Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3078: Khổng Gia Lựa Chọn.

Uy hiếp!

Diệp Hạo sẽ sợ lời uy hiếp của Ma Vô Thương sao?

Nói đùa cái gì vậy?

Mà lúc này Diệp Hạo triệu hoán ra một chiếc chiến hạm, ngay sau đó lại triệu hoán ra chiến khôi Cấm Kỵ đỉnh phong.

- Đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Diệp công tử.

Thanh Hà thả người nhảy lên chiến hạm.

- Tiểu muội có một vài thắc mắc trong tu hành, không biết có thể thỉnh giáo một chút được không?

- Ta muốn bế quan, không có thời gian.

Diệp Hạo nhìn Thanh Hà một cái, ánh mắt bình tĩnh đáng sợ.

- Ta cảm thấy tên Khổng gia kia có lẽ có hứng thú chỉ điểm cho ngươi đấy.

Sắc mặt Thanh Hà lập tức trở nên khó coi.

- Diệp Dương, Thanh Hà ta là mỹ nữ xếp hạng thứ mười trong thiên địa đấy.

- Chuyện này thì có liên quan gì tới ta?

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

Yêu Nữ còn xếp thứ hai đấy?

Không phải Diệp Hạo còn không để ý sao?

- Diệp Dương, ta biết ngươi che giấu thực lực, nhưng tối đa ngươi cũng đứng thứ tư trên Thiên Bảng mà thôi.

Thanh Hà lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Mà ở trước mặt ngươi còn có mấy người lận đấy!

- Chí ít cũng xếp cao hơn ngươi rồi.

Diệp Hạo ha ha cười nói.

Trước đó Thanh Hà kiêu ngạo thế nào, Diệp Hạo nhớ rất kỹ.

- Ngươi... Diệp Dương, ta cam đoan ngươi sẽ phải hói hận vì chuyện ngày hôm nay.

Thanh Hà chỉ vào Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo lười trả lời.

Thanh Hà nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu rồi thả người nhảy xuống chiến hạm.

Ánh mắt Khổng Huân nhìn Diệp Hạo tràn ngập sát cơ.

- Diệp Dương, Nhân Vương Khổng gia không phải ai cũng có thể nhục nhã.

- Mấy ngày trước Hạo Thương đánh vào mặt ai?

- …

- Không biết Nhân Vương Khổng gia các ngươi đã làm gì rồi?

- …

- Ta có thể hiểu thành Nhân Vương Khổng gia các ngươi hiếp yếu sợ mạnh không?

- Diệp Dương, ngươi tự tìm cái chết.

Khổng Huân gầm thét lên.

Lập tức Diệp Hạo liền động, chỉ trong nháy mắt hắn đã xuất hiện ở trước mặt Khổng Huân.

Sắc mặt Khổng Huân đại biến.

Tốc độ của Diệp Hạo thực sự quá nhanh.

Nhưng dù sao Khổng Huân cũng không phải là người bình thường, ngay trong khoảnh khắc cực kỳ nguy hiểm, hắn cũng đáp trả.

- Quỳ xuống cho ta.

Diệp Hạo quát lớn nói.

Song âm mạnh mẽ hoá thành một cỗ chấn động thần bí khó lường.

Đầu gối Khổng Huân mềm nhũn, trước ánh mắt khiếp sợ của toàn trường mà quỳ xuống.

Toàn bộ đám người đều ngơ ngác.

Chuyện gì thế này?

Tại sao Khổng Huân lại quỳ ở trước mặt Diệp Hạo.

Mà lúc này đám người không biết trong lòng Khổng Huân cũng tràn đầy hoảng hốt.

Bởi vì hắn phát hiện mình bị trấn áp.

Cỗ lực lượng này, quá mức thần bí, quá mức huyền ảo. quá mức khó lường.

Phản kháng không được, không phản kháng được.

- Khổng Huân, nếu không phải nể mặt lão Nhân Vương, hôm nay ta đã giết chết ngươi rồi.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Lão Nhân Vương? Ngươi... ngươi có ý gì?

Khổng Huân trừng lớn hai mắt.

Ba!

Diệp Hạo tát một bạt tai trên mặt Khổng Huân.

- Sau khi gặp ta, nhượng bộ lui binh, bằng không ta quất chết ngươi.

Nói xong thân hình Diệp Hạo lóe lên quay về chiến hạm.

Sau khi chiến hạm rời khỏi, đám người thổn thức không thôi.

- Sức chiến đấu trong mười người đứng đầu Thiên Bảng chênh lệch lớn như vậy sao?

- Đúng vậy, trước đó ta còn cho rằng Khổng Huân có thể chiến một trận với Diệp Dương, ai có thể ngờ khi ở trước mặt Diệp Hạo, Khổng Huân hoàn toàn không hề đáng chú ý.

- Khổng Huân thật rác rưởi.

- Nói nhỏ chút.

Khổng Huân nghe tu sĩ bốn phía đàm luận xấu hổ không thôi.

Hắn vội vàng đứng dậy rời khỏi nơi này.

Về Khổng gia, Khổng Huân lập tức bị tộc trưởng Khổng gia gọi tới thư phòng.

- Chuyện hôm nay là thế nào? Vì sao đột nhiên ngươi lại quỳ xuống?

Tộc trưởng Khổng gia khó coi nói.

Hắn cảm thấy Khổng Huân quá mất mặt.

- Diệp Dương vận dụng một loại bí thuật, loại bí thuật này cực kỳ khủng bổ, một khắc đó vô luận là thân thể hay linh hồn của ta đều bị phong ấn.

Khổng Huân nhớ lại mọi chuyện xảy ra trước đó, trong lòng run sợ không thôi.

- Bí thuật?

Tộc trưởng Khổng gia giật mình nói.

- Rất nhiều người cảm thấy Diệp Dương có lẽ tranh được với người đứng thứ tư Thiên Bảng Ngọc Châu, nhưng ta cảm thấy sức chiến đấu của hắn còn trên cả Hạo Thương.

Khổng Huân ngẩng đầu nhìn tộc trưởng nói.

- Nói thật ta có thể cảm giác được chênh lệch giữa ta và Hạo Thương, nhưng khi đối mặt với Diệp Dương trong lòng ta không hề có một chút manh mối gì, hắn giống như một vực sâu vô tận không nhìn thấy điểm cuối.

- Ngươi đừng nói với ta Diệp Dương có thể tranh đấu với Thanh Đế đấy.

Tộc trưởng Khổng gia có chút khó tin nói.

- Không phải là không có khả năng này.

Khổng Huân nghiêm mặt nói.

Tộc trưởng Khổng gia trầm ngâm một hồi lâu nói.

- Tìm cơ hội, đưa trọng lễ.

- Không được, Diệp Dương nói sau này gặp hắn, nhượng bộ lui binh.

Khổng Huân nói xong sắc mặt cũng đen lại.

- Để ta đi.

Tộc trưởng Khổng gia nghĩ một hồi nói.

- Ta cảm thấy Diệp Dương cần tài nguyên tạo căn cơ Cấm Kỵ cấp.

- Ta có nên đưa Ngũ Hoa quả cho hắn không?

Khổng Huân lập tức khẩn trương lên.

- Tộc trưởng, Ngũ Hoa quả không phải để lại cho ta sao?

Ngũ Hoa quả là tài nguyên tạo căn cơ Cấm Kỵ cấp xếp hạng thứ sáu.

Mà toàn bộ Khổng gia cũng chỉ có một quả.

- Ta còn tưởng ngươi bo được chứ?

Tộc trưởng Khổng gia liếc Khổng Huân một cái.

Mặt Khổng Huân lập tức đỏ lên.

- Trở về điều tiết lại, ngươi cũng nên đánh vào Thiên Bảng rồi.

- Gia tộc không ẩn núp nữa sao?

- Nhân Vương nhất mạch cũng nên có một vài nhân vật đại biểu chứ?

Tộc trưởng Khổng gia thản nhiên nói.

...

Chiến hạm.

Diệp Hạo đang ngộ đạo, bỗng một bón người đột nhiên xé rách không gian xuất hiện ở gần chiến hạm.

Cũng ngay trong nháy mắt đó, Diệp Hạo mở ra hai mắt.

- Ai?

- Tộc trưởng Khổng gia, Khổng Lệnh.

Nghe đến đây Diệp Hạo mới đi ra khỏi khoang thuyền.

- Thì ra là tộc trưởng Khổng gia, đại nhân vật, không biết ngươi tìm ta có chuyện gì?

- Hôm nay ta tới là thay mặt Khổng Huân bồi tội ngươi.

- Ngươi nói như vậy là giết ta đấy.

Diệp Hạo không mặn không lạt nói.

- Lấy thân phận của ngươi, cũng không tính như thế được.

Khổng Lệnh nói xong trong tay xuất hiện một hộp gấm.

- Trong hộp gấm là một Thiên Đô quả.

Diệp Hạo có chút kinh ngạc nói.

- Xếp hạng thứ mười một, Thiên Đô quả?

- Không sai.

- Từ đó có thể thấy Khổng gia các ngươi vẫn còn có tài nguyên tốt hơn.

Diệp Hạo đương nhiên không cảm thấy Khổng gia sẽ đưa tài nguyên quý giá nhất ra.

- Khổng gia vẫn còn một Ngũ Hoa quả.

- Thấy ngươi thẳng thắn như vậy, ân oán giữa ta và Khổng gia coi như xoá bỏ.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Nhưng tiểu tử Khổng Huân kia sau này mỗi khi gặp ta phải nhượng bộ lui binh.

- Tạ.

Khổng Lệnh lập tức đưa hộp gấm tới.

Khổng Lệnh biết Diệp Hạo hoàn toàn có thể không bỏ qua chuyện này.

Diệp Hạo thu hộp gấm vào trong tiểu thế giới rồi thản nhiên hỏi.

- Khổng tộc trưởng, còn có chuyện gì không?

- Không có.

- Vậy cáo từ.

Diệp Hạo nói đi là đi, không có một chút ý tứ muốn cùng Khổng Lệnh trò chuyện.

Nhìn theo chiến hạm rời khỏi, Khổng Lệnh khẽ thở dài một hơi.

Cuối cùng Diệp Hạo vẫn có chút oán khí với Khổng gai.

- Sau này từ từ hoá giải.

Lại nói Diệp Hạo.

Sau khi rời đi, Diệp Hạo không tiếp tục tu hành mà đứng ở mũi chiến hạm chờ đợi.

Cũng không lâu lắm một bóng người đã đáp xuống trước mặt hắn.

- Tìm ta có chuyện gì?

- Bây giờ ngươi tiến tới Cửu Cun vực, Ngô Đồng tinh.

- Đến đó làm cái gì?

- Trong vòng ba năm Ngô Đồng tinh sẽ xuất hiện Địa chi căn.

- Địa chi căn?

Nghe đến đây, ánh mắt thân ảnh kia lập tức phát sáng lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận