Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1172: So Đan Thuật

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Phong Nhược Cốc trước đó chỉ dám ôm hi vọng thử xem.

Dù sao Bát Phẩm Cá Chép quá mức trân quý.

Ai lại mang ra bán đây?

Nhưng hắn không ngờ Diệp Hạo lại bán thật.

Chẳng lẽ hắn không biết giá trị của Bát Phẩm Cá Chép sao?

- Diệp huynh, ra giá đi.

Phong Nhược Cốc thu hồi bát phẩm Cá Chép sau đó kinh hỉ nói.

- Giá gì ở đây, cho ngươi đó.

Diệp Hạo lật Phong Nhược Cốc một cái.

- Cái này…cái này làm sao có thể?

Phong Nhược Cốc giật mình.

- Chỉ là một đầu Bát Phẩm Cá Chép thôi mà.

Diệp Hạo nói đến đây vung tay lên giữa không trung lại xuất hiện một đầu Bát Phẩm Cá Chép, ống tay áo vung lên đầu Cá Chép này xuất hiện trước mặt Tuyết Trích Tiên.

- Tuyết tiên tử, không biết cái này cho ngươi có hài lòng không?

Trong mắt Tuyết Trích Tiên lóe lên một vòng ánh sáng.

Nàng tuyệt đối không ngờ Diệp Hạo cho mình mộ đầu Bát Phẩm Cá Chép.

Bất quá Tuyết Trích Tiên lại giảo hoạt cười nói.

- Không hài lòng!

- Ách.

Diệp Hạo giật mình.

- Bát Phẩm Cá Chép ngươi cho Phong Nhược Cốc một đầu, cho chủ tiệc ta một đầu cũng hợp tình hợp lí.

Tuyết Trích Tiên lại cười nói.

- Chuyện này cùng chuyện trước đó không hề liên quan với nhau.

- Cái này ...

- Ngươi không ngại cẩn thận ngẫm lại trên người còn có cái gì?

- Không có.

- Ngẫm lại chắc chắn sẽ có.

Diệp Hạo nhếch miệng không định nói tiếp với Tuyết Trích Tiên.

Đúng lúc này, một nữ tử mặc đồ mát mẻ cười đùa tự nhiên mà nhìn Diệp Hạo nói.

- Diệp công tử, ta cũng muốn một đầu Cá Chép.

- Vậy ngươi đi Đại Xuyên Hà câu đi.

- Thế nhưng người ta câu không được.

- Vậy ta cũng chỉ thương mà không giúp được gì.

Diệp Hạo mở hai tay nói.

Sắc mặt nữ tử hơi biến đổi.

Diệp Hạo cự tuyệt như vậy rõ ràng nàng sao không nghe ra được?

- Thế nhưng ta nghe nói Diệp công tử chiếm được không ít Bát Phẩm Cá Chép a.

Thiếu nữ kia không nguyện từ bỏ.

- Ngươi nghe ai nói?

Diệp Hạo cười tủm tỉm hỏi.

Nử tử trầm mặc.

Những Cự Đầu còn lại cũng đồng dạng trầm mặc.

Diệp Hạo đưa đều là Yêu Nghiệt Phong Nhược Cốc cùng Tuyết Trích Tiên, nhưng sẽ không đưa cho nhóm Cự Đầu.

Kỳ thật Diệp Hạo cũng không cách nào đưa hết được

Hắn cũng chỉ chiếm được mấy chục đầu Bát Phẩm Cá Chép thôi, mà Cự Đầu ở đây cũng hơn trăm tên.

Ánh mắt Lăng Kiếm Đào lóe lên một cái.

Lăng Kiếm Đào cũng động tâm với Bát phẩm Cá Chép.

Đáng tiếc hắn lại không thể đòi hỏi.

Diệp Hạo cũng không có ý đưa cho Lăng Kiếm Đào.

Bởi vì chuyện của Chu Uyển Quân hai người không thể nào trở thành bạn, như vậy Diệp Hạo cần gì phải giúp đỡ đối phương.

Bồi dưỡng cừu nhân sao?

- Tiếp theo tiến hành tỷ thí Đan Đạo.

Tuyết Trích Tiên nhìn toàn trường một cái nói.

- Mời chư vị Đan Sư ra sân.

Tuyết Trích Tiên vừa nói xong mười mấy Đan Sư bao gồm cả Tiểu Đan Vương trong Cự Đầu cũng đều đứng lên đi đến giữa sân, thế nhưng rất nhanh ánh mắt tu sĩ toàn trường rơi vào một thanh niên mặc thanh bào.

- Chuyện gì vậy?

- Chẳng lẽ Diệp Hạo cũng là Đan Sư?

- Không phải Đan Sư thì hắn đi lên làm gì?

Nghe tu sĩ bốn phía thảo luận khắp khuôn mặt Lâu Đông Phương cùng Bất Lương Nhân đều hiện vẻ trào phúng.

Diệp Hạo thế nhưng là Thập Nhất Phẩm Tôn Cấp Đan Sư đó a.

Hơn nữa Diệp Hạo cũng không phải chỉ là một Đan Sư, vị này còn là Thập phẩm Tôn Cấp Trận Sư cùng Luyện Khí Sư nữa.

Tiểu Đan Vương Hạ Hầu cũng khẽ giật mình.

- Ngươi đến đây làm gì?

- Vừa nãy chưa thu thập ngươi gọn gàng nên làm thêm một hiệp, được không?

Diệp Hạo trừng Hạ Hầu một cái nói.

Hạ Hầu không khỏi lui về phía sau một bước, tiếp lấy ngạnh cổ nói.

- Diệp Hạo, luận Võ Đạo ta không phải đối thủ của ngươi, thế nhưng Đan Đạo ta tuyệt đối có thể ngược ngươi.

- Ngược ta?

Diệp Hạo cười ha ha nói.

- Thực sự người không biết không sợ a.

- Ngươi có ý gì?

- Ngu ngốc.

Toàn trường ngạc nhiên.

Không ai ngờ đường đường là Yêu Nghiệt lại nói ra lời như vậy.

Thích hợp sao?

- Diệp Hạo thật có cá tính.

Phong Nhược Cố ha ha cười nói.

Từ việc Diệp Hạo đưa cho hắn Bát Phẩm Cá Chép, Phong Nhược Cốc đã xem Diệp Hạo thành bằng hữu của mình.

- Ai là quán quân Luyện Đan tin tưởng trong lòng chư vị đều có tiêu chuẩn, bởi vậy ta cũng không muốn nói nhiều.

Tuyết Trích Tiên bình tĩnh nói ra.

- Vì để không chậm trễ thời gian của mọi người, thời gian quy định là 3 canh giờ.

- Được rồi, bây giờ có thể bắt đầu.

13 đan sư bao gồm Diệp Hạo lập tức lấy từ trong Càn Khôn Túi từng vị dược liệu.

Mà đối tượng tu sĩ toàn trường chú ý chủ yếu là Diệp Hạo cùng Tiểu Đan Vương.

Danh tiếng Tiểu Đan Vương quá nổi trội.

Tuổi còn trẻ đã có tu vi Tôn Cấp Đan Sư.

Tiểu Đan Vương không luyện chế trước mà khinh thường nhìn Diệp Hạo.

Hắn muốn biết Diệp Hạo có thể luyện chế ra cái gì?

Kỳ thật giờ khắc này chú ý làm sao dừng lại Hạ Hầu.

Thần sắc Diệp Hạo không hề biến hóa.

Thế nhưng động tác tiếp theo hoàn toàn làm kinh trụ Đan Sư toàn trường, chỉ thấy Diệp Hạo vung tay lên quét mấy trăm loại dược liệu đến giữa không trung, sau một khắc từng đoàn hỏa diễm riêng biệt liền rèn luyện những dược liệu này.

- Hư không luyện đan?

- Luyện đồng thời mấy trăm loại dược liệu?

- Diệp Hạo không lo lắng bản thân mắc sai lầm hay sao?

- Kỳ thật ta muốn biết Diệp Hạo luyện chế Tiên Đan gì?

- Từ cổ chí kim dám Hư Không Luyện Đan không ai không phải nhân tài kiệt xuất giới Đan Đạo a.

Trong lòng Tiểu Đan Vương trở nên khẩn trương.

Bởi vì cái gọi người trong nghề vừa ra tay đã biết.

Diệp Hạo tất nhiên dám dưới ánh mắt của vạn người mà Hư Không Luyện Đan, nói rõ Đan Đạo chi thuật của Diệp Hạo cực kỳ cao siêu.

Kiêu ngạo duy nhất của Tiểu Đan Vương trước mặt Diệp Hạo chính là tu vi Đan Đạo.

Nhưng nếu tu vi Đan Đạo cũng bị Diệp Hạo vượt qua, như vậy hắn cũng chả còn gì trước mặt Diệp Hạo cả.

Rèn luyện;

Ngưng đan;

Ôn dưỡng;

Ra lò.

Cả một quá trình đều cho tu sĩ toàn trưởng cảm thấy một loại cảm giác như nước chảy mây trôi.

Cái này khiến bọn họ có một loại cảm giác.

Phảng phất Diệp Hạo không phải đang Luyện Đan.

Mà đang biểu diễn một loại nghệ thuật.

Lộng lẫy xa hoa;

Kinh diễm tuyệt luân.

Theo việc Diệp Hạo triệt hồi Không Gian Bình Chướng, chín viên Tiên Đan xuất hiện rõ ràng trước mặt mọi người.

Từng đợt đan hương tràn ngập toàn trường.

Sau một khắc tu sĩ toàn trường đều lộ ra chấn kinh.

- Chuyện gì vậy?

- Ta ngửi một cái tu vi mơ hồ tăng lên một chút.

- Đây là Tiên Đan cấp bậc gì?

- Có thể đạt đến cấp độ này nhất định là Tôn cấp cao giai Tiên Đan.

- Tôn cấp cao giai Tiên Đan?

Nghe được chữ này sắc mặt Tiểu Đan Vương trở nên trắng bệch.

Kỳ thật lấy nhãn lực của hắn sao không nhận ra Diệp Hạo luyện chế đan dược Tôn cấp được.

Chỉ là hắn không nguyện ý thừa nhận mà thôi.

- Diệp công tử, không biết ngươi luyện chế Tiên Đan gì?

Lúc này Tuyết Trích Tiên nhẹ giọng hỏi.

- Tu sĩ giữa sân có nhìn ra không?

Diệp Hạo nói đến đây lại nhìn về phía Đan Sư toàn trường nói.

Ngoại trừ Tiểu Đan Vương, 11 Đan Sư còn lại đều xông tới.

Bất quá 11 Đan sư kiểm tra một phen vẫn không biết Diệp Hạo luyện chế Tiên Đan cỡ nào.

Nhìn thần sắc xấu hổ của 11 tên Đan Sư giữa sân, Tiểu Đan Vương hơi chút trầm ngâm liền đi tới trước mặt Tiên Vương, Tiểu Đan Vương kiểm tra ước chừng 3 phút sau đó trong mắt hắn bỗng lộ ra một tia hoảng sợ.

- Ngươi … ngươi luyện chế chẳng lẽ là Tôn Cấp Cửu Phẩm Tiến Giai Đan?

Bạn cần đăng nhập để bình luận