Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3020: Rèn Luyện Thần Niệm.

Đơn giản hoá đại đạo!

Câu nói này nói thì dễm thực tế làm lại rất khó.

Trong giai đoạn Thần Hoàng cảnh này, người có thể đạt đến trình độ của Diệp Hạo gần như không tồn tại.

Đừng nói đệ tử Tử Phủ, cho dù là đám người Chính Đức cũng có cảm giác được lợi không ít.

- Cảm tạ Diệp công tử truyền đạo giải nghi hoặc.

Đệ tử Tử Phủ nhao nhao đứng lên ngỏ ý cảm ơn với Diệp Hạo.

Đợi đến khi đệ tử Tử Phủ rời khỏi hết, Chính Đức mới mở miệng nói.

- Tiếp theo Tử Phủ sẽ tiến hành đặc huấn đối với các vị.

Vấn đề này cần nói một chút.

Trong Nhân tộc, số lượng người nắm giữ lệnh bài tử kim ban đầu có sáu người

Theo thứ tự là Truy Hồn, Sáo Ngọc, Bạch Long, Thanh Liễu, Ngư Du, Thương Lãng.

Thương Lãng bị Chính Đức từ chối, Truy Hồn và Bạch Long chưa đáp lại.

Bởi vậy hiện tại người nắm giữa lệnh bài tử kim có mặt tại đây thực tế chỉ có Sáo Ngọc, Thanh Liễu và Ngư Du mà thôi.

Về phần Mộ Nặc Nặc chỉ để góp đủ số.

Chênh lệch giữa nàng và mọi người thực sự quá lớn.

Đặc huấn?

Ánh mắt đám người Thanh Liễu lập tức phát sáng lên.

- Bây giờ ta mang các ngươi tới một nơi.

Chính Đức nói xong liền dẫn đường đi.

Không qua bao lâu Chính Đức đã mang theo bọn họ tới trước mặt một chuông đồng cổ xưa.

- Cái chuông đồng này vật chí bảo mà lão tổ ta tìm được ở thiên ngoại, lúc các ngươi tới gần tu hành sẽ được rèn luyện thần hồn, đương nhiên điều kiện tiên quyết là các ngươi phải biết rõ cực hạn của mình.

Chính Đức nói đến đây lại nhìn về phía chuông đồng nói.

- Chuông vang.

Tiếng nói của hắn vưa dứt, chuông đồng liền vang lên một tiếng.

Giống như âm thanh của đại đạo.

Đinh tai nhức óc.

Đám người chỉ cảm thấy toàn thân đều không ngừng run rẩy, tựa hồ muốn hoà toan cùng với tiếng chuông đồng này.

- Mọi người đồng loạt tiến lên về phía chuông đồng, càng tiến gần hiệu quả lại càng tốt.

Sáo Ngọc vừa nói vừa đi đến gần chuông đồng.

Nghe vậy Thanh Liễu, Ngư Du, Mộ Nặc Nặc cũng đi theo sau lưng Sáo Ngọc.

Thanh âm tiếng chuông vang, dư âm lượn lờ, ba ngày không dứt.

Bọn họ càng đến gần càng có thể cảm giác được một cách rõ ràng.

Nhưng đi một hồi các nàng liền ngừng lại.

Bởi vì các nàng không ngăn cản được uy áp của tiếng chuông.

Khi các nàng dừng lại không bao lâu, Diệp Hạo đã vượt qua từng người bọn họ.

Diệp Hạo vẫn luôn bước đi về phía trước, một đường đi thẳng đến trước mặt chuông đồng mới dừng lại.

Chính Đức thấy một màn như vậy, tròng mắt cùng muốn trợn lồi.

- Diệp huynh đã đạt đến mức vô địch trong đồng giai. Lão tổ ta có nói đi đến trước mặt chuông đồng chính là vô địch trong đồng giai.

- Ta muốn công kích mạnh hơn.

Diệp Hạo vuốt ve chuông đồng nhẹ nhàng nói.

Sau một khắc chuông đồng phát ra tiếng chuông vang du dương.

Nhìn thấy sóng xung kích bốn phía, đám người Thanh Liễu lập tức thối lui về phía sau.

Sau khi đứng ở nơi xa, bọn họ nhìn thấy thân hình Diệp Hạo biến ảo không ngừng.

Tựa hồ lúc nào cũng có thể bị tiêu diệt.

- Chính Đức, Diệp huynh sẽ không sao chứ?

- Chuông đồng có linh, sẽ không đả thương Diệp huynh.

Chính Đức lắc đầu nói.

Vả lại trên người Diệp Hạo còn gắn thêm đại khí vận, làm sao có thể tự nhiên chết ở chỗ này chứ?

Khi chuông vang lên, Diệp Hạo cảm thấy thức hải của mình thổi lên cấp gió mười tám.

Nghiêng trời lệch đất;

Nghịch chuyển âm dương.

Dần dần thần niệm trong thức hải của Diệp Hạo biến mất.

Đúng vậy.

Số lượng thần niệm giảm bớt.

- Tiếp tục gia tăng cường độ.

Diệp Hạo hô lớn.

Chuông đồng lập tức gia tăng lực đánh.

Ding dong!

Thanh âm chuông vang dội toàn bộ Tử Phủ.

Phủ chủ Tử Phủ lập tức xuất hiện.

Hắn biết Chính Đức mang theo đám người Ngư Du chạy tới tu hành, hắn lo lắng đã xảy ra chuyện.

Khi đến nơi hắn mới phát hiện Diệp Hạo đang vận dụng lực lượng cuồn cuộn của chuông đồng để rèn luyện thần niệm của mình.

- Gia hoả này thật biến thái.

Một vị trưởng lão Tử Phủ biến sắc nói.

- Vượt hai lần cực hạn của bản thân để rèn luyện bản thân?

Một vị trưởng khác kinh ngạc nói.

- Phủ chủ, ta nhớ lúc trước ngươi nói vượt vực hạn mình một cấp đã chịu không nổi?

- Đúng vậy, lúc ấy thiếu chút nữa đã chết rồi,

Phủ chủ Tử Phủ nói đến đây còn thổn thức sợ hãi một trận.

- Nếu nói như vậy chẳng phải tương lai Diệp Hạo sẽ mạnh hơn Phủ chủ sao?

Phủ chủ Tử Phủ bất đắc dĩ nói.

- Diệp Hạo vốn đã mạnh hơn ta rồi.

Hắn rất muốn nói bây giờ ngươi mới nhận ra sao?

Vượt cực hạn mình hai cấp, Diệp Hạo cảm thấy thức hải của mình như muốn bể nát.

Thần niệm thức hải càng giảm bớt rõ rệt hơn.

Đây là một loại tôi luyện đáng sợ.

Nó tương đương với việc dùng ngọn lửa hừng hực nướng đầu óc mình.

Nhưng thần sắc trên mặt Diệp Hạo lại không có quá nhiều biến hoá.

Khi thần niệm trong thức hải của hắn đều đã nướng sạch toàn bộ Diệp Hạo mới lặng yên lui ra khỏi ngàn mét.

- Diệp huynh, ngươi không sao chứ?

Chính Đức vừa nói đến đây đã thấy Diệp Hạo ngã xuống.

Chính Đức vội vàng đỡ Diệp Hạo.

Lúc này Phủ chủ Tử Phủ xuất hiện ở bên cạnh Chính Đức.

- Phủ chủ.

Chính Đức lập tức nhìn về phía Phủ chủ Tử Phủ.

Phủ chủ Tử Phủ kiểm tra một chút không khỏi biến sắc nios.

- Gia hoả này…không ngờ lại tôi luyện sạch sẽ thần niệm của mình.

- Đây... đây quả thật là đang liều mạng mà.

Sắc mặt Chính Đức hoàn toàn thay đổi.

Ai dám chơi như vậy chứ?

Một khi chơi không vui liền bay luôn bản thân mình.

Cũng đúng lúc này Diệp Hạo mở ra hai mắt, hai mắt hắn tràn đầy vẻ mệt mỏi.

Nhưng khi hắn nhìn thấy mình đang được Chính Đức ôm, hắn không khỏi nhếch miệng nói.

- Ta nói nè, Chính Đức nhà ngươi thật không biết ý tứ gì hết.

- Sao vậy?

- Ngươi nghĩ Thanh Liễu không thể ôm được hay Ngư Du không thể ôm được?

Diệp Hạo hỏi ngược lại.

- Vừa rồi không phải do ta gần ngươi nhất sao? Nếu không thì ngươi té xỉu thêm một lần nữa đi.

Chính Đức gãi đầu nói.

- Ta muốn khôi phục.

Diệp Hạo khoanh chân ngồi xuống.

Phủ chủ Tử Phủ vung tay lên tạo một vòng bảo hộ xung quanh Diệp Hạo.

- Các ngươi cứ đi tôi luyện của các ngươi, nơi này đã có ta trông coi rồi.

Phủ chủ Tử Phủ mở miệng nói.

Sau khi phục dụng Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Đan, cực hạn của Diệp Hạo rất khó đột phát.

Lần này nhờ vào lực lượng thần bí của chuông đồng, hắn muốn thử mình có thể đột phá được hay không?

Chỉ là không ngờ chơi đến mức hỏng luôn.

Khi luồng thần niệm thứ nhất sinh ra, dần dần thần niệm của Diệp Hạo cũng càng nhiều hơn.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu thần niệm của Diệp Hạo đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Nhưng bây giờ cường độ thần niệm của Diệp Hạo mạnh mẽ hơn so với trước chí ít cũng ba thành.

Ba thành đấy!

Đến tình trạng của Diệp Hạo, mạnh lên ba thành là khai niệm gì?

Khi Diệp Hạo mở ra hai mắt lần nữa liền thấy Phủ chủ Tử Phủ đang bảo vệ ở một bên.

- Tạ Phủ chủ thủ hộ.

Diệp Hạo hành lễ nói.

- Ngươi là thiên kiêu đứng đầu của Nhân tộc ta, thủ hộ ngươi vốn là chức trách của ta.

Phủ chủ Tử Phủ nói đến đây lại đổi đề tài.

- Đúng rồi, chuông đồng có trợ giúp gì cho ngươi không?

- Thần niệm mạnh thêm hai thành.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

Không phải do Diệp Hạo không tin tưởng Phủ chủ Tử Phủ, mà do mọi thứ đều phải để lại một chút.

- Lại tăng lên Hai thành.

Phủ chủ Tử Phủ xúc động nói.

- Hiện tại xem ra khi ngươi lần nữa đối mặt với Tam Trượng cũng không cần phải đánh khổ cực như vậy.

- Nếu ta không vận dụng một vài thủ đoạn đặc thù cũng không thắng nổi Tam Trượng.

Nói đến đây Diệp Hạo tò mò hỏi.

- Thiên ngoại đến cùng là nơi nào? Tại sao lại có đệ tử mạnh như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận