Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2733: Uy Hiếp

Hiểu Lượng kinh ngạc nhìn theo bóng lưng bọn họ, đột nhiên hắn cảm thấy mình trở nên cô đơn.

- Ngươi còn có ta.

Thanh Ngả đi tới bên người Hiểu Lượng thấp giọng nói.

Ba!

Khiến Thanh Ngả không ngờ rằng người luôn luôn sủng ái nàng như Hiểu Lượng lại có thể ra tay tát nàng.

- Ngươi điên rồi.

Thanh Ngả che đi gò má ngẩn ra nói.

- Ta đúng là điên mới có thể cưới về nữ nhân lòng dạ rắn rết như ngươi.

Hiểu Lượng lớn tiếng về phía Thanh Ngả.



Sau khi về tới nhà, đám người Hiểu Phong lập tức lao vào dọn dẹp. Nếu như đã quyết định rời khỏi, vậy cũng nên dứt khoát.

Ngay lúc đám người Hiểu Hàm đang dọn dẹp, từng khôi lỗi phá vỡi trời cao xuất hiện. Sau đó không bao lâu, Bạch Linh Lung cũng xuất hiện ở khu vực này.

- Vào hôm nay ta mới biết được Nhân tộc bị đàn áp không được đãi ngộ công bằng, ở đây ta đại biểu Thanh Khâu Hồ tộc tỏ lòng áy náy với các ngươi.

Bạch Linh Lung nói xong liền cúi gập người.

Khu vực của Nhân tộc phía dưới ai cũng chấn động. Không ai ngờ rằng thiếu tộc trưởng Thanh Khâu lại nói những lời ấy.

Chẳng lẽ Bạch Linh Lung sẽ chủ trì công đạo cho Nhân tộc sao?

- Ở khu vực của ngươi có hai khôi lỗi, một khôi lỗi phụ trách an toàn của các ngươi, một khôi lỗi phụ trách ghi chép oan khuất của các ngươi.

Bạch Linh Lung quét mắt toàn trường một cái nói.

- Các ngươi không cần lo lắng sẽ bị trả thù, ngay tại đây ta cam đoan với các ngươi, mặt kệ dính đến với bất luận kẻ nào, ta đề sẽ tra đến cùng.

- Quá tốt rồi.

- Rốt cục cũng có người chủ trì công đạo cho chúng ta.

- Cảm tạ thiếu tộc trưởng Bạch.

Tu sĩ Nhân tộc bên này kích động rống to lên. Oan khuất tích tụ những năm này rốt cục cũng có cơ hội rửa sạch.

- Bạch Linh Lung, ta cho ngươi xem thứ này.

Đúng lúc này môt âm thanh mạnh mẽ xuyên thấu vang dội toàn bộ thiên địa. Âm thanh này dễ dàng là có thể đè ép âm thanh xung quanh xuống, tiếp lấy một hình ảnh hiển hóa ở giữa không trung.

Hình ảnh này chính là cảnh Bạch Vũ ức hiếp một nhà Hiểu Hàm.

- Đáng chết.

- Hồ tộc khinh người quá đáng.

- Chuyện này căn bản không coi Nhân tộc chúng ta là người mà.

- Bạch Vũ chính là đường đệ của Bạch Linh Lung, ta lại muốn xem xem Bạch Linh Luung sẽ xử lý như thế nào?

- Gia gia của Bạch Vũ là đường chủ Chấp Pháp đường, Bạch Dã Hạc. Mà Bạch Dã Hạc lại là nửa bước cấm kỵ, ngươi cảm thấy Bạch Linh Lung có thể xử lý được Bạch Vũ sao?

Sắc mặt Bạch Linh Lung âm trầm xuống.

Nàng không ngờ mới đến Diệp Hạo đã đưa cho nàng một câu đố khó như vậy.

- Hiện giờ Bạch Vũ ở đâu?

Yên lặng một hồi Bạch Linh Lung nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo vung tay lên để linh hồn bị trong thương của Bạch Vũ xuất hiện ở bên người Diêp Hạo.

Ngay khi Bạch Vũ nhìn thấy Bạch Linh Lung, ánh mắt hắn lập tức sáng lên.

- Thiếu tộc trưởng, cứu ta.

Bạch Linh Linh chán ghét nhìn Bạch Vũ một cái, vung tay lên liền khống chế linh hồn hắn đến bên cạnh mình.

- Bạch Vũ, ngươi đã biết tội của mình chưa?

Bạch Linh Lung lạnh lùng nói.

Bạch Vũ khẽ giật mình nói.

- Thiếu tộc trưởng, ngươi nói cái gì?

- Ai cho phép ngươi hành động như vậy đối với một nhà Hiểu Hàm?

- Cũng chỉ là vài Nhân tộc mà thôi, thiếu tộc trưởng sẽ không để ý đâu nhỉ?

Không thể không nói Bạch Vũ được nuông chiều đến mức hồ đồ, hắn vẫn không hề nhận ra tình huống trước mắt như thế nào?

- Không nhờ Nhân tộc khai hoang khuếch trương lãnh thổ, làm sao có thể có một Thanh Khâu như bây giờ?

Bạch Linh Lung nhìn Bạch Vũ lạnh lùng nói.

- Ai cho ngươi quên gốc gác?

- Thiếu tộc trưởng.

Bạch Vũ nhỏ giọng.

- Hôm nay ngươi phạm phải tội lớn, không cần Chấp Pháp đường phải di điều tra lần nữa.

Bạch Linh Lung nói đến đây, trong tay xuất hiện một ngọn lửa.

Sắc mặt Bạch Vũ hoàn toàn thay đổi.

Ngọn lửa này là nhằm vào linh hồn. Dù chỉ dính vào một chút, cũng không thể nào có thể sống sót được.

- Thiếu tộc trưởng, nể mặt lão phu, chuyện này kết thủ ở đây được không?

Khi Bạch Linh Lung chuẩn bị giết Bạch Vũ, bỗng một giọng nói già nua vang lên ở giữa không trung.

Bạch Linh Lung lập tức nhìn về phía lão giả kim bào phía xa.

- Tam trưởng lão, xin lỗi.

Ánh mắt Bạch Linh Lung lóe một hồi, cuối cùng vẫn kiên định nói.

Nếu chuyện này không thể xử lý tốt sẽ khiến toàn bộ Thanh Khâu rung chuyển. Hơn nữa số lượng thiếu niên chí tôn Nhân tộc tới đây rất nhiều, những thiếu niên chí tôn ấy nếu đều hướng vào chuyện này, mà Thanh Khâu lại xử lý không tốt, vậy những thiếu niên chí tôn kia làm sao có thể chấp nhận được đây?

- Ta nguyện ý ra bất luận cái giá gì để bồi thường.

Bạch Dã Hạc trịnh trọng nói.

- Còn nữa, sau này ta sẽ tuân mệnh thiếu tộc trưởng như thiên lôi sai đâu đánh đó.

Điều Bạch Dã Hạc nói khiến sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Bạch Dã Hạc tuyên thệ thần phục?

Phải biết trong nội bộ Thanh Khâu cũng có cạnh tranh. Bạch Linh Lung cũng không phải độc bá. Có thể nói Bạch Dã Hạc thần phục sẽ củng cố thêm địa vị cho Bạch Linh Lung.

Lời hứa hẹn của Bạch Dã Hạc khiến Bạch Linh Lung cũng phải động lòng. Nhưng ngay sau đó Bạch Linh Lung lại lắc đầu.

- Xin lỗi.

- Thiếu tộc trưởng, ta nghĩ ngươi nên suy nghĩ cẩn thận một chút.

Ánh mắt Bạch Dã lóe lên một cái nói.

- Ta đã suy nghĩ rất kỹ.

Bạch Linh Lung nhìn Bạch Dã Hạc, bình tĩnh nói.

- Vậy đành đắc tội rồi.

Bạch Dã Hạc nói xong bàn tay liền phóng tới chỗ Bạch Vũ đang bị Bạch Linh Linh khống chế.

Mắt thấy chuẩn bị bắt được Bạch Vũ, từ trong hư không xuất hiện một cây roi.

Ba!

Khi cây roi quất vào trên người Bạch Dã Hạc, toàn bộ thiên địa đều bị tiếng roi quật mà sợ hãi.

Bạch Dã Hạc kêu thảm một tiếng, vô lực rơi xuống phía sau.

- Cái này... Cái này.

- Chẳng lẽ đây chính là thánh vật trong truyền thuyết?

- Cấm kỵ pháp bảo, Thánh Tiên.

- Vì sao Thánh Tiên lại có thể hiển hóa được?

- Chẳng lẽ Thánh Tiên đi theo Bạch Linh Lung sao?

Giờ khắc này trong lòng một vài tu sĩ Thanh Khâu đều không thể bình tĩnh được. Vì đây chính là một tin tức cự kỳ rung động.

- Bạch Dã Hạc, ngươi dám phạm thượng?

Lúc này Thánh Tiên phát ra âm thanh chấp vấn lạnh lùng.

Bộ dáng Bạch Dã Hạc lúc này cực kỳ thê thảm.

Hắn sợ hãi nhìn Thánh Tiên.

- Đại nhân, ngươi...?

- Trả lời ta?

Thánh Tiên nói xong liền tràn ra thần quang kinh khủng, những thần quang này giống như thanh đao sắc bén cạo vào xương cốt khiến Bạch Dã Hạc không ngừng kêu thảm thiết.

- Đại nhân, tha mạng.

Đợi đến khi những thần quang này yếu bớt đi, Bạch Dã Hạc vội vàng hô.

- Nể tình ngươi những năm này cống hiến sức mình cho tông tộc, ta tạm tha mạng cho ngươi, nếu còn lần sau sẽ không còn dễ dàng như thế này nữa đâu.

Thánh Tiên yên lặng một hồi mới chậm rãi mở miệng nói.

- Không dám, không dám, không dám.

Bạch Dã Hạc nói gấp.

Vừa rồi hắn thật sự cảm nhận được sát ý từ Thánh Tiên.

Lúc này Thánh Tiên mới hóa thành một vệt sáng biến mất.

- Dựa theo cấp bậc, cấm kỵ pháp bảo Thánh Tiên có thể xếp vào hàng trung đẳng, bàn về thực lực tuyệt đối sẽ không kém hơn Kim Cương quyển của Cẩu Tôn.

Lúc này trong tai Diệp Hạo truyền đến âm thanh phân tích của chiến hạm cấm kỵ.

- Xem ra thực lực của vị Thanh Khâu kia sâu không lường được.

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

- Ta không hề cảm nhận được giấu vết của vị kia ở Thanh Khâu.

Chiến hạm cấm kỵ nghiêm mặt nói.

Dựa theo Cẩu Tôn nói, thực lực của chủ nhân Thanh Khâu sẽ không hề kém hơn hắn. Nhưng vì sao chiến hạm cấm kỵ lại không hề tìm thấy bất kỳ dấu vết gì để lại?

Có lẽ thực lực của chiến hạm cấm kỵ không bằng vị kia, nhưng về khả năng tìm kiếm, trên thế gian này có mấy người có thể hơn được nó chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận