Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1850: Thế Cục Nhân Tộc

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

-Đừng nói ta dùng Huyễn Thuật, chỉ có thể nói Ý Chí ngươi không kiên định thôi.

Tử Đế cười một tiếng đáp.

Cưỡng từ đoạt lý.

Diệp Hạo lườm nàng một cái.

-Cô đang chơi xấu.

-Ta vừa rồi vận dụng Huyễn Thuật cũng không có ác ý, nhưng nếu ta có ác ý thì ngươi nghĩ ta sẽ làm gì.

Tử Đế bình thản nhìn Diệp Hạo.

-Có ác ý cũng không sao.

Diệp Hạo hừ lạnh.

-Ngươi có át chủ bài gì?

Trong mắt Tử Đế lộ ra vẻ hứng thú.

Diệp Hạo cười không nói.

-Cái này cho ngươi.

Tử Đế đưa cho Diệp Hạo một Lệnh Bài.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua thấy trên Lệnh Bài viết bốn chữ lớn Đặc Sính Đạo Sư.

Nhưng mà rất nhanh, ánh mắt hắn lại chăm chú vào bản thân Lệnh Bài.

- Lệnh Bài không đơn giản a.

Diệp Hạo đánh giá một hồi nói.

- Lệnh Bài dùng Hắc Kim chế tạo.

Tử Đế cười nói.

Hắc Kim?

Con ngươi Diệp Hạo co rụt lại.

Hắn hiện tại không thể luyện chế Vương Cấp Đỉnh Phong Pháp Bảo với quy mô lớn cung vì vật liệu bị hạn chế.

Kỳ thật nếu dùng Tử Kim chỉ có thể đến Vương Cấp Trung Giai.

Mà chỉ cần hắn khắc một ít Trận Pháp trên Tử Kim thì có thể khiến hiệu quả của Tử Kim kéo dài đến Cao Giai.

Nhưng mà chỉ vậy thôi, không thể tiến thêm bước nào nữa.

Nhưng Hắc Kim có thể.

-Ta có thể hòa tan khối Hắc Kim này để luyện chế quyển trục không ?

Diệp Hạo nhìn Tử Đế xoa xoa đôi bàn tay, hỏi.

Hắc Kim quá hiếm.

Diệp Hạo không lấy được bao nhiêu ở Cửu Trọng Thiên cả.

Mà lấy được một ít đều bị Diệp Hạo luyện hóa thành Pháp Chỉ.

Tử Đế cạn lời, lên tiếng.

-Giá trị thật của Khối Lệnh Bài này là đại biểu cho thân phận, chứ không phải giá trị bản thân nó.

-Nhưng mà ta cần Hắc Kim.

Diệp Hạo nóng mắt nói.

-Cho ngươi.

Tử Đế bất đắc dĩ đưa cho Diệp Hạo một khối Hắc Kim lớn bằng nắm đấm.

Diệp Hạo cười tươi như bắt được vàng.

Đây chính là một khối Hắc Kim a.

Có khối Hắc Kim này, hắn có thể luyện chế Vương Cấp Đỉnh Phong quyển trục hoặc Pháp Chỉ.

Nhưng bây giờ có thể thấy Pháp Chỉ giá trị hơn.

- Bên trong Khối Lệnh Bài này hàm chứa một kích đỉnh phong của Viện Trưởng đại nhân.

Tử Đế nói khẽ

-Cho dù Đệ Tam Cảnh cường giả bình thường cũng có thể trọng thương, có thể nói chỉ cần có khối Lệnh Bài này, ngươi có thể tuỳ ý xông pha.

Nghe vậy, trong mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ hứng thú .

Hắn muốn biết đỉnh phong nhất kích bên trong khối Lệnh Bài này có mạnh như một kích đỉnh phong của bản thân đã từng đến Đệ Tam Cảnh không.

Nhưng mà chuyện này cũng không nên thử.

Dù sao đây chính là một con át chủ bài.

Dùng một tấm thì thiếu một tấm.

-Ngươi chuẩn bị lúc nào đi đến Thư Viện?

Tử Đế cười híp mắt hỏi.

-Bây giờ ta còn một số lượng lớn tiên đan cần phải luyện chế.

Diệp Hạo đưa hai tay ra bất đắc dĩ nói.

-Nói tới Luyện Đan, ngươi còn không có nói cho ta biết ngươi là mấy phẩm Đan Vương đây?

-Thập Nhị Phẩm

Diệp Hạo cảm thấy chuyện này không cần thiết phải giấu diếm.

Bởi vì giá trị bản thân càng lớn, Thánh Đức Thư Viện mới có thể càng coi trọng mình hơn.

Sắc mặt Tử Đế hơi biến đổi.

-Ta hiện tại cảm thấy kéo được ngươi đến Thánh Đức Thư Viện là một chuyện cơ trí đến cỡ nào.

-Ta không có nói vào Thánh Đức Thư Viện đâu.

Diệp Hạo nhấn mạnh nói.

-Ta chỉ là Đặc Sính Đạo Sư của Thư Viện thôi.

-Có gì khác biệt.

Diệp Hạo tức khắc gấp:

-Cô nói thế có ý gì?

-Ta chỉ tùy tiện nói một chút, ngươi gấp gáp cái gì?

Tử Đế cười đáp.

Diệp Hạo thầm nghĩ chuyện này cần phải suy tính cẩn thận, vì có thể liên quan đến rất nhiều thứ.

Hắn cũng không muốn đi theo làm tùy tùng phục vụ cho Thánh Đức Thư Viện đâu.

-Ta sẽ sắp xếp Thị Nữ ta đến đây đưa cho ngươi một số Dược Liệu.

Tử Đế suy nghĩ một chút, nói:

-Ngươi hỗ trợ luyện chế một ít ít.

-Giúp cô luyện chế không có vấn đề, nhưng ta phải nói giá cả trước?

-Ngươi nói giá cả với ta?

Nghe ngữ khí Tử Đế, Diệp Hạo có loại cảm giác mơ hồ .

Quan hệ chúng ta rất tốt à?

Sao lại không cần tính giá?

-Kẻ khác đều là hai phần Dược Tài một viên Tiên Đan, như vậy đi, xem như nể mặt cô, một phần Dược Tài một viên Tiên Đan.

-Không được.

-Một bộ Dược Tài hai viên Tiên Đan.

Diệp Hạo nói lại.

-Một bộ Dược Tài chín viên Tiên Đan, ngươi chỉ cho ta hai viên?

Tử Đế trừng mắt lớn nhìn Diệp Hạo.

-Có ai luyện đan như ngươi không?

-Ba viên không thể nhiều hơn nữa.

-Ta thấy lúc ngươi quát mắng La Châu Ngọc nghĩ ngươi rất nghĩa hiệp, không ngờ ngươi cũng giống gian thương .

-Bốn viên, nếu không ta không luyện.

-Được.

Tử Đế nhìn thấy kết quả không lệch lắm nên cũng cười nói.

-Ta mấy năm nay chưa bao giờ làm vụ nào lỗ vốn đến vậy .

Diệp Hạo im lặng nói.

-Có lẽ ngươi không biết tình hình Nhân Tộc hiện tại rất nguy cấp.

Tử Đế trầm mặc một hồi lộ vẻ mặt ngưng trọng nói :

-Nhất là cường giả Đệ Tam Cảnh thế hệ trước đang chuẩn bị Độ Kiếp, nếu bọn họ thành công thì chúng ta sẽ tai hoạ ngập đầu.

Diệp Hạo không khỏi nhíu mày.

-Cố nhiên đối phương không có khả năng giết sạch toàn bộ nhân tộc ta, nhưng có thể cắt đứt nguồn sống của chúng ta, mấy năm nay xảy ra chuyện như vậy cũng không chỉ một hai lần.

Tử Đế nhìn Diệp Hạo nói:

-Ta không phải tự nhiên mà kéo ngươi đến Thánh Đức Thư Viện, cũng hi vọng ngươi có thể kéo Nhân Tộc chúng ta một tay.

-Nhân Tộc thật không thể gãy gánh đâu.

Diệp Hạo nghe Tử Đế nói thế, tâm tình có chút trầm trọng.

Hắn biết Tử Đế cố ý nói thế, nhưng không thể phủ nhận chuyện này đang xảy ra.

-Từ từ sẽ tốt hơn thôi.

Diệp Hạo nói khẽ:

-Nhân Tộc nếu đoàn kết nhất trí đã sớm xếp trong ba vị trí đứng đầu, nhưng bây giờ lại xếp trong ba vị trí cuối, không thể không nói đây là một loại bi ai.

Tử Đế khẽ thở dài rồi sau đó lại bật cười lớn.

-Ngươi nhìn ta xem, tự dưng nói những điều này làm gì không biết, theo tình hình hiện tại mười năm cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng mà mười năm sau không tránh khỏi biến động .

Tử Đế lo lắng rời khỏi khiến tâm tình Diệp Hạo cũng không vui theo.

Kỳ thật ẩn sâu trong con người Diệp Hạo là một người đầy lòng trắc ẩn, nếu không hắn cũng sẽ không đồng ý điều kiện của Tử Đế.

Diệp Hạo đứng tại chỗ suy nghĩ nửa khắc rồi đẩy cửa phòng ra ngoài.

Lúc này, hắn thấy Hàn Sở Di đang đứng trước cửa.

-Sở Di, ngươi ở đây làm gì?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

-Ta ở đây phục vụ Diệp Công Tử.

Hàn Sở Di nói ra câu này thì rũ đầu xuống.

-Chỗ ta cần ngươi phục vụ gì sao?

Diệp Hạo cười nói:

-Ngươi đi gọi phụ thân ngươi đến đây đi.

-Được, ta đi liền.

Hàn Sở Di lập tức rời khỏi .

Rất nhanh Hàn Trung đã tới phòng Diệp Hạo .

-Hàn gia chủ, bây giờ ngươi triệu tập toàn bộ đệ tử Hàn Gia đến đây.

Diệp Hạo nói khẽ.

-Đã xảy ra chuyện gì?

Trong lòng Hàn Trung trầm xuống nói

-Ngươi đừng lo lắng, không phải chuyện xấu . Những ngày nay ta có một ít cảm ngộ nên muốn sử dụng Thời Gian Tinh Thạch.

Diệp Hạo nhìn Hàn Trung cười nói :

-Nhân tiện tăng thực lực Hàn gia các ngươi một chút .
Bạn cần đăng nhập để bình luận