Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1864: Bắt Chẹt

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Ái Lệ Ti, xuất thủ.

Nghe vậy, sắc mặt Ái Lệ Ti biến âm trầm.

- Im miệng.

- Ái Lệ Ti, nếu Diệp Hạo quật khởi không mang lại chỗ tốt gì cho Thiên Sứ Tộc chúng ta cả.

Cường giả Thiên Sứ Tộc nói tiếp.

- Ta nói im miệng.

Ái Lệ Ti nổi giận.

- Lời ta nói, ngươi không nghe sao?

Đối phương trầm mặc một hồi vẫn lựa chọn xuất thủ.

Một đạo Thánh Quang kinh khủng ầm vang phủ xuống.

Trong mắt Ái Lệ Ti lộ ra thần sắc vừa sợ vừa giận.

Giận là tôn Bán Thần này không có nghe mình nói, kinh hãi là thần sắc trên mặt Diệp Hạo không có bao nhiêu biến hóa cả.

Đây chính là một kích của cường giả Bán Thần đỉnh phong a!

Tại sao trên mặt Diệp Hạo không có biểu tình nào?

Thánh Quang sắp rơi xuống thì đột nhiên bên người Diệp Hạo xuất hiện một trung niên mặt sẹo.

Trung niên đưa tay lên liên chấn vỡ nát đạo Thánh Quang kia, tiếp đó hai mắt hắn toát ra thần mang kinh khủng.

- Ngươi đáng chết!

Trung niên hô to rồi xuất thủ về hướng Kim Tư Lai.

Hỏa quang trùng thiên.

Phần Sơn Chử Hải!

Kim Tư Lai chỉ cảm thấy toàn thân đều bị đốt.

Nhiệt độ cao kinh khủng làm Thánh Lực bảo hộ che giấu hắn vỡ nát.

Huyết nhục toàn thân đều xì xì bốc khói.

Trong mắt Kim Tư Lai lộ vẻ sợ hãi.

Loại Công Pháp này quá mức cương mãnh bá đạo.

Kim Tư Lai cảm thấy tứ phía bát phương đều bị Hỏa Diễm bao vây.

Bản thân muốn công kích lại không có phương hướng.

Nhưng hắn minh bạch, nếu không phá vây bản thân có khả năng chết ở chỗ này.

Kim Tư Lai đâm loạn vào một phương hướng xông ra ngoài.

Lập tức đại hỏa điên cuồng đánh tới.

Kim Tư Lai nhẫn nhịn thống khổ toàn tâm vọt ra ngoại giới.

Lúc này, Ái Lệ Ti mở to hai mắt nhìn Kim Tư Lai.

Kim Tư Lai chỗ nào còn có phong thái Bán Thần cường giả đây.

Một đôi cánh bị gãy mất một cái, cái khác thì bị nướng chín, toàn thân cao thấp không có miếng nào lành lặn.

Nhìn thế nào cũng như một con gà bị nướng khét.

- Giết.

Trung niên mặt sẹo lần nữa thôi động Thần Công Bí Tịch Đại Nhật Chưởng Pháp.

Khác biệt là lần này lại không phải công kích phạm vi lớn, trung niên mặt sẹo dung nhập Đại Nhật Chưởng Pháp lại thành chưởng.

- Dừng tay, đây là hiểu lầm thôi!

Ái Lệ Ti biến sắc hô to.

Trung niên mặt sẹo đang xuất thủ dĩ nhiên đạt đến Đệ Tam Cảnh.

Điều này khiến trong lòng Ái Lệ Ti rất bất an.

Lại càng không cần phải nói, đối phương hiện tại vận dụng rất có thể là Thần Cấp Công Pháp.

Nhưng mặt sẹo trung niên lại không có ý dừng tay.

Bịch một tiếng, Kim Tư Lai cùng trung niên mặt sẹo chạm nhau một chưởng giữa không trung.

Kim Tư Lai lảo đảo lui lại mấy bước, cảm thấy lòng bàn tay truyền đến một đạo lực lượng sáng rực kinh khủng, cỗ lực lượng này đang điên cuồng đốt thương kinh mạch bản thân hắn.

Kim Tư Lai muốn vận chuyển Thánh Lực nhưng lại phát hiện cực kỳ khó khăn.

Xoát!

Lúc này trong mắt hắn lóe lên 1 đạo ánh sáng, tiếp đó hắn thấy được thân thể mình cách đó không xa.

Chuyện gì xảy ra?

Sau một khắc, Kim Tư Lai ý thức được tình huống như thế nào.

Đầu hắn bị chém.

Kim Tư Lai đang cảm thấy kinh hoảng thì một đạo hỏa diễm thiêu hủy toàn bộ đầu hắn.

3 lượt hô hấp đi qua, Kim Tư Lai hoàn toàn không còn ý thức nữa.

- Ngươi.

Ái Lệ Ti nhìn chằm chằm trung niên mặt sẹo cả giận quát.

- Kẻ nên giết vĩnh viễn phải giết.

Trung niên mặt sẹo đón ánh mắt Ái Lệ Ti lạnh lùng nói.

- Diệp Hạo, chuyện này ngươi phải cho Thiên Sứ Tộc chúng ta 1 lời giải thích.

Ái Lệ Ti nắm chặt nắm đấm nói.

Đây chính là Bán Thần đó.

Không phải rau cải trắng ngoài chợ đâu.

- Cho Thiên Sứ Tộc các ngươi giải thích?

Diệp Hạo cười lạnh nói đáp trả.

- Ta cảm thấy Thiên Sứ Tộc các ngươi nên cho ta một lời giải thích đó? Vừa nãy nếu không phải Hộ Đạo Giả ta xuất hiện đúng lúc, chỉ sợ hiện tại ta cũng đã chết rồi? Thiên Sứ Tộc các ngươi thật quang minh chính đại nha? Loại việc đánh lén này cũng nghĩ ra được.

- Hôm nay ta cũng tuyên bố luôn, Thiên Sứ Tộc các ngươi nếu không cho ta một lời giải thích hài lòng, ta sẽ mang theo Thần Linh Pháp Chỉ cùng Hắc Ám Tộc hảo hảo chiến cùng Thiên Sứ Tộc các ngươi các ngươi một trận.

Diệp Hạo vừa nói xong, sắc mặt Ái Lệ Ti không khỏi thay đổi.

Phía sau Diệp Hạo là vị Thần Linh thứ 17.

Đương nhiên, vị Thần này đã sớm phi thăng.

Nhưng người nào biết tôn đối phương lưu lại cho Diệp Hạo cái gì chứ?

Thần Linh Pháp Chỉ.

Cường giả Đệ Tam Cảnh.

Còn có cao thủ hay gì khác không?

Cũng có thể tài nguyên kinh khủng?

Diệp Hạo nếu gia nhập Hắc Ám Tộc thì Thiên Sứ Tộc sẽ đá thiết bản rồi.

- Diệp Hạo, chuyện này do Kim Tư Lai tự tiện chủ trương, nhưng Kim Tư Lai dù sao là người Thiên Sứ Tộc ta.

Lúc này thân ảnh Ái Mông xuất hiện bên người Ái Lệ Ti.

- Ngươi muốn bồi thường cái gì? Thiên Sứ Tộc chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn ngươi.

- Ngươi cảm thấy mệnh ta giá trị bao nhiêu, thì ngươi cho bấy nhiêu đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Trên mặt Ái Mông lộ ra vẻ cười khổ.

- Mạng Diệp Công Tử ngươi làm sao có thể dùng giá trị để cân nhắc, hay ngươi nói ra cái giá đi.

- Nghe nói Thiên Sứ Tộc các ngươi có Thánh Tuyền để tăng tư chất.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi, rồi nói tiếp.

- Cho ta 800 ~ 1000 giọt Thánh Tuyền, chuyện này bỏ qua.

Khóe miệng Ái Mông không khỏi kéo ra.

800 ~ 1000 giọt.

Gia hỏa này cho rằng Thánh Tuyền là nước suối hả?

- Diệp Công Tử, Thánh Tuyền của Thiên Sứ Tộc chúng ta không có bao nhiêu, chúng ta hàng năm cũng chỉ xuất ra 3 giọt Thánh Tuyền dùng để đấu giá thôi.

Trên mặt Ái Mông lộ vẻ làm khó.

- Như vậy đi, ta thân thỉnh một lần, chắc chắn 10 giọt vẫn không thành vấn đề.

- 10 giọt?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Ngươi đang đi bố thí?

- 30 giọt, đây là cực hạn ta có thể làm được.

Ái Mông suy nghĩ một chút, nói.

30 giọt là 30 Tiên Vương rồi đấy.

- Ngươi vừa mới nói mệnh ta không thể dùng giá trị để cân nhắc, hiện tại ngươi lại nói cho ta chỉ có thể cho ta 30 giọt Thánh Tuyền?

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Ái Mông nói.

- Có phải cảm thấy ta rất dễ bị khi dễ?

Nói đến đây, Diệp Hạo lấy Thần Linh Pháp Chỉ từ trong ngực ra.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Ái Mông không khỏi biến đổi.

- Diệp Công Tử, chuyện đâu còn có đó.

- Yên tâm, ta không có định dùng Thần Linh Pháp Chỉ đối phó ngươi đâu.

Nghe thế, Ái Mông không khỏi thở dài một hơi.

Bất quá câu tiếp theo của hắn khiến Ái Mông ngây ra như phỗng.

- Ngươi mang theo Thần Linh Pháp Chỉ đi Tổng Bộ Thiên Sứ Tộc oanh sạch cho ta.

- Tốt.

Trung niên mặt sẹo nhận lấy Thần Linh Pháp Chỉ rồi rời đi.

- Đừng, đừng, đừng…

Ái Mông vội vàng ngăn cản trung niên mặt sẹo.

Mặc kệ Diệp Hạo có phải đe doạ hay không, hắn đều không thể để cho mặt sẹo trung niên rời đi.

Chuyện này không phải đùa giỡn!

- Diệp Hạo, 60 giọt, đây thực sự là cực hạn ta có thể làm được.

Ái Mông nhìn Diệp Hạo, nghiêm túc nói.

- Trừ cái đó ra ngươi có thể thêm yêu cầu khác.

- Ta muốn 1 khối Hắc Kim lớn thế này.

Diệp Hạo phất tay một cái.

Ái Mông cảm giác lộn xộn.

- Hắc Kim trân quý vô cùng, dù Thiên Sứ Tộc cũng không có bao nhiêu.

Ái Mông cười khổ nói.

- Ta chỉ có thể cho 1 khối nhỏ cỡ nắm tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận