Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1204: Đánh bại

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

---------------------

Chu Uyển Quân triệu hồi ra một chuôi chiến kiếm này có thể đả thương một Thiên Kiêu, bất quá với Cự Đầu như Đông Lâm lại không có bao nhiêu áp lực, bởi vì Đông Lâm có cách để đánh nát chuôi chiến kiếm mà Chu Uyển Quân triệu hồi ra.

Thế nhưng theo lấy bên người Chu Uyển Quân xuất hiện hơn mười thanh, vài trăm thanh Đông Lâm cũng không thể tiếp tục bình tĩnh được.

Đông Lâm có thể chống lại mười chuôi, thâm chí trăm chuôi, thế nhưng đối mặt với ngàn chuôi chiến kiếm, hắn cũng chỉ lực bất tòng tâm a.

Xoát!



Khi hơn ngàn chuôi chiến kiếm đâm tới Thượng Cổ Bạo Viên sau lưng Đông Lâm biến thành một đạo thiển điện vọt tới phía trước.

Bạo Viên cử động lấy bàn tay to lớn hung hăng đánh về phía chiến kiếm.

Chỉ là cả đám chiến kiếm kia đều mang theo lực lượng cải thiên hoán địa, bàn tay Thượng Cổ Bạo Viên rất nhanh đã bị chiến kiếm chém thành mảnh vỡ.

Nhìn Thượng Cổ Bạo Viên đang bị chiến kiếm cắt nàng, trong tay Đông Lâm chợt lóe thanh quang rồi xuất hiện một bình ngọc, hắn mở bình ngọc sau đó nuốt Tiên Đan trong đó xuống.

Sau khi nuốt vào, Tiên Lực có chút khô kiệt của hắn nhanh chóng được bổ sung.

Đông Lâm ăn vào Tiên Đan cũng bất đắc dĩ.

Liên tục vận dụng hai đại Tạo Hóa Thể, Tiên Lực trong người hắn gần như hao hết.

Mà hiện tại nếu không sử dụng tạo hóa thứ ba, hắn rất có thể sẽ vẫn lạc trong tay Chu Uyển Quân.

Sau một khắc, tu sĩ toàn trường thấy toàn thân Đông Lâm xuất hiện thêm một tầng thạch y, trong chốc lát hắn hóa thành một thạch nhân, trên người chảy xuôi dấu vết của năm tháng.

Hống!

Thạch Nhân gầm thét.

Sóng âm điên cuồng hóa thành thực thể tràn ngậm về bốn phía, những tu sĩ gần nhất không khỏi phun ra máu tươi, bịt hai lỗ tai thống khổ giãi dụa.

Mắt thấy sóng âm tiến một bươc khuếch tán, Diệp Hạo vung tay lên cưỡng ép giam cầm sóng âm giữa không trung, cùng lúc đó ví trí của Đông Lâm cùng Chu Uyển Quân không xa xuất hiện một không gian bình chướng to lớn.

Nhìn xem một màn, tu sĩ toàn trường đều hoảng sợ.

Bởi vì cái gọi người trong nghề vừa ra tay đã biết.

Hiện tại Diệp Hạo vận dụng Không Gian Chi Lực giam cầm hai người trong không gian, kỳ thật cũng đồng nghĩa với việc Diệp Hạo sẽ nhận lấy công kích của hai người.

Vấn đề là hai vị này thuộc dạng nhân vật gì?

Cường giả Cự Đầu!

Diệp Hạo làm sao dám làm vậy?

Bất quá chợt bọn họ khiếp sợ phát hiện vô luận hai vị này giao thủ thế nào không gian mà Diệp Hạo bố trí đều vững như thái sơn, cho dù một tia ba động cũng không có.

- Làm sao có thể? Thực lực Diệp Hạo đã bao trùm trên hai đại Cự Đầu?

- Đúng rồi, không phải Diệp Hạo cũng là Cự Đầu sao?

- Giữa Cự Đầu cũng có mạnh yếu, nhưng Diệp Hạo rõ ràng mạnh hơn rất nhiều.

- Ai nói cho ta Diệp Hạo làm không được? Đây là mẹ hắn chứ…mạnh đến quá đáng luôn ấy!

Ngay lúc đệ tử Đông Tiên Điện đang nhao nhao thảo luận, trong mắt cao tầng tràn đầy vẻ kích động.

Bọn họ biết rõ Đông Tiên Điện có thể đi đến ngay hôm nay đều nhờ một người.

Nếu không có Diệp Hạo, Đông Tiên Điện đã sớm bị một vài Thiên Kiêu nuốt tới cặn bã cũng không còn.

Dù Diệp Hạo không can dự, thế nhưng nếu ai tính động thủ với Đông Tiên Điện đều phải cân nhắc đến hắn.

Vô luận Đông Lâm hay bọn người Dư Nguyên Hâm đều không biết nếu không có Diệp Hạo che chở, bọn họ căn bản không có thời gian trưởng thành.

Khi hóa thành thạch nhân, Đông Lâm cực kỳ cường hoành.

Phòng ngự thân thể đã đến đỉnh phong.

Bởi vậy hán từ bỏ phòng ngự mà không ngừng xuất thủ đánh nát từng chuôi chiến kiếm.

Thế nhưng càng lâu trên người Đông Lâm vẫn xuất hiện từng vết thương, mà khi các vết thương tới một cấp độ hắn kêu rên một tiếng, ngay lập tức một chuôi chiến kiếm với góc độ xảo trá xuyên qua xương bả vai hắn.

Đông Lâm bị quán tính của chiến kiếm kéo về phía sau.

Một cánh tay của Đông Lâm nắm chặt chiến kiếm muốn cưỡng ép rút ra, thế nhưng theo lấy chuôi chiến kiếm thứ hai xuyên qua xương bả vai khác, hắn cảm giác được năng lượng trong cơ thể đang rút đi rất nhanh.

Rốt cuộc bất lực rút.

Bịch một tiếng thân thể nặng nề của Đông Lâm đụng phải không gian bình chướng mà Diệp Hạo bố trí. Mà lúc này, hai thanh chiến kiếm xuyên qua xương bánh chè cố định hắn giữa không trung.

Nhìn thấy một màn này, tu sĩ Đông Tiên Điện đều kinh hô.

Hình tượng Đông Lâm những năm này đều cường thế vô cùng.

Dù hắn đi đến Trung Vực cũng lấy được thanh danh rất lớn.

Dù ai cũng không ngờ Đông Lâm lại thất bại thảm hại như vậy.

Cố định Đông Lâmở giữa không trung xong, Chu Uyển Quân vung tay lên mấy trăm chiến kiếm còn lại nháy mắt hóa thành một chuôi chiến kiếm to lớn, tiếp đó đâm tới đan điều Đông Lâm.

- Không tốt.

- Nữ tử này muốn phế tu vi Đông Lâm.

- Dừng tay.

- Không được.

Giờ khắc này, không những đệ tử cho dù cao tầng Đông Tiên Điện nhìn thấy một màn đều rối rít kinh hô, đợi đến lúc bọn họ tiến lên, lại khiếp sợ phát hiện không thể đánh tan được không gian bình chướng mà Diệp Hạo bố trí.

Đối với một kiếm kinh thiên động địa Đông Lâm không hề có một chút bối rối.

Ánh mắt hắn băng lãnh vô cùng, phản phất có thể đóng băng mọi thứ.

- Ta muốn ngươi chết.

Sau một khắc một đạo thân ảnh từ bên trong thức hải Đông Lâm đi ra.

Thân ảnh này, nguy nga như núi, khí thế như biển.

Tự có một loại, cao cao tại thượng, bao trùm chúng sinh.

Không nói một lời, chỉ nhìn chăm chú đã khiến toàn trường có một loại áp lực khó có thể nói ra.

Kinh khủng vô cùng, cường hoành vô cùng, bá đạo vô cùng.

Trong lòng đám người không khỏi tuôn ra suy nghĩ đáng sợ.

Tiên Vương!

Đúng rồi, chỉ có Tiên Vương, mới có thể khiến bọn họ từ sâu trong nội tâm cũng không thể dấng lên ý niệm phản kháng.

- Sư tôn, giúp ta giết nàng.

Đông Lăng gầm thét lên.

Đạo thân ảnh kia nhìn thoáng qua Đông Lâm, trong mắt không khỏi tràn đầy hàn ý.

Bộ dáng của Đông Lâm quá mức thê thảm, như vậy cũng đánh vào mặt hắn.

- Ta ban cho ngươi tử vong.

Âm thay đạo thân ảnh kia rơi xuống chuôi chiến kiếm kinh thiên động địa liền bịch một tiếng nổ vụn, tiếp đó một đạo đại tinh thần chi lực kinh khủng như trường giang đại hà mãnh liệt mà ra.

Tinh thần lực Chu Uyển Quân vừa mới dũng mãnh tiến ra đã bị vỡ nát.

Song phương căn bản không cùng một cấp bậc.

Ngay lúc tinh thần lực đối phương tới gần Chu Uyển Quân chưa đến một mét, một đạo tinh thần chi lực đột nhiên xuất hiện, Đại Tinh Thần Chi Lực xuất hiện nháy mắt oanh tinh thần lực của đạo thân ảnh kia oanh thành manh vỡ.

Đạo thân ảnh kia không khỏi rung động.

- Người nào?

Đáp lại đạo thân ảnh kia là một Đại Tinh Thần Chi Lực càng thêm ngông cuồng bá đạo.

Đạo thân ảnh vội vàng ứng chiến.

Kết quả rất rõ ràng, hắn lảo đảo mà rút lui mấy bước trong hư không sau đó phun ra một ngụm máu tươi kim sắc.

- Ngươi… ngươi đã đặt chân lên Tiên Vương cảnh?

Đạo thân ảnh chỉ vào Diệp Hạo, sắc mặt không thể tưởng tượng nổi.

- Ngớ ngẩn, ai nói cho ngươi biết chân đến Tiên Vương cảnh mới có thể nắm giữ Đại Tinh Thần Chi Lực?

Diệp Hạo khinh bỉ nhìn đạo thân ảnh kia một cái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận