Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2092: Nghịch Thiên Huyết Mạch

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Nam nhân tam thê tứ thiếp không phải rất bình thường à?

Đường Phiên Phiên tức giận nói.

- Đừng nói cho ta kiếp trước con là nữ nhân nhé.

- Kiếp trước ta một lòng hướng đạo, căn bản không có đạo lữ.

Tiểu gia hỏa trịnh trọng nói.

- Thật sao?

- Con lừa ai cũng không thể lừa gạt mẹ.

- Điểm ấy không sai.

- Nhất định phải, nam nhân phải toàn tâm toàn ý.

Tiểu gia hỏa nghiêm trang nói.

- Im miệng.

Đường Phiên Phiên rầy một câu, quay người rời đi.

- Mẹ, sao người lại đi ra?

- Đói một lúc cũng không chết con.

- Mẹ, người sao có thể ngược đãi con trai như vậy?

- Lại ồn ào có tin ta bỏ đói con nửa tháng không?

- Ta không nói, được chưa?

Thời gian cứ như vậy chậm rãi đi qua.

60 năm sau, Vân Nghê Thường rốt cục cũng ổn định tu vi Nhị Cấp Thần Minh, cũng vừa lúc đó nàng thống lĩnh 3000 Bán Thần rời khỏi Tiểu Thiên Địa.

Đội hình lần này của Vân Nghê Thường còn cường đại hơn cả đội hình của Cô Độc.

- Thần Kim không còn bao nhiêu.

Tứ Phương Thần Thú nhẹ giọng nói.

Lần này Diệp Hạo cho Vân Nghê Thường bốn tấm Pháp Chỉ.

Mà bốn tầm này do Tứ Phương Thần Thú luyện chế.

Chiến lực hiện tại của Tứ Phương Thần Thú đã vượt qua Tam Cấp Thần Minh, bởi vậy Diệp Hạo không cảm thấy ai có thể đỡ nổi bốn tấm Pháp Chỉ kia.

Vả lại Vân Nghê Thường cũng là người nổi bật trong Nhị cấp, đồng cấp bậc thì chống lại 2 người cũng không có vấn đề.

- Thần Kim thật quá hiếm hoi.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Những năm này, hắn chinh chiến trên trăm đại lục cũng không lấy được bao nhiêu Thần Kim.

- Ngươi hiện tại còn cách Đệ Tam Cảnh bao xa?

Tứ Phương Thần Thú dò hỏi.

- Dựa theo tiến độ trước mắt còn cần 300 năm.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút đáp.

Hắn đến giờ đều không hề truy cầu tốc độ tu luyện.

Ngược lại còn liên tục nhiều lần áp chế tiến độ tăng tiến tu vi.

Bởi vì Diệp Hạo truy cầu không chỉ đột phá tu vi mà hắn muốn đánh vỡ hạn chế của Thiên Đạo Chư Thiên Vạn Giới.

Mà muốn làm được một bước này rất khó.

- 300 năm.

Tứ Phương Thần Thú suy nghĩ một chút nói.

- Đúng rồi, Thời Gian Lĩnh Vực ngươi còn phải chuẩn bị bao lâu?

- 400 năm.

Diệp Hạo nghĩ góp đủ 400 năm.

- Vậy thì 400 năm sau ta sẽ thử nghiệm tìm được Thần Kim trong hỗn độn hay không.

- Thần Niệm ngươi có thể xuyên qua hỗn độn?

Diệp Hạo giật mình nói.

- Xuyên qua hỗn độn còn chưa làm được, nhưng có thể dò xét đại khái.

- Cái này có ảnh hưởng tới ngươi không?

- Ảnh hưởng đương nhiên sẽ có, bất quá cũng không phải điều gì lớn.

Tứ Phương Thần Thú không thèm để ý nói.

- Hiện tại quan trọng nhất là tìm được Thần Kim, chỉ có như vậy ngươi mới có thể không còn vướng bận mà phi thăng.

Tứ Phương Thần Thú biết rõ Diệp Hạo giành bao nhiêu tình cảm vào Viêm Hoàng Tông.

Viêm Hoàng Tông nếu không có đầy đủ át chủ bài, Diệp Hạo sẽ không biết khi nào mới phi thăng.

- Được.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ cũng không cự tuyệt.

400 năm!

Ai cũng không ngờ Diệp Hạo sẽ một lần mà vận dụng 400 viên Thời Gian Tinh Thạch.

Điều này đã vượt khỏi đoán trước của tu sĩ Ẩn Minh và Viêm Hoàng Tông.

Mà hiệu quả cũng rõ ràng.

Đệ Tam Cảnh Bán Thần có 20 người, Đệ Nhị Cảnh có 83, Đệ Nhất Cảnh có 230.

Vương cấp đỉnh phong 1300 tôn, Vương cấp cao giai 4260, Vương cấp trung giai 1 vạn 2413 tôn, Vương cấp sơ kỳ 3 vạn 4062 tôn.

Lúc này, Viêm Hoàng Tông cường đại so với trước không chỉ gấp ba lần.

Phải biết Viêm Hoàng Tông đến cấp bậc này dù tăng lên gấp đôi cũng rất khó, lại càng không cầu phải nói hiện tại chỉ một lần đã tăng lên gấp ba.

Tiếp theo an bài những cao thủ này như thế nào.

Mà vấn đều đau đầu này Diệp Hạo lại giao cho cao tầng Viêm Hoàng Tông.

Hắn lại cùng Tứ Phương Thần Thú đi tới hỗn độn.

- Ngươi xâm nhập vào hỗn độn thêm một đoạn nữa rồi lại nói.

Tứ Phương Thần Thú nói khẽ.

Thần niệm tràn ngập ra bốn phía theo hình tròn.

Bởi vậy xâm nhập hỗn độn rồi thăm dò hiệu quả tốt nhất.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó bước đi sâu vào hỗn độn.

Tu vi hiện tại Diệp Hạo vô hạn tới gần Tam Cấp Thần Minh, luận tốc độ mà nói có thể vượt qua Diệp Hạo cũng không có mấy người.

Cũng không biết qua bao lâu Tứ Phương Thần Thú nói được rồi.

Diệp Hạo ngừng lại.

Tứ Phương Thần Thú quét bốn phía một cái, Thần Niệm bàng bạc tràn ngập về bốn phía.

1 dặm!

10 dặm!

100 dặm!

1000 dặm!

. . .

Thần niệm ở trong hỗn độn phản nhận khắc chế cực lớn.

Lấy tu vi Diệp Hạo lúc này ngay cả trăm dặm đều thăm dò không được, mà diện tích hỗn độn nói vô cùng vô tận cũng không sai biệt lắm.

Ước chừng qua nửa khắc đồng hồ, trong mắt Tứ Phương Thần Thú lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Ngươi đoán ta thấy được cái gì?

- Một tòa ngọc kiều.

- Ngọc kiều.

- Tòa ngọc kiều này khiến ta có một loại cảm giác rất tà dị.

- Đi nhìn xem.

Diệp Hạo đề nghị.

Nửa canh giờ sau Diệp Hao dựa theo chỉ dẫn của Tứ Phương Thần Thú đã thấy được một toàn Ngọc kiều.

Cả người tòa Ngọc kiều phóng ra quang trạch sâu thẳm, Diệp Họa nhìn thoáng qua linh hồn cũng muốn bị rút ra.

Sắc mặt Diệp Hạo hoàn toàn thay đổi đồng thời thối lui về phía sau.

- Tòa ngọc kiều này thật quỷ dị.

Trong mắt Diệp Hạo tràn đầy ngưng trọng.

Lấy tu vi hắn mà thiếu chút nữa đã trúng chiêu, đổi lại thành tu sĩ khác làm sao có thể may mắn sống sót đây?

- Tòa Ngọc kiều này cũng không phải Sinh Tử Kiều trong truyền thuyết đấy chứ?

- Sinh Tử Kiều?

- Sinh Tử Kiều đi xuyên Minh Giới.

- Minh Giới?

- Dính vào luân hồi.

Tứ Phương Thần Thú nói đến đây thì lắc đầu.

- Ngươi không nên biết rõ thì tốt hơn.

Diệp Hạo gật đầu.

Hắn biết rõ Tứ Phương Thần Thú đang muốn tốt cho hắn.

Đúng lúc này, hai người Diệp Họa nghe được từng đợt tiếng bước chân, loại tiếng bước chân này càng giống một quân đoàn đoàn tướng sĩ qua cầu.

Sắc mặt Diệp Hạo lập tức thay đổi.

- Đi mau.

Tứ Phương Thần Thú vội nói.

Tiếng bước chân truyền đến từ đầu kia Ngọc kiều, mà đầu bên kia không biết nối với nơi nào.

Diệp Hạo đang định rời đi bỗng nhiên toàn thân cứng lại, trái tim hắn vang lên ầm ầm tùy thời có thể bạo tạc, tiếp đó thất khiếu xoát xoát chảy máu tươi.

- Hôm nay chẳng lẽ ta phải vẫn lạc ở đây?

Trong lòng Diệp Hạo không khỏi vì đó mà tuôn ra loại cảm giác này.

Thần huyết thật sự có hiệu quả phục sinh.

Nhưng xuất thủ vượt quá Thiên Đạo thì sao?

Diệp Hạo có thể phục sinh hay không cũng là một chuyện khác.

Đúng lúc này Diệp Hạo nhìn thấy từng tướng sĩ khoáng chiến giáp.

Những cái này tướng sĩ, ánh mắt như đao, khí huyết như biển.

Dù không nói một lời nhưng vẫn khiến Diệp Hạo có một loại cảm giác khó có thể kiềm chế được.

Loại kiềm chế này khiến linh hồn Diệp Hạo liên tục bị thiêu đốt.

Linh hồn bị thiêu đốt loại đau đớn khiến ngũ quan Diệp Hạo đều vặn vẹo.

Mắt thấy sắp vẫn lạc ánh mắt một thống lĩnh lơ đãng rơi vào trên người hắn.

- A.

Âm thanh này vừa rơi xuống linh hồn Diệp Hạo lập tức chấm dứt thiêu đốt.

- Thống lĩnh, tại sao phải dừng lại?

Một phó tướng đứng bên cạnh thống lĩnh hỏi.

- Tiểu tử, tại sao trong cơ thể nguoi lại có huyết mạch của vị đại nhân kia?

Tôn thống lĩnh nhìn Diệp Hạo tò mò hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận