Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2382: Dương Nghiên Hối Hận

- Coi như ta van cầu ngươi có được hay không?

Hỏa Ly đáng thương nói. Sau một khắc Hỏa Ly phát hiện tin tức không thành công gửi đi. Nói cách khác nàng đã bị chặn rồi.

- Cùng Diệp Đan trò chuyện thế nào?

Diệp Hạo vẻ mặt trêu tức hỏi.

- Trò chuyện tốt lắm.

Hỏa Ly hừ lạnh .

- Đừng lừa mình dối người được không?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói,

- Diệp Đan sẽ không coi trọng ngươi.

- Làm sao ngươi biết Diệp Đan sẽ không coi trọng ta?

- Ngươi cảm thấy Diệp Đan có thể để ý đao phủ giết người như ngóe?

Diệp Hạo nói xong thu hồi ánh mắt.

- Ai là đao phủ?

Con mắt Hỏa Ly lập tức đỏ lên. Diệp Hạo nói câu này quả thực có hơi quá. Hỏa Ly điêu ngoa tùy hứng, nhưng mà đệ tử đại thế lực lại có bao nhiêu không điêu ngoa tùy hứng đây?

- Diệp Đan vừa rồi lưu câu nói cho ta, sau này ngươi lại đánh cờ hiệu của hắn, hắn sẽ đích thân tiến về Hỏa Phượng nhất tộc.

Diệp Hạo nói đến đây thì đi về phía cao tầng Hồ gia. Toàn thân Hồ Thiên đều đang run rẩy.

- Triệu công tử, đó là hiểu lầm.

Thời điểm Hồ Thiên nói câu nói này thì răng đều đang run lên.

- Nhi tử ngươi ỷ vào tu vi và thân phận làm xằng làm bậy, những năm nay ta nghĩ ngươi cũng không có quản qua?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói,

- Thế nhưng nhi tử ngươi không nên khi dễ đến trên đầu của ta, hiện tại ngươi lại càng không nên mang cao thủ từ trong tộc đến đây.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Hôm nay nếu ta thả ngươi đi, sau này rất nhiều người sẽ không kính ta nữa.

- Dạng này, các ngươi... Tự sát đi.

Diệp Hạo nói tiếp

- Hôm nay toàn bộ cao tầng Hồ gia tự sát .

- Triệu công tử, nhà họ Hồ ta từ trên xuống dưới nguyện ý hiệu trung với ngươi.

Hồ Thiên còn đang làm lấy cố gắng cuối cùng.

- Ngươi cảm thấy ta để ý đến thế lực của Hồ gia ngươi?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói,

- Ta cho các ngươi thời gian ba phút quyết định, đến lúc đó nếu các ngươi có một người không tự sát, cũng đừng trách ta tiêu diệt cả Hồ gia.

Sắc mặt cao tầng Hồ gia hoàn toàn thay đổi. Bọn họ rõ ràng đây là tối hậu thư.

Hồ Thiên thét lên với cao tầng Hồ gia.

- Sự tình hôm nay chắc hẳn mọi người cũng nhìn thấy?

Hồ Thiên quét mắt nhìn cao tầng Hồ gia một cái

- Chuyện này là ta thẹn với các vị, nhưng mà việc đã đến nước này, lại nói cũng không có ý nghĩa.

Dừng một chút Hồ Thiên nói tiếp.

- Các ngươi hẳn rõ ràng, vô luận hôm nay chúng ta tự sát hay không tự sát, chúng ta đều khó có khả năng sống sót rời đi. Cho nên để huyết mạch Hồ gia truyền thừa tiếp, chư vị vẫn là ―― tự sát đi.

Cao tầng Hồ gia trầm mặc không nói. Chỉ chốc lát sau bọn họ nhao nhao lấy ra lệnh bài lưu lại di ngôn. Thời điểm sắp đến ba phút, cả đám nhao nhao tự sát. Diệp Hạo vung tay lên đã cầm hết túi càn khôn cao tầng Hồ gia vào trong tay, tiếp đó Diệp Hạo ném hết chúng cho Lữ Hàn Yên.

- Đưa cho cô.

Lữ Hàn Yên bị choáng váng.

- Đưa ta?

Lữ Hàn Yên biết rõ những túi càn khôn này là túi càn khôn cường giả Hợp Thần cấp cùng cường giả Sinh Thần cấp. Tổng ngạch những túi càn khôn này sẽ là một con số khó có thể tưởng tượng.

- Đưa cho cô.

Diệp Hạo nói đến đây thì truyền âm

- Trong túi càn khôn có một chiến khôi Sinh Thần cảnh trung giai, hai chiến khôi Sinh Thần cảnh sơ kỳ, ba chiến khôi Tiểu Thần cảnh đỉnh phong, cô tìm thời gian luyện hóa hết bọn hắn.

- Đúng rồi, trong túi càn khôn còn có một tấm pháp chỉ.

Diệp Hạo nói tiếp,

- Tấm pháp chỉ kia, cô đặt ở trên người, cho dù là cường giả Hợp Thần cảnh tối đỉnh cũng có thể chém giết.

Sắc mặt Lữ Hàn Yên hoàn toàn thay đổi. Cường giả Hợp Thần cảnh tối đỉnh cũng có thể chém giết?

Đó không phải là pháp chỉ Thần Vương sao?

Kỳ thật Lữ Hàn Yên nghĩ sai. Tấm pháp chỉ kia vẫn là Hợp Thần cấp, vấn đề là tấm pháp chỉ kia là Triệu Vị Ương luyện chế. Pháp chỉ Hợp Thần cấp nàng luyện chế dù là tồn tại Thần Vương cấp cũng có thể trọng thương hoặc đánh giết.

- Vì sao ngươi đối tốt với ta như vậy?

Lữ Hàn Yên không hiểu truyền âm hỏi.

- Gặp lại tức là duyên.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ta không hiểu.

Lữ Hàn Yên lắc đầu.

- Một ngày nào đó cô sẽ minh bạch.

Diệp Hạo cười cười.

- Triệu công tử.

Lúc này Dương Nghiên nhẹ giọng kêu.

- Chúng ta quen biết sao?

Diệp Hạo nhìn xem Dương Nghiên nói.

Sắc mặt Dương Nghiên lập tức ảm đạm.

- Triệu công tử, trước đó Dương Nghiên có nhiều đắc tội, còn xin ngươi đừng để ở trong lòng.

- Ngươi làm nhục ta, còn không cho ta để ở trong lòng?

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Dựa vào cái gì?

- Ta.

Dương Nghiên há to miệng, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

- Dương Nghiên, nịnh nọt là nhân chi thường tình, đối với cái này ta có thể hiểu, nhưng không có nghĩa là ta có thể tán đồng.

Quẳng xuống câu nói này, Diệp Hạo quay người rời đi. Dương Nghiên nhìn xem bóng lưng Diệp Hạo thì con mắt hơi ửng đỏ. Nếu trước đó nàng chẳng nói lời khắc nghiệt đối với Diệp Hạo, có lẽ kết cục đã không phải như vậy. Hiện tại Diệp Hạo đưa cho Lữ Hàn Yên nhiều tài nguyên như vậy, có thể tưởng tượng lúc sau Ngũ Sắc tông sẽ quật khởi. Còn có ai sau này nếu muốn ứng phó Ngũ Sắc tông thì phải cân nhắc có thể đắc tội nổi Diệp Hạo không?

- Ngũ Sắc tông trước đó một mực chính là nhị cấp thế lực phụ thuộc Hạo Nhiên Chính Khí Tông ta, từ hôm nay trở đi Ngũ Sắc tông chính là thế lực nhất cấp phụ thuộc Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Khương Phi Minh lúc này cao giọng uyên bố.

- Sau này ai đối phó Ngũ Sắc tông chính là khai chiến với Hạo Nhiên Chính Khí Tông ta.

Nói như vậy không có ai sẽ chú ý thế lực nhị cấp phụ thuộc. Bởi vì thế lực nhị cấp phụ thuộc thuộc về thế lực nhất cấp phụ thuộc. Nhưng mà bây giờ Khương Phi Minh đem cấp bậc Ngũ Sắc tông tăng lên tới nhất cấp phụ thuộc, như vậy an toàn Ngũ Sắc tông trực tiếp liên lụy đến Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

- Khương Phi Minh thật thông minh.

- Đúng vậy, Lữ Hàn Yên chiếm được nhiều tài nguyên như vậy, trở thành thế lực Hợp Thần cấp chỉ là vấn đề thời gian.

- Hạo Nhiên Chính Khí Tông ném ra ngoài cành ô liu cho Ngũ Sắc tông, đợi đến thời điểm Ngũ Sắc tông chân chính lớn lên, nhất định sẽ mang ơn.

- Vả lại thông qua Lữ Hàn Yên cũng biến tướng lấy lòng Triệu Thiên, ai biết Triệu Thiên cùng Lữ Hàn Yên có một chân hay không?

- Tầm mắt Triệu Thiên cao cỡ nào? Không thấy được hắn cả Hỏa Ly cũng không nhìn à? Ta cảm thấy Lữ Hàn Yên và hắn chỉ là bèo nước gặp nhau.

- Ta cũng cảm thấy như vậy, nhưng mà dù là bèo nước gặp nhau, cũng là sinh ra gặp nhau. Sau này gặp được phiền toái gì, Triệu Thiên chưa hẳn sẽ không xuất thủ?

Điêu Sướng nghe tu sĩ toàn trường thảo luận ánh mắt lộ ra vẻ hối hận nồng nặc. Trước đó phàm là hắn hạ thấp tư thái một chút, cũng sẽ không có kết quả này....

Sau khi Diệp Hạo cùng Triệu Vị Ương trở lại Viêm Hạ tông, Diệp Hạo một bên tu hành một bên khai đàn giảng đạo cho tu sĩ tông môn. Hiện tại, Diệp Hạo đã là tồn tại Sinh Thần cấp. Thời gian tỉ lệ tiểu thế giới đạt đến tám lần. Bởi vậy hắn căn bản không quan tâm lãng phí thời gian. Thời gian liền một ngày như một ngày đi qua. Ước chừng sau khi qua một năm, Diệp Hạo đột nhiên nhận được một đầu tin tức Tuyết Trích Tiên truyền tới. Thấy được nội dung bên trong, ánh mắt Diệp Hạo lóe lên một đạo hàn quang.

- Tử Vi vương triều ngươi đang tự tìm cái chết.

Diệp Hạo đứng lên.

- Công tử, đã xảy ra chuyện gì?

Tôn Tử Mặc nhìn thấy Diệp Hạo tức giận, nhỏ giọng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận