Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2563: Khô Cạn

Nhân kiếm hợp nhất!

Đây là cảnh giới mà kiếm tu đau khổ theo đuổi!

Đến cảnh giới này sức chiến đấu sẽ tăng mạnh!

Con mắt của con voi cũng trở nên ngưng trọng, ngay khi Mạc Vân Sơn biến mất trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện đồ án tường vân, trên người hắn cũng xuất hiện lôi quang.

Xoát!

Hắn công kích về phía trước. Vào lúc hai người đụng vào nhau, con voi phát ra một tiếng rên, xương trên đỉnh đầu của hắn thiếu chút nữa đã bị kiếm khí của Mạc Vân Sơn xuyên thủng. Con voi hiện thân kiêng kỵ nhìn về phía Mạc Vân Sơn đang tràn ngập kiếm ý nói.

- Ngươi là ai?

- Ngươi quản lão tử là ai?

Mạc Vân Sơn lạnh lùng nói.

- Ngươi cho rằng ngươi có thể ăn ta được chắc?

Con voi giận.

Hắn không ngờ bản thân hỏi câu bình thường mà lại bị Mạc Vân Sơn nhục nhã. Trong lúc Mạc Vân Sơn cùng con voi kia lại một lần nữa đụng va vào nhau Diệp Hạo lại nhìn về phía thanh niên tóc vàng phía xa xa.

- Hai ta cùng chơi nào.

- Vị này là thiếu chủ Thần Hoàng tộc.

Hỏa Hân Nhi vội vàng kéo cánh tay Diệp Hạo.

- Vậy thì đã thế nào?

Diệp Hạo nói xong hai đạo ánh mắt đáng sợ nhanh chóng bao phủ về phía thanh niên tóc vàng kia. Thiếu niên tóc vàng cười lạnh một tiếng định đằng không bay lên. Thế nhưng sau một khắc hắn đã kinh ngạc phát hiện mình bị giam cầm.

- Không gian chi nhãn, không đúng, còn có một loại lực lượng khác?

Thiếu niên tóc vàng nhìn Diệp Hạo sắc mặt lập tức thay đổi. Phải biết không gian chi nhãn chính là một trong mười đại nhãn thuật. Mà một loại nhãn thuật khác cơ hồ cũng ngang với mười đại nhãn thuật. Càng khó tin hơn là Diệp Hạo lại có thể đồng thời sử dụng hai loại nhẫn thuật. Phải biết đồng thời sử dụng hai loại nhãn thuật cũng không phải đơn giản là một cộng một.

- Phá cho ta.

Thiếu niên tóc vàng quát lớn nói.

Huyết mạch trong cơ thể của hắn vang lên ầm ầm, hóa thành vầng sáng chói lòa. Nhưng hai đạo ánh mắt lại giống như hai ngọn núi thần trấn áp hắn.

Thấy một màn như vậy Hỏa Hân Nhi vô cùng kinh động.

Trong mắt nàng thiếu chủ Thần Hoàng tộc chính là sự tồn tại vô địch. Nhưng bây giờ lại bị Diệp Hạo trấn áp. Đúng vậy. Trấn áp.

- Ta không tin ta không phá được nhãn thuật của ngươi.

Thiếu niên tóc vàng chậm chạp vẫn không phá được giam cầm của Diệp Hạo, mặt mũi tối sầm lại.

Sau lưng của hắn xuất hiện một đôi cánh kim sắc. Đôi cánh nhẹ nhàng lay động không gian bốn phía toàn bộ đều sụp đổ. Từ hai mắt của hắn cũng phát ra ánh sáng vàng kim lộng lẫy.

Thu!

Hắn kêu lên một tiếng rồi phun về phía Diệp Hạo một ngọn lửa. Ngọn lửa đó nhanh chóng hóa thành một mảng lớn biển lửa.

- Thần hỏa triều đại Nam Minh?

Diệp Hạo thét dài một tiếng rồi vọt tới về phiến biển lửa kia. Tất cả mọi người đều phải trợn mắt hốc mồm.

Đây chính là Nam Minh Ly Hỏa đấy?

Sao ngươi lại dám tiến vào chứ?

Nhưng rất nhanh bọn họ đã phát hiện khi Diệp Hạo xông tới đồng thời biển lửa đầy trời kia cũng bị đưa vào bên trong không gian thứ nguyên. Là do không gian chi nhãn của Diệp Hạo làm ra. Chỉ thấy hắn luân động Cửu Dương thần quyền đập tới thiếu niên tóc vàng.

Cửu Dương thần quyền!

Không gì không phá!

Thiếu niên tóc vàng không sợ hãi chút nào cùng Diệp Hạo đụng độ.

Một lần!

Mười lần!

Sau lần thứ ba mươi thanh niên tóc vàng kêu lên một tiếng đau đớn bị Diệp Hạo đánh rơi về phía sau vài trăm mét. Toàn thân hắn đều có vết thương, bên khóe miệng còn tràn ra từng dòng máu tươi. Nhưng ánh mắt của hắn vẫn rất sáng.

- Ngươi đã thành công chọc giận ta rồi đấy?

- Chọc giận thì đã sao?

Diệp Hạo nói xong trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một thanh tiểu đao đen như mực, tiểu đao vừa xoa tròn toàn bộ thiên địa cũng đều ngừng vận chuyển, trong lòng mỗi tu sĩ đều dâng lên từng đợt âm u, tựa hồ thanh tiểu đao này có thể mang linh hồn bọn họ đi.

- Giết.

Hai tay Diệp Hạo cầm Diệt Hồn đao chém tới thiếu niên tóc vàng. Dù ngay thời khắc mấu chốt thiếu niên tóc vàng đã hóa thân thành thần hoàng cổ xưa nhưng vẫn bị Diệt Hồn đao đánh trọng thương.

- Ta sẽ nhớ kỹ ngươi.

Thiếu niên tóc vàng phun ra một ngụm máu tươi kim sắc lảo đảo bỏ chạy. Diệp Hạo không tiếp tục đuổi theo. Đối với những nhân vật bậc này, trên người làm sao có thể không có át chủ bài được?

Nếu cứ tiếp tục truy đổi, rất có thể sẽ dẫn tới phiền toái không cần thiết.

- Không ngờ ngươi lại đánh bại được thiếu chủ Thần Hoàng tộc?

Hỏa Hân Nhi có chút trợn mắt há hốc mồm mà nói.

- Thực lực của người này nếu đưa vào hàng ngũ của chúng ta cũng chỉ có thể ở hạng chót mà thôi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Cho nên đánh bại hắn cũng không phải là việc khó tin gì.

Khi Diệp Hạo đã đánh bại thiếu niên tóc vàng, đồng thời Mạc Vân Sơn bên kia cũng kết thúc chiến đấu. Truyền nhân đến từ Thần Tượng nhất tộc cũng bị Mạc Vân Sơn đánh trọng thương bỏ chạy. Yêu tộc Đại Hoang vực thấy một màn như vậy cũng nhao nhao trốn.

Chỉ có kẻ ngu mới ở lại chờ chết.

- Diệp huynh, chúng ta lấy con đường này làm giới hạn được không?

Mạc Vân Sơn nói xong liền đi tới ao nước nhỏ kẻ ra một đường chia ao nước nhỏ thành hai nửa bằng nhau.

- Được.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Sau đó Diệp Hạo cùng Mạc Vân Sơn cũng tách ra tìm kiếm trong phần của mình. Bọn họ hi vọng có thể tìm được một giọt Trường Sinh tuyền trong đám bùn đất khô cạn này. Thế nhưng rất nhanh bọn họ đã phát hiện Trường Sinh tuyền trong hồ có lẽ đã cạn sạch rồi, bởi vì cho dù bọn họ khai quật thế nào cũng không thể tìm được dù chỉ một giọt.

- Trường Sinh tuyền chẳng lẽ đã khô cạn thật?

Diệp Hạo có chút không cam lòng nói.

Không thấy Trường Sinh tuyền thì cũng thôi đi, bây giờ vất vả lắm mới tìm được kết quả lại là vào bảo sơn nhưng tay không quay về.

- Đào.

Diệp Hạo gọi đám người Thái Sử Vĩnh Huy nói.

Đám người Thái Sử Vĩnh Huy vội vàng đi tới khu vực của Diệp Hạo bắt đầu đào bới. Đào sâu mấy mét xong Diệp Hạo phát hiện phần đất phía dưới còn khô cạn hơn.

- Đoán chừng thực sự không thấy.

Vẻ mặt Thái Sử Vĩnh Huy đưa đám nói.

Hắn còn muốn có Trường Sinh tuyền để tăng lên tiềm năng a. Nhưng bây giờ ngay cả một chút cọng lông cũng không có.

- Có phải đã tìm lộn hay không?

Diệp Hạo nhìn Mạc Vân Sơn cách đó không xa nói.

- Chuột tầm bảo sẽ không tìm sai.

Mạc Vân Sơn nói xong trong tay liền xuất hiện một con chuột kim sắc, lỗ tai của con chuột này vô cùng lớn, hiển nhiên là một đôi tai chiêu phong, con mắt nó lại rất linh động, tản ra ánh sáng lộng lẫy.

- Chuột tầm bảo?

Diệp Hạo giật mình.

Diệp Hạo đã sớm nghe nói qua chuột tầm bảo. Đáng tiếc rằng loại sinh linh này đã biến mất từ lâu. Diệp Hạo không ngờ Mạc Vân Sơn còn có thể tìm được một con.

Đúng lúc này chuột tầm bảo lại nhìn về phía một thiếu niên cách đó không xa, trong mắt ánh lên tia dò xét. Diệp Hạo theo ánh mắt của chuột tầm bảo nhìn sang.

- Thiếu niên kia...?

Ngay lần đầu Diệp Hạo nhìn thấy thiếu niên kia đã cảm thấy hắn có chút quỷ dị. Sau một khắc Diệp Hạo đã thấy Mạc Vân Sơn cử động. Diệp Hạo trực tiếp vận dụng không gian chi nhãn khống chế thanh niên kia sang bên cạnh mình. Khiến hắn không ngờ chính là thiếu niên kia bằng một cách quỷ dị nào đó đã có thể thoát khỏi khống chế.

- Muốn chạy?

Diệp Hạo hét lớn một tiếng, một quyền đánh tới thiếu niên kia. Thiếu niên kia kêu lên một tiếng đau đớn phun ra một ngụm máu tươi. Ngay khi ngụm máu tươi rơi xuống liền hóa thành chất lỏng chứa nồng đậm sinh mệnh khí tức.

- Trường sinh tuyền.

Diệp Hạo đưa tay thu vào ba giọt chất lỏng mới nhận ra không ngờ thiếu niên kia là do Trường Sinh tuyền biến thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận