Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1646: Lựa chọn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

- Vậy tại sao lại ghi hai chữ Đinh Phủ?

Ánh mắt Thu Điệp lóe lên hỏi.

- Diệp Công Tử muốn cho Đinh gia chúng ta một cuộc sống yên ổn.

Đinh Hàm hơi chút trầm ngâm, đáp.

- Vậy nên trên danh nghĩa phải có một người chủ.

Thu Điệp đánh chủ ý hỏi.

- Nhưng chuyện này không quan hệ gì với cô.

Sắc mặt Đinh Hàm trầm xuống nói tiếp.

- Làm sao không quan hệ với ta?

Thu Điệp nổi giận:

- Đinh Dũng là cháu ruột của ông, mà ông hiện giờ là Đinh gia trang chủ, Trang Viên cũng sẽ thuộc về Đinh Dũng!

Diệp Hạo ngẩn người.

Hắn không nghĩ tới Thu Điệp cực phẩm như thế?

- Câm miệng.

Đinh Hàm tức giận quát lớn.

- Tâm lão nhân gia ông muốn hướng ra bên ngoài?

Thu Điệp nhìn chằm chằm, Đinh Hàm nói.

- Đinh Dũng, ta rất muốn biết tại sao ngươi lại coi trọng nàng?

Lúc này, một trung niên phụ nhân nhịn không được mở miệng.

- Ngươi nói cái gì?

Thu Điệp nhìn chằm chằm trung niên phụ nhân, trong mắt đầy vẻ kinh nộ.

- Hôm qua ngươi cao ngạo mình là nữ nhi của Thu tướng quân, ta còn tưởng rằng Thu gia các ngươi là gia tộc lớn thế nào.

Trung niên phụ nhân ha ha cười nói:

- Làm nửa ngày thì ra ngươi cũng chỉ mặc Ngũ Thu Ti?

Ánh mắt Thu Điệp rơi xuống quần áo trên người trung niên phụ nhân.

Vừa nhìn, nàng có một loại cảm giác không thể tin.

Đúng vậy!

Không thể tin nổi!

Bởi vì trên người trung niên phụ nhân mặc đồ làm từ Thất Thu Ti.

- Về nhà thì ngươi tốt xấu gì cũng nên mặc một bộ quần áo tốt một chút. Chúng ta không ai thèm mặc Ngũ Thu Ti đâu.

Nhục nhã!

Trần trụi nhục nhã!

Thu Điệp nhìn chung quanh bốn phía một chút phát hiện tất cả người Đinh gia gần như đều mặc Thất Thu Ti.

Quần áo Ngũ Thu Ti cũng không nhìn thấy.

- Nữ nhi của Một tướng cũng dám tới nơi này diễu võ giương oai? Ngươi cho rằng ngươi là ai?

Lúc này, một phụ nhân khác cười lạnh nói:

- Nhìn thấy trên mặt bàn bày biện một khối Thọ Sơn Thạch không?

Thu Điệp nhìn về phía Thọ Sơn Thạch trên bàn.

Cũng lúc này, khối Thọ Sơn Thạch kia phát sinh biến hóa, rất nhanh hóa thành một Thạch Hầu nhỏ nhắn xinh xắn.

Thạch Hầu nhìn chằm chằm Thu Điệp, ánh mắt lộ ra vẻ mặt bất thiện.

Sưu!

Thạch Hầu vọt tới phía nàng.

Đinh Dũng tiến lên trước một bước, đánh một quyền hướng Thạch Hầu.

Bịch một tiếng Đinh Dũng lảo đảo vài chục bước, khó khăn mới ngừng lại, trên mặt lộ vẻ chấn kinh nhìn Thạch Hầu.

- Đầu Thạch Hầu này tương lai nếu không có gì bất ngờ xảy ra, có thể đặt chân đến Tiên Vương Trung Giai.

Phụ nhân kia nhìn, Thu Điệp nói:

- Nếu ta không nhớ lầm, phụ thân ngươi cũng chỉ là Tiên Vương Trung Giai thôi, nhỉ?

- Ngươi có ý gì?

- Ý của ta rõ rành rành mà ngươi còn không nhìn ra?

Phụ nhân kia lạnh giọng nói:

- Ngươi không xứng với Đinh Dũng.

- Đinh Dũng, bỏ nàng đi.

Đinh Hàm tỏ thái độ nói.

Đinh Hàm không phải người không có có nhãn lực.

Diệp Hạo mạnh hơn Thu gia nhiều lắm.

Đinh Dũng muốn đi theo Diệp Hạo, tương lai khó có thể tưởng tượng.

Sắc mặt Thu Điệp đại biến.

- Ngươi không thể làm vậy.

Đinh Dũng trầm mặc một hồi nói:

- Gia gia, ta không thể làm vậy.

- Lời của ta mà ngươi cũng không nghe?

Đinh Hàm tức giận quát.

- Gia gia, những năm này Thu Điệp vì ta bỏ ra rất nhiều.

Đinh Dũng chần chờ một chút vẫn nói.

- Đinh Dũng, ta cho ngươi hai lựa chọn.

Lúc này, Diệp Hạo nhàn nhạt mở miệng nói:

- Lựa chọn thứ nhất, từ bỏ Thu Điệp, ngươi có thể đến Tử Kinh Trang Viên, ta sẽ trọng điểm bồi dưỡng ngươi, tương lai không nói có thể đạt đến Tiên Vương Đỉnh Phong, nhưng Tiên Vương Trung Kỳ vẫn không có vấn đề.

- Trong tay của ngươi có Tiên Đan tăng Tư Chất?

Đinh Dũng giật mình hỏi lại.

- Không sai.

Diệp Hạo nói tới đây, chỉ vào Thạch Hầu nói:

- Ngươi cảm thấy tiềm lực đầu Thạch Hầu sao lại đạt đến Tiên Vương Trung Kỳ?

- Lựa chọn thứ hai thì sao?

- Lựa chọn thứ hai, ngươi không từ bỏ Thu Điệp, kết quả Đinh gia và ngươi đoạn tuyệt tất cả quan hệ.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Ngươi có quyền gì thay thế Đinh gia làm ra quyết định.

Thu Điệp tức giận quát.

Thu Điệp cảm nhận được Diệp Hạo dụng tâm hiểm ác, bức bách Đinh Dũng rời bỏ mình.

- Không có Diệp Công Tử chúng ta sớm đã chết đói hết rồi.

Đinh Hàm nhẹ giọng nói:

- Diệp Công Tử cho dù đưa ra bất kỳ quyết định gì chúng ta đều sẽ tuân thủ.

- Diệp Công Tử là phụ mẫu tái sinh chúng ta, chỉ cần một câu nói của Diệp Công Tử, chúng ta có thể chết.

Phụ nhân vừa mới mở miệng trầm giọng nói.

Mà theo đó, tộc nhân Đinh gia trong sân lần lượt tỏ thái độ, Thu Điệp rốt cục ý thức được một sự thật đáng sợ.

Địa vị Diệp Hạo không thể lay động.

- Thật có lỗi.

Hai mắt Đinh Dũng vùng vẫy một hồi lắc đầu. Diệp Hạo nhìn chằm chằm Đinh Dũng một hồi nói:

- Thật ra, ta muốn truyền cho ngươi Trang Viên này, nhưng ai bảo ngươi cưới một thê tử như vậy.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Hôm qua ta chỉ đổi lại tên bảng hiệu, ta còn chưa tới Công Hội tiến hành lập hồ sơ, giờ xem ra không cần sửa lại.

Nói tới đây, Diệp Hạo vung tay lên hai chữ Đinh Phủ ở cổng biến thành Diệp Phủ.

- Không.

Thu Điệp hoảng sợ hô to.

- Xin nhớ kỹ, chỗ này là phủ đệ của ta.

Diệp Hạo nhìn Thu Điệp, nhàn nhạt nói:

- Không có quan hệ gì với Đinh Dũng, càng không có quan hệ với ngươi.

Diệp Hạo xong những lời này đứng dậy rời đi.

Diệp Hạo rời đi, Trần Nguyệt Lan nhìn Thu Điệp một chút, nói:

- Nữ nhân có ánh mắt thiển cận.

Trần Nguyệt Lan rời đi, chúng nữ trong đại sảnh cũng lần lượt rời đi.

Ngay cả châm trà cũng không.

- Đinh Dũng.

Thu Điệp dậm chân.

- Ngồi đi.

Đinh Hàm khẽ thở dài không thôi.

- Gia gia, tòa phủ đệ này thật không phải của ngươi?

Thu Điệp nhìn về phía Đinh Hàm, hỏi.

- Chủ nhân chỗ này là ai, chẳng lẽ ngươi còn không nhận ra?

Đinh Hàm liếc mắt Thu Điệp một cái.

- Tử Kinh Trang Viên, đã từng là phủ đệ Thành chủ Thần Thành, giá trị ba mươi ức Trung Phẩm Tiên Thạch.

- Vị kia mua lại rồi thật lòng muốn tặng cho các ngươi?

- Nhìn thấy quần áo trên người ta không?

Đinh Hàm nhẹ giọng nói:

- Cửu Thu Tàm Ti chế tác ra trang phục, một bộ này giá trị ba mươi vạn, phủ đệ từ trên xuống dưới hơn tám trăm người, chỉ riêng quần áo đã hơn hai ức.

Nghe con số này, toàn thân Thu Điệp chấn động.

Bởi vì toàn bộ gia sản nhà nhà nàng cũng không có nhiều như vậy.

- Diệp Công Tử còn ban cho chúng ta rất nhiều thứ, những vật kia luận giá trị đoán chừng vượt qua mười ức.

Đinh Hàm nói tới đây, nhìn Thu Điệp nói:

- Ngươi cảm thấy Diệp Công Tử đưa cho chúng ta một tòa Trang Viên còn cần hư tình giả ý?

Cần sao?

Không cần.

Diệp Hạo muốn từ trên người của bọn hắn lấy được đồ vật gì?

Thu Điệp thật không cảm giác được trên người họ có gì đáng giá cả.

- Ta không rõ hắn vì sao muốn giúp giúp đỡ các người như thế?

- Bởi vì chúng ta đã từng trợ giúp hắn.

- Nguyên nhân đây hả?

- Đúng thế.

- Vậy vận khí của các người quá tốt.

Thu Điệp chỉ có thể nói vậy.

- Diệp Công Tử nhất ngôn cửu đỉnh, hắn đã định đưa tòa phủ đệ này cho Đinh Dũng, cho thấy hắn thật muốn tặng cho Đinh Dũng.

Đinh Hàm thở dài.

- Đáng tiếc Đinh Dũng không có phúc khí này.

- Vậy chúng ta đi cầu hắn.

- Diệp Công Tử rất ít khi dùng loại giọng điệu này nói với chúng ta, mà Công Tử lúc bình thường cũng rất hòa ái, nhưng lời hắn nói không người nào dám phản bác, cũng không đi phản bác.

Đinh Hàm lắc đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận