Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2278: Diệp Hạo Tạo Rung Động

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Làm càn.

Ba long vệ lập tức nổi giận.

Bọn họ tuần tra khắp nơi vì phòng ngừa có người quấy rối.

Không nghĩ tới thật đúng có gia hỏa không sợ chết.

- Làm sao? Tông chủ các ngươi không dám tỷ thí?

Ba long vệ bị chọc giận.

Ngay lúc họ muốn động thủ, một âm thanh trong trẻo lạnh lùng vang lên bốn phía.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Ba long vệ quay người nhìn thấy Tuyết Trích Tiên thì vội hành lễ.

- Phó tông chủ.

- Phó tông chủ, tiểu tử này khiêu khích Tông môn.

- Phó tông chủ, tiểu tử này có ý đồ thông qua chiến Tông chủ dương danh lập vạn.

Tuyết Trích Tiên nghe xong, nhìn thanh niên mặc da báo nói.

- Ngươi muốn khiêu chiến Diệp tông chủ?

Thanh niên mặc da báo quan sát toàn thể Tuyết Trích Tiên một cái.

- Ngươi muốn thay thế Tông chủ xuất thủ?

- Chỉ bằng ngươi?

Tuyết Trích Tiên cười nhạt nói.

- Ngươi không phải đối thủ ta.

Thanh niên da báo kiêu ngạo nói.

Tranh!

Một đạo kiếm ngâm vang vọng giữa không trung.

Tuyết Trích Tiên nắm kiếm phong ba thước chỉ thanh niên mặc da báo.

A Man biến sắc.

Ngay vừa rồi, đạo kiếm ngâm kia chấn động cơ thể hắn không ngừng.

Khí huyết quay cuồng, tạng phủ run rẩy, linh hồn bất an.

- Ngươi có tư cách làm đối thủ ta.

A Man nghiêm mặt nói.

Nói xong, trong tay hắn xuất hiện một căn cốt bổng.

Nhìn căn cốt bổng này, Tuyết Trích Tiên giật khóe miệng một cái.

Chẳng lẽ gia hỏa này là dã nhân?

A Man luân động cốt bổng đập về phía Tuyết Trích Tiên, đồng thời từng thượng cổ yêu thú hoá hình ra, bọn chúng gào thét, mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa vọt tới.

Tuyết Trích Tiên cầm chiến kiếm chém mạnh về phía những yêu thú kia, sau một khắc, chiến kiếm toát ra từng đạo kiếm mang lăng lệ.

Những yêu thú kia ngay cả thời gian một hơi thở cũng không kiên trì nổi đã bị xoắn nát.

Nhìn một màn này, A Man lộ ra ánh mắt lo lắng.

Hắn vung ra một đòn.

Nhưng vẫn không ngăn được chiến kiếm tới gần.

Lúc chiến kiếm đánh đến gần, A Man dùng cốt bổng cản lại, nhưng ngay sau đó, hắn cảm nhận được một lực đạo trùng kích khó có thể chịu được.

Hắn quang quác một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể càng vô lực rơi xuống phía sau.

- Ngươi...ngươi sao có thể mạnh như vậy?

A Man trợn mắt hốc mồm nhìn Tuyết Trích Tiên nói.

- Trong cơ thể ta có Man Vương huyết mạch đó?

- Cho tới hiện nay, huyết mạch cũng không phải thứ duy nhất.

Tuyết Trích Tiên lạnh nhạt nói.

- Bằng không, chúng ta còn tu luyện làm gì?

A Man lóe ánh mắt lên một trận hỏi.

- Ta muốn biết Tông chủ có mạnh hơn ngươi không?

- Nếu tông chủ đối phó ngươi, một ngón tay đủ rồi.

- Ta không tin.

A Man lại lắc đầu nói.

- Tông chủ có tu vi tương đương ngươi, nhưng hắn lại sáng tạo ra Viêm Hoàng tông.

Tuyết Trích Tiên lạnh nhạt nói.

- Không biết ngươi có thể làm được không?

- Phía sau Viêm Hoàng tông là Hạo Nhiên Chính Khí tông.

- Hạo Nhiên Chính Khí tông đã sớm rút lực lượng ra khỏi Viêm Hoàng tông rồi.

Tuyết Trích Tiên bình tĩnh nói.

- Những năm nay, Viêm Hoàng tông vẫn luôn tự cấp tự túc.

A Man không khỏi ngây người.

Đúng lúc này, một âm thanh thong thả vang lên giữa không trung.

- Ngươi muốn biết ta mạnh cỡ nào, đúng không?

A Man nhìn lên phía trên, thấy được một thanh niên phiêu nhiên rơi xuống.

- Ngươi chính là Viêm Hoàng tông chủ, Diệp Hạo?

Diệp Hạo khẽ gật đầu một cái, tiếp đó nhìn bốn phía chung quanh nói.

- Hiện tại, Thiên Thần trung giai ở đây bao vây tiểu tử này.

Mấy trăm vạn tu sĩ không hiểu vì sao Diệp Hạo nói thế, nhưng những tu sĩ Thiên Thần cảnh vẫn nhao nhao đứng bốn phía A Man, bốn phía hắn nhanh chóng xuất hiện ba ngàn tu sĩ.

- Ngươi có thể đồng thời chống lại 3000 tu sĩ không?

Diệp Hạo hỏi A Man.

A Man sợ hết hồn nói.

- Làm sao có thể?

- Vậy ngươi có thể ứng phó bao nhiêu?

- 100 tên cùng giai không thành vấn đề, có thể tu vi bọn hắn không đều, cao hơn ta hai tiểu cảnh giới, ta vẫn ứng phó không thành vấn đề.

Diệp Hạo cười một cái.

- Hiện tại, các ngươi đồng thời xuất thủ với ta.

Toàn trường xôn xao.

A Man hoảng sợ không nói ra lời.

Diệp Hạo nói cái gì?

Toàn trường xuất thủ với hắn?

Hắn điên rồi à?

Chẳng lẽ hắn không biết đây là hơn 3000 cao thủ Thiên Thần sao?

Diệp Hạo nhìn thấy những tu sĩ này không xuất thủ, trong tay xuất hiện một bình ngọc nói.

- Chư vị biết trong bình có gì không?

Thần niệm mọi người nhao nhao dò xét.

Một tiếng kinh hô nhanh chóng vang lên.

- Diệp tông chủ, chẳng lẽ đây là Thiên Diễn đan trong truyền thuyết?

Diệp Hạo khẽ gật đầu.

- Không sai, ta hao phí đại khí lực lấy được một viên Thiên Diễn đan, chút nữa, nếu ai có thể khiến ta bị thương, ta sẽ đưa viên Thiên Diễn đan này cho người đó.

Diệp Hạo nói lời kích thích hơn 3000 tu sĩ.

- Diệp tông chủ, ta phải cảnh cáo trước, nếu chúng ta lỡ đả thương ngươi, ngươi không thể trả thù.

- Diệp tông chủ, ngươi xác định muốn đưa Thiên Diễn đan cho chúng ta?

- Diệp tông chủ, ta phải hỏi cho chắc chắn.

Trước đó, những tu sĩ này không dám xuất thủ với Diệp Hạo, dù sao cũng có hơn 3000 Thiên Thần trung giai.

Nếu oanh sát Diệp Hạo thành cặn bã, tướng sĩ Viêm Hoàng tông sao có thể thả bọn họ rời khỏi đây?

Bởi vậy bọn họ phải xác nhận một chút.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Các ngươi chỉ cần hành động.

Diệp Hạo nói xong, không khí trong sân lập tức trở nên ngưng trọng hẳn lên.

Hơn 3000 tu sĩ bao vây Diệp Hạo lại, một thời khắc nào đó, hơn 3000 tu sĩ không hẹn mà cùng xuất thủ.

Từng đạo kiếm quyết giăng khắp nơi;

Từng đạo huyền thuật hùng hồn kích động;

Từng đạo thần thông khủng bố vô biên.

Đủ mọi màu sắc, kỳ quái.

Mắt thấy phải nuốt mất Diệp Hạo, trên thân hắn đột nhiên toát ra uy thế mạnh mẽ trấn áp bát phương.

Giờ khắc này, gió ngừng thổi.

Bất kể huyền thuật vô song hay thần thông bá đạo, dưới sự trấn áp của Bát Phương Trấn Thế Quyết đều bị cầm giữ.

Bị giam cầm còn có hơn 3000 tu sĩ.

Những tu sĩ này, miệng không thể nói, thân không thể động.

Trong mắt bọn hắn lộ ra vẻ sợ hãi.

Trái tim bọn hắn sắp ngừng thở.

Giờ khắc này, bọn họ cảm thấy mình như cá nằm trên thớt.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, Diệp Hạo vung tay lên, hơn 3000 tu sĩ không bị khống chế rơi xuống phía dưới.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Sau khi rơi xuống đất, hơn 3000 tu sĩ thở hổn hển, thật lâu sau, bọn họ mới bất an nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo vừa trùng kích bọn hắn cực lớn.

- Ngươi...ngươi sao có thể mạnh như vậy?

A Man nhìn Diệp Hạo, trầm giọng nói.

- Thế giới này rất lớn.

Diệp Hạo nói đến đây, thu Thiên Diễn đan trong tay vào.

- Các ngươi khiến ta quá thất vọng.

Ngay sau đó, Diệp Hạo còn nói thêm.

- Chút nữa các ngươi tiến hành khảo hạch, tổng hợp điểm đạt được đệ nhất có thể được một viên Thiên Diễn đan.

Diệp Hạo nói xong, thân hình biến mất ngay tại chỗ.

Lúc này, toàn bộ tu sĩ đã thay đổi cách nhìn đối với Viêm Hoàng tông.

Trước đó, bọn họ có mấy phần khinh thị Viêm Hoàng tông, hiện tại mới ý thức được Viêm Hoàng tông mạnh hơn bọn họ tưởng tượng rất nhiều.

- Ta nhất định phải đạt được Thiên Diễn đan.

A Man nắm chặt nắm đấm.

- Thiên Diễn đan là của ta.

- Ta nhất định phải đạt được độ cao như Diệp tông chủ.

- Thế hệ tuổi trẻ khắp Đông vực, đạt tới cấp bậc Diệp tông chủ cũng không có bao nhiêu đâu.

- Lúc đầu, ta chỉ ôm thái độ nhìn xem, hiện tại ta đã nghĩ thông, ta nhất định phải tiến vào Viêm Hoàng tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận