Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3244: Cực Phẩm Thần Đan

Chưa nói bốn vị tông sư, cho dù là đại sư như Giang Tự Lưu, giờ khắc này cũng phải hoang mang.

Phải biết Huyền Quyết tử và Kê Huyết đẳng đều là chủ dược luyện chế Dưỡng Nguyên đan.

Chỉ cần thiếu một loại chủ dược thôi cũng đã khó có thể luyện chế thành công rồi, lại càng không cần phải nói hiện tại Diệp Hạo thiếu tận hai loại chủ dược.

- Ngươi chắc ngươi đang luyện chế Dưỡng Nguyên đan chứ?

Mục Phượng Kiều nhịn không được hỏi?

- Luyện đan phải chú ý đến việc vận dụng linh hoạt.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Huyền Quyết tử giá trị bao nhiêu ngươi không phải không biết. Về phần Kê Huyết đằng, nó thưa thớt bao nhiêu ngươi cũng không phải không biết.

- Ngươi sửa đổi đan phương?

Mục Phượng Kiều lập tức nhận ra.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

- Những dược liệu mà ngươi lấy đa phần đều không có giá trị, ngươi chắc ngươi có thể luyện chế ra Dưỡng Nguyên đan Quá Khứ cảnh sơ kỳ chứ?

Mục Phượng Kiều hoài nghi hỏi.

- Có thể hay không đợi chút nữa chẳng phải ngươi sẽ biết sao.

Diệp Hạo nói xong lại nhìn về phía Đoan Mộc Chính.

- Có thể bắt đầu chưa?

- Có thể.

Đoan Mộc Chính hứng thú nói.

Sau một khắc trong lòng bàn tay Diệp Hạo xuất hiện một ngọn lửa màu xanh.

Khi ngọn lửa này xuất hiện, con mắt của mọi người đều co rụt lại.

- Thiên Hỏa.

- Không ngờ là Xích Viêm thiên hỏa.

- Có thể có được thiên hỏa, gần như không thể nào là hạng người bìnnh thường.

Khi ba vị tông sư thảo luận, trong tay Mục Phượng Kiều cũng xuất hiện một ngọn lửa.

Ngọn lửa tử sắc.

Ngay khi nó xuất hiện, nó đã đối đầu với ngọn lửa trong lòng bàn tay của Diệp Hạo.

Như thể hai người là kẻ thù không đội trời chung.

- Tử Đàn thiên hỏa.

Sắc mặt Giang Tự Lưu thay đổi nói.

- Mục sư muội lấy được Tử Đan thiên hoả lúc nào?

- Một lần may mắn lấy được.

Mục Vĩnh Hằng cười ha hả nói.

Giang Tự Lưu lập tức có cảm giác nguy cơ.

Theo một ý nghĩa nào đó thiên hoả quyết định tiêu chuẩn của một đan sư, Mục Phượng Kiều chiếm được thiên hoả, tương lai nói không chừng sẽ vượt qua cả hắn.

- Ai không có thiên hoả chứ.

Mục Phượng Kiều có chút cao ngạo nói.

Diệp Hạo cười cười, bắt đầu luyện chế dược liệu.

Hắn không hứng thú tỷ thí với Mục Phượng Kiều xem thiên hoả của ai mạnh ai yếu.

Mục Phượng Kiều nhìn thấy Diệp Hạo bắt đầu luyện chế, nàng cũng bình tĩnh lại rồi bắt đầu luyện chế.

Nhưng rất nhanh, trên mặt Mục Phượng Kiều tràn ngập kinh sợ.

Thật sự là do tốc độ luỵên chế của Diệp Hạo quá nhanh.

Nàng bên này còn chưa làm xong một nửa, Diệp Hạo bên kia đã bắt đầu ôn dưỡng.

- Tốc độ làm sao có thể nhanh như vậy?

- Đáng tiếc là không thể nhìn thấy quá trình luyện chế của hắn.

- Đúng vậy, nếu thấy chúng ta sẽ được mở mang tầm mắt.

Ba đại tông sư kề tai nói.

Đợi đến khi Mục Phượng Kiều luyện chế xong dược liệu cuối cùng, Diệp Hạo bên kia cũng đã hoàn thành quá trình ôn dưỡng.

Trước khi khai lò, Diệp Hạo lại kết ra vài đan ấn.

Khiến ba đại tông sư hoang mang là đan ấn mà Diệp Hạo kết ra không ngờ bọn họ xem không hiểu.

Ầm!

Khi Diệp Hạo vỗ bàn một cái, chín thần đan chói mắt phóng lên tận trời.

Chỉ là vừa mới vọt tới giữa không trung liền bị một lực lượng vô hình giam cầm.

- Thần quang thật mạnh mẽ.

- Đan văn.

- Trên chín thần đan này đều có đan văn.

- Cực phẩm đan.

Thấy một màn như vậy, Mục Phượng Kiều cũng không còn tâm tư luyện đan nữa.

Cực phẩm đan Mục Phượng Kiều không phải chưa từng luyện chế ra được.

Vấn đề là nàng cần nghiên cứu nó nhiều năm mới được, nói cách khác Dưỡng Nguyên đan Quá Khứ cảnh sơ kỳ, hiện tại nàng căn bản không có khả năng luyện chế ra cực phẩm đan.

Càng khó hơn chính là Diệp Hạo chỉ sử dụng dược liệu bình thường.

- Ngươi . . . Sao ngươi có thể làm được?

Đoan Mộc Chính dùng hai mắt sáng quắc nhìn Diệp Hạo nói.

- Muốn làm được thì làm được thôi.

Diệp Hạo nhún vai một cái nói.

- Đúng rồi, bây giờ ta được tính là thông qua chưa?

- Thông qua.

Đoan Mộc Chính không chút do dự nói.

Diệp Hạo như vậy nếu không thông qua, vậy ai còn có thể thông qua đây?

- Nếu đã thông qua, vậy đưa lệnh bài cho ta.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Chuyện này, làm phiền ngươi chờ một chút được không?

Đoan Mộc Chính cười khổ nói.

- Chờ đến lúc Mục Phượng Kiều khảo hạch xong lại nói.

- Vừa rồi khi nàng luyện chế dược liệu đã xuất hiện ba lỗi nhỏ, lò đan này có thể luyện chế ra ba đan dược nhất phẩm đã quá giỏi rồi.

Diệp Hạo nhìn Mục Phượng Kiều một cái nói.

- Nói thật không có gì để xem.

- Ngươi . . . ?

Mục Phượng Kiều bị chọc giận. - Ngươi đừng xem thường người khác.

- Không tin?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Vậy ta đứng chờ ở đây.

- Phượng Kiều, bình tĩnh.

Mục Vĩnh Hằng quát lớn.

- Phải biết bây giờ ngươi đang làm cái gì.

Mục Phượng Kiều lập túc ổn định tâm thần.

Sau một lúc trong mắt nàng khôi phục lại vẻ tập trung.

Ước chừng qua nửa canh giờ sau Mục Phượng Kiều đẩy đan lô ra.

Chín thần đanb ay ra khỏi đan lô.

Chỉ là ánh sáng tản ra còn lâu mới bằng được đan dược mà Diệp Hạo luyện chế.

- Hai viên nhất phẩm đan, Sáu viên nhị phẩm đan, một viên tam phẩm đan.

Lúc này Đoan Mộc Chính chậm rãi nói.

- Chúc mừng, ngươi thông qua khảo hạch.

Mục Niên Hải vừa cười vừa nói.

Mục Phượng Kiều lại cảm thấy như vậy chẳng khác gì đang đánh bôm bốp vào mặt nàng.

Bởi vì thành tích của nàng so với Diệp Hạo, chênh lệch thực sự rất nhiều.

- Có chơi có chịu.

Mục Phượng Kiều lấy chiến kiếm vừa rồi ra đưa cho Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua rồi thu vào trong tiểu thế giới.

- Giang Tự Lưu, mang ta đi báo danh.

Diệp Hạo nhìn về phía Giang Tự Lưu.

- Diệp công tử, xin mời đi theo ta.

Giang Tự Lưu nói gấp.

Nếu như nói trước đó Giang Tự Lưu còn chút hoài nghi về thực lực của Diệp Hạo, vậy giờ khắc này hắn không còn bất kỳ hoài nghi nào nữa.

Chỉ sử dụng dược liệu bình thường mà có thể chế tạo ra cực phẩm thần đan.

Hắn tin cho dù là mấy vị tông sư ngồi đây cũng làm không được.

- Diệp công tử, xin hỏi ngươi làm sao có thể luyện chế ra cực phẩm Dưỡng Nguyên đan?

Lúc này Đoan Mộc Chính nhẹ giọng hỏi.

- Ta quên mất phải đưa cho các ngươi một viên Dưỡng Nguyên đan.

Diệp Hạo đột nhiên nhớ ra, tiếp đó đưa cho Đooan Mộc Chính một viên cực phẩm Dưỡng Nguyên đan.

Sau đó…không hề có sau đó.

Bởi vì hắn nhấc chân quay lưng rời khỏi.

Đoan Mộc Chính nhìn theo hướng Diệp Hạo rời đi kinh ngạc nhìn không biết nên nói cái gì.

- Trước đó Giang Tự Lưu nói đan thuật của Diệp Hạo cao hơn hắn, ta còn chưa tin, hiện tại ta đã hiểu vừa rồi Gian Tự Lưu nói khiêm tốn rồi.

- Đan thuật của Diệp Hạo tuyệt đối không chỉ dừng ở Quá Khứ cảnh sơ kỳ, ta cảm thấy vừa rồi hắn cố tình giữ lại thực lực.

Mục Niên Hải nghiêm mặt nói.

- Các ngươi nói xem, nếu cho Diệp Hạo hai loại chủ dược Kê Huyết đằng và Huyền Quyết tử, hắn có thể luyện chế ra tuyệt phẩm hay không?

Đoan Mộc Chính ném ra một vấn đề.

- Ta cảm thấy sẽ không có vấn đề.

Ung Hoàng Hoàng trầm mặc một hồi mới lên tiếng.

- Các ngươi có phát hiện ra khi hắn luỵên chế Dưỡng Nguyên đan căn bản không hề tập trung không? Thậm chí ta còn để ý thấy lúc hắn luyện chế còn có tình tăng tốc độ, nói cách khác hắn muốn luyện chế Dưỡng Nguyên đan trong thời gian ngắn nhất, từ đó mới phá huỷ một phần dược tính của Dưỡng Nguyên đan.

- Không phải ngươi định nói cơ bản Diệp Hạo đã có thể luyện chế ra tuyệt phẩm thần đan đấy chứ?

- Chín cực phẩm thần đan, dược tính trên mỗi viên thần đan đều không hề khác nhau, khả năng khống chế dược liệu phải chính xác đến mức nào chứ?

Ung Hoàng Hoàng nhìn Mục Niên Hải nói.

- Nếu ta đoán không lầm, Diệp Hạo vốn có thể luyện chế ra tuyệt phẩm thần đan.

Bạn cần đăng nhập để bình luận