Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2982: Thiên Tộc Chính Thống

- Bây giờ các ngươi cảm thấy ta còn quan tâm đến Vạn Cổ Bất Diệt Quyết của các ngươi sao?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

Triệu Khởi trầm mặc không nói.

Diệp Hạo bên này còn có Vạn Cổ Bất Diệt Quyết tinh diệu hơn.

Chỗ nào còn cần bọn họ chứ?

- Diệp công tử, ngươi có thể cho chúng ta bản Vạn Cổ Bất Diệt Quyết trong tay ngươi được không?

Lúc này Triệu Thiện mở miệng nói.

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Triệu vực các ngươi còn chưa bồi thường cho ta đấy, thế mà đã nhằm vào công pháp của ta rồi?

- Triệu vực ta nguyện ý trả bất cứ giá nào.

Triệu Thiện nghiêm túc nói.

- Nói thật ta còn chướng mắt Triệu tộc ngươi bồi thường.

Diệp Hạo lãnh đạm nói ra.

- Như vậy đi, cho ta một trăm vạn hoàng thạch, chuyện này coi như bỏ qua.

Một trăm vạn hoàng thạch nhiều không?

Nói đến thật không nhiều.

- Diệp công tử, đây là một trăm vạn hoàng thạch.

Triệu Khởi nói xong liền đưa cho Diệp Hạo một cái túi càn khôn.

Nhìn thấy sắc mặt của Triệu Khởi, Diệp Hạo cười nhạt nói.

- Ngươi chắc đang suy nghĩ vì sao ta lại nhẹ nhàng mà bỏ qua cho Triệu tộc các ngươi như vậy đúng không?

- Không sai.

Triệu Khởi gật đầu một cái.

Đáng lý ra Diệp Hạo hoàn toàn có thể yêu cầu nhiều hoàng thạch hơn.

Đối với Triệu tổ mà nói, một trăm vạn hoàng thạch còn chưa đến mức thương cân động cốt.

- Không gì khác, đồng tộc, thế thôi.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Nếu là đồng tộc, vậy ngươi cũng nên ủng hộ một chút phải không?

Triệu Thiện xoa xoa đôi bàn tay nói ra.

- Bởi vì đồng tộc nên ta mới không tìm các ngươi gây phiền phức, chẳng lẽ ngươi còn trông cậy vào ta đi giúp các ngươi?

Diệp Hạo im lặng nhìn Triệu Thiện nói.

Triệu Thiện nhất ú ớ không biết nên nói gì.

- Mang ta đi lôi đài.

Ngay sau đó Diệp Hạo nhìn về phía Triệu Khởi.

Triệu Khởi gật đầu một cái.

- Xin mời đi theo ta.

Khi một đoàn người Diệp Hạo xuất hiện ở phía dưới lôi đài cũng không khiến quá nhiều tu sĩ kinh hô.

Bởi vì tu sĩ nơi đây không có quá nhiều người biết Diệp Hạo.

Văn minh tu hành của Thần vực những năm này phát triển mạnh mẽ, nhưng có tư cách tiến về nơi này cũng không có mấy thế lực.

Lúc này người trên lôi đài hiêu chiến thất bại, Diệp Hạo nhìn về phía đám người Đường Phiên Phiên nói.

- Ai đi?

- Ta đi.

Tuyết Trích Tiên nói xong liền thả người nhảy lên lôi đài.

Nội tình của Tuyết Trích Tiên cũng không tệ.

Tiềm năng bây giờ của nàng đã đạt đến Quá Khứ cảnh đỉnh phhong.

Bởi vậy Tuyết Trích Tiên thoải mái liền ngăn cản được mười chiêu của Lục Đạo chúa tể, tận cho đến chiêu thứ mười tám mới gian nan ngăn cản.

Nhưng khiến rất nhiều tu sĩ không ngờ rằng Tuyết Trích Tiên vậy mà có thể tiếp nhận được hai mươi chiêu của Lục Đạo chúa tể.

Cũng ngay lúc này Tuyết Trích Tiên nhận thua.

Lục Đạo chúa tể nhàn nhạt nhìn xem Tuyết Trích Tiên nói.

- Khả năng lĩnh ngộ đạo pháp của ngươi còn vượt qua cả tu vi ngươi, không tệ, đây là lệnh bài của ngươi.

Nói xong nàng liền đưa cho Tuyết Trích Tiên một tấm lệnh bài kim sắc.

Toàn trường đều phát ra từng đợt kinh hô.

- Nữ tử này là ai? Vậy mà chiếm được lệnh bài kim sắc?

- Không biết.

- Nhưng dung mạo của nữ tử này cũng thật xinh đẹp.

Tuyết Trích Tiên nhìn lệnh bài trong tay rồi viết tên mình xuống.

- Tuyết Nhi.

Diệp Hạo giật mình.

Tuyết Trích Tiên đang bắt chước hắn sao?

Sau khi Tuyết Trích Tiên xuống lôi đài, Diệp Thiên Thiên cũng lên thay thế.

Nội tình của Diệp Thiên Thiên chỉ thấp hơn Đường Phiên Phiên, Hạo Nguyệt, Khinh La một cảnh giới, bởi vậy bây giờ tiềm lực của Diệp Thiên Thiên đã đạt đến Tương Lai cảnh sơ kỳ.

Sau khi đạt đến cảnh giới này, Diệp Thiên Thiên không cần sử dụng quá nhiều át chủ bài đã có thể tiếp nhận được hai mươi chiêu của Lục Đạo chúa tể, nhưng tới chiêu thứ hai mươi tư Diệp Thiên Thiên lại bị Lục Đạo chúa tể cường thế đánh bại.

Diệp Thiên Thiên cũng lấu được một tấm lệnh bài kim sắc.

Nhưng xếp hạng của nàng lại cao hơn không ít so với Tuyết Trích Tiên.

Tiếp đó là Đường Phiên Phiên, Hạo Nguyệt cùng Khinh La.

Đường Phiên Phiên tiếp nhận được hai mươi bảy chiêu, Hạo Nguyệt tiếp nhận được hai mươi sáu chiêu, Khinh La tiếp nhận được hai mươi lăm chiêu.

Từ đó có thể thấy được Diệp Hạo sủng ái Đường Phiên Phiên đến nhường nào.

Bởi vì trong ba người, tư chất của Đường Phiên Phiên là kém nhất, nhưng bây giờ nàng lại trưởng thành đến mức Hạo Nguyệt và Khinh La cũng không thể sánh bằng.

Kế tiếp Diệp Vô, Liên Y, Lăng Dao ba mươi hai người cũng chỉ tiếp được Lục Đạo chúa tể mười mấy chiêu.

Nhưng các nàng cũng lấy được lệnh bài ngân sắc.

- Đây là thế lực nào vậy?

- Ngươi cảm thấy nhiều cao thủ như vậy có thể đến từ một thế lực sao?

- Phải biết Triệu vực cũng chỉ có tám tu sĩ lấy được lệnh bài.

- Có lẽ là nhiều thế lực cùng lên.

Trong bóng tối Triệu Khởi nhìn thấy một màn này mới chạy tới chỗ Triệu Vị Ương nói.

- Những người này ngươi biết không?

- Các nàng nếu không phải là nữ nhân của Diệp Hạo thì cũng là thị nữ, đệ tử của Diệp Hạo.

Triệu Vị Ương cười khổ nói.

- Bọn họ làm sao có thể đạt đến mức độ này chứ?

Khắp khuôn mặt Triệu Vị Ương đều tràn ngập vẻ ngạc nhiên không thể ngờ được.

Xếp hạng của Triệu Vị ương chỉ đứng thứ bốn trăm ba mươi tám, thế nhưng xếp hạng của Đường Phiên Phiên lại là hai trăm mười tám, Hạo Nguyệt hai trăm bảy mươi chín, ngay cả Khinh La còn xếp thứ ba trăm ba mươi sáu.

- Viêm Hoàng tông đang muốn quật khởi.

Triệu Khởi nhẹ nhàng nói.

- Không biết Diệp Hạo có thể xếp thứ bao nhiêu?

Ánh mắt Triệu Vị Ương sáng rực nói.

Triệu Vị Ương biết rõ Đường Phiên Phiên các nàng đi đến tình trạng ngày hôm này đều là do công lao của Diệp Hạo.

Có thể tưởng tượng xếp hạng của Diệp Hạo rất có thể gần trong một trăm.

Về phần vượt qua một trăm, Triệu Vị Ương không hề nghĩ đến.

Nói đùa cái gì?

Có thể đạt tới một trăm người đứng đầu, công pháp bản nguyên tu hành đều là Kim Thế cảnh.

Diệp Hạo có tài đức gì mà có công pháp bản nguyên cấp bậc này?

Thế nhưng khiến Triệu Vị Ương không ngờ rằng Diệp Hạo lại mang theo đám người Đường Phiên Phiên xoay người rời khỏi.

Triệu Vị Ương vội vàng hiện thân.

- Sao ngươi không tham gia thi đấu?

- Không hứng thú.

Lời nói của Diệp Hạo khiến Triệu Vị Ương im lặng.

- Ngươi có biết xếp hạng mang ý nghĩa gì không?

Triệu Vị Ương nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Ta đã nói không hứng thú.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Trong lúc nhất thời Triệu Vị Ương không biết nên nói như thế nào.

Vòng qua Triệu Vị Ương, một đoàn người Diệp Hạo đi ra bên ngoài Triệu vực.

- Bây giờ đi đâu?

Đường Phiên Phiên hỏi.

- Đi bắt phản đồ.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Đúng rồi, ta thiếu chút nữa quên mất lệnh bài có thể tra ra được vị trí của Thư Hải Sơn và Tuyết Thu Ý.

Đường Phiên Phiên đột nhiên nhớ ra.

Vị trí của Thư Hải Sơn và Tuyết Thu Ý rất nhanh đã bị tra ra.

- Thiên sơn.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua, trong mắt lóe lên ánh mắt lạnh lẽo.

Hắn có thể buông tha Triệu vực, bởi vì mọi người cùng là Nhân tộc.

Nhưng Thiên tộc dám đàm góc tường của Viêm Hoàng tông, vậy Thiên tộc cũng không cần phải tồn tai làm gì nữa.

- Đi Thiên sơn.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Diệp Hạo vừa ra lệnh, chiếc chiến hạm Cấm Kỵ cấp liên xé rách không gian nhanh chóng vọt tới Thiên sơn.

Thiên sơn!

Bên trong lương đình, Thiên Phong treo khuôn mặt tươi cười châm trà cho một thanh niên.

- Sứ giả đại nhân, không biết mạch chúng ta khi nào mới có thê trở về tổ đình đây?

Thiên Phong hỏi dò.

Thiên Phong ban đầu vốn tưởng rằng nhánh của bọn họ là Thiên tộc chính thống.

Thế nhưng khi danh sách Thiên Bảng được công bố, hắn mới biết rằng huyết mạch của bọn họ không phả là thuần khiến.

Thanh niên trước mắt mới là người có huyết mạch chính thống của Thiên tộc.

- Ngươi rất gấp sao?

Sứ giả lãnh đạm nhìn hắn một cái nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận