Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2939: Tử U Quân Cường Hoành.

Nghe Hi Vọng nói vậy, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Bởi vì câu nói này của Hi Vọng đã tiết lộ ra một tin tức vô cùng quan trọng.

Phía sau Bổ Thiên giáo có Tương Lai cảnh.

- Giết.

Diệp Hạo nói xong liền mang theo Thiên Địa Lư Đồng đánh tới thanh niên kia.

Trên người thanh niên kia tràn ra ngàn vạn tia thần mang, những tia thần mang đó hoá thành một vòng bảo hộ kim sắc vững vàng bảo vệ thanh niên kia ở bên trong.

Phía trên đỉnh đầu của thanh niên kia cũng xuất hiện một thân ảnh cổ xưa.

Đó là một thần linh tràn ngập chấn động cuồn cuộn.

Thần bí và cường đại.

Thần linh kia kiêu căng khó thuần, trong mắt loé ra tia lạnh lùng.

Tựa hồ không thèm để bất kỳ vật gì ở trong mắt.

Thết nhưng khi Thiên Địa Lư Đồng của Diệp Hạo đánh vào trên người thanh niên kia, lập tức mọi thứ đều bị huỷ diệt.

Dù là thần linh kiêu căng khó thuần hay vòng bảo hộ do ngàn vạn tia thần mang hoá thành đều hoàn toàn biến mất.

Đúng rồi, còn có cả thanh niên kia.

Hoá thành bột mịn ngay tại chỗ.

Không hề để lại bất cứ thứ gì.

Sắc mặt mọi người trở nên căng thẳng.

Phải biết cao thủ đến nơi này cũng chỉ hơn một trăm người, hơn ba trăm người còn lại kia đều bị ngăn cản ở sông Bất Phù.

Mà trong một trăm người này đều không có ai mà nhân vật đơn giản cả, sau lưng bọn hắn đều có truyền thừa cực kỳ cường đại.

Thế nhưng Diệp Hạo nói giết liền giết.

Hồn nhiên không thèm để bọn họ ở trong mắt.

- Còn có ngươi... Quay lại đây.

Sau khi đánh chết thanh niên này, ánh mắt Diệp Hạo lại rơi vào trên người thanh niên khác.

Thanh niên kia co run cổ lại, trong mắt tràn ngập hoảng sợ, ngay sau đó hắn nhìn về phía Tử U Quân.

- Tử U Quân, nể tình chúng ta cùng trong một tộc, cứu ta.

Tử U Quân yên lặng một chút, mới lên tiếng nói.

- Diệp Hạo, nể mặt ta lần này.

- Mặt mũi của ngươi không đáng tiền.

Diệp Hạo nhìn Tử U Quân một cái nói.

Toàn trường xôn xao.

Trong hàng ngũ cao thủ, Tử U Quân chắc chắn thuộc hàng đứng đầu.

Nhưng bây giờ ngay cả Tử U Quân mà Diệp Hạo cũng không thèm nể mặt.

- Diệp Hạo, ngươi cho rằng ta giống thiếu chủ Kim Hạt tộc sao?

Tử U Quân lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta với ngươi thoả hiệp là vì không muốn tổn thương hoà khí. Bằng không ta đã bất chấp tất cả mà chém đầu ngươi xuống rồi.

- Chém đầu ta? Ngươi cho rằng ngươi có tư cách đó sao?

Tiếng nói rơi xuống, Thiên Địa Lư Đồng trong tay Diệp Hạo lập tức đạp tới phía Tử U Quân.

Tử U Quân hừ lạnh một tiếng, thân ảnh Diệp Hạo nhất thời biến mất ngay tại chỗ.

- Chuyện gì vậy?

- Diệp Hạo đi nơi nào?

- Không gian chi thuật thật mạnh.

- Diệp Hạo bị Tử U Quân thần không biết quỷ không hay khống chế đi đến không gian hư vô.

Ngay sau đó đám người mới phát hiện Tử U Quân cũng biến mất không thấy.

Sắc mặt Hy Vọng liền trở nên ngưng trọng.

Nàng nhận ra Tử U Quân đã vận dụng đại chiêu.

Nhưng Diệp Hạo có thể ngăn cản sao?

Nói thật Hi Vọng không có bao nhiêu lòng tin?

Bên trong không gian hư vô!

Tử U Quân dữ tợn nhìn Diệp Hạo đang bị dây xích trong không gian bó chặt.

- Diệp Hạo, bây giờ ngươi còn muốn nói gì không?

- Không ngờ ngươi khống chế không gian đã đến mức độ này.

Diệp Hạo ngạc nhiên nói.

Phải biết dù là Không Không cũng chưa đạt đến mức độ này.

- Bởi vì ta là Không Gian chi tử.

Tử U Quân chắp hai tay sau lưng lãnh đạm nói.

Không Gian chi tử?

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ thoải mái.

Chỉ có Không Gian chi tử mới có thể có tạo nghệ còn hơn cả hắn.

- Không Gian chi tử chính là lá bài tẩy của ngươi sao?

Âm thanh của Diệp Hạo vừa rơi xuống, bỗng nhiên Thiên Địa Lư Đồng loé ra ánh sáng càng thêm lộng lẫy hơn.

Trùng trùng điệp điệp, vô cùng vô tận.

Nghìn vạn đạo ý, quay cuồng không ngừng.

Vù!

Thiên Địa Lư Đồng hoá thành một vệt sáng hung hăng đập tới Tử U Quân.

Ánh mắt Tử U Quân loé ra vẻ không thể tin được.

- Không thể nào.

Tử U Quân rõ ràng đã khống chế được Diệp Hạo, vì sao Diệp Hạo còn có thể vận dụng Thiên Địa Lư Đồng chứ?

Hoàn toàn không thể nào?

Bịch một tiếng, Tử U Quân bị Thiên Địa Lư Đồng đập cho phun cả máu.

Hắn lảo đảo lui về phía sau đồng thời hét lớn.

- Công pháp bản nguyên của ngươi là Quá Khứ cảnh hậu kỳ.

Công pháp bản nguyên mà Tử U Quân tu hành là Quá Khứ cảnh trung kỳ, mà sau khi hắn sử dụng Không Gian chi thuật chỉ có Quá Khứ cảnh hậu kỳ trở lên mới có năng lực chống lại.

Mà Thiên Địa Lư Đồng của Diệp Hạo thực sự quá bá đạo, nhờ nó mà Diệp Hạo có khả năng đánh bại hắn.

- Bây giờ ngươi mới biết sao?

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, Diệt Thần kiếm liền xuất hiện ở bên cạnh hắn, Diệt Thần kiếm từ từ chém đứt toàn bộ giây xích không gian đang quấn quanh người hắn.

- Diệp Hạo, chuyện hôm nay dừng ở đây, được không?

Ánh mắt Tử U Quân loé lên một cái nghiêm mặt nói.

- Có thể, nhưng ta muốn nhìn thấy thành ý.

Diệp Hạo yên lặng một chút nói.

Tử U Quân nghĩ một hồi liền ném cho Diệp Hạo một hộp gấm.

- Đây là Thánh Tâm quả mà Phá Quân cho ta.

Trong lòng Tử U Quân rất đau.

Đây chính là Thánh Tâm quả đấy.

Nếu lấy ra đi bán đấu giá chắc chắn sẽ bán được cái giá trên trời.

Nhưng bây giờ không thể không lấy ra được.

Diệp Hạo nhìn Thánh Tâm quả một hồi rồi đưa tay nhận lấy, hắn kiểm tra một chút mới vươn tay về phía Tử U Quân nói.

- Sau này chúng ta sẽ là bằng hữu.

- Bằng hữu?

Khoé miệng Tử U Quân giật giật.

Ai muốn làm bằng hữu với ngươi chứ?

Nhưng lúc này Tử U Quân không dám từ chối ý tốn của Diệp Hạo.

Hắn bắt tay Diệp Hao một cái liền buông ra.

- Diệp huynh, sau khi ra ngoài chúng ta nói ngang tay được không?

Tử U Quân rất yêu quý long vũ của bản thân.

Hắn không cho phép thanh danh của mình bị phá huỷ.

- Tử huynh nói thế nào thì là vậy?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Vừa rồi chủng ta chỉ đang giao lưu võ học.

- Đúng đúng, giao lưu.

Tử U Quân phụ họa nói.

Không biết vì sao Tử U Quân nhìn Diệp Hạo thuận mắt hơn một chút.

- Ta quyết định lưu lại toàn thây cho ngươi.

Ở Tử U Quân cho rằng mình như vậy là đã an ơn cho Diệp Hạo.

...

Khi Diệp Hạo và tử U Quân sóng vai đi ra khỏi không gian hư vô, đám người Hi Vọng đều ngẩn ra.

Chuyện gì thế này?

Sao hai vị này lại kề vai làm bộ dáng huynh đệ tốt rồi?

Sao có thể thành được như thế?

- Diệp Hạo, ngươi không sao chứ?

Hi Vọng chạy tới, lo âu hỏi.

- Không sao đâu.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Ta và Tử huynh không đánh khôgn quen, bây giờ đã trở thành huynh đệ cùng sinh ra tử.

Huynh đệ cùng sinh ra tử.

Tử U Quân có loại cảm giác ngơ ngác.

Quan hệ giữa chúng ta từ khi nào đã đạt đến mức độ này rồi?

- Đúng vậy, sau khi trao đổi võ đạo với Diệp huynh một phen, chúng ta mới phát hiện hai bên là huynh đệ tốt có cùng chung chí hướng.

Lúc này Tử U Quân chỉ có thể nói theo Diệp Hạo.

Đám người đều ngẩn ra.

Tử U Quân từ trước đến nay đều có thù tất báo?

Vì sao hôm nay giống như biến thành người khác vậy?

- Diệp Hạo, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

Hi Vọng kéo Diệp Hạo qua một bên, truyền âm nói.

- Tử U Quân là Không Gian chi tử.

Diệp Hạo trịnh trọng nói.

- Không Gian chi tử?

Hi Vọng hít vào một ngụm khí lạnh.

Nàng rốt cuộc cũng hiểu vì sao mấy vị thiên kiêu kia lại bỏ mạng trong tay Tử U Quân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận