Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1424: Lần sau chú ý

Diệp Hạo lập tức có hảo cảm đối với nữ tử này.

Chính mình đả thương Chiến Sủng của cô ta, nhưng cô ta lại chạy tới hỏi mình có bị thương không?

- Không.

- Vậy thì tốt, chuyện vừa rồi thực sự xin lỗi.

Liên Yên nhìn Diệp Hạo, áy náy nói:

- Ta cũng không biết tại sao đột nhiên Tiểu Bạch không nghe lời?

Diệp Hạo nhìn Đạp Tuyết Thú một cái, tiến lên kiểm tra một chút hỏi:

- Tiểu Bạch của ngươi vừa rồi có ăn cái gì không?

- Vừa rồi —— vừa rồi ta cho Tiểu Bạch ăn Quy Linh Cao.

- Chỉ có Quy Linh Cao?

- Ừm.

- Quy Linh Cao còn không?

- Có.

Liên Yên đưa Diệp Hạo một ống Quy Linh Cao.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua nói:

- Ống Quy Linh Cao này do ai đưa cho cô?

- Ống Quy Linh Cao có vấn đề?

Sắc mặt Liên Yên khẽ biến.

- Trong Quy Linh Cao có thêm mùi cuồng mãng, đây là nguyên nhân Tiểu Bạch của ngươi phát cuồng.

Diệp Hạo nói rồi trả lại ống Quy Linh Cao cho nàng.

Mùi Cuồng mãng sẽ không ngừng bay hơi, nếu ngươi bây giờ đi kiểm trắc, có thể kiểm trắc ra mùi cuồng mãng, nhưng trễ một khắc đồng hồ, mùi sẽ bay hơi hết.

- Ai muốn hại ta?

Khuôn mặt xinh đẹp của Liên Yên phẫn nộ.

Lát nữa nầng sẽ tham gia vũ hội.

Có thể tưởng tượng nếu lúc đó Tiểu Bạch phát cuồng sẽ tạo thành ảnh hưởng tồi tệ cỡ nào?

Diệp Hạo nhún vai tỏ vẻ lực bất tòng tâm.

- Đa tạ.

Liên Yên cảm ơn Diệp Hạo.

Mà lúc này, cô đột nhiên nghĩ đến cái gì:

- Đúng rồi, ngươi cũng là Đạo Sư hả?

- Đúng vậy.

- Ta sao trước giờ ta chưa từng gặp ngươi?

- Ta hôm nay mới đến học viện.

- Ngươi là Đạo Sư ngành nào?

- Trận Đạo.

- Trận Đạo a, ta là Đan Đạo Đạo Sư - Liên Yên.

Liên Yên nói rồi đưa bàn tay nhỏ mềm mại như không xuonge của mình ra.

Diệp Hạo cũng đưa tay lên bắt tay một cái:

- Diệp Nhật.

- Lát nữa Diệp Đạo Sư có thời gian không?

- Ngươi hỏi cái này làm gì?

- Lát nữa sẽ có vũ hội, ngươi có muốn đi?

Liên Yên nhìn Diệp Hạo nhẹ giọng nói:

- Vừa vặn ta dẫn ngươi đi làm quen những Đạo Sư khác.

- Cũng tốt.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút đáp.

Dù sao cũng không có việc gì làm.

- Ngươi đợi ta một lát, ta thay quần áo khác.

Liên Yên vội nói.

- Còn thay quần áo?

- Đúng vậy .

Nghe vậy, Diệp Hạo cũng quay người về gian phòng của mình.

Đến khi Diệp Hạo đi tới đã đổi lại huyền thanh sắc đạo bào.

Diệp Hạo tại cửa ra vào đợi một lúc, lúc này, Liên Yên mới từ trong phòng mình đi ra.

Liên Yên mặc váy màu tử sắc, chân đi giày cao gót, trên cổ đeo một chuỗi dây chuyền, cười tươi như hoa đi đến trước mặt Diệp Hạo:

- Chờ lâu không?

- Không.

Diệp Hạo cười nói.

Liên Yên nhẹ giọng nói:

- Vậy chúng ta đi thôi.

Trên đường đi, Diệp Hạo mới biết được vũ hội mà Liên Yên nói trên thực tế là Liên hiệp hội của đám Kim Cấp Đạo Sư

Đạo Sư của Thái Huyền Học Viện phân thành bốn đẳng cấp Thiên Địa Huyền Hoàng.

Điều này nói rõ Hoàng Cấp Đạo Sư ở trong học viện rất không có đất vị, vì vậy, bọn họ không thể không liên hợp, chỉ có liên hợp lại với nhau mới có thể triệt tiêu sự áp bách của các đạo sư khác.

Bọn hắn không có sợ Địa Cấp và Thiên Cấp Đạo Sư áp bách.

Thiên Cấp Đạo Sư là cường giả Tiên Vương, làm sao sẽ để mắt đến bọn hắn?

Địa Cấp Đạo Sư đều là Nhân Trung Chi Long, bọn hắn nịnh bợ còn không kịp?

Vì vậy trên thực tế bọn hắn chỉ xung đột với Huyền Cấp Đạo Sư.

- Ngươi cảm thấy hữu nghị dạng này hữu dụng?

Diệp Hạo nói trúng tim đen:

- Ngươi nên biết rõ dù mười tôn Kim Tiên cũng chưa chắc là đối thủ của một Tiên Chủ, huống chi người ta ở bên trong Tiên Chủ cảnh giới còn chưa nhất định là thấp nhất.

- Có tư cách trở thành Hoàng Cấp Đạo Sư, tương lai sẽ dừng bước ở Kim Tiên Cảnh sao?

Liên Yên cười nói:

- Tham gia hội nghị dạng này cchir để kéo bè kết phái.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

Biệt Lâm Viên!

Đây nơi của đám người Liên Yên tụ hội lần này.

Liên Yên dẫn theo Diệp Hạo đi tới cửa, hắn phát hiện ở đây có không ít học sinh.

- Có một vài Đạo Sư sẽ dẫn môn sinh đắc ý của mình đến đây, tất nhiên cũng có một vài học sinh ôm mục đích khác đến.

Liên Yên đang nói thì cách đó không xa truyền đến một giọng nói ngạc nhiên.

- Ngươi cũng là học sinh của Thái Huyền Học Viện?

Diệp Hạo nhìn người đối diện, trong mắt hiện vẻ kinh ngạc:

- Xem ra ngươi đã thông qua khảo hạch.

- Đúng vậy nha, nếu không nhờ ngươi hỗ trợ, ta làm sao có cơ hội thông qua khảo hạch?

Trương Ngạo Tuyết rất hưng phấn nói.

- Các ngươi quen biết?

Liên Yên cười hỏi.

- Trên đường giúp nàng một chút.

Diệp Hạo nhẹ giọng nói.

- Vậy vận khí của ngươi coi như không tệ.

Liên Yên nhìn Diệp Hạo nói.

- Lời này có ý gì?

- Vị này là tiểu thành chủ Phù Dung Thành - Trương Ngạo Tuyết.

Diệp Hạo ồ một tiếng.

Trên mặt không hề dao động.

Phù Dung Thành mạnh hơn còn có thể mạnh sánh với Đông Hoa Hoàng Triều sao?

Ngay cả Hoa Tự Liên, Diệp Hạo cũng không để trong mắt, thì sao sẽ để ý con gái của một vị thành chủ?

- Liên Đạo Sư.

Lúc này, một trung niên đi tới bên cạnh Liên Yên hô.

Liên Yên nhìn thấy người trung niên này, đáy mắt lộ ra vẻ chán ghét.

Nhưng nàng không biểu hiện trên mặt.

- Mã Đạo Sư, có chuyện gì không?

- Liên Đạo Sư, ngươi có biết học viện chúng ta mới tới một Đạo Sư không?

Liên Yên không dấu vết nhìn Diệp Hạo một cái, hỏi lại:

- Thế nào?

- Nghe nói Đạo Sư kia là một tiểu tử miệng còn hôi sữa.

Trung niên gọi Mã Đạo Sư căm giận bất bình nói:

- Hơn nữa vị kia hình như không đạt tới Kim Tiên Cảnh.

Liên Yên liếc Diệp Hạo một cái.

Lúc này mới chú ý tới trên người Diệp Hạo chỉ có ba động Ngọc Tiên.

Xem ra người mà Mã Đạo Sư nói là Diệp Hạo.

Liên Yên đang định nói, Mã Hoài nói tiếp:

- Ta không biết Viện Trường nghĩ như thế nào? Không tới Kim Tiên Cảnh sao có tư cách làm Hoàng Cấp Đạo Sư học viện chúng ta?

- Nói không sai, đúng là hồ đồ.

- Mã Hoài Đạo Sư, ngày mai, ngươi đến lớp tiểu tử kia dạy, đến lúc đó, ngươi vừa vặn giáo huấn hắn một phen.

- Các ngươi yên tâm, ta sẽ dạy hắn làm sao làm người.

Mã Hoài tự tin nói.

Lúc Liên Yên định ra mặt thay Diệp Hạo thì bị một bàn tay đè xuống.

- Không cần chấp nhặt với bọn họ.

Diệp Hạo truyền âm.

- Được rồi.

- Tham gia thật tốt yến hội của ngươi đi.

Diệp Hạo cười nhạt nói.

Liên Yên chần chờ một chút không nói gì nữa.

Mã Hoài nhìn thấy Diệp Hạo đè tay Liên Yên, sắc mặt lập tức âm trầm:

- Tiểu tử, lấy tay bẩn thỉu của ngươi ra.

- Mã Hoài, chú ý thân phận của ngươi.

Liên Yên cau mày nói.

- Liên Yên.

- Liên Yên không phải ngươi có thể gọi.

Liên Yên lạnh giọng nói:

- Xin gọi ta là Liên Đạo Sư.

Đây là đánh mặt a.

Nhất là trước mặt nhiều học sinh và Đạo Sư như vậy.

Nhưng Mã Hoài dù tức giận đi nữa, vẫn cố ép nộ khí xuống, trên mặt nở một nụ cười:

- Lần sau ta sẽ chú ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận