Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2706: Trận Đạo Cao Thủ

Trước đó sở dĩ Nguyệt Hoa nói như vậy cũng là bởi vì hắn biết ở hàng ngũ cấm kỵ tam tổ đã đi rất xa. Nhưng khiến hắn không ngờ rằng thực lực của thiếu niên tóc đen trước mặt còn mạnh hơn cả tam tổ.

- Tam tổ, làm sao bây giờ?

Nguyệt Hoa không cam lòng hỏi.

- Ngươi có lòng tin với thực lực của mình không?

Trung niên kia nghĩ một hồi hỏi.

- Trong Thần Vương cảnh ta có thể quét ngang tất cả đối thủ.

Nguyệt Hoa nghiêm túc nói.

Trung niên kia gật đầu một cái rồi nhìn sang Cẩu Tôn nói.

- Dù thế nào các ngươi cũng phải cho Nguyệt gia chúng ta một câu trả lời hợp lý.

- Chúng ta mới khai thác cỡ hai phần ba Từ thạch.

Cẩu Tôn suy nghĩ một chút nói.

- Giờ ta sẽ mang mọi người lập tức rời khỏi.

Cẩu Tôn cũng cảm thấy mình không thể chiếm thượng phong, bằng không hắn sẽ không nói những lời như vậy.

- Như vậy đi.

Trung niên kia mở miệng nói.

- Chúng ta đánh cược?

- Đánh cược thế nào?

Cẩu Tôn hứng thú hỏi.

Chẳng lẽ trung niên này muốn tới đánh một trận với hắn?

- Người này là đương đại truyền thừa của Nguyệt gia chúng ta, Nguyệt Hoa, vài ngày trước hắn đã thành công đạt tưới Thần Vương cảnh đỉnh phong.

Trung niên kia nói đến đây rồi chỉ Diệp Hạo nói.

- Ta thấy vị bên cạnh ngươi cũng lả Thần Vương đỉnh phong, không bằng cứ để hai người này tỷ thí một trận, thế nào?

- Tiền cược thì sao?

Cẩu Tôn vừa cười vừa nói.

Diệp Hạo tu hành vô địch thuật, Cẩu Tôn không cảm thấy Diệp Hạo lại thất bại.

- Nếu bên chúng ta thắng, các ngươi phải giao hai phần ba Từ thạch ra.

- Nếu bên chúng ta thắng thì sao?

- Nếu bên các ngươi thắng…

Trung niên kia nói xong lại nhìn về hướng Nguyệt Hoa.

- Nếu như bên các ngươi thắng ta sẽ tặng cho các ngươi một viên Cửu Chuyển Kim Đan.

Lúc này Nguyệt Hoa mở miệng nói.

- Một khỏa Cửu Chuyển Kim Đan không thể sánh bằng nhiều Từ thạch như vậy.

Diệp Hạo cười ha hả nói.

- Ngươi phải biết từ đầu những Từ thạch này đều là của chúng ta.

Nguyệt Hoa nhìn Diệp Hạo nói.

- Nhưng bây giờ đã là của chúng ta.

- Ngươi không cảm thấy loại hành vi này của ngươi giống tên cướp sao?

- Trong quá trình quật khởi của Nguyệt gia các ngươi, mấy loại chuyện này ta tin các ngươi cũng làm không ít.

- Ngươi muốn cái gì?

- Ba viên Cửu Chuyển Kim Đan.

- Ngươi cho rằng Cửu Chuyển Kim Đan là rau cải trắng hả? Trên người của ta cũng chỉ có một viên dư mà thôi.

- Lục Chuyển Kim Đan cũng được.

Thật ra ban đầu Diệp Hạo nghĩ sau khi đặt chân đến Thần Hoàng cảnh sẽ luyện chế Lục Chuyển Kim Đan. Bởi vì Cửu Chuyển Kim Đan yêu cầu vật liệu quá hà khắc rồi.

- Lục Chuyển Kim Đan?

Nguyệt Hoa suy nghĩ một chút nói.

- Trên người của ta có hai viên Lục Chuyển Kim Đan.

- Hai không đủ.

- Trên người của ta có một viên Lục Chuyển Kim Đan.

Lúc này lão giả mặc áo xám nói.

Lão giả áo ám chính là cường giả nửa bước cấm kỵ, nhưng trên ngươi của hắn cũng chỉ có một viên Lục Chuyển Kim Đan, bởi vậy từ đó có thể thấy được Lục Chuyển Kim Đan trân quý cỡ nào.

- Đủ chứ?

Nguyệt Hoa nhìn Diệp Hạo nói.

- Cứ như vậy đi.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ nói.

Thật ra trong lòng của hắn đã rất thỏa mãn. Đây chính là Lục Chuyển Kim Đan đấy. Hắn tin chỉ cần mang nó đến phòng đấu giá, các đại thế lực vì một viên Lục Chuyển Kim Đan này mà ngay cả đầu óc cũng có thể đánh ra.

- Vậy đánh thôi.

Nguyệt Hoa nói xong lập tức đi tới Diệp Hạo.

- Đến.

Diệp Hạo không quá chú trọng nhún vai.

Diệp Hạo đặt chân Thần Vương đỉnh phong đã được hai năm. Thời gian hai năm này nhìn như không dài, nhưng ai biết được Diệp Hạo nắm giữ Đại Mộng Tam Thiên Niên chứ?

Trong hai năm này hắn đã tăng toàn bộ thần thông của mình lên tới Thần Vương đỉnh phong.

Có thể nói ở Thần Vương cảnh, Diệp Hạo không sợ bất luận kẻ nào.

- Giết.

Nguyệt Hoa nói xong, từ phía chân trời xa xôi hắn đập tám ngôi sao tới chỗ Diệp Hạo. Trên dưới trái phải, Đông - Nam - Tây - Bắc, tám hướng khác nhau. Bất luận một ngôi sao nào đều mang trên mình năng lượng hủy diệt thiên địa, dù cách xa hàng ngàn vạn dặn, nhưng vẫn khóa cứng vào thân thể Diệp Hạo.

- Bát Phương Triệu Tinh Thuật.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua lập tức nhận ra Nguyệt Hoa đang vận dụng trận pháp. Đây là một môn thuật pháp sát phạt cực kinh khủng. Diệp Hạo cũng có thể làm được tương tự, nhưng lại cần có thời gian. Từ điểm đó có thể thấy ở phương diện trận đạo Diệp Hạo vẫn kém hơn Nguyệt Hoa.

- Không ngờ ngươi cũng biết Bát Phương Triệu Tinh Thuật.

Nguyệt Hoa cũng có chút kinh ngạc.

- Đối với trận pháp ta cũng biết chút ít.

Diệp Hạo nói đến đây hai con mắt hắn cũng đổi màu.

Không Gian chi mâu!

Ngay trong nháy mắt Không Gian chi mâu khởi động, thân thể Diệp Hạo lập tức nhảy ra khỏi vùng không gian này. Nhưng dưới chân Nguyệt Hoa lại xuất hiện một trận đồ thần bí, bộ trận đồ kia tràn ra khí tức huyền ảo, từ xa đã không chế Diệp Hạo ở giữa không trung.

Diệp Hạo để ý thấy phía đông xuất hiện một đầu Thanh Long, phía tây xuất hiện Bạch Hổ, phía nam xuất hiện Chu Tước, còn phía bắc xuất hiện Huyền Vũ.

- Tứ Phương Thánh Thú Cấm Thần Trận.

Diệp Hạo giật mình nói.

Trận pháp này để thoát ra cũng không hề đơn gian. Nếu đã không thoát khỏi được, vậy đánh vỡ là xong. Diệp Hạo luân động nắm đấm đánh tới phía Nguyệt Hoa.

Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền.

Một quyền này mang theo Lục Hợp lực lượng, ngưng tụ uy lực của bát hoang. Mặc kệ phía trước có gì ngăn cản, tất cả đều bị đánh nát. Tứ Phương Thánh Thú thần trận mà Nguyệt Hoa bố trí lập tức bị xé rách, mắt thấy Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền chuẩn bị đánh vào trên cơ thể Nguyệt Hoa, trong thời khắc nguy hiểm đó hắn nhanh chóng giẫm lên một không gian độn pháp khẩn cấp tránh đi.

- Ở lại cho ta.

Diệp Hạo khởi động thiên nhãn.

Thân hình Nguyệt Hoa lập tức bị khống chế đến giữa không trung, dù không gian độn dưới chân hắn lấp lóe mãnh liệt cỡ nào, hắn vẫn không thể di chuyển được dù chỉ một chút.

- Đây là mâu thuật gì?

Nguyệt Hoa hoảng sợ nói.

- Chuyện này ngươi không cần phải biết.

Diệp Hạo nói đến đây lại tiếp tục lao đến Nguyệt Hoa.

- Phá cho ta.

Nguyệt Hoa vung tay lên bóp nát một quyển trục trận pháp.

Ngay khi quyển trục trận pháp rơi xuống, nghìn vạn tia sáng gắng gượng cắt đứt không gian phía trước Diệp Hạo. Nhưng dù ngăn cản đường đi phía trước của Diệp Hạo, trong lòng Nguyệt Hoa vẫn bất an như cũ. Rất nhanh hắn đã biết tại sao mình lại có cảm giác này. Bởi vì một bóng người quỷ dị xuất hiện ở bên cạnh hắn.

Oanh!

Quyền ý kinh khủng hóa thành một dòng sông dài trùng kích đến trên người hắn. Dù trong lúc vội vàng Nguyệt Hoa đã triệu hồi ra chiến giáp đen của mình, nhưng hắn vẫn bị đánh đến mức phun máu tươi.

Thuấn Ảnh chi thuật.

Đây chính là thần thông mà Diệp Hạo lấy được từ chỗ Hồng Phấn. Đến bây giờ Diệp Hạo đã có thể sử dụng thuần thục. Nguyệt Hoa không biết Diệp Hạo có kỳ thuật như vậy, bởi thế vừa rồi mới bị Diệp Hạo hại.

Diệp Hạo không thèm tha người, lần nữa đánh vào Nguyệt Hoa.

Một quyền!

Hai quyền!

Ba quyền!

Không thể không nói bản thân Nguyệt Hoa cũng rất khủng bố. Dù trong tình huống bị thương Nguyệt Hoa vẫn tiếp nhận được ba quyền của Diệp Hạo.

- Thực lực ngươi rất mạnh, nhưng muốn bắt ta lại, vẫn còn kém xa.

Tiếng nói của Nguyệt Hoa vừa rơi xuống, trong người nhanh chóng phát ra chấn động như sóng to gió lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận