Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2655: Tướng Liễu Phế

Tà Thần không địch lại!

Ai cũng không ngờ hai bên rất nhanh đã phân được thắng bại. Theo lý thuyết, khi đạt đến cảnh giới này cũng phải giằng co đến vô số năm.

- Tà Thần, hôm nay ta muốn giết chết ngươi.

Ánh mắt Tướng Liễu lạnh như băng nhìn Tà Thần nói.

Tướng Liễu cực kỳ tức giận.

Nhưng không tức giận sao được?

Một đầu của hắn thiếu chút nữa đã bị Tà Thấn đánh nát. Phải biết toàn bộ năng lượng của hắn được tích trữ ở chín cái đầu đấy.

Xoát!

Ngay khi Tướng Liễu chuẩn bị ra tay, một vòng lục quang trong thời khắc cự kỳ nguy cấp chém vào cái đầu tàn phế kia của Tướng Liễu.

Tướng Liễu thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã thấy đầu của mình bị chém, cùng lúc đó nghìn vạn chiếc xúc tu phô thiên cái địa phóng tới trói chặt Tướng Liễu.

Tướng Liễu tức giận gào thét. Nó há mồm lần nữa phun ra chất lỏng ngập trời. Loại này chất lỏng có thể ăn mòn tất cả. Nghìn vạn chiếc xúc tu rất nhanh đã bị ăn mòn đến mức hầu như không còn, nhưng một vài xúc tu vẫn khóa chặt hắn.

Tà Thần thấy một màn như vậy há mồm liền phun ra một tia chớp, tia chớp này tràn ngập chấn động chí thần chí thánh, khi đánh vào Tướng Liễu đã khiến hắn co rút không thôi.

- Các ngươi chọc giận ta.

Tròng mắt Tướng Liễu lập tức đỏ.

- Chọc giận thì đã sao?

Lúc này một gốc tùng cổ thụ xuất hiện ở giữa không trung. Ngay khi nhìn thấy gốc tùng này, Diệp Hạo cũng phải trợn tròn mắt. Gốc tùng này không phải là cái cây mình gặp ở đỉnh núi Đệ Nhất Sơn sao?

Lúc trước Diệp Hạo còn nghĩ vị này là Thần Hoàng chi cảnh, hiện tại xem ra là sâu không lường được.

- Dù thế nào đi chăng nữa vị này cũng không thể nào đạt đến cảnh giới này được.

Diệp Hạo cau mày nói.

- Ngươi biết?

Chó con nghi ngờ hỏi.

Diệp Hạo liền đem bản thân cùng cái này gốc cây tùng nhận biết quá trình cùng tiểu cẩu nói một lần.

Sau khi nghe xong, chó con mới vừa cười vừa nói.

- Gốc cây tùng này cũng chỉ đạt đến nửa bước cấm kỵ mà thôi.

- Nửa bước cấm kỵ có thể chống lại Tướng Liễu?

Diệp Hạo cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Vậy nửa bước cấm kỵ này phải mạnh cỡ nào chứ?

- Có một nhân vật khủng bổ nhập vào gốc cây tùng này.

Chó con thâm thúy nhìn gốc cây tùng kia nói.

- Đại lão Đệ Nhất Danh Sơn?

- Năm đó khi ta đi theo chủ nhân chinh chiến toàn bộ thiên địa mới biết đến Đệ Nhất Danh Sơn.

Chó con nhẹ nhàng nói.

- Chỉ là những năm đó Đệ Nhất Danh Sơn chưa từng làm qua chuyện thương thiên hại lí, vì vậy chủng nhân cũng không quan tâm.

Ai có thể ngờ được Đệ Nhất Danh Sơn cũng không còn chịu nổi tịch mịch.

- Đệ Nhất Danh Sơn rất lợi hại sao?

Diệp Hạo hỏi vội.

Hắn cực kỳ muốn biết điều này.

- Trước khi rời khỏi chủ nhân có nhắc nhở ta có vài chỗ không nên trêu chọc, trong đó cũng có Đệ Nhất Danh Sơn.

Chó con ngưng giọng nói.

- Đợi đến khi ngươi khôi phục lại trạng thái đỉnh phong vẫn không được?

Diệp Hạo cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Diệp Hạo biết rõ trong hàng ngũ cường giả cấm kỵ, chó con cũng thuộc người nổi bật.

- Khi chủ nhân rời khỏi, ta cũng chỉ mới đặt chân đến cảnh giới cấm kỵ thôi.

Chó con nghĩ nghĩ liền nói.

- Ta cũng không biết khi ta khôi phục lại trạng thái đỉnh phong có thể trêu chọc hay không?

Dừng một chút chó con nói tiếp.

- Dù sao hiện giờ Đệ Nhất Danh Sơn vẫn không trêu chọc đến chúng ta, chúng ta cũng không cần phải xảy ra xung đột với Đệ Nhất Danh Sơn làm gì.

- Cũng đúng.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Trời sinh Tướng Liễu có tính bạo ngược. Dù có đối mặt với hai cường giả cấm kỵ cũng không hề có chút sợ hãi nào.

- Giết.

Thân thể Tướng Liễu xoay tròn tại chỗ, một cỗ hấp lực kinh khủng tràn ngập ra. Bất kể là Tà Thần hay gốc cây tùng kia đều bị khóa chặt.

Thân thể của bọn hắn bị khống chế hút lại gần về phía nó.

- Mau lui lại.

Lúc này chó con hoảng sợ nói.

Thật ra điều này không cần chó con nói, Diệp Hạo cũng đã tránh xa từ lâu.

Ngay trong nháy mắt Diệp Hạo rời khỏi, phần không gian Diệp Hạo đứng lúc đầu đã bị hấp lực trên người Tướng Liễu làm vỡ nát.

Phải biết Diệp Hạo cách chiến trường của bọn họ rất xa.

Diệp Hạo chạy được, nhưng một vài tu sĩ gần đó lại không chạy kịp.

Trong khoảnh khắc bọn họ bị hút vào vòng xoáy trên người Tướng Liễu, không hề ngoài tưởng tượng, bọn họ đều bị xé thành từng mảnh.

Thân hình gốc cây tùng già kia toát ra ánh mắt lạnh như băng nhìn về Tướng Liễu đang không ngừng quay tròn kia.

- Tướng Liễu, ngươi biết ngươi đang khiêu khích ai không?

- Ta chẳng cần biết ngươi là ai.

Tướng Liễu cười lạnh nói.

Đã đại chiến đến nước này, giờ còn báo danh cái gì?

Gốc cây tùng kia hừ lạnh, một cổ ấn mang theo khí tức kinh khủng đến mức cả chư thiên cũng phải sợ trấn áp về phía Tướng Liễu.

Che khuất bầu trời. Khủng bố vô biên.

Trên cổ ấn khảm nạm nhật nguyệt tinh hà, lúc này cùng phun ra thần quang kinh thế.

- Phiên Thiên ấn.

Ánh mắt của Tướng Liễu hiện giờ chỉ còn vẻ chấn kinh. Số lần Phiên Thiên ấn xuất hiện rất ít, nhưng cũng không có nghĩa là nó không biết. Phiên Thiên ấn đại biểu cho Đệ Nhất Danh Sơn đấy.

Mắt thấy Phiên Thiên ấn chuẩn bị trấn áp đến bên người mình, Tướng Liễu cắn răng dẫn nổ một đầu, ngay khoảnh khắc cái đầu đó nổ tung liền hóa thành năng lượng ngập trời, những năng lượng kia hòa vào nhau hóa thành từng thông đạo không gian, Tướng Liễu oán hận nhìn thoáng qua gốc cây tùng kia, quay người rời khỏi.

Đến lúc này gốc cây tùng kia mới thu Phiêu Thiên ấn vào.

- Tướng Liễu đã phế.

Tướng Liễu hôm nay bị trọng thương, muốn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, nói nghe thì dễ?

- Kể từ hôm nay Đệ Nhất Danh Sơn bắt đầu mở rộng cửa.

Âm thanh của gốc cây tùng kia vang dội toàn bộ Thần Vực.

- Thiếu niên chí tôn ở Thần vực đều có thể đến đây để học tập.

Cả thế gian xôn xao!

Ai cũng không ngờ Đệ Nhất Sơn lại mở cửa.

Là muốn tranh bá thế giới sao?

Nhưng điều này đối với rất nhiều thế lực mà nói cũng không phải là một chuyện tốt.

Bởi vì Đệ Nhất Sơn giáng lâm sẽ đánh vỡi quy tắc đã thiết lập sẵn của thế giới này.

Khi một vài thiếu niên chí tôn chạy tới Đệ Nhất Sơn, Diệp Hạo lại đang hành tẩu ở dưới mấy đại vực, hắn phát hiện chất lỏng mà Tướng Liễu phun ra đã khiến cho tất cả mấy khu vực gần đó đều bị ô nhiễm, phàm là tu sĩ nào tiếp xúc với chất lỏng đó đều hi sinh hết, không hề có ngoại lệ.

- Sông lớn đều bị ô nhiễm.

- Sông núi cũng bị trụi.

- Những đại vực này cũng không còn bao nhiêu khu vực có thể sống nữa.

Sau khi Diệp Hạo đi một vòng mới rút ra kết luận. Kế đến, Diệp Hạo phái một lượng lớn tướng sĩ Viêm Hoàng tông trợ giúp Nhân tộc trong những khu vực này di chuyển. Phải biết mấy khu vực này có rất nhiều tu sĩ bình thường. Bọn họ bất lực còn hơn cả đại vực.

- Đầu tiên chúng ta sẽ đưa các ngươi tới địa phận của Viêm Hoàng tông, sau khi đến các ngươi muốn đi nơi nào cứ nói với chúng ta. Chúng ta sẽ điều động tướng sĩ đưa các ngươi tới đó.

Tướng sĩ Viêm Hoàng tông giải thích cho tu sĩ của những đại vực này.

Không phải ai cũng muốn leo lên Viêm Hoàng tông. Hơn nữa Viêm Hoàng tông cũng chưa từng nghĩ điến việc chiêu mộ những tu sĩ này. Những năm này nhân khẩu ở Viêm Hoàng tông vẫn đang tăng mạnh.

- Vì Nhân tộc của những khu vực này, có cần phải bỏ ra một lượng lớn lực lượng như vậy không?

Khinh La không hiểu hỏi.

Bọn họ cũng không phải tu sĩ Viêm Hoàng tông, Viêm Hoàng tông cũng không có nghĩ vụ chăm lo cho bọn họ.

- Trên người bọn họ chảy xuôi huyết dịch giống như chúng ta.

Diệp Hạo nhìn Khinh La nói khẽ.

- Lúc trước ta không có năng lực để cứu thì thôi, giờ đã có năng lực ấy, vì sao lại không làm chứ?

- Ngươi có biết hành vi của ngươi sẽ khiến rất nhiều tu sĩ hiểu ra ý nghĩa khác hay không?

- Ta không quản được nhiều như vậy.

- Ta vừa rồi có một tin tức, không biết ngươi có hứng thú nghe không?

- Tin tức gì?

- Phong Thần vực xuất hiện tung tích của Ma Tổ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận