Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1325: Chọc giận

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Vị này là ai thế?

Thạch Hải Nham hỏi Trần Đại Tráng.

Trần Đại Tráng lắc đầu.

- Chưa thấy qua.

Trần Đại Tráng đương nhiên không có khả năng biết được.

Người trung niên này Quản Gia Ân gia.

Đường đường là cao thủ tu vi Tiên Vương.

Trần Đại Tráng quen biết mới lạ?

Diệp Hạo sở dĩ đáp ứng đi cùng cũng do hắn không nghĩ hù dọa bọn họ.

Ân gia!

Thiên Kiêu Gia Tộc!

Toàn bộ Tứ Trọng Thiên cũng không có bao nhiêu Thế Lực có thể đánh đồng với họ.

Trung niên kia mang theo Diệp Hạo đi ra Đông Hoa Thành, sau đó vung tay lên xé rách không gian rồi bước vào, sau một khắc một đạo lực lượng nhu hòa bao phủ Diệp Hạo rồi lực lượng ấy mang theo hắn hướng về nơi xa mà đi.

Thần sắc Diệp Hạo từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh.

Tu vi của người trung niên này thật không tệ, nhưng cũng chỉ có tu vi Tiên Vương Tam chuyển, dạng tu vi này còn không bằng Diệp Hạo làm sao hắn có thể sợ hãi được.

Ân Hậu Phát có chút kinh ngạc nhìn Diệp Hạo một cái.

Hắn tin Diệp Hạo có thể nhìn ra tu vi Tiên Vương của hắn.

Thế nhưng nhìn ra tu vi hắn mà vẫn có thể bình tĩnh như vậy thì không phải Tu Sĩ nào cũng làm được.

- Tên này không đơn giản.

Ân Hậu Phát thầm nghĩ trong lòng.

Chỉ chốc lát sau Ân Hậu Phát mang theo Diệp Hạo đi tới một gian thư phòng mộc mạc, cổ kính.

Bên trong thư phòng có một trung niên tướng mạo tuấn lãng đang cầm bút lông vẩy mực trên trang giấy màu tử kim.

Như Rồng Bay Phượng Múa, như Lưu Thủy Hành Vân.

Diệp Hạo biết người trung niên trước mắt là Gia Chủ Ân gia Ân Tinh Châu.

Lúc này, cổ triện mà Ân Tinh Châu viết dần dần hiện ra.

Mỗi đường nét đều chứa đựng lực lượng Tâm Thần của hắn.

Một bút cuối cùng rơi xuống, Ân Tinh Châu ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Hạo nói

- Như thế nào?

- Vạn kim khó cầu mặc bảo.

Diệp Hạo lại cười đáp.

Lời này của Diệp Hạo cũng không phải nịnh nọt.

Ân Tinh Châu hao phí tâm thần viết mặc bảo cho dù Tiên Vương Sơ Giai cũng phải tranh giành vỡ đầu.

- Đã như thế thì cho ngươi.

Ân Tinh Châu cười nói.

Sắc mặt Diệp Hạo hơi biến đổi, chợt nói

- Vô công bất thụ lộc.

Quyển trục này đối với hắn cũng là một trọng bảo.

Bởi vì nó từ Tử Kim rèn luyện mà thành.

- Coi như thù lao ngươi mời Thiền Nhi uống Quả Nhi Tửu.

Ân Tinh Châu tựa hồ đã sớm liệu định Diệp Hạo nói như vậy.

- Bốn chữ này không thích hợp ta.

Diệp Hạo trầm ngâm một cái nói.

Ánh mắt Ân Tinh Châu lóe lên nói

- Không thích hợp sao?

Cứng quá dễ gãy!

Đây cũng là bốn cổ triển mà Ân Tinh Châu đã viết!

- Không thích hợp.

Diệp Hạo lắc lắc đầu.

- Khiêm tốn điệu thấp mới có thể đi càng xa, đạo lý này ngươi không phải không biết chứ?

- Ta luôn luôn khiêm tốn điệu thấp, có thể không gây sự cho tới bây giờ đều dàn xếp ổn thỏa.

Ân Tinh Châu nhìn chằm chằm Diệp Hạo nhìn một hồi nói

- Sư thừa của ngươi là người nào?

- Tiền bối có chuyện gì cứ việc nói thẳng.

- Chuyện này chỉ sợ ngươi không làm chủ được.

- Ta nghĩ ta vẫn có thể làm chủ được.

- Ta muốn gả tiểu nữ Ân Thiền Nhi cho ngươi.

Diệp Hạo giật mình, chợt lắc đầu lên tiếng

- Ta đã có thê tử.

- Chỉ cần nhường Thiền Nhi làm chính thê, ngươi có bao nhiêu cơ thiếp cũng không đáng kể.

- Không có khả năng.

Nghe được Diệp Hạo không chút do dự mà cự tuyệt, con ngươi Ân Tinh Châu lăng liệt lên

- Nữ nhi của ta không xứng với ngươi sao?

- Đây không phải vấn đề xứng với không xứng.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.

- Nữ nhi của ta không xinh đẹp?

- Xinh đẹp.

- Nữ nhi của ta gia thế không tốt sao?

- Rất tốt.

- Vậy tại sao ngươi còn cự tuyệt?

- Bởi vì ta không thích.

- Ngươi cảm thấy lý do này có thể khiến cho ta tin phục?

Thời điểm Ân Tinh Châu nói ra câu nói này trên người lộ ra một tia uy áp Tiên Vương.

- Vậy ta lại nói cho ngươi thêm một lý do.

- Nói.

- Bởi vì nữ nhi của ngươi không xứng với ta.

- Ngươi nói cái gì?

Ân Tinh Châu nổi giận.

Đồng thời toàn thân hắn tràn ra uy thế kinh thiên, mắt thấy uy áp này đè ép làm cho thư phòng của hắn run run lên, như có thể chấn thành mảnh vỡ bất cứ lúc nào, Trận Pháp tiềm ẩn bốn phía thư phòng bị kích phát bừng lên.

- Ta nói con gái của ngươi không xứng với ta.

Âm thanh Diệp Hạo vừa ra thì một đạo uy thế so với Ân Tinh Châu còn muốn mạnh hơn tràn ra, thời điểm cỗ uy thế này bộc phát trong khoảnh khắc liền đem uy thế của Ân Tinh Châu ép trở thành mảnh vỡ.

- Làm sao có thể?

Ân Tinh Châu một mặt kinh ngạc.

Tiên Vương Tứ chuyển!

Cái này hoàn toàn không có đạo lý a!

Rất nhanh Ân Tinh Châu đã ý thức được cái gì.

- Ngươi là Yêu Nghiệt?

- Thời điểm ta ở Cửu Trọng Thiên lăn lộn đừng nói cái loại Tiên Vương Cao Giai như ngươi, coi như cường giả Tiên Vương đỉnh phong cũng không dám nói chuyện như thế với ta.

Diệp Hạo cười lạnh nói

- Ân gia? Rất mạnh? Có tin hay không ta vài phút làm cho Ân gia các ngươi biến mất khỏi Tứ Trọng Thiên.

- Ngươi là ai?

Ân Tinh Châu tức giận nhìn Diệp Hạo quát.

Yêu Nghiệt hắn không phải chưa thấy qua.

Thế nhưng Yêu Nghiệt nhìn thấy hắn cũng phải tất cung tất kính.

Tương lai Yêu Nghiệt có thể đạt đến cảnh giới Bán Thần, thế nhưng trước khi đạt đến cảnh giới kia, Yêu Nghiệt cũng phải nhường hắn ba phần.

- Diệp Hạo.

- Diệp Hạo?

Sau khi nghe được cái tên, trong óc Ân Tinh Châu xẹt qua một tia sáng, sau một khắc Ân Tinh Châu biết rõ tại sao Diệp Hạo dám nói ra lời như vậy?

Yêu Nghiệt trong Yêu Nghiệt!

Quét ngang thế hệ tuổi trẻ.

Hơn phân nửa Bán Thần của Cửu Trọng Thiên đều thiếu hắn nhân tình, Yêu Tộc Thải Kỳ Lân càng công khai tuyên bố người nào đối phó Diệp Hạo người đó sẽ cùng Thải Kỳ Lân Nhất Tộc đối địch.

Diệp Hạo còn là Thiếu Các Chủ của Tam Đại Tổng Các Tam Trọng Thiên, Luyện Khí Tổng Các, Đan Đạo Tổng Các, Trận Đạo Tổng Các.

Ân Tinh Châu tin tưởng dù Diệp Hạo không sử dụng quan hệ với Cửu Thiên, vẻn vẹn Tam Đại Tổng Các đã có thể quét ngang Ân gia bọn hắn, còn có lấy lực ảnh hưởng của Diệp Hạo, chỉ cần một câu của hắn thì các Thế Lực bản địa của Tứ Trọng Thiên sẽ tiêu diệt hoàn toàn Ân gia.

- Cáo từ.

Diệp Hạo nhìn sắc mặt của Ân Tinh Châu đen như gan heo, hắn xoay người rời đi.

- Chậm đã.

- Chuyện gì?

- Sự tình lần này do ta cân nhắc không chu đáo, còn mời Diệp Công Tử cho ta cơ hội lấy công chuộc tội.

- Không cần.

Diệp Hạo lắc đầu,

- Ngươi và ta không cùng một đường.

- Chúng ta ở chung bao lâu, ngươi khó chịu ta vậy sao? Ta cũng không có làm gì ngươi mà đừng như vậy.

- Cảm giác đầu tiên không tốt, tiếp tục cũng không tất yếu.

Diệp Hạo lại nhấc chân đi ra.

- Dừng lại.

Diệp Hạo mới vừa đi đến cửa ra vào đã bị Ân Hậu Phát ngăn cản

- Gia Chủ nhà ta còn có chuyện cần nói với ngươi?

- Cút ngay.

Hai mắt Diệp Hạo đột nhiên bắn ra một đạo tinh mang, dù Ân Hậu Phát cản trở, nhưng vẫn phun ra một ngụm máu tươi rồi lảo đảo lui lại.

Ân Hậu Phát nhìn Diệp Hạo, trong mắt hắn đầy hoảng sợ.

Nếu hắn không có nhìn lầm Diệp Hạo chỉ có tu vi Tiên Tôn Tứ chuyển thôi.

Thế nhưng vừa rồi bộc phát lại là Tinh Thần Lực của Tiên Vương Tứ chuyển.

Bất quá trong mắt Ân Hậu Phát lộ ra thần sắc kiệt ngạo bất tuân.

Hắn cũng phải nhìn xem Diệp Hạo có sức chiến đấu của Tiên Vương Tứ chuyển thật hay không?

Ngay thời điểm Ân Hậu Phát vừa mới tiến lên muốn xuất thủ đã bị Ân Tinh Châu ngăn trở

- Không được gây sự vô lý với Diệp Công Tử.

Ân Tinh Châu nhìn ra được Diệp Hạo đã động nộ.

Hôm nay nếu xuất thủ, ngày mai có lẽ Ân gia sẽ biến mất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận