Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1855: Hắc Ám Nhất Tộc

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Ẩn Minh là của ta.

Diệp Hạo đón ánh mắt Hàn Trung chậm rãi nói.

Hàn Trung cảm giác trái tim của mình chậm nửa nhịp.

Ẩn Minh, đỉnh cấp thế lực vừa mới xuất hiện tại Phiêu Miểu Đại Lục.

Cho dù Thiên Sứ Tộc cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nhưng giờ Diệp Hạo lại nói cho rằng Ẩn Minh là của hắn.

Chuyện này làm Hàn Trung có một loại cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

Làm sao có thể?

Nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút lại không phải không thể.

Diệp Hạo sao có thể trùng hợp liên hệ được với Ẩn Minh đây?

Còn có Diệp Hạo học thức uyên bác như thế, sao có thể không có Tông Môn?

- Ngươi —— ngươi là sát thủ?

Hàn Sở Di hỏi ra câu này, yết hầu có chút khô khốc.

Trải qua đoạn thời gian này, Diệp Hạo đã trở thành thần tượng trong lòng nàng.

Nàng tự nhiên không hi vọng thần tượng của mình là một sát thủ.

Cho dù sát thủ này trừng ác dương thiện.

- Mười mấy năm trước, cao thủ Cơ Giới Tộc truy sát Ngự Trùng, trong lúc tránh thoát tai nạn, cu cậu ngồi một con thuyền cổ tiến vào Hỗn Độn.

Diệp Hạo nhìn Hàn Sở Di, bình tĩnh nói:

- Ngự Trùng không dám trở về, phiêu bạt trong hỗn độn, trùng hợp có một ngày ta gặp được hắn, rồi theo hắn đến đây.

A.

- Ngươi không phải Tu Sĩ Phiêu Miểu Đại Lục?

Hàn Sở Di nghe đến đó làm sao còn không rõ?

Diệp Hạo khẽ lắc đầu nói:

- Ẩn Minh chỉ là một lực lượng ta sử dụng, mà nguyên nhân ta sáng lập Ẩn Minh, cũng chỉ vì muốn đả kích các Chủng Tộc.

Hàn Thu Vân nổi lòng tôn kính:

- Diệp Công Tử, thật là một người nghĩa hiệp.

- Đừng nghĩ ta cao thượng như vậy.

Diệp Hạo khẽ lắc đầu nói:

- Ta thật muốn trợ giúp Nhân Tộc, nhưng ta cũng vì vơ vét tài nguyên cho mình thôi.

Diệp Hạo nói rất ngay thẳng.

Nhưng không có người nào cảm thấy Diệp Hạo làm không đúng.

Ngươi không thể để người ta làm việc tốt lại không cho người ta đạt được chỗ tốt gì.

Như vậy thì ai mà thèm làm?

- Chờ qua một đoạn thời gian nữa, ta chuẩn bị rời đi Quang Minh Thành đi khắp thế giới vơ vét tài nguyên của các Chủng Tộc lớn.

Diệp Hạo cười nói:

- Đến lúc đó, Phiêu Miểu Đại Lục sẽ lưu truyền Đạo Thánh.

- Đạo Thánh?

Hàn Thu Vân khẽ giật mình nói:

- Diệp Công Tử, ngươi nắm giữ Thâu Đạo Chi Thuật?

- May mắn từng chiếm được Thâu Đạo truyền thừa.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Hàn Thu Vân lại một lần nữa kinh sợ đối với tri thức uyên bác của Diệp Hạo.

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

Luyện Đan thì thần hồn Phân Thân của Diệp Hạo hoàn toàn có thể đảm nhiệm.

Vì vậy, hắn cùng với Hàn Sở Di đi tản bộ bốn phía Quang Minh Thành.

- Quang Minh Thành thật không phải rất tốt, nhưng đối với khác thành trì khác mà nói, Quang Minh Thành đã rất không tệ.

Dẫn theo Diệp Hạo dạo qua một vòng, Hàn Sở Di nói.

Diệp Hạo khẽ gật đầu đồng ý.

Thành trì khác đánh nhau ẩu đả quá bình thường.

Nhưng chuyện như vậy, Quang Minh Thành quá hiếm thấy.

Đương nhiên không thể không có.

Mà lúc này, Diệp Hạo đột nhiên ý thức được cái gì, ánh mắt của hắn rơi vào một thân ảnh đang vội vã.

Đạo thân ảnh này hình như rất bối rối, cả người ánh mắt lơ lửng không cố định.

Khi hắn đi tới một một tửu lâu thì cẩn thận nhìn bốn phía một chút, tiếp theo nói với tiểu nhị một tiếng rồi vội vàng lên bao sương lầu hai.

Diệp Hạo giả vờ không có chuyện gì xảy ra tiếp tục đi đến phía trước, nhưng thần niệm của hắn lại mở ra một tia tiến vào phòng.

Trong phòng có một thân ảnh mặc hắc bào, đầu đột một mũ rộng vành màu đen.

- Chuyện này làm thế nào?

Thân ảnh đội mũ rộng vành nhàn nhạt hỏi.

Nghe vậy, thanh niên kia lại trầm giọng nói:

- Lệnh bài của ngươi đâu?

Nghe vậy, thân ảnh mũ rộng vành lấy ra một lệnh bài, thanh niên kia cẩn thận kiểm tra một phen sau đó mới nói:

- Miêu Tam gặp qua Đặc Sứ.

- Đi thẳng vào vấn đề.

Đạo thân ảnh kia thản nhiên nói.

- Ta đã lén bỏ vào ba mươi sáu viên Hắc Ám Lôi Châu trong Hộ Sơn Trận Pháp của Quang Minh Học Viện.

- Không bị phát hiện chứ?

- Ta đã đặt vào không gian dấu kín, mà bốn phía còn có rất nhiều ngụy trang.

Thanh niên kia nhẹ giọng nói:

- Ta có nắm trong vòng ba ngày sẽ không bị phát hiện, nhưng mà sau ba ngày sẽ có đại nhân vật tuần tra, đến lúc đó…

- Cao thủ Hắc Ám Tộc đã lần lượt tiến vào trong thành, đêm nay sẽ động thủ.

Đạo thân ảnh kia nhìn thanh niên kia nói:

- Việc bây giờ ngươi phải làm chính là bảo đảm những Hắc Ám Lôi Châu kia không phải bị phát hiện.

- Tuân mệnh.

Thanh niên kia cung kính đáp.

- Đi thôi.

Thân ảnh thản nhiên nói.

Đợi đến thanh niên rời đi, đạo thân ảnh kia lộ vẻ mặt dữ tợn nhìn hướng Quang Minh Học Viện lẩm bẩm.

- Ái Lệ Ti, còn nhớ rõ ta đã từng nói qua với ngươi không? Ta đã nói ta sẽ làm cho ngươi hối hận thì nhất định sẽ làm ngươi hối hận.

Diệp Hạo nghe đến đó thì cẩn thận thu thần niệm cẩn về.

Không thể không nói, tu vi của thân ảnh này rất khủng bố.

Nếu không phải chiến lực của Diệp Hạo tăng lên gấp đôi, hắn hoàn toàn không dám âm thầm nhìn trộm chuyện này.

- Diệp Công Tử.

Hàn Sở Di nhìn thấy Diệp Hạo có chút thất thần nên nhẹ giọng hô.

- Sở Di, ngươi lập tức trở về nói cho cha ngươi biết, bảo hắn ra lệnh cho toàn bộ Tu Sĩ Hàn gia phải rút khỏi Quang Minh Thành trong hôm nay.

Diệp Hạo trầm giọng nói:

- Hàn gia dược liệu thì chỉ để lại một vài Tiên Vương được.

Nghe Diệp Hạo nói thế, sắc mặt Hàn Sở Di thay đổi.

- Diệp Công Tử, đã xảy ra chuyện gì?

- Còn nữa, tạm thời đóng của Hàn gia dược tài, về phần tại sao đóng cửa thì tự các ngươi tìm cớ đí, sau đó thu lại tất cả dược liệu, biết không?

- Diệp Công Tử.

Sắc mặt Hàn Sở Di sắc có chút trắng bệch.

- Vừa rồi ta nhìn trộm được một chút chuyện không tốt.

- Chuyện gì?

- Hắc Ám Tộc muốn xuống tay với Quang Minh Học Viện.

- Hắc Ám Tộc?

Nghe đến danh tự này, Hàn Sở Di biến sắc.

Hắc Ám Tộc không phải một Chủng Tộc.

Đây là nơi tổng hợp rất nhiều Chủng Tộc hơp thành một thể.

Mà lãnh tụ Hắc Ám Tộc lại là thân đệ đệ của Tộc Trưởng Thiên Sứ Tộc.

Có phải rất châm chọc hay không?

Mà vì sao thân đệ đệ Tộc Trưởng của Thiên Sứ Tộc lại trở thành Tộc Trưởng Hắc Ám Tộc?

Nguyên nhân rất đơn giản.

Hắn không cạnh tranh nổi chức Tộc Trưởng Thiên Sứ Tộc.

Dưới cơn nóng giận gây dựng Hắc Ám Tộc.

Hắc Ám Tộc trong thời gian cực ngắn phát triển thành một quái vật khổng lồ.

Cho dù Thiên Sứ Tộc liên hợp các tộc vây quét cũng không có hiệu quả.

Bởi vì mỗi thời mỗi khắc đều có cường giả các tộc gia nhập.

- Chuyện này có nên báo cho Thiên Sứ Tộc hay không?

Hàn Sở Di bí mật truyền âm.

- Đợi chút nữa ta đi tìm Ái Lệ Ti.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Giờ ta đi dược điếm trước.

Hàn Sở Di biết chuyện này nếu xử lý không tốt, thì cả Quang Minh Thành cũng có thể hóa thành phế tích.

Sau khi Hàn Sở Di rời đi, Diệp Hạo nhanh chóng đi đến Quang Minh Học Viện.

Nhưng hắn không ngờ, đám đệ tử Quang Minh Học Viện không cho mình đi vào.

- Ta tìm Ái Lệ Ti có việc?

Diệp Hạo nhìn một thanh niên tóc vàng bình tĩnh nói.

- Ngươi có hẹn trước không?

Thanh niên tóc vàng nghiêm trang hỏi.

- Không.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Không có hẹn trước, ta cũng không thể ra sức.

Thanh niên tóc vàng cũng bất đắc dĩ nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận