Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2294: Bạch Tiểu Bạch

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

-Đan đạo Tổng các là Hoàng cấp thế lực không sai, nhưng ngươi đừng quên họ là tổ chức trung lập.

Thái Sử Vĩnh Huy nhìn thoáng qua lệnh bài trong tay Diệp Hạo, trịnh trọng nói.

- Ai nói cho ngươi biết trong tay của ta chỉ có một lệnh bài Chấp Pháp Sứ.

Diệp Hạo nói xong, trong tay lại xuất hiện một lệnh bài.

Con ngươi Thái Sử Vĩnh Huy hung hăng co rụt lại.

-Ngươi làm sao có thể kiêm nhiệm Chấp Pháp Sứ luyện khí tổng các?

-Ngươi đoán xem.

Diệp Hạo ranh mãnh hỏi lại.

Thái Sử Vĩnh Huy không khỏi trầm mặc.

Trước đó, Thái Sử gia hao phí nhân lực vật lực to lớn mới hiểu được thân phận Diệp Hạo.

Nhưng ai có thể ngờ Diệp Hạo còn có thân phận kinh người như thế.

Chấp Pháp Sứ Hai đại tổng các?

Cho dù Thiếu các chủ của một Tổng các cũng không bì nổi.

-Đây là khả năng cực hạn của Thái Sử gia chúng ta rồi.

Thái Sử Vĩnh Huy trầm ngâm một hồi chậm rãi nói.

-Vậy ngươi từ đâu đến thì về lại đó đi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Ánh mắt Thái Sử Vĩnh Huy lóe lên một cái.

-Diệp công tử, ngươi còn muốn cái gì nữa?

-Đừng nói với ta Chuẩn Hoàng gia tộc chỉ có bấy nhiêu.

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

-Diệp công tử, ngươi có thể đưa ra yêu cầu của ngươi.

- Tài nguyên Hợp Thần cấp trong top mười.

Diệp Hạo nói.

Tài nguyên trong top mười quá mức hiếm hoi, thật vất vả mới chờ được cơ hội, làm sao có thể dễ dàng buông tha.

- Ngươi muốn bao nhiêu?

-Ngươi cảm thấy U Minh Ngọc Tủy trị giá bao nhiêu?

-Ta hiện tại hồi tộc thương lượng với các trưởng bối.

Thái Sử Vĩnh Huy nói xong vội vàng rời đi.

Hắn quá muốn lấy được U Minh Ngọc Tủy.

Bởi vì ăn vào U Minh Ngọc Tủy thì tương lai hắn có thể đi càng xa trong Thần Vương cảnh.

Tương lai đạt đến Chuẩn Hoàng cũng không phải không thể.

Sau khi Thái Sử Vĩnh Huy rời khỏi, Diệp Hạo tiếp tục xem công pháp trong đại điện.

Diệp Hạo không biết, thiếu nữ áo trắng kia lại cách đó không xa đang nhìn hắn.

-U Minh Ngọc Tủy?

-Tiểu tử này có U Minh Ngọc Tủy?

-Loại tồn tại như vậy cho dù ở trong địa phủ cũng không có bao nhiêu.

Thiếu nữ áo trắng trầm ngâm một hồi thì đi về phía thư phòng của Bạch Sùng Thiên.

-Bạch trưởng lão.

Nàng nhẹ giọng hô.

Bạch Sùng Thiên vội để hồ sơ trong tay xuống

-Bạch Tiểu Bạch, có chuyện gì không?

-Trong tay của hắn có phải có U Minh Ngọc Tủy?

Bạch Tiểu Bạch nói xong, bên cạnh nàng xuất hiện một đạo thân ảnh hư ảo.

Không phải Diệp Hạo thì còn là ai?

-Có.

Bạch Sùng Thiên nhẹ nhàng đáp.

Bạch Tiểu Bạch suy nghĩ một chút đi về phía Công Pháp Điện.

-Ngươi muốn làm gì?

Bạch Sùng Thiên hỏi.

- Khiêu chiến.

Bạch Tiểu Bạch cũng không quay đầu lại nói.

-Khiêu chiến?

Nghe Bạch Tiểu Bạch nói như vậy ánh mắt Bạch Sùng Thiên lộ ra cảm giác hứng thú.

-Ta phải thông báo cho mấy lão già kia biết mới được.

Bạch Tiểu Bạch đi tới bên cạnh Diệp Hạo rồi nói

-Này.

-Có việc?

Diệp Hạo ngẩng đầu nhìn nàng hỏi.

-Ta muốn khiêu chiến ngươi.

Bạch Tiểu Bạch nói xong câu đó thì phát hiện ánh mắt Diệp Hạo nhìn mình giống như một kẻ ngu.

-Ngươi có ý gì?

Bạch Tiểu Bạch cả giận nói.

-Không nên quấy rầy ta.

Diệp Hạo quẳng xuống câu này rồi quay người đi.

-Ngươi nhất định phải đồng ý .

Bạch Tiểu Bạch nghiêm túc nói.

Diệp Hạo nhìn Chấp sự duy trì trật tự ở xa nói

-Những gì ta nói ngươi không nghe thấy sao ?

Khóe miệng chấp sự kia giật một cái.

Ca ơi, ai dám quản chứ!

Chẳng lẽ ngươi không biết vị này là ai à?

Sau một khắcm chấp sự kia nhanh chóng biến mất không thấy tăm hơi trước vẻ mặt kinh ngạc của Diệp Hạo.

Diệp Hạo lập tức chửi một câu.

- Mẹ kiếp.

Đạo đức nghề nghiệp của nhân viên phục vụ Nam Đẩu thư viện đây à?

-Bây giờ ngươi có muốn tỷ thí với ta không?

Bạch Tiểu Bạch cười hì hì hỏi.

-Không hứng thú.

Diệp Hạo lắc đầu.

-Ngươi có tin ta đánh ngươi ở đây luôn?

Bạch Tiểu Bạch giương nắm đấm nói.

Diệp Hạo cũng không nhìn nàng một cái.

-Bạch trưởng lão, ngài phụ trách đưa chúng ta na di đến một sân bãi rộng rãi nào đó đi, nếu không tý nữa ta đánh nát hết những bí tịch ở đây thì đừng trách.

Lúc này, Bạch Tiểu Bạch hướng về nơi xa nói.

Khi nàng nói xong, Diệp Hạo phát hiện cảnh tượng bốn phía thay đổi.

-Các ngươi có thể yên tâm tỷ thí.

Thanh âm Bạch Sùng Thiên vang lên.

Diệp Hạo cau mày đứng lên

-Cô thật muốn đánh?

-Thực.

Bạch Tiểu Bạch mới vừa nói đến đây thân ảnh Diệp Hạo đã biến mất.

Vô ảnh chi thuật!

Thân pháp ghi lại trong sát đạo chi thuật.

Mắt thấy Bạch Tiểu Bạch sắp bị oanh kích thì nàng lại hóa thành một đạo mị ảnh quỷ dị biến mất tại chỗ.

Đến lúc hiện thân đã xuất hiện phía trên Diệp Hạo.

Diệp Hạo đưa tay lên chạm chưởng với nàng.

Oanh một tiếng kinh khủng sóng xung kích khiến không gian bốn phía đều xuất hiện kịch liệt chấn động.

Ánh mắt Bạch Tiểu Bạch lộ vẻ kinh ngạc.

Diệp Hạo cường đại vượt qua tưởng tượng của nàng.

-Làm nóng người kết thúc.

Bạch Tiểu Bạch nhẹ nhàng rơi về phía xa, nói khẽ.

-Xem ra thân phận cô không đơn giản.

Thông qua giao thủ ngắn ngủi vừa rồi Diệp Hạo đại khái thăm dò được chiến lực của Bạch Tiểu Bạch.

Bởi vậy lúc này hắn cũng không giấu diếm gì nữa.

Bát Phương Trấn Thế Quyết!

Lúc thôi động chuẩn Hoàng cấp công pháp, khí thế cả người Diệp Hạo điên cuồng tiêu thăng.

Toàn thân Bạch Tiểu Bạch lại tràn ra khí tức tôn quý tử sắc nhanh chóng lao đến phía Diệp Hạo.

Tốc độ nhanh đến mức cực hạn.

Dù Diệp Hạo vẫn không thể bắt được thân ảnh nàng.

Dựa vào bản năng hắn và Bạch Tiểu Bạch đối đầu một chưởng.

Sau khi lảo đảo lùi lại mười mấy bước trong mắt Diệp Hạo lộ chút nghi ngờ.

-Hoàng cấp công pháp?

-Ngươi mới biết à?

Âm thanh Bạch Tiểu Bạch lạnh lùng vang lên.

-Không nghĩ tới còn có thể thấy Hoàng cấp công pháp?

Diệp Hạo nói xong vận dụng toàn lực, điều này khiến khí thế của hắn lại một lần nữa đề thăng.

Bát Phương Trấn Thế Quyết vô hình chấn động không ngừng va chạm với tử sắc thần mang tràn ngập trên người Bạch Tiểu Bạch.

Giống như nước với lửa.

Trời sinh đối địch với nhau.

Một lần!

Hai lần!

Ba lần.

Lúc khí thế hai bên giao đấu thì hai người cũng không có nhàn rỗi.

Bọn họ vận dụng rất nhiều thủ đoạn kịch liệt giao chiến giữa không trung.

Kiếm quyết.

Quyền thuật.

Chỉ pháp.

Bí kỹ.

Theo thời gian trôi qua ánh mắt Bạch Tiểu Bạch lộ vẻ chấn kinh.

Toàn bộ Công Pháp Điện cũng khai mở với nàng, hơn nữa lai lịch nàng cũng không đơn giản, bởi vậy công pháp nàng tu luyện cái nào không cường hoành?

Thế nhưng dù vậy vẫn không trấn áp được Diệp Hạo.

Bạch Tiểu Bạch khiếp sợ đồng thời cũng không biết Diệp Hạo cũng đang cảm thấy kinh hãi.

Phải biết Diệp Hạo bây giờ ngoài không sử dụng Hoàng cấp công pháp ra thì thủ đoạn nào có thể vận dụng đều vận dụng ra hết.

Nhưng mà như vậy vẫn không thể nắm thế thượng phong.

Vẫn luôn bị Bạch Tiểu Bạch chèn ép.

Diệp Hạo biết rõ vì bản nguyên chi thuật của Bạch Tiểu Bạch cường hãn hơn mình.

Nhưng lại cảm thấy bản thân cường đại hơn nàng.

Hắn đạt đến tình trạng hiện tại cũng đã sử dụng qua biết bao nhiêu tài nguyên cấp bậc khác nhau. Mà tất cả chúng không có cái nào đơn giản.

Nhưng vẫn không bắt được Bạch Tiểu Bạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận