Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3191: Dám Động Ta Người

Sáu ngàn vạn trung phẩm thần thạch không phải Ma Vương cung không thể lấy ra được, vấn đề là một đống này chỉ để xây dựng một trận pháp.

Giá tiền vượt ngoài ngân sách của nàng.

- Về vấn đề giá tiền có phải hơi cao rồi không?

Lão ẩu trầm mặc một hồi nhẹ nhàng nói.

- Đây đã là giá rất ưu đãi rồi.

Nhạc Vân Phong nhàn nhạt nói.

- Cái này . . . ?

Lão ẩu không khỏi nhìn về phía Từ Viện Viện.

- Kỳ thật về phần giá tiền không phải không thể giảm, chỉ cần Từ tiểu thư đáp ứng ta một chuyện, việc giảm giá cũng không phải không thể.

Lúc này Nhạc Giai Minh cười híp mắt nói.

- Ngươi nói?

- Bây giờ ta vẫn còn độc thân.

Nhạc Giai Minh dùng ánh mắt cực kỳ nóng bỏng mà nhìn Từ Viện Viện nói.

- Ta nghĩ Từ tiểu thư hẳn là hiểu ý của ta nhỉ?

- Ta đã có phu quân.

Từ Viện Viện sầm mặt lại.

- Chuyện khi nào?

Nhạc Giai Minh tức giận.

- Hôm qua.

- Thật sự?

- Chuyện này ngươi cảm thấy ta cần phải lừa gạt ngươi sao?

Nhạc Giai Minh nghĩ một hồi cũng cảm thấy đúng vậy.

Chuyện này chỉ cần tìm đại một người là có thể xác minh được.

Từ Viện Viện cũng không cần phải lừa hắn làm gì.

- Nếu như vậy ta thật sự cũng chỉ có thể thương mà không giúp được gì.

Nhạc Giai Minh lãnh đạm nói.

Từ Viện Viện đang định nói bỗng trong tai vang lên tiếng truyền âm của Nhạc Giai Minh.

- Nếu ngươi ngủ với ta một đêm, ta có thể nói với phụ ta giảm cho ngươi một ngàn vạn.

Trong mắt từ Viện Viện đột nhiên loé ra sát ý mãnh liệt.

- Ngươi nói cái gì?

Lông mày Nhạc Giai Minh không khỏi nhíu lại.

Vì sao hắn lại truyền âm?

Chính là vì không muốn Từ Viện Viện phải khó xử.

Nhưng Từ Viện Viện lại trở mặt tại chỗ.

Tiếng phượng ngâm vang dội toàn bộ đại điện, là Từ Viện Viện triệu hoán ra bội kiếm của nàng.

Phượng Minh kiếm.

- Giết.

Từ Viện Viện lạnh lùng mở miệng.

Sắc mặt Nhạc Giai Minh hoàn toàn thay đổi.

Hắn chỉ là Tử Thần cảnh cao giai, làm sao có thể là đối thủ của Từ Viện Viện?

- Viện Viện, không được làm bậy.

Lão ẩu vội vàng ngăn Từ Viện Viện lại.

- Nãi nãi, ngươi phải để cho ta giết chết tên súc sinh này mới được.

Từ Viện Viện chỉ thẳng mặt Nhạc Giai Minh nói.

Từ Viện Viện được xưng là Tiểu Ma Vương, cho tới bây giờ đều luông thẳng thắn dứt khoát.

- Viện Viện.

Lão ẩu đè Từ Viện Viện xuống, nàng làm sao có thể để Từ Viện Viện làm loạn được?

Nhạc Giai Minh không phải là người bình thường, đứng sau lưng hắn chính là Nhạc Vân Phong.

- Từ Viện Viện, ngươi có ý gì?

Nhạc Vân Phong lạnh lùng mở miệng nói.

- Ta có ý gì? Ngươi nên hỏi thử nhi tử của ngươi xem?

Từ Viện Viện tức giận nói.

- Ta không biết nhi tử của ta làm cái gì, ta chỉ biết ngươi vô cớ tức giận với nhi tử ta, hơn nữa còn muốn giết nhi tử của ta.

Hai con mắt Nhạc Vân Phòng tràn ngập sát cơ.

- Ngươi có tin ta chỉ dùng một câu là có thể diệt Ma Vương cung của ngươi không hả?

- Nhạc Vân Phong, ngươi hơi quá đáng rồi đấy.

Sắc mặt lão ẩu khó coi nói.

- Quá đáng? Ta không cảm thấy có gì quá đáng cả?

Nhạc Vân Phong quyết định không giấu giếm nữa.

- Hôm nay ta để lời này ở lại, nhi tử ta coi trọng Từ Viện Viện, Từ Viện Viện nếu nàng tự tiến cử mình thì thôi, bằng không ta sẽ diệt Ma Vương cung của các ngươi.

- Ngươi cũng phải có bản lãnh để làm chuyện này đã.

Lão ẩu gằn từng chữ một.

- Vậy ngươi cứ chờ xem.

Nhạc Vân Phong lạnh lùng mở miệng.

Nói xong Nhạc Vân Phong nhìn Nhạc Giai Minh một cái nói.

- Giai Minh, chúng ta đi.

Nhạc Giai Minh dùng ánh mắt tham lam nhìn Từ Viện Viện một cái.

- Từ Viện Viện, ta chờ ngươi thần phục ở dưới chân ta.

Hai con mắt Từ Viện Viện loé ra sát cơ dữ tợn.

- Nhạc Giai Minh, ta không giết ngươi, thề không làm người.

- Ha ha.

Đối với lời uy hiếp của Từ Viện Viện, Nhạc Giai Minh không chút bận tâm gì.

Bối cảnh của Nhạc Vân Phong rất hùng hậu.

Ma Vương cung có thể bằng được sao?

Ầm!

Đúng lúc này Nhạc Vân Phong bị một lực lượng đáng sợ đánh tới đập mạnh vào trên cây cột phía xa xa.

Hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

Nhạc Vân Phong giãy dụa muốn đứng lên, thế nhưng cuối cùng lại thất bại.

Sắc mặt hắn khó coi nhìn vào bóng người ở cửa ra vào.

- Ngươi biết ta là ai không?

Song Đầu Lang Vương.

Không!

Lúc này hắn chỉ là Nhất Đầu Lang vương, hắn trêu tức nhìn Nhạc Vân Phong nói.

- Chẳng cần biết ngươi là ai? Đắc tội công tử nhà ta, ngươi sẽ chết.

Từ Viện Viện nhìn về phía cửa ra vào.

Chỉ thấy Diệp Hạo đang từ từ đi tới phía Nhạc Giai Minh.

- Đáng lẽ ra ngươi không nên đánh chủ ý đến trên người tức phụ của ta.

Diệp Hạo lãnh đạm nói ra.

Nhạc Giai Minh vô ý thức lui lại.

- Nếu ngươi giết ta, công hội Trận Đạo sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Nhạc Giai Minh run rẩy nói.

Diệp Hạo nghi hoặc.

- Công hội Trận Đạo?

- Không sai, ta là trận sư của công hội Trận Đạo, ngươi giết ta, có nghĩa là đắc đội với công hội trận đạo.

Nhạc Giai Minh vội vàng nói.

- Công hội Trận Đạo? Đó là thứ gì?

Diệp Hạo nói xong, hai con mắt loé ra kim quang nhàn nhạt.

Thân thể Nhạc Giai Minh lập tức bị thiêu đốt, chỉ sau vài hơi thở đã hoá thành một đống tro tàn.

Sắc mặt Nhạc Vân Phong trở nên hết sức khó coi.

- Ngươi gây hoạ.

- Gây hoạ?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Vậy ngươi có biết ngươi cũng đã gây hoạ rồi không?

- Ngươi dám giết ta hay sao?

Nhạc Vân Phong ngạo nghễ nói.

- Ta là trưởng lão công hội Trận Đạo đấy.

- Cẩu tử, ăn.

Diệp Hạo ra lệnh cho Lang Vương đang đứng ở cửa.

Lang Vương hưng phấn vọt tới trước mặt Nhạc Vân Phong rồi mở ra cái miệng to như chậy máu xé rách Nhạc Vân Phong.

Nhìn Lang Vương nhai ngon lành, đám người hoảng sợ không nói ra lời.

Phải biết cho dù là lão ẩu cũng chưa chắc đã giết được hắn.

Dù sao trận sư mạnh ở phương diện trận pháp, quần áo, trang sức trên người hắn đều có trận pháp đấy.

Nhưng dù vậy Lang Vương vẫn có thể đả thương nặng Nhạc Vân Phong.

Chẳng lẽ đầu Lang Vương này là Sinh Thần cảnh đỉnh phong?

Đúng vậy.

Chỉ có nhân vật cấp bậc này mới có thể làm đến bước này.

Chờ chút.

Tại sao bên người Diệp Xuyên lại có nhân vật cấp bậc này, hơn nữa nó còn gọi Diệp Xuyên là công tử?

Lúc này Từ Viện Viện đi tới bên cạnh Diệp Hạo, nàng bất an nói.

- Giết Nhạc Vân Phong sẽ đắc tội với toàn bộ công hội Trận Đạo.

- Công hội Trận Đạo nếu dám đến kiếm chuyện, vậy ta cũng sẽ đốt công hội Trận Đạo luôn.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ngươi . . . Ngươi có biết công hội Trận Đạo có không ít cường giả Hợp Thần cảnh không?

- Vậy thì đã sao?

- Ngươi . . . ?

- Dù sao chuyện cũng đã xảy ra, đến lúc đó cứ đẩy ta ra là được.

Diệp Hạo nhìn Từ Viện Viện nói.

- Bây giờ mang ta tới phủ khố Ma Vương cung các ngươi thử.

- Ngươi muốn làm gì?

- Không phải các ngươi muốn xây dựng hộ sơn đại trận sao? Ta giúp các ngươi xây dựng là được.

- Thật?

- Không phải do ta quá rảnh hay sao?

- Ngươi đi theo ta.

Sau khi đến phủ khố Ma Vương cung, Diệp Hạo nhìn một hồi nói.

- Tài nguyên trận đạo trong phủ khố Ma Vương cung chỉ có từng này thôi sao?

- Ngươi còn cần gì? Chúng ta đi chuẩn bị.

Lão ẩu vội vàng nói.

Vừa rồi sau khi nói chuyện với Từ Viện Viện, lão ẩu đã biết Diệp Hạo không phải là Diệp Xuyên.

Vì vậy đối với vị cường giả thần bí này, lão ẩu nào dám không tôn kính chứ?

- Được rồi, tài nguyên cứ để ta chi.

Diệp Hạo nói xong liền xoay người rời khỏi.

Còn tài nguyên trận đạo trong phủ khố, hắn không hề lấy một thứ gì.

- Nãi nãi, tài nguyên trận đạo trong phủ khố chúng ta rác rưởi như vậy sao?

Từ Viện Viện cười khổ hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận