Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2751: Thái Thượng Chi Thế

- Đây là giải dược.

Thiếu nữ lục y đi tới đưa cho Diệp Hạo một viên giải độc đan, nhẹ nhàng nói.

Diệp Hạo kinh ngạc nhìn thiếu nữ lục y nói.

- Ngươi không sợ ta đột nhiên ra tay với ngươi?

Thực sự là do khoản cách hiện giờ của hai người quá gần.

- Ngươi cũng đã trúng độc rồi.

Thiếu nữ lục y vừa cười vừa nói.

- Sao còn năng lực để…

Hai chữ “ra tay” chưa kịp nói ra khỏi miệng, nàng đã phát hiện bàn tay của Diệp Hạo đang nắm chặt cổ họng nàng.

Nụ cười trên mặt thiếu nữ lục y lập tức cứng lại.

- Ngươi... sao ngươi có thể làm được?

- Vì sao ta lại không làm được cơ chứ?

Diệp Hạo cười tủm tỉm nói.

- Tiểu Lục là vật độc nhất thiên hạ, dù là Thần Hoàng bị cắn một lần, trong vòng ba khắc độc sẽ phát tán giết chết họ.

Thiếu nữ lục y trầm giọng nói.

Đây là điều thiếu nữ lục y nghĩ bao nhiêu cũng không thể hiểu nổi.

- Bởi vì bản thân ta đã là đan sư.

Diệp Hạo nói xong liền buông lỏng bàn tay đang bóp cổ thiếu nữ lục y.

- Hơn nữa còn là đại sư rất lợi hại.

- Độc vực chúng ta đã từng có một đại sư cường đại khiêu khích Tiểu Lục, nhưng hắn cũng chỉ khống chế được ba canh giờ rồi chết.

- Vậy chỉ có thể nói ta giỏi hơn đan sư Độc vực các ngươi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Thực tế nếu không nhờ Cửu Dương thân thể có đặc tính bách độc bất xâm, Diệp hạo cũng chỉ có chối chọi được khoảng năm năm. Đương nhiên không đến mức phải chết. Nhưng chắc chắn sẽ đánh mất sức chiến đấu.

- Sao ngươi lại buông tha cho ta?

Thiếu nữ lục y không hiểu hỏi.

- Ta vốn không muốn tổn thương ngươi.

Diệp Hạo cười nói.

- Ngươi là người tốt.

Thiếu nữ lục y nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Thiếu nữ lục y rất thanh tú, cũng rất xinh đẹp. Tròng mắt của nàng lung linh lấp lánh giống như ngôi sao vậy.

- Ở trong này ta không nhận nổi hai chữ người tốt.

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ lục y nói.

- Ngươi ở đây làm gì vậy?

- Nghịch nước.

Câu trả lời của thiếu nữ lục y khiến Diệp Hạo cũng không biết nên nói gì mới tốt.

Sau một lúc hắn lại hỏi.

- Ngươi không lo xếp hạng của mình rớt phía sau sao?

- Không phải còn tận ba năm sao, ta tính đến lúc đó giết chết một người xấu, hẳn là có thể xếp trên ba ngàn.

Lời giải thích của thiếu nữ lục y rất chính xác.

Phải biết số lượng người tiến vào trong chiến trường này chỉ hơn sáu ngàn sáu trăm người, nói cách khác hơn ban ngàn ba trăm người không thông qua khảo nghiệm.

Mà thông qua việc giết chóc, hơn sáu ngàn người này có còn lại ba ngàn người hay không cũng là một vấn đề, đến lúc đó thiếu nữ lục y chỉ cần tùy tiện giết chết một người là có thể vững vàng xếp hạng thứ ba ngàn.

- Ở trong lòng ngươi, như thế nào mới là người xấu?

- Người muốn giết ta.

Thiếu nữ lục y suy nghĩ một chút nói.

- Vậy ngươi biết nơi này có bao nhiêu người muốn mạng của ngươi không?

- Nhưng bây giờ ta còn chưa gặp một người nào muốn lấy mạng ta.

Thiếu nữ lục y cười hắc hắc nói.

- Đúng rồi, ngươi là người đầu ta ta gặp đấy.

- Hi vọng ngươi có thể luôn gặp được người tốt giống như ta.

Diệp Hạo nói xong liền quay người đi về nơi khác.

- Ngươi đi đâu vậy?

Thiếu nữ lục y kéo theo làn váy đuổi theo Diệp Hạo.

- Ta đi tìm bảo tàng ở nơi này.

- Mang theo ta được không?

Thiếu nữ lục y xấu hổ nói.

- Ta mang theo ngươi làm gì?

- Mẫu thân ta nói, nếu trên chiến trường gặp được người tốt, vậy cứ đi theo hắn.

- Mẫu thân nói với ngươi như vậy?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo không biết nói gì mới phải.

- Vậy ta có thể đi theo ngươi được không?

Thiếu nữ lục y đáng thương nói.

- Đi theo đi.

Lòng Diệp Hạo cũng mềm nhũn.

Lấy cá tính của thiếu nữ lục y này, nếu không đi cùng mình, sớm muộn gì cũng bị người khác giết chết.

- Thật tốt quá.

Thiếu nữ lục y hưng phấn vung vẩy bàn tay.

Nhìn bộ dáng rực rỡ của thiếu nữ lục y, trên mặt hắn cũng nở nụ cười theo.

Từ khi đi tới chiến trường này, Diệp Hạo cho tằng mình sẽ gặp phải cảnh ngươi lừa ta gạt, nhưng không ngờ còn có thể gặp được một thiếu nữ tính cách trẻ con này.

Đối với thiếu nữ này, Diệp Hao cũng không có ý nghĩ xấu gì, hắn chỉ muốn bảo vệ phần thanh thuần này của thiếu nữ lục y mà thôi.

Chỉ thế thôi....

Nửa tháng sau Diệp Hạo mang theo thiếu nữ lục y đi tới một dãy núi nguy nga.

- Thái Thượng chi thế.

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Thái Thượng chi thế? Ngươi nói nơi này là Thái Thượng chi thế?

Thiếu nữ lục y kinh ngạc hỏi.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Thái Thượng chi thế có thể rèn luyện nhục thể cùng thần hồn của chúng ta.

Thiếu nữ lục y kích động nói.

- Nó sẽ giúp cho chúng ta tiến lên một bước.

Diệp Hạo nói xong liền đi về phía trước.

Thiếu nữ lục y cũng vội vàng đi theo.

Sau khi đi vào sơn cốc, Diệp Hạo không ngừng đo đạc địa thế ở chỗ này, không qua bao lâu Diệp Hạo đã chọn được hai vị trí.

- Đây là chỗ tu luyện tốt nhất trong Thái Thượng chi thế.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi chọn một bên đi.

- Ta thế nào cũng được.

Thiếu nữ lục y nhẹ nhàng nói.

Diệp Hạo nhấc chân đi tới một vị trí.

- Thái Thượng chi thế được hình thành ở nơi này trong một khoản thời gian rất dài, bởi vậy lúc chúng ta tu hành sẽ khiến nguyên khí trong thiên địa bạo động, đến lúc đó những tu sĩ gần đó có thể sẽ chạy tới.

Sau khi ngồi xuống Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Bởi vậy thừa dịp trong khoảng thời gian này chúng ta phải mau chóng tu hành.

Trong tay Diệp Hạo thiếu vật liệu trận đạo, nếu không làm sao nó có thể tạo ra nguyên khí bạo động được.

- Được.

Thiếu nữ lục y nghiêm túc gật đầu.

Khi Diệp Hạo và thiếu nữ lục y dẫn dắt lực lựng thiên địa ở nơi này, một âm thanh nổ to vang dội trong vòng nghìn dặm.

Ngoài đó mấy ngàn dặm, một nữ tử áo đỏ vội vàng đánh tỉnh một thanh niên đang chữa thương.

- Thăng ca, ngươi xem.

Thanh niên kia nhìn một hồi.

- Có lẽ nơi đó có bảo vật gì đó.

- Đi nhìn chẳng phải sẽ biết sao?

Nữ tử áo đỏ nói khẽ.

Thanh niên kia gật đầu một cái rồi cũng đi theo nữ tử áo đỏ tới dãy núi mà Diệp Hạo đang tu hành.

Không qua bao lâu bọn họ đã tìm được dãi núi.

- Thái Thượng chi thế.

Người thanh niên sợ hãi vui mừng nói.

- Thái Thượng chi thế?

Trái tim nữ tử áo đỏ cũng chậm mấy nhịp.

Nhưng khi nữ tử áo đó đang định phóng đi về phía trước lại bị người thanh niên kia ngăn cản.

- Thăng ca.

Nữ tử áo đỏ không hiểu nhìn sang người thanh niên.

- Nơi này đã bị người ta nhanh chân đến trước rồi.

Thanh niên kia nghiêm túc nói.

- Vừa rồi là nguyên khí bạo động?

Sau khi nữ tử nhận ra được điểm ấy, cả người cũng xuất hiện mồ hôi lạnh. Nếu lỗ mãng chạy vào, có khi sẽ bị người ta bí mật đánh lén.

- Ta đi vào trước, ngươi ẩn trong bóng tối.

Thanh niên kia suy nghĩ một chút nói.

- Bất cứ lúc nào ngươi cũng phải đánh lén, biết chưa?

Nữ tử áo đỏ gật đầu một cái.

- Thăng ca, ngươi yên tâm đi.

Lúc này thanh niên kia mới cẩn thận từng li từng tí đi vào, không qua bao lâu hắn đã thấy Diệp Hạo và Tiểu Lục đang tu hành.

Sắc mặt của hắn không khỏi thay đổi.

Hai người?

Nếu là một người hắn còn có thể xử lý.

Nhưng hai người lại có chút khó khăn.

Đúng lúc này âm thanh của Diệp Hạo vang lên trong tai hắn.

- Các hạ, năng lượng ở nơi này chúng ta hấp thu không hết, nếu ngươi không chê có thể đến hấp thu cùng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận