao có thể xông qua tầng thứ chín?

- Cái này cũng thật khó tin.

Trong lúc cao tầng toàn trường kêu to, Huyền Huy lại nhíu mày hỏi,

- Vị kia đặt cược bao nhiêu?

- Một ức.

- 1 ức?

Huyền Huy phủi đất một lần đứng lên.

- Nhiều như vậy?

- Huyền Quy nhất tộc chúng ta bao nhiêu năm cũng không kiếm được nhiều như vậy đâu?

- Không thể cho hắn.

- Muốn ra tay tiêu diệt hắn hay không?

Cao tầng Huyền Quy nhất tộc nhao nhao kêu to. Những năm nay, bọn họ thông qua sòng bạc kiếm lời thần thạch khó có thể tưởng tượng. Hiện tại để bọn hắn phun ra thì ai nguyện ý?

- Ngay vừa rồi Liêu Bân xuất thủ muốn bắt bọn họ trở thành khôi lỗi liền bị đánh chết.

Huyền Cương thong thả nói.

- Thời điểm ta chạy tới thì một đạo tinh thần uy áp của đối phương đã giam cầm ta đứng không dậy nổi.

Toàn trường vì đó xôn xao. Sắc mặt Huyền Huy trở nên ngưng trọng lên,

- Đối phương tu vi gì?

- Tu vi của đối phương rất có thể đạt đến cao giai thậm chí cao hơn.

Huyền Cương trịnh trọng nói,

- Nữ tử kia còn nói dù lão tổ ở thời kỳ toàn thịnh cũng có thể chiến thắng.

Huyền Huy suy nghĩ một chút liền nói.

- Ta cảm thấy cần đem chuyện này nói cho lão tổ.

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

Huyền Cương gật đầu một cái. Chuyện này đã vượt ra khỏi phạm vi bọn họ có thể nắm trong tay. Rất nhanh Huyền Quy lão tổ đã được mời đến nghị sự đại điện. Trên đường Huyền Quy lão tổ đã nghe chuyện xảy ra.

- Huyền Cương, ngươi đi phủ khố lấy đủ số tiền thưởng.

Huyền Quy lão tổ trầm giọng nói

- Lão tổ, chẳng lẽ ngươi không phải đối thủ của cô gái kia?

Huyền Cương giật mình.

- Quanh thân cô gái kia bao phủ một cỗ tinh thần uy áp đáng sợ, vừa rồi thần niệm của ta vừa tới gần liền bị đánh vỡ vụn một cách vô tình

Huyền Quy lão tổ gật đầu nói.

- Ta không biết rõ nữ tử kia đạt đến cảnh giới gì, nhưng mà ta thật không có lòng tin giao thủ với nàng ta.

Đám người Huyền Cương đều trợn mắt hốc mồm. Lão tổ thế nhưng là tồn tại cấp bậc Chuẩn Hoàng đó. Nhưng mà bây giờ lại nói lời như vậy?

Điều này nói rõ cái gì?

Điều này nói rõ tu vi cô gái kia khả năng cũng đang cảnh giới Chuẩn Hoàng này. Chuẩn Hoàng!

Trẻ tuổi như vậy đã đến được Chuẩn Hoàng cảnh?

Như vậy tương lai không phải có thể đặt chân Thần Hoàng cảnh sao?

Huyền Cương rời đi, không qua thời gian bao lâu đã mang theo một cái túi càn khôn đi tới bên trong đại điện.

- Huyền Huy, ngươi tọa trấn gia tộc, ta theo Huyền Cương đến đó.

Sau khi Huyền Quy lão tổ ra lệnh liền theo Huyền Cương tiến về phòng nghỉ sòng bạc. Ngay thời điểm Huyền Quy lão tổ cùng Huyền Cương sắp xuất hiện ở gian phòng Triệu Vị Ương liền cảnh báo,

- Đến.

Sau một khắc, thân ảnh Huyền Quy lão tổ cùng Huyền Cương xuất hiện ở cách Diệp Hạo không xa.

- Ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này là lão tổ Huyền Quy nhất tộc của ta.

Huyền Cương giới thiệu.

- Làm sao? Gọi lão tổ ngươi tới đè ta?

Tiếng Diệp Hạo lạnh lùng.

- Vị công tử này hiểu lầm.

Trên mặt Huyền Quy lão tổ mang nụ cười nói.

- Ta chỉ muốn mở mang kiến thức một chút xông qua bảo tháp tầng thứ chín là tuấn kiệt như thế nào?

- Vừa rồi người bộ tộc các ngươi muốn đánh chết ta đó.

Diệp Hạo nhìn Huyền Quy lão tổ nói.

- Người phía dưới không biết sự tình, còn mời công tử ngươi đừng trách móc.

Huyền Quy lão tổ nói đến đây thì nhìn qua Huyền Cương, Huyền Cương bước lên phía trước đưa cho Diệp Hạo một cái túi càn khôn.

- Vị công tử này, đây là tiền thưởng của ngươi?

Thần niệm Diệp Hạo quét một lần nói.

- Huyền Quy nhất tộc các ngươi thật đúng là tài đại khí thô.

- Vị công tử này, còn chưa thỉnh giáo ngươi ――?

- Ta họ Triệu.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Triệu công tử, không biết lần này ngươi đến Huyền Quy thành là vì bản nguyên Chuẩn Hoàng của lão hủ phải không?

- Ta tới nơi này thật là vì bản nguyên Chuẩn Hoàng của ngươi, bất quá ta không có tính toán để bản thân dùng bản nguyên Chuẩn Hoàng của ngươi.

Diệp Hạo nhìn Huyền Quy lão tổ trầm giọng nói.

Sắc mặt Huyền Quy lão tổ biến hóa, chợt tựa hồ nghĩ tới điều gì,

- Toàn bộ Thần Vực chướng mắt Chuẩn Hoàng bổn nguyên của lão hủ trừ bỏ hai vị thiếu niên chí tôn kia ra thì ta nghĩ không ra còn có ai?

Nói đến đây, ánh mắt Huyền Quy lão tổ nóng bỏng.

- Nếu ta đoán không sai Triệu công tử ngươi chính là chấp pháp sứ trận đạo tổng các Triệu Thiên, đúng hay không?

Diệp Hạo gật đầu một cái. Chính mình đã nói rõ ràng như vậy, Huyền Quy lão tổ nếu lại đoán không ra thì thật sống uổng phí nhiều năm qua.

- Lão hủ có thể đưa bản nguyên Chuẩn Hoàng của mình cho ngươi, nhưng mà ta muốn mời Triệu công tử đáp ứng ta một việc.

Vẻ mặt Huyền Quy lão tổ nghiêm túc nhìn Diệp Hạo nói.

- Dừng lại.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Triệu công tử, ta chỉ muốn thời điểm sau khi tu vi ngươi đủ để tiếu ngạo thương khung thì hãy che chở cho Huyền Quy nhất tộc ta một lần?

Huyền Quy lão tổ nhìn Diệp Hạo, trong mắt tràn đầy chờ mong nói. Huyền Quy lão tổ quá rõ ràng tiềm lực của Diệp Hạo. Vị này tương lai có khả năng rất lớn tiến vào Thần Hoàng cảnh.

- Không hứng thú.

Diệp Hạo lần nữa cự tuyệt. Trên mặt Huyền Quy lão tổ hiện lên vẻ đau khổ.

- Bất quá xét thấy Huyền Quy nhất tộc ngươi mạo phạm ta, bây giờ ngươi cần cho ta một nửa bản nguyên Chuẩn Hoàng.

Lúc này Triệu Vị Ương lạnh nhạt lên tiếng.

- Ngươi.

Huyền Quy lão tổ không nghĩ tới Triệu Vị Ương sẽ mở ra công phu sư tử ngoạm đưa ra loại yêu cầu này.

- Ngươi có thể không cho, bất quá chờ thời điểm ta xuất thủ cũng không phải chỉ cần một nửa bản nguyên.

Triệu Vị Ương nói đến đây thì đứng lên, một cỗ khí thế kinh thiên động địa liền ép tới Huyền Quy lão tổ. Huyền Quy lão tổ bạch bạch bạch liên tục lùi lại vài chục bước mới khó khăn lắm ngừng lại. Trong lúc này, hắn chỉ cảm thấy một phương thế giới hùng hồn đang tràn ngập về phía mình. Con ngươi Huyền Quy lão tổ thít chặt đồng thời cũng triệu hoán ra thế giới của mình, nhưng mà đúng lúc này hắn lại hoảng sợ phát hiện mình xuất hiện ở bên trong thế giới của Triệu Vị Ương.

- Làm sao có thể?

Trên mặt Huyền Quy lão tổ lộ ra vẻ kinh ngạc. Thế giới của mình vì sao không cùng thế giới Triệu Vị Ương phát sinh đối kháng?

Dù là thế giới Triệu Vị Ương cường đại hơn so với mình cũng không nên như thế chứ?

Sau một khắc, Huyền Quy lão tổ dường như nhận ra được cái gì?

- Ngươi ―― ngươi làm sao có thể nắm vững cỗ lực lượng kia?
Bạn cần đăng nhập để bình luận