Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2389: Bạch Tiểu Bạch Bị Đánh Bại

Bạch y nữ tử nhìn Tư Mã Như Long một cái, liền ném chén rượu trong tay về phía Tư Mã Như Long. Tư Mã Như Long nhìn chén rượu cao tốc xoay tròn vô ý thức muốn đi cản, nhưng lại nháy mắt khi cánh tay hắn đụng phải ly rượu thì tiếng oanh minh liền nổ vang, cả người Tư Mã Như Long như bị sét đánh tại chỗ phun một ngụm máu tươi. Lảo đảo lui về phía sau đồng thời thần sắc trên mặt hắn rất khó coi nhìn xem cánh tay bị nổ nát vụn,

- Ngươi ―― ngươi.

Cho tới bây giờ Tư Mã Như Long làm sao không biết gặp được cao thủ?

- Diệp Đan, làm sao a miêu a cẩu gì cũng có thể đến tiệc trà của ngươi thế?

Bạch Tiểu Bạch lười nhác nằm trên ghế ngồi, nhàn nhạt nói. Sắc mặt Tư Mã Như Long trở nên khó nhìn. Đúng lúc này Thái Sử Vĩnh Huy sưng mặt sưng mũi từ hậu viện đi tới. Nhìn thấy bộ dáng Thái Sử Vĩnh Huy, Diệp Hạo giật mình,

- Ngươi thế nào?

- Bạch Tiểu Bạch đánh.

Thái Sử Vĩnh Huy chỉ Bạch Tiểu Bạch nói.

- Ngươi đánh Vĩnh Huy làm cái gì?

Diệp Hạo cạn lời hỏi.

- Ta nhìn hắn không thuận mắt.

Bạch Tiểu Bạch nhàn nhạt nói.

- Có vấn đề gì không?

- Đợi thời điểm chút nữa các ngươi tỷ thí, ngươi giúp ta hung hăng đánh nàng có được hay không?

Thái Sử Vĩnh Huy nhỏ giọng nói.

Xoát!

Trong nháy mắt thân ảnh Bạch Tiểu Bạch biến mất ngay tại chỗ. Đợi đến thời điểm xuất hiện lại đã ở đối diện Thái Sử Vĩnh Huy. Sắc mặt Thái Sử Vĩnh Huy hoàn toàn thay đổi. Bạch Tiểu Bạch có tốc độ quá nhanh, hắn lúc này căn bản không tránh khỏi. Tu sĩ toàn trường bao gồm Tư Mã Như Long ở bên trong thậm chí cũng không có bắt được dấu vết Bạch Tiểu Bạch, mắt thấy thời điểm Bạch Tiểu Bạch sắp tát vào trên mặt Thái Sử Vĩnh Huy, Diệp Hạo đã chặn lại ngay thời khắc cực kỳ nguy cấp. Thời điểm bàn tay hai người đụng vào nhau, âm thanh chói tai vang lên ở toàn trường. Dù là Tư Mã Như Long đã đạt đến Sinh Thần cảnh cung phải lui về phía sau đồng thời cũng che lỗ tai của mình, thật sự quá mãnh liệt.

- Tiếp tục.

Ánh mắt Bạch Tiểu Bạch lộ ra vẻ hưng phấn. Nói xong tử sắc thần mang liền hóa thành chấn động trấn áp tới Diệp Hạo. Thần sắc Diệp Hạo không có biến hóa chút nào, chỉ âm thầm thúc giục Bát Phương Trấn Thế Quyết. Hiện tại Bát Phương Trấn Thế Quyết cũng không phải công pháp Chuẩn Hoàng cấp. Hai đạo khí thế, giao phong trên không trung, không ngừng va chạm. Dù là Diệp Hạo cùng Bạch Tiểu Bạch cố ý khống chế phạm vi giao thủ, nhưng mà tu sĩ ở đây vẫn có một loại cảm giác sinh mệnh không bị nắm trong tay.

- Quá mạnh, ta cảm thấy ta vừa đối mặt sẽ bị xử lý.

Khương Phi Minh trợn mắt hốc mồm nói.

- Bạch Tiểu Bạch tu hành chính là công pháp Thần Hoàng cấp, những năm này trừ bỏ Diệp Đan ra ai cũng không phải đối thủ của nàng.

Thái Sử Vĩnh Huy nhìn Khương Phi Minh một cái nói.

- Công pháp Thần Hoàng?

Tư Mã Như Long giật nảy mình. Bốn chữ công pháp Thần Hoàng này mang ý nghĩa gì?

Tư Mã Như Long rất rõ ràng. Ý vị phía sau Bạch Tiểu Bạch này rất có thể là một tôn Thần Hoàng.

- Bạch Tiểu Bạch đến từ thế lực nào?

Tư Mã Như Long hỏi dò.

- Bạch Tiểu Bạch đến từ thế lực nào ta không biết, nhưng mà những năm này tất cả người đánh chú ý nàng đều chết hết.

Thái Sử Vĩnh Huy cười híp mắt nói,

- Nếu không ngươi vận dụng lực lượng cả tộc thử xem?

Tư Mã Như Long liền vội vàng lắc đầu,

- Đừng nói giỡn.

Bên người nhân vật mạnh mẽ như Bạch Tiểu Bạch không có khả năng không có hộ đạo giả cường đại. Nếu không thể nhất kích tất sát có khả năng sẽ nghênh đón trả thù thảm thiết nhất. Mà cái này thì Tư Mã gia tộc không chịu nổi. Mà nếu phía sau Bạch Tiểu Bạch có cường giả Thần Hoàng mà nói, Tư Mã gia tộc liền xong đời. Bởi vậy ai dám mạo hiểm như vậy?

Thông qua giao thủ, Diệp Hạo rất phát hiện mình đã thi triển bản nguyên công pháp Thần Hoàng cấp, nhưng vẫn không trấn áp được Bạch Tiểu Bạch. Bởi vì Bạch Tiểu Bạch cũng đang không ngừng tăng lên. Hắn không biết lúc này Bạch Tiểu Bạch càng khiếp sợ. Bạch Tiểu Bạch muốn dứt khoát trấn áp Diệp Hạo, nhưng mà Diệp Hạo bên kia lại không ngừng tăng lên lực công kích, nàng cũng chỉ phải theo Diệp Hạo tăng trưởng mà tăng trưởng.

- Không chơi với ngươi.

Bạch Tiểu Bạch nói đến đây liền thúc giục bản nguyên công pháp đến cực hạn, khí thế kinh khủng liền hướng về Diệp Hạo điên cuồng nghiền ép đến. Diệp Hạo bị bức lui đồng thời cũng thôi động Bát Phương Trấn Thế Quyết đến cực hạn. Sau một khắc hai cỗ khí thế hoàn toàn khác biệt liền lần nữa đụng đụng vào nhau. Trong nháy mắt kia, hai cỗ lực lượng phát ra sóng xung kích để linh hồn mọi người đều run rẩy, bọn họ cảm thấy mình giống như là giun dế hèn mọn nhỏ yếu, ở trước mặt hai người thì tất cả đều ngưỡng vọng.

Bạch Tiểu Bạch không khỏi trừng lớn hai mắt.

- Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy?

- Bạch Tiểu Bạch, ngươi cảm thấy công pháp Thần Vương trung kỳ có thể trấn áp ta sao?

Trong lòng Diệp Hạo cười lạnh đồng thời điều động một bộ phận pháp lực trong cơ thể, khiến cho khí thế của hắn ở trên cơ sở vốn có lại một lần nữa kéo lên. Bạch Tiểu Bạch lảo đảo hướng về sau lui một bước. Sắc mặt nàng kinh ngạc nhìn xem Diệp Hạo nói,

- Không nghĩ tới lần trước ngươi bảo lưu lại.

- Ngươi không phải cũng bảo lưu lại sao?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười.

- Ta sẽ lại tới tìm ngươi.

Bạch Tiểu Bạch nói xong quay người muốn rời đi.

- Ngươi muốn đi đâu?

- Đi lịch luyện.

- Chờ tiệc trà kết thúc lại đi chứ.

- Không đánh bại ngươi, không có tâm tình.

Bạch Tiểu Bạch hừ lạnh.

- Có muốn tuyền tủy không?

Diệp Hạo trừng mắt nhìn.

- Tử Thần cấp, ta không có hứng thú.

Hiện tại Bạch Tiểu Bạch đã là Sinh Thần cảnh tầng thứ tư.

- Sinh Thần cấp.

Diệp Hạo nói xong, trong tay liền xuất hiện một cái bình ngọc. Bạch Tiểu Bạch thoát một cái đã cướp đi từ trong tay Diệp Hạo, thần niệm nàng quét một lần liền kinh ngạc nói.

- Thực sự là Sinh Thần cảnh.

- Nói nhảm.

- Có Hợp Thần cảnh sao?

- Có.

- Cho ta một bình.

- Cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong đưa cho Bạch Tiểu Bạch một cái bình ngọc.

- Tặng không?

Bạch Tiểu Bạch kinh ngạc hỏi.

- Cái này cũng không phải là vật liệu danh quý gì.

Diệp Hạo vô tình nói.

- Bây giờ có thể đợi chút nữa rồi đi nữa không?

- Cầm đồ vật của ngươi, ta cũng không thể không nể mặt ngươi, không phải sao?

Bạch Tiểu Bạch nói xong tìm một vị trí ngồi xuống. Diệp Hạo cười cười chào hỏi đám người ngồi xuống. Thời điểm đến phiên Tử Ngọc thì Tử Ngọc lộ vẻ mặt sùng bái nói,

- Diệp công tử, ngươi tu hành cũng là công pháp Hoàng cấp sao?

- Đúng vậy.

- Công pháp Hoàng cấp có phải rất mạnh hay không?

- Ngươi không phải đã thấy sao?

- Có thể dạy ta không?

Thanh âm Tử Ngọc mềm nhũn hỏi.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Tư Mã Như Long bên người Tử Ngọc

- Đây là vị hôn thê của ngươi?

Vẻ mặt Tư Mã Như Long lúng túng nói.

- Đúng vậy.

- Ngươi xác định ngươi tìm không phải là đồ ngốc?

Tư Mã Như Long cũng cảm thấy Tử Ngọc mới vừa nói quá phận. Công pháp Hoàng cấp làm sao có thể tùy tiện tiết lộ?

Cho dù người quen cũng không thể. Lại càng không cần phải nói Diệp Hạo và Tử Ngọc như trên trời và dưới đất. Tư Mã Như Long bị dọa sợ.

- Tử Ngọc, còn không mau xin lỗi Diệp công tử.

Tư Mã Như Long trách cứ. Tử Ngọc cắn răng, ánh mắt nóng bỏng nói.

- Diệp công tử, ta muốn làm thị nữ của ngươi.

Toàn bộ Thần Vực người nào không biết Tử Ngọc là vị hôn thê Tư Mã Như Long?

Nhưng bây giờ Tử Ngọc lại dưới hàng trăm con mắt nhìn trừng trừng mà nói muốn làm thị nữ của Diệp Hạo?

Ba!

Tư Mã Như Long đi lên liền đánh Tử Ngọc một bàn tay

- Ngươi mẹ nó nói cái gì đấy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận