Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2341: Không Có Bằng Chứng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Ông chủ Tửu lầu nghe Lý Thiên Thiên nói thế, ánh mắt lộ ra vẻ kinh nghi.

-Còn chưa thỉnh giáo thân phận tiểu thư?

-Ta là con gái Tông chủ Viêm Hoàng tông, Diệp Thiên Thiên.

Diệp Thiên Thiên trịnh trọng nói.

Toàn bộ xôn xao!

- Nữ nhi của Diệp Hạo?

- Đó giờ chưa từng nghe qua .

-Nhất định là giả.

-Cho rằng dựa vào cách này có thể có được sự bảo vệ của Viêm Hoàng tông à?

Nghe tu sĩ bốn phía thảo luận, sắc mặt Diệp Thiên Thiên vô cùng tỉnh táo nói.

-Thật không thể giả, giả thì không thể thật được, ta là Diệp Thiên Thiên, chuyện này các ngươi kiếm Viêm Hoàng tông chứng thực thì được chứ gì.

-Chứng thực?

-Ngươi nói ngươi là nữ nhi của Diệp Hạo, ngươi trực tiếp gửi ngọc phù cầu cứu là được.

-Đúng thế, đừng nói với ta trên người ngươi không có cách liên lạc với Diệp Hạo nghe?

Diệp Thiên Thiên lạnh lùng quét mắt bốn phía một cái nói

-Ta từ hạ giới phi thăng lên.

-Lấy chứng cứ ra.

-Ngươi có chứng cứ không?

-Diệp Hạo có kết hôn chưa không ai biết, lúc ấy có thể là cái cớ cự tuyệt Tử Ngọc.

-Không sai, thê tử cũng chưa chắc có, làm sao biết có nữ nhi không?

Lúc bốn phía tu sĩ đang thảo luận không ngớt thì một tiểu nhị giả bộ không biết chuyện gì đi xuống lầu, rời khỏi tửu lâu thì hắn lấy ra một lệnh bài nhanh chóng báo cáo tin này cho cấp trên.

Cấp trên nhìn thấy nội dung bên trong vội vàng gởi cho Lâm Nguyệt Nhi.

Không sai.

Tiểu nhị này chính là nhân viên tình báo của Thiên Nhãn.

Lâm Nguyệt Nhi nhìn tin tức nhân viên tình báo đưa chần chờ một chút vẫn hỏi thăm Diệp Hạo

-Công tử, ngươi có biết nữ tử tên Diệp Thiên Thiên không?

Viêm Hoàng tông!

Đang truyền thụ võ đạo, Diệp Hạo nghe được truyền âm vội vàng lấy ra lệnh bài.

Dưới tình huống bình thường Lâm Nguyệt Nhi chắc sẽ không gửi đi tin tức cho mình.

Nhìn thấy Lâm Nguyệt Nhi nhắn lại tâm thần Diệp Hạo chấn động.

Diệp Thiên Thiên?

-Diệp Thiên Thiên hiện tại ở đâu?

Nhìn thấy Diệp Hạo như vậy, Lâm Nguyệt Nhi tựa hồ ý thức được cái gì

- Công tử, Diệp Thiên Thiên thật sự là con gái của người sao?

-Đúng.

Diệp Hạo gật đầu.

-Công tử, Diệp Thiên Thiên tiểu thư hiện tại ở tửu lâu Duyệt Lai của Ngũ Phong thành.

Lâm Nguyệt Nhi vội vàng nói

-Vừa rồi Diệp Thiên Thiên tiểu thư đánh tiểu hầu gia Hằng Phong vương triều.

-Bây giờ ta đi.

Diệp Hạo nói đến đây nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện.

Lúc này, hắn nhìn về phía toàn bộ tu sĩ, lên tiếng.

-Ta có một số việc xử lý, chờ có thời gian ta lại phụ đạo bù cho các ngươi.

Quẳng xuống câu này xong Diệp Hạo vội vả chạy tới cấm địa tông môn.

-Từ Băng Sương, đi theo ta.

Từ Băng Sương nhìn thấy vẻ mặt Diệp Hạo lo lắng thì hiếu kỳ hỏi

-Xảy ra chuyện gì?

-Có người muốn gây bất lợi với con gái ta.

-Người có nữ nhi?

Từ Băng Sương kinh ngạc hỏi.

Từ Băng Sương sở dĩ kinh ngạc bởi vì Diệp Hạo hiện tại thì rất khó có dòng dõi.

-Ừm, bây giờ chúng ta lập tức đi Ngũ Phong thành.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

-Được .

Diệp Hạo sở dĩ tìm đến Từ Băng Sương cũng bởi vì tốc độ nàng nhanh nhất.

Lại nói Diệp Thiên Thiên.

Nàng thấy không ai tin tưởng mình thì quyết định phá vây.

Tiếp tục chờ tiếp chính là tự tìm cái chết.

Oanh một tiếng Diệp Thiên Thiên xuất thủ.

Ông chủ tửu lầu vừa muốn ngăn cản đã bị cưỡng ép bức lui mấy chục bước.

-Làm sao có thể?

Hắn cả kinh hô.

Hắn là Tử Thần tầng ba.

Diệp Thiên Thiên bất quá chỉ là Tử Thần tầng một thôi.

Hai bên chênh lệch hai cảnh giới.

Bức lui ông chủ tửu lâu, Diệp Thiên Thiên nhanh chóng ra ngoài quán rượu.

-Nếu ai bắt được nàng, Tề Khôn ta tất có trọng thưởng.

Lúc này, Tiểu hầu gia co quắp té dưới đất hét lớn.

Thực khách trong tửu lâu đều sáng mắt lên.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Từng người vọt về phía Diệp Thiên Thiên.

Trong mắt Diệp Thiên Thiên lóe lên một đạo hàn quang.

Nàng luân động nắm đấm đánh về bốn phía

Mênh mông quyền ý giống như hãn hải sóng lớn xông tới vô tình xé rách thân thể mười mấy người.

Đúng.

Xé rách.

Diệp Thiên Thiên có thể hiểu được những tên thực khách này vì sao xuất thủ? Nhưng không có nghĩa nàng sẽ hạ thủ lưu tình.

Còn nữa lúc này nếu không nhẫn tâm, đến khi ngày càng nhiều thực khách xông tới, dù tu vi nàng cao hơn cũng không làm nên chuyện gì.

Không thể không nói cách làm Diệp Thiên Thiên chấn nhiếp phần lớn số người, nhưng vẫn có một lão già chậm rãi đi tới chỗ Diệp Thiên Thiên.

-Lão tiên sinh, khẳng định muốn tham chiến?

- Thọ nguyên ta không nhiều, cũng liều được một mạng

Lão giả kia nghiêm túc nói.

-Vậy thì so tài xem thực hư.

Diệp Thiên Thiên lạnh lùng nói.

Trong tay Lão giả xuất hiện một chuôi.

Lúc trường đao xuất hiện phát ra đao ngân giống như ma âm vang vọng không ngừng trong tai Diệp Thiên Thiên.

Đao như dải lụa nhanh đến mức cực hạn.

Đây là sát chiêu.

Nếu Diệp Thiên Thiên bị ma âm quấy nhiễu hơn phân nữa sẽ có chuyện.

Nhưng không ngờ, ánh mắt nàng từ đầu đến cuối đều thanh tỉnh.

Nàng chỉ vô cùng đơn giản đấm ra một quyền chống lại đao mang.

Răng rắc!

Đao mang phá toái!

Răng rắc!

Chiến đao phá toái!

Răng rắc!

Thân thể phá toái!

Toàn bộ tu sĩ đều kinh động.

-Cổ Đường là cao thủ Tử Thần cảnh tầng bốn a.

-Tử Thần trung giai.

-Nữ tử này làm sao vượt hơn ba cảnh giới dứt khoát chém giết Cổ Đường?

-Nữ tử này không đơn giản, hơn phân nửa là một Tiềm Long.

-Vì sao ta cảm thấy nữ tử này là một Chân Long?

-Cũng không phải ai cũng có thể được đánh giá là Chân Long? Nhưng nữ tử này nhất định là một Tiềm Long.

Đúng lúc này, một đạo thanh âm cười to vang lên cả con đường, sau đó đám người đó thấy một trung niên mặc quan bào bay xuống.

Toàn thân trung niên tràn ngập ba động khủng bố, trấn áp toàn bộ tu sĩ không thể hít thở.

-Cô nương, ta cho ngươi một cơ hội sống sót.

Kia trung niên nhìn Diệp Thiên Thiên ánh mắt sáng rực nói

-Gả cho nhi tử ta.

Diệp Thiên Thiên nhìn kia trung niên một cái nói

-Ngươi cảm thấy nhi tử ngươi xứng sao?

-Trở về ta để nhi tử ta bỏ vợ, từ nay về sau ngươi là thê tử duy nhất của hắn.

Trung niên kia tựa hồ nghĩ tới điều gì.

-Ngươi cảm thấy nhi tử ngươi xứng với con gái Tông chủ Viêm Hoàng tông?

Diệp Thiên Thiên cười lạnh nói.

-Ngươi là con gái Tông chủ Viêm Hoàng tông?

Tề Quang khẽ giật mình.

-Ngươi cảm thấy ai dám lấy chuyện như vậy ra để nói đùa?

Lúc Tề Quang còn đang kinh nghi bất định thì Tề Khôn được một thị vệ đỡ ra.

-Cha, ngươi đừng nghe nàng nói bậy.

Tề Khôn lạnh lùng nói

- Chứng cớ gì nàng đều không lấy ra được, vừa nhìn đã biết là giả.

Tề Quang trầm ngâm một chút nhìn Diệp Thiên Thiên nói

-Ngươi nói ngươi là con gái Diệp tông chủ, ngươi có bằng chứng gì không?

-Ta từ hạ giới phi thăng đến, trên người không có bất kỳ bằng chứng gì.

Diệp Thiên Thiên trầm giọng nói

-Nhưng chỉ cần tới cửa hỏi thăm, thì có thể chứng minh thân phận.

-Cô nương, lí do của ngươi ta không thể tin.

Tề Quang lắc đầu.

Bằng chứng gì cũng không có?

Nói đùa cái gì thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận