Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 897: Thân phận lộ ra ánh sáng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team : Vạn Yên Chi Sào



---------------------------

- Tiểu Cửu, chờ đó, ta sẽ lập tức giành lấy viên Trú Nhan Đan đưa cho nàng.

- Dù ta táng gia bại sản cũng sẽ dâng lên viên Trú Nhan Đan này.

- Tiểu Cửu, ta sẽ dùng sự thật chứng minh ta yêu nàng nhất.

Đối mặt những lời hoa mỹ của các thanh niên, trên mặt Tiểu Cửu lại mang vẻ tiếu dung, bất quá trên thực tế nàng không có bao nhiêu xúc động cả.

Trú Nhan Đan là thứ mà nữ tử rất yêu nhất.

Tiểu Cửu tin tưởng không có nữ nhân nào có thể miễn dịch đối với nó cả.

Điều này khiến cho giá cả củaTrú Nhan Đan sẽ nhảy lên tới một cái giá khó có thể tưởng tượng.

Những thanh niên này làm sao có thể mua được?

- Bởi vì Trú Nhan Đan hiếm thấy trên đời, cho nên giá quy định 10 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 1 vạn.

Giá cả này vừa nêu ra mấy cái thanh niên vừa mới kêu gào trở nên câm nín.

Chuyện lớn đây.

10 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch chỉ vì muốn cùng Tiểu Cửu một đêm?

- 11 vạn.

Những Tu Sĩ này mua không nổi không có nghĩa Đại Thế Lực mua không nổi.

- 12 vạn.

- 13 vạn.

Ngay khi Tu Sĩ giữa sân cạnh tranh, trong mắt Thường Hi cũng đã sáng lên như sao, bất quá cân nhắc đến Tiên Thạch trong tay mình không có bao nhiêu thì mở miệng nói.

- Nếu không có Tiên Thạch thì có thể dùng đồ vật khác thế chấp không?

- Nơi này không tiếp nhận thế chấp, nhưng Phòng Đấu Giá sẽ tiến hành định giá sau đó quy ra thành Tiên thạch cho ngươi, yên tâm, chúng tôi tính ra giá cả tuyệt đối sẽ không thấp hơn giá thị trường.

Đối với Tiểu Cửu mà nói rất nhiều Thế Lực khịt mũi coi thường.

Còn không thấp hơn giá thị trường?

Gạt quỷ hả?

Nghe được như thế Thường Hi chần chờ một chút nói.

- Trong tay ta có một khối Ngọc Bội, có thể ngăn cản một kích của Tiên Tôn cường giả,

Thường Hi nói đến đây tháo Ngọc Bội bên hông xuống.

Mà lời nói này của Thường Hi đã đưa tới sự chú ý của Tu Sĩ toàn trường.

Tiểu Cửu nhìn Ngọc Bội trong tay Thường Hi mà ánh mắt trở nên nóng bỏng nói. - Nếu thật có thể ngăn cản một kích của Tiên Tôn cường giả, ta có thể cho ra giá cho ngươi 50 vạn.

50 vạn?

Tu Sĩ toàn trường đều xúc động muốn thổ huyết.

Loại cấp bậc Ngọc Bội này dù 100 vạn đều không mua được a?

- Ngươi muốn viên Trú Nhan Đan kia sao?

Lúc này Diệp Hạo hỏi.

- Ừ, ta muốn đưa cho mẹ của ta.

Thường Hi nhẹ nhàng gật đầu vuốt tay.

- Cất Ngọc Bội của ngươi đi.

Diệp Hạo suy nghĩ một cái nói.

- Cái gì?

Thường Hi khẽ giật mình nói.

- Cho ngươi.

Ngay khi Thường Hi còn kinh ngạc, Diệp Hạo đổ cho nàng một bình ngọc, Thường Hi nghi ngờ mở bình ngọc ra sau đó một khỏa Tiên Đan xuất hiện trước mắt, bất quá trên bình ngọc khảm khắc một tầng Cấm Chế, viên Tiên Đan vọt đến phía trên mấy mét đã bị chặn đứng.

- Xét thấy ngươi hiếu thảo như vậy, đưa ngươi một mai Lục Đẳng Trú Nhan Đan.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Tu Sĩ toàn trường đều kinh sợ.

- Con mẹ nó.

- Lục Đẳng Trú Nhan Đan.

- Giá trị viên Lục Đẳng Trú Nhan Đan còn cao hơn Tam Đẳng Trú Nhan Đan gấp 10 lần nha.

- Gia hỏa này vì muốn theo đuổi tiểu cô nương kia mà hạ vốn gốc thế sao?

Thường Hi cũng cảm thấy kinh ngạc.

- Cái này…cái này quá quý trọng rồi!

Thường Hi nào dám lấy?

- Chỉ là một viên Trú Nhan Đan mà thôi, vật này đâu được xem là quý giá chứ.

Diệp Hạo lại cười đáp.

- Vậy ta đưa Ngọc Bội cho ngươi nhé?

Thường Hi suy nghĩ một chút muốn giao Ngọc Bội đưa cho Diệp Hạo.

- Ngọc Bội này do người nhà đưa cho ngươi giữ bên người.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ta không đoạt đồ người khác.

- Thế nhưng…?

Thường Hi còn định nói gì đó đã bị Diệp Hạo chen lời.

- Nếu ngươi dài dòng nữa, ta có thể đi a.

Nghe như thế Thường Hi ngoan ngoãn nhắm lại miệng.

Trong lòng Tiểu Cửu rất khó chịu.

Hộ Thân Ngọc Phù Tiên Tôn cấp cứ như vậy vụt mất.

Bất quá nàng và Phòng Đấu Giá phía sau không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Đan Phương của Trú Nhan Đan đã sớm thất truyền.

Viên Tam Đẳng Trú Nhan Đan này được tìm thấy trong một di tích.

Mà Diệp Hạo lại tùy tiện liền lấy ra một viên Lục Đẳng Trú Nhan Đan.

Nói cách khác thân phận của Diệp Hạo khẳng định không đơn giản.

Dạng này gia hỏa có thể không đắc tội thì không nên đắc tội.

- Tiếp theo đấu giá một con Thanh Phong Thú non, con non này tương lai có nhất định xác suất trưởng thành đến Tiên Chủ.

Yêu Thú non được trường kỳ bồi dưỡng mà nói có thể trở thành bạn chiến đấu cùng chủ nhân.

Bất quá Diệp Hạo không có bao nhiêu hứng thú đối với phổ thông Yêu Thú.

Đợi đến Phòng Đấu Giá kết thúc Diệp Hạo cũng không có xuất thủ.

Ngay khi hắn và Vô Danh đứng dậy rời đi, Thường Hi đã đuổi kịp hai người.

- Ngươi muốn đi đâu?

- Đi dạo bốn phía.

- Mang ta theo cùng đi dạo được không?

- Không tiện.

- Ta lén chạy ra khỏi nhà, đi tới nơi này nhân sinh không quen.

Thường Hi đáng thương nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi không sợ ta là người xấu hả?

Diệp Hạo bất đắc dĩ dù dọa.

- Ngươi không phải.

Thường Hi khẳng định đáp.

- Ngươi muốn thì cứ đi theo.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút, đáp lời.

Thường Hi là loại nữ tử ngây thơ.

Diệp Hạo cũng lo lắng nàng bị kẻ khác lừa gạt.

- Còn chưa biết tên ngươi là gì?

Thường Hi ngạc nhiên hỏi.

Đúng lúc này, Hứa Kiếm Nhất và Lý Ba Trưởng Lão lại nhanh chân đi về phía Diệp Hạo.

- Diệp Hạo.

Hứa Kiếm Nhất hô.

- Diệp Hạo?

Trong mắt Thường Hi lộ ra vẻ nghi hoặc, bởi vì cái tên này nàng đã nghe qua ở đâu rồi? Rất nhanh nàng trợn to hai mắt của mình bật thốt.

- Ngươi là bá chủ thế hệ trẻ của Đông Vực, Diệp Hạo?

- Ừm.

Loại sự tình này không có cái gì nên giấu diếm.

Trước đó Diệp Hạo giấu diếm cũng vì không muốn tạo ra oanh động.

- Oa, ngươi thực sự là Diệp Hạo.

Thường Hi lần nữa nhìn về phía Diệp Hạo phát hiện Diệp Hạo đã khôi phục diện mục thật sự của mình.

Thường Hi kêu la om sòm dẫn đến sự chú ý của Tu Sĩ bốn phía.

- Diệp Hạo.

- Tông Chủ Viêm Hoàng Tông đến Thánh Kiếm Thành.

- Ta cuối cùng biết rõ tại sao Diệp Hạo có thể theo tùy tiện đưa ra những thứ đồ này rồi? Bởi vì người ta không quan tâm a.

- Diệp Hạo đến, Vĩnh Hằng Kiếm Tông còn có thể hủy diệt Ngũ Hành Kiếm Tông sao?

- Diệp Hạo có chiến lực cấp Tiên Tôn, Vĩnh Hằng Kiếm Tông trước mặt Diệp Hạo tình là cái gì chứ?

Nghe những Tu Sĩ xung quanh đàm luận, sắc mặt Hoắc Nhất Phàm lại âm trầm.

Diệp Hạo, gia hỏa này cuối cùng cũng đến rồi sao?

Toàn bộ Đông Vực, Diệp Hạo là một nhân vật không thể xem nhẹ.

- Diệp Hạo, chúng ta có thể nói chuyện không?

Hoắc Nhất Phàm trầm ngâm một cái lên tiếng nói.

- Ngươi nghĩ mình có tư cách nói chuyện với ta?

Diệp Hạo lườm Hoắc Nhất Phàm một cái.

- Muống gì thì bảo Vĩnh Hằng Kiếm Vương đến đây.

Diệp Hạo vừa nói xong liền vung tay lên, không trung xuất hiện 1 chiếc Chủ Cấp Chiến Hạm.

- Đi thôi.

Diệp Hạo vừa lên tiếng, Vô Danh, Thường Hi, Hứa Kiếm Nhất, Lý Ba thả người nhảy lên Chiến Hạm.

Quân hộ vệ của Thánh Kiếm Thành nhìn thấy một màn này, sắc mặt tái nhợt hẳn lên.

Đây là chỗ nào?

Thánh Kiếm Thành nha.

Diệp Hạo lại ở trong thành hiên ngang điều khiển Chiến Hạm, đây không phải gây hấn thì là cái gì?

Bất quá bọn họ lại không dám chỉ trích Diệp Hạo.

Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía Hứa Kiếm Nhất nói.

- Các ngươi có phải mời Văn Nhuận và Ôn Ngọc của Tàng Kiếm Các không?

- Đúng vậy a, ngươi làm sao biết?

Hứa Kiếm Nhất kinh ngạc nói.

- Ngươi nhìn hai vị kia xem.

Diệp Hạo chỉ hai Tu Sĩ bên trong đám người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận