Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1677: Lấy thân tự Ma

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

-Chủ Nhân.

Khí Linh cung kính hướng Diệp Hạo hành lễ.

Khí Linh chỉ có thể xưng Chủ Nhân với người sáng tạo ra nó.

Đây cũng là lý do tại sao Dược Vương Đỉnh đến bây giờ cũng chỉ xưng tục danh của Diệp Hạo.

Bởi vì sinh mệnh bọn họ không phải Diệp Hạo cho.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu :

-Từ từ làm quen với thân thể mới này đi.

Khí Linh ứng một tiếng sau đó yên lặng đứng sau lưng Diệp Hạo.

- Sao ngươi làm được?

Linh Lung tiến lên nhẹ giọng hỏi.

-Muốn biết sao?

Diệp Hạo cười hỏi.

-Đúng vậy.

Linh Lung nhẹ gật đầu.

-Gọi một tiếng Lão Sư nghe xem .

-Mơ đi.

-Không gọi thì thôi.

Diệp Hạo duỗi duỗi sóng lưng lười nhát nhìn bốn phía xung quanh, nói:

-Ta biết các ngươi khẳng định đang nghĩ tới trình độ Trận Đạo và Đan Đạo ta thế nào? Ta cảm thấy nói nhiều chi bằng thực tế khiến các ngươi tin phục.



Nói xong Diệp Hạo lấy ra từng loại dược liệu dưới con mắt chăm chú của mọi người mà bắt đầu luyện chế.

Điều này khiến ánh mắt những Đan Sư trong ba ngàn Tử Vệ đều phát sáng.

Thủ pháp luyện chế của Diệp Hạo rất huyền ảo, bọn họ cảm giác rất mới mẻ.

Qua bốn đợt sóng Kiếp Vân giáng lâm, ba viên Tiên Đan vàng tươi xuất hiện trong bình ngọc.

Khiến Tử Vệ không ngờ là trong mắt Diệp Hạo lại hiện ra vẻ không vừa lòng .

-Chỉ luyện chế được ba viên Tuyệt Phẩm Đan.

Nghe được câu này bọn họ có một cảm giác sụp đổ.

Như vậy còn chưa vừa lòng?

Phải biết đây chính là Tuyệt Phẩm Đan!

Thần Quốc bao nhiêu năm nay cũng chưa từng xuất hiện qua viên nào.

Nhưng mà hiện tại Diệp Hạo lại dễ dàng luyện chế ra được ba viên.

Nhưng giờ lại thấy bộ dáng bất mãn của Diệp Hạo.

Bất mãn đại gia ngươi ấy?

Chuyện như vậy cũng đủ để tuyên dương khắp thế giới rồi.

Diệp Hạo đưa ba viên Tuyệt Phẩm Đan cho mấy vị Đan Sư đánh giá rồi bắt đầu bố trí Vương Cấp Trận Pháp.

Trận Pháp không có phân biệt Cực phẩm hay Tuyệt phẩm.

Nhưng Diệp Hạo tạo ra trận pháp cường đại hơn trận pháp đồng cấp rất nhiều.

Đến bây giờ Tử Vệ có mặt thực sự tin tưởng Diệp Hạo đúng là một Nhân Tài toàn năng.

Thời gian sau đó, Diệp Hạo ngoại trừ giải đáp thắc mắc trong việc tu luyện của ba ngàn Tử Vệ, còn truyền thụ một chút Đại Đạo tâm đắc của bản thân.

Điều này khiến bọn họ được lợi ích không nhỏ.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-)

. . .

Đại Uyên!

Cấm Địa Lục Trọng Thiên.

Trong ngàn vạn năm trở lại đây cho dù Bán Thần cường giả cũng không tuỳ tiện đến đây.

Lúc này, một bóng người đẹp tựa hằng nga xuất hiện. Thanh ảnh này cẩn thận nhìn bốn phía một cái, phất tay đánh ra một Cổ Lão Ấn Ký, sau một khắc một con đường nhỏ giữa lăng không xuất hiện, nàng đi vào con đường nhỏ này, tiểu đạo dẫn nàng tiến lên, mà lúc tiểu đạo này sắp tiêu tán, thân hình nàng lách mình tiến vào trong đó.

Lúc bóng người xinh xắn kia thẳng tới bên trong Bộ Lạc cũng không ai phát giác được.

-Thánh Nữ Điện Hạ.

-Thánh Nữ trở về.

-Thánh Nữ Điện Hạ, nghe nói người bị thương, đúng không?

-Thánh Nữ Điện Hạ, rốt cuộc người nào tổn thương ngươi?

Đường Phiên Phiên nhìn nam nữ thanh niên vây quanh mình, trầm giọng hỏi.

-Bát Trưởng Lão đâu?

-Bát Trưởng Lão được Đại Trưởng Lão mang về, hiện tại đang chữa thương trong phòng.

Một thiếu nữ tai nhọn nhọn chen lấn tiến lên nhẹ giọng nói.

-Đại Trưởng Lão đâu?

Đường Phiên Phiên nhìn về phía thiếu nữ đó, hỏi tiếp.

-Đại Trưởng Lão đang liên thủ cùng rất nhiều Bán Thần trấn áp Ma Thần?

Thiếu nữ kia đáp.

Đường Phiên Phiên trầm ngâm một lúc rồi đi về phía Cấm Địa.

Đám nam nữ thanh niên này không khỏi đi sau lưng nàng, nhưng mà đến lúc Đường Phiên Phiên bước vào Cấm Địa, bọn họ không dám bước vào.

Đường Phiên Phiên đi vào trong một đoạn thì thấy hơn ba mươi đạo thân ảnh vây quanh một phong ấn cổ xưa.

Phong ấn này, Đường Phiên Phiên biết rất rõ.

Hơn ba mươi đạo thân ảnh này ngồi ở phương vị khác nhau, điên cuồng xuất ra năng lượng tràn vào phong ấn.

Mà phía dưới phong ấn lộ ra ánh sáng cực kỳ xao động và cuồng nộ, thỉnh thoảng phát ra từng tiếng gào thét.

-Hơn ba mươi bán thần cùng liên thủ, nhưng xem ra vẫn không thể trấn áp được Ma Thần này.

Một đạo thân ảnh tuyệt mỹ nghiêm túc nói.

-Trước mắt chúng ta và Ma Thần đang ở giai đoạn tranh chấp .

Cô Độc tóc trắng như tuyết trầm giọng nói.

- Ma Thần này luôn phôn thệ năng lượng của chúng ta, nếu chúng ta không thể trấn áp hắn, tất cả chúng ta đều phải vẫn lạc chỗ này.

Hoàng Kim lão Bạo Viên khổ sở lên tiếng.

-Bạch Lão, ngươi phải nghĩ cách đi chứ.

Tru Thiên Kiếm Thần nhìn về phía một lão giả mặc áo gai nói.

Lão giả này không phải kẻ khác, chính là Thủ Hộ Giả Bộ Lạc.

Thủ Hộ Giả trầm mặc lại.

-Bạch Lão, ta nhớ ngươi đã từng nói nếu đến đường cùng thì còn một cách bất đắc dĩ khác.

Lúc này Đường Phiên Phiên đi tới nhẹ giọng hỏi.

Nghe vậy Thủ Hộ Giả nhìn về phía Đường Phiên Phiên, trong mắt lộ ra vẻ mặt phức tạp.

Ánh mắt này khiến Đường Phiên Phiên rất nghi hoặc, nàng không hiểu như vậy có ý gì .

-Bạch Lão, đã đến lúc nào rồi, ngươi cũng không cần giấu giếm nữa.

Hoàng Kim lão Bạo Viên lại lo lắng hỏi.

Thủ Hộ Giả vẫn trầm mặc.

-Có quan hệ với nử tử này sao?

Kim Phượng Hoàng lại ý thức được gì đó, nói .

-Có quan hệ với ta ?

Đường Phiên Phiên kinh nghi bất định nói.

-Muốn trấn áp tôn Ma Thần này chỉ có thể đốt Thần Huyết trong cơ thể ngươi.

Thủ Hộ Giả cuối cùng vẫn mở miệng nói :

-Nói cách khác chính là lấy thân tự Ma.

Đường Phiên Phiên không khỏi biến sắc.

Sao nàng không hiểu ý của Thủ Hộ Giả.

Lấy thân mình làm vật dẫn đưa vào cơ thể Ma Thần mà phát nổ!

Sau khi dẫn nỗ, bản thân còn cơ hội sống sót không?

Phải biết hắn chính là Ma Thần!

-Vậy còn chờ gì nữa?

Hoàng Kim lão Bạo Viên trợn mắt nói.

-Đúng, nếu cứ tiêu hao như vậy thì tất cả chúng ta đều xong đời.

Một lão giả thần sắc tiều tụy nhìn về phía Thủ Hộ Giả nói.

-Không có biện pháp nào khác sao?

Lúc này Đại Trưởng Lão hỏi lại Thủ Hộ Giả.

Thủ Hộ Giả hơi lắc đầu.

-Ta cho rằng dựa vào lực lượng chúng ta có thể trấn áp Ma Thần, nhưng không ngờ Ma Thần lại vượt qua suy nghĩ của ta. Trong tình huống này, chúng ta muốn lui cũng không lui được nữa.

Đại Trưởng Lão há to miệng muốn nói gì đó .

Nhưng cuối cùng cũng không nói được câu nào .

Đường Phiên Phiên không khỏi lui lại một bước.

Nàng vừa mới tìm được Diệp Hạo, không muốn lại xa cách muôn phương.

-Con à , đây là số mệnh của con .

Kim Phượng Hoàng nhìn Đường Phiên Phiên nói khẽ.

-Vì Thương Sinh, con nhất định phải hi sinh.

Tru Thiên Kiếm Thần nhìn Đường Phiên Phiên chậm rãi nói.

-Không thể .

Đường Phiên Phiên lại lui về phía sau một bước

-Ta mới tìm được phu quân, ta không muốn cứ như vậy mà chết đi.

-Con à ,con nên hiểu rõ nếu không lấy thân tự Ma, Ma Thần một khi xuất thế, đến lúc đó toàn bộ Sinh Linh Lục Trọng Thiên đều không sống nổi.

Tru Thiên Kiếm Thần nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nói:

- Phu quân ngươi cũng sẽ không sống nổi, cho nên vì phu quân ngươi, vì Thiên Hạ thương sinh, ngươi nhất định phải làm như vậy.

-Vì Thiên Hạ thương sinh, phải hi sinh ta sao?

Đường Phiên Phiên lạnh lùng nhìn Tru Thiên Kiếm Thần, nói.

-Ngươi nói như vậy khiến ta quá đau lòng, bởi vì ngươi quá ích kỷ.

Tru Thiên Kiếm Thần có chút đau lòng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận