Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1860: Ngầm Nhúng Tay

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Công tác tuyển nhận ở Thái Hành Vực?

Diệp Hạo nghe được Thạch Nam nói như vậy liền im lặng nói ra.

- Ta không có thời gian.

- Kỳ thật ngươi có thể không cần quản đến công tác tuyển nhận, bởi vì ngươi chỉ là người phụ trách trên danh nghĩa, người toàn quyền phụ trách là 1 Đạo Sư của Thư Viện.

Thạch Nam nghe Diệp Hạo nói thế, chen ngang.

Trong lòng Diệp Hạo tức khắc không thoải mái.

- Ngươi nói cái gì? Ta chỉ là người phụ trách trên danh nghĩa?

- Ta cảm thấy ngươi sẽ không có thời gian, bởi vậy lén phái 1 vị Đạo Sư đến. Thạch Nam cười híp mắt nhìn Diệp Hạo.

- Người nào nói ta không có thời gian.

Diệp Hạo trừng Thạch Nam một cái.

- Vừa rồi ngươi mới nói mà.

Thạch Nam ranh mãnh nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo đang định nói gì, nhưng khi nhìn thấy thần sắc của cô nàng trước mặt, tức khắc hiểu được nha đầu này đang trêu mình.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua chồng bảng biểu trong tay.

- Chỉ cho ta 10 danh ngạch đề cử.

- 10 cái mà còn thiếu hả?

Thạch Nam thấy Diệp Hạo không thèm trả lời, nói tiếp.

- Nói cho ngươi biết phổ thông Đạo Sư có một danh ngạch đề cử, Trung Cấp Đạo Sư có 2 danh ngạch, Cao Cấp Đạo Sư có ba, lãnh đạo Thư Viện cũng chỉ có 5 cái thôi, chỉ có Cao tầng Hạch Tâm Thư Viện mới có 10 danh ngạch.

- Tất cả công tác tuyển nhận của Thái Hành Vực đều được ta quản?

- Đúng thế.

- Trở về nói cho Tử Đế biết, Thái Hành Vực giao cho ta.

Diệp Hạo nhìn Thạch Nam giảo hoạt nói. Thấy thần sắc của Diệp Hạo như thế, Thạch Nam ngưng trọng cảnh cáo hắn.

- Ngươi muốn tuyển nhận Học Viên nhất định phải phù hợp tiêu chuẩn, cũng không thể tùy tiện tuyển nhận, đương nhiên 10 đề cử danh ngạch ta cho ngươi kia, tùy ngươi giày vò.

Diệp Hạo tùy tiện đáp ứng làm trong lòng Thạch Nam thấp thỏm không yên.

- Chuyện này ngươi không cần quản.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ta cho ngươi biết lúc đó Học Viện còn sẽ khảo hạch Học Viên mà ngươi tuyển nhận.

Thạch Nam cảnh cáo Diệp Hạo một câu rồi rời đi.

Sau khi cô nàng rời đi, Hàn Sở Di lộ vẻ mặt hâm mộ nhìn hắn, lên tiếng.

- Không nghĩ đến Tử Đế giao công tác tuyển nhận của Thái Hành Vực cho ngươi.

- Cái công tác này nổi tiếng lắm à?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Thánh Đức Thư Viện chỉ tuyển nhận Thiên Tài có phẩm cấp.

Hàn Sở Di nhẹ giọng nói.

- Nhưng Nhất Phẩm Thiên Tài và Nhị Phẩm Thiên Tài chênh lệch rất lớn, bởi vậy vô số Nhất Phẩm Thiên Tài muốn tiến vào Thánh Đức Thư Viện, bởi vì chỉ cần có thể tiến nhập vào đó, bọn họ có thể đặt chân đến Tiên Vương cảnh.

- Ngoại trừ điểm ấy, ngươi còn hưởng thụ quyền lợi được đề cử Lớp Học, Thánh Đức Thư Viện dựa theo tư chất học sinh chia làm Nhất Ban đến Lục Ban.

Hàn Sở Di dừng một chút, sau đó nói tiếp.

- Nhất Ban Học Sinh cơ hồ đều là Nhất Phẩm Thiên Tài, Nhị Ban là Nhị Phẩm Thiên Tài, Tam Ban là Tam Phẩm Thiên Tài, Tứ Ban là Tứ Phẩm Thiên Tài, Ngũ Ban là Ngũ Phẩm Thiên Tài, Lục Ban thì là Lục Phẩm, Thất Phẩm, Bát Phẩm Thiên Tài.

- Cửu Phẩm Thiên Tài thì sao?

- Thánh Đức Thư Viện chỉ công khai có 1 vị thôi.

- Người nào?

- Chân Truyền Đệ Nhất Vương Phá Thiên.

Diệp Hạo ah xong một tiếng.

Cửu Cấp Thiên Tài?

Dựa theo Tiềm Lực, Diệp Hạo cũng không phải Cửu Cấp Thiên Tài.

Bởi vậy hắn không cần để ý Vương Phá Thiên.

- Ý ngươi là ta có thể đề cử Nhất Phẩm Thiên Tài đi Nhị Ban, Tam Ban?

- Ngươi có thể đề cử Nhất Phẩm Thiên Tài đi Nhị Ban, nhưng Tam Ban lại không cho phép.

Nghe được Hàn Sở Di nói thế, trong mắt Diệp Hạo lộ vẻ hiểu rõ.

Chỉ có thể đề cử cao hơn một đẳng cấp.

- Lớp Học càng cao, hưởng nhận tài nguyên lại càng phong phú, bởi vậy dù những học sinh kém nhất của năm thứ hai bị trả về lớp dưới thì thành tựu của bọn họ cũng không phải những học sinh khác có thể so sánh.

Hàn Sở Di nói tiếp.

- Hàn gia các ngươi có bao nhiêu Đệ Tử đi vào Thánh Đức Thư Viện?

- Hàn gia chúng ta lần này có 10 Đệ Tử chuẩn bị tiến về đó.

Hàn Sở Di nói khẽ.

- Mà nắm chắc chỉ có 4 người.

- Sáu người kia là Nhất Phẩm?

Diệp Hạo ý thức được điều gì.

- Ừ.

Hàn Sở Di nhẹ gật đầu.

- Ngươi đưa 4 gia hỏa kia đến đây đi.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi rồi, nói.

Hàn Trung lộ gương mặt sợ hãi lẫn vui mừng.

Hắn vội vàng bảo Hàn Trung Thành gọi 4 đẹ tử kia đến.

4 thanh niên của Hàn gia đi tới đây, cung kính hành lễ với Diệp Hạo.

Bọn họ đều được chứng kiến sự cường đại của Diệp Hạo.

Tự nhiên biết rõ vị này cho dù Lão Tổ cũng phải kính nể mấy phần.

- Đợi chút nữa ta sẽ xuất thủ tăng tư chất các ngươi lên, nhưng cái này dính đến một chút bí ẩn, cho nên các ngươi không thể bảo trì trạng thái thanh tỉnh.

Diệp Hạo nhìn 4 người nói.

4 thanh niên biểu thị mặc cho Diệp Hạo hành động.

Tăng lên tư chất a.

Dù gặp thống khổ to lớn cũng đáng giá.

Hiện tại chỉ không thể bảo trì trạng thái thanh tỉnh thôi.

Cái này tính là gì?

Diệp Hạo vung tay lên, 4 thanh niên kia tiến nhập vào Không Gian Pháp Bảo.

Diệp Hạo lấy Thánh Tuyền chia ra cho bốn người, mỗi người phục dụng 1 giọt.

Sau đó hắn lẳng lặng quan sát tất cả biến hóa.

Thời gian dần qua, Diệp Hạo chú ý thấy Thánh Tuyền hóa thành từng đạo lực lượng thần bí cải biến Thể Chất họ.

Nhục Thân bọn họ biến càng thêm cường đại, Linh Hồn càng thêm cường hãn.

- Thánh Tuyền danh bất hư truyền.

Diệp Hạo lẩm bẩm.

Đợi đến khi 4 người thức tỉnh, Diệp Hạo vung tay lên dẫn họ ra khỏi Không Gian Pháp Bảo.

- Tốt, bọn họ hiện tại đều là Nhị Cấp Thiên Tài.

Diệp Hạo chỉ 4 thanh niên nói.

4 thanh niên hơi cảm ứng một phen liền khiếp sợ phát hiện bản thân cường đại hơn trước đó đâu chỉ mấy lần.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì?

- Tại sao ta cảm thấy Nhục Thân và Linh Hồn đều tăng lên mấy lần.

- Ta cảm thấy hiện tại một quyền có thể đánh bại bản thân trước đó.

- Đây quả thực là kỳ tích.

4 thanh niên nhao nhao kinh hô.

Nghe bốn người nói thế, cao tầng Hàn gia đều lộ ra vẻ vui mừng.

Bốn thanh niên này nếu có thể tiến vào Thánh Đức Học Viện, tương lai có thể trở thành trụ cột vững vàng cho Hàn gia.

- Lại cho các ngươi ba tấm danh ngạch đề cử

Diệp Hạo nói rồi đưa cho Hàn Trung ba bảng biểu.

- Các ngươi xem lấp vào được, tương lai bọn họ đến Thánh Đức Học Viện sau, ta sẽ an bài bọn họ tiến vào lớp học đẳng cấp cao nhất.

- Đa tạ.

Hàn Trung cuồng hỉ cám ơn.

Diệp Hạo thân phận gì?

Học Viện Đặc Sính Đạo Sư!

Toàn bộ Thánh Đức Thư Viện chỉ có hai người thôi.

Diệp Hạo đã quan tâm đến Đệ Tử Hàn gia, như vậy thì còn ai dám trêu chọc Đệ Tử Hàn gia họ nữa?

- Sở Di, ngươi còn có chuyện gì cần làm không?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Không có việc gì.

Hàn Sở Di vội nói.

Dù có việc cũng phải nói không.

- Ngươi hiện tại tiến về Thái Hành Vực, rồi điều tra tính hình ở đó cho ta đi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói ra.

- Ta muốn biết rõ vị kia có ngầm động tay chân hay không?

- Diệp Công Tử, ngầm thao tác thì dù ở đâu cũng đều có.

Hàn Sở Di không nhịn được nói.

- Nhưng hiện tại Thái Hành Vực do ta trông chừng.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn Hàn Sở Di một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận