Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2691: Cẩu Tôn Giáng Lâm

Đằng Hoàng lệnh!

Âm thanh của Hồng Phấn vừa rơi xuống, ánh mắt tất cả mọi người đều phát sáng lên. Chỉ là đám người Diệp Hạo lại rơi vào trầm tư. Đằng Hoàng lệnh quý giá như vậy, ai lại lấy ra đấu giá cơ chứ?

- Hồng Phấn cô nương, lệnh bài này là do Ám Bảo các các ngươi lấy ra đấu giá hay là người khác nhờ?

Trận Lương nghiêm túc nhìn Hồng Phấn nói.

- Là một vị công tử.

Hồng Phấn khẽ mỉm cười nói.

- Đối phương yêu cầu điều gì?

Trận Lương hỏi tiếp.

Đằng gia chính là thế lực cấm kỵ. Trận Lương đã quyết định không tiếc bất cứ giá nào cũng phải lấy được nó.

- Một chiếc chiến hạm nửa bước cấm kỵ.

Hồng Phấn nói khẽ.

Một chiếc chiến hạm nửa bước cấm kỵ cấp?

Nghe được đáp án của Hồng Phấn, đám người đều ngẩn ra. Loại chiến hạm cấp bậc này, đừng nói thế lực nửa bước cấm kỵ cũng sẽ không thể lấy ra dễ dàng.

- Có thể lấy thứ khác trao đổi không?

Cổ Hàn trầm ngâm một chút nói.

- Xin lỗi.

Hồng Phấn lắc đầu nói.

- Đối phương đã nói chỉ cần chiến hạm nửa bước cấm kỵ, nhưng xét thấy các ngươi vẫn cần phải thương lượng cùng với gia tộc, bởi vậy ta cho các ngươi một khắc đồng hồ.

Đám người Cổ Hàn, Trận Lương nhao nhao liên hệ với gia tộc. Chỉ sau vài phút đồng hồ, vài thân ảnh cường đại xuất hiện ở gần Ám Bảo các, mọi người nhận ra hơn phân nửa đều là cường giả của thế lực cấm kỵ đi tới.

- Trận gia ta nguyện ý lấy ra một chiếc chiến hạm nửa bước cấm kỵ.

Nửa khắc đồng hồ sau, một lão giả đi vào trong phòng đấu giá.

Âm thanh của hắn vừa rơi xuống, đồng thời giữa không trung cũng xuất hiện một chiếc chiến hạm màu đen, uy áp tràn ra từ chiếc chiến hạm khiến tu sĩ toàn trường đều vì đó mà hoảng sợ.

- Chiến hạm của Trận gia các ngươi vẫn còn kém hơn so với chiến hạm của Cổ gia ta.

Đúng lúc này một lão giả khác đi đến. Chiến hạm mà Cổ gia lấy ra còn cuồn cuộn hơn, cũng mạnh mẽ hơn, chấn động phát ra còn mạnh hơn Trận gia ba phần.

- Phương pháp luyện khí của Cổ gia các ngươi mặc dù đúng thật cao siêu hơn Trận gia chúng ta một chút, nhưng ngươi nghĩ rằng chiến hạm của Trận gia ta chỉ đơn giản như vậy thôi sao?

Lão giả Trận gia nói đến đây trên chiến chiến hạm kia lập tức xuất hiện rậm rạp chằng chịt trận văn, những trận văn này toa ra ánh sáng lung linh giúp chiến hạm càng trở nên thần bí khó lường.

- Trận văn.

- Trận gia tinh thông hoa văn trận đạo.

- Xem ra chiến hạm của Trận gia còn muốn trên cả Cổ gia.

Khi tu sĩ bốn phía đang thảo luận, lão giả Cổ gia hừ lạnh một tiếng nói.

- Cổ gia ta ngoại trừ lấy ra chiếc chiến hạm nửa bước cấm kỵ này, còn nguyện ý lấy ra một chiếc chiến hạm Thần Hoàng đỉnh phong.

- Trận gia ta thêm hai chiếc Thần Hoàng đỉnh phong.

- Cổ gia ta thêm ba chiếc Thần Hoàng đỉnh phong.

Lão giả Trận trở nên yên lặng.

Trận gia đương nhiên vẫn có thể bỏ ra thêm chiến hạm, nhưng chỉ vì một tấm gọi là Đằng Hoàng lệnh, cần phải bỏ ra nhiều như vậy sao?

- Thôi, tặng cho Cổ gia các ngươi.

Lão giả Trận gia lắc đầu.

- Chúc mừng.

Lúc này Hồng Phấn mở miệng nói.

- Nhờ Cổ gia xóa đi ấn ký trên bốn chiếc chiến hạm này.

Lão giả Cổ gia gật đầu một cái rồi phất tay xóa đi.

Ngay sau đó một lão giả của Ám Bảo các tiến bào kiểm tra một hồi mới ra dấu cho Hồng Phấn.

Lúc này Hồng Phấn mới đưa lệnh bài cho Cổ Hàn.

- Tấm Đằng Hoàng lệnh là của ngươi.

Sau khi Cổ Hàn nhận xong, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Diệp Hạo.

- Đấu giá hội đã kết thúc, có gan ra ngoài đánh một trận với ta không?

Diệp Hạo chần chờ đang định nói bỗng một lão giả mặc áo bào tím xuất hiện trong đại sảnh.

- Tất cả tu sĩ không được động đậy.

Cổ Hàn không vui nhìn lão giả áo bào tím kia nói.

- Lão tổ Liệt gia, ngươi đây là có ý gì?

Dù lão giả áo bào tím là một nửa bước cấm kỵ nhưng Cổ Hàn vẫn không hề có chút kiêng kỵ nào.

- Chúng ta nghi ngờ người đánh cắp tài nguyên đang ở trong phòng đấu giá này.

Sắc mặt Cổ Hàn hơn biến đổi.

- Không sai, ta cũng cảm thấy đối phương đánh cắp nhiều tài nguyên như vậy, rất có thể sẽ đi tới phòng đấu giá.

Lại một cường giả nửa bước cấm kỵ xuất hiện.

- Chúng ta thông qua Thông Thiên kính, tra được đối phương đang ở trong phòng đấu giá.

Vị cường giả thứ ba cũng đến.

Sắc mặt Trận Lương không khỏi thay đổi.

- Thông Thiên kính? Sao Tiền gia các ngươi lại có THông Thiên kính?

Trận Lương hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi. Thông Thiên kính chính là cấm kỵ pháp bảo đấy. Theo lý thuyết Tiền gia quả thật không thể nào có thể có được.

- Tiền gia chúng ta tìm được Thông Thiên kính không trọn vẹn.

Vị cường giả cấm kỵ vừa nói đến đây, trong tay liền xuất hiện một tấm gương tản ra chấn động kinh khủng.

Trên mặt gương phát ra ngàn vàn hào quang. Tu sĩ toàn trường ngay cả cường giả nửa bước cấm kỵ đều có một loại cảm giác muốn quỳ bái. Đây chính là uy áp của cấm kỵ. Mặc dù đây là vật phẩm không hoàn thiện.

- Thông Thiên kính hiển uy.

Trước khi lão giả đó nói ra câu này, Diệp Hạo đã trao đổi với Cẩu Tôn từ trước. Diệp Hạo không biết Thông Thiên kính có thể tìm được kim thân hay không, nhưng hắn cũng không muốn bỏ qua loại nguy hiểm này.

Ngay khi Thông Thiên kính chuẩn bị hiển hóa bỗng một ánh mắt kinh khủng rơi vào trên người lão tổ Tiền gia.

Lão tổ Tiền gia thậm chí còn còn chưa kịp có bất kỳ phải ứng gì đã lập tức bị hóa thành hư vô.

Tiêu diệt.

Tu sĩ toàn trường đều chấn động.

- Ai?

Cường giả nửa bước cấm kỵ của Cổ gia nghi ngờ nói.

Răng rắc!

Một thân ảnh tắm rửa trong hàn ngàn vạn ta sáng xuất hiện. Ngay khi hắn xuất hiện, ngoài nửa bước cấm kỵ ra toàn bộ những tu sĩ còn lại đều bị chấn động đến mức ngất đi.

Trùng trùng điệp điệp.

Vô cùng vô tận.

- Cường giả cấm kỵ!

Cường giả nửa bước cấm kỵ của Cổ gia hoảng sợ nói.

- Ồn ào.

Đối phương quát lớn một tiếng, rất nhiều cường giả nửa bước cấm kỵ của Cổ gia cũng bị ngất đi.

- Tiểu tử, còn giả chết?

Thân ảnh này nhìn về phía Diệp Hạo đang ở lầu ba nói.

Diệp Hạo cười đứng lên.

- Tiền bối uy vũ.

- Con mẹ nó, ta dù sao cũng là cường giả cấm kỵ đấy, bây giờ lại đi theo ngươi làm chuyện trộm gà trộm chó?

Cẩu Tôn hỏi ngược lại Diệp Hạo.

- Dù sao bọn họ cũng không biết là ai làm.

Nói đến đây Diệp Hạo lại nói tiếp.

- Tiền bối, đừng chậm trễ thời gian, nhanh cướp hết tài nguyên trên người bọn họ đi.

Tu vi của Diệp Hạo hiện giờ chỉ là Thần Vương cao giai, hắn có thể mở ra túi càn khôn của tu sĩ Thần Vương cấp, thế nhưng đối mặt với Thần Hoàng vẫn không thể làm được.

Tâm thần Cẩu Tôn khẽ động ngàn vạn tia thần niệm lập tức tràn vào bên trong cơ thể của tu sĩ trong sảnh, phong ấn mà những tu sĩ kia thiết kế ra trước mặt thần niệm của Cẩu Tôn căn bản không đáng chú ý.

Chỉ sau một lần hô hấp, bao cả những cường giả nửa bước cấm kỵ kia cũng đều bị cướp sạch sẽ.

- Đi.

Cẩu Tôn nhìn Diệp Hạo nói.

Hắn nhìn thấy Diệp Hạo yên lặng mới im lặng nói.

- Ngươi không phải muốn đục nước béo còi đấy chứ? Ta cho ngươi biết, chuyện này này nhất định sẽ kinh động đến cường giả cấm kỵ, ngươi ở chỗ này chính là muốn chết đấy.

- Được rồi.

Diệp Hạo nghĩ một hồi mới gật đầu một cái.

Cẩu Tôn mang theo Diệp Hạo một đường đi xa mấy vạn dặm mới nói.

- Ta đã xóa sạch toàn bộ khí tức của ngươi, hiện giờ cho dù là Thông Thiên kính chân chính ở nơi này cũng chưa chắc tìm được khí tức của ngươi.

Dừng một chút Cẩu Tôn nói tiếp.

- Phân thân của ta cũng nên rời khỏi rồi, ta cảm giác dược Thiên Đạo đang nhằm vào.

Sau khi Cẩu Tôn rời khỏi, Diệp Hạo cũng thay đổi tướng mạo đi tới khu vực xa hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận