Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2349: Triệu Vị Ương

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Diệp Hạo cảm thấy xoắn xít!

Nhưng bọn người Chu Tổ lại cảm thấy việc này nên làm.

Tăng lên một hai cái cảnh giới?

Phải biết đến tu vi bọn họ bậc này, muốn tăng lên một cảnh giới khó khăn thể nào?

- Tốt rồi, trong khoảng thời gian này các ngươi không phải lấy được một chút thứ tốt sao?

Lúc này, Triệu Tổ cười nói:

- Các ngươi không cần thì cho Diệp Hạo, hắn ở Thần Vực sáng lập một thế lực đó.

Đám người Chu Tổ nhao nhao sửa sang lại túi càn khôn của bản thân.

Rất nhanh đưa cho Diệp Hạo từng cái.

Thần niệm Diệp Hạo quét một lần phát hiện trong mỗi túi càn khôn có tài nguyên Thần Vương phong phú vượt mức bình thường.

- Tại sao tài nguyên cấp bậc gì đều có hết thế?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

- Minh giới không khác gì Thần Vực, ngươi ở giáp ranh không thấy được bao nhiêu tài nguyên bởi vì sớm đã bị Nhân tộc càn quét sạch sẽ.

Chu Tổ nói khẽ:

- Những năm nay, chúng ta một không ra tay, động một tí sẽ hủy diệt nhóm lớn Minh tướng, cứ thế mà tích lũy, nhiều tài nguyên như vậy rất bình thường.

- Nhưng ta cảm thấy lấy thân phận của các người làm sao sẽ đi quét dọn chiến trường?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

- Trong cơ thể của chúng ta đều có tiểu thế giới, tỉ như tiểu thế giới của ta, có ba trăm vạn tộc nhân.

- Ngài bây giờ đưa tài nguyên cho ta?

- Chúng ta đưa tài nguyên cho ngươi chỉ là một phần.

Chu Tổ cười nói tiếp.

- Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng chúng ta cho ngươi hết sao.

- Chúng ta đưa cho ngươi một phần ba tài nguyên.

Triệu Tổ nói xong, đưa cho Diệp Hạo một cái túi càn khôn.

- Đây có phải nhiều lắm?

Diệp Hạo không muốn đón lấy.

- Chỉ cần chúng ta ở Minh giới, có thể liên tục không ngừng thu hoạch được tài nguyên.

Triệu Tổ nói xong, không nói nhiều mà nhét vào ngực Diệp Hạo.

- Những tư nguyên này, ngươi cần dùng.

- Đúng vậy, những tư nguyên này, chúng ta lại dùng không được.

- Không cho ngươi cũng là lãng phí.

- Ngươi cứ yên lòng mà dùng.

Nhìn thấy những Thần Vương này mồm năm miệng mười, Diệp Hạo trầm mặc một chút gật đầu.

- Như thế, Diệp Hạo ngay ở chỗ này tạ ơn các vị tiền bối hậu ái.

- Diệp Hạo, tiếp đến ngươi cứ tu luyện trong tiểu thế giới của ta, vừa vặn ngươi có cái gì không biết có thể hỏi chúng ta.

Triệu Tổ một bên nói một bên dẫn Diệp Hạo đi tới một khu vực.

Diệp Hạo nhìn bốn phía kinh ngạc nói:

- Tốc độ thời gian trôi qua nơi này…

- Tốc độ thời gian trôi qua gấp hai mươi lần.

Triệu Tổ nhẹ nhàng nói.

- Gấp hai mươi lần?

Diệp Hạo nghi ngờ hỏi:

- Tốc độ thời gian trôi qua cao nhất không phải gấp mười hai lần à?

- Ngươi nghe ai nói gấp mười hai lần?

Triệu Tổ cười hỏi.

- Ta tự nghĩ.

- Tốc độ thời gian trôi qua có thể đạt tới gấp bao nhiêu lần còn tùy vào lĩnh ngộ của ngươi đối với thời gian.

Triệu Tổ nói khẽ:

- Ta đã thấy Thần Hoàng cao giai thì tốc độ thời gian trôi qua chỉ gấp năm ba lần thôi.

- Tiền bối toàn lực thi triển có thể gấp bao nhiêu lần?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút lại hỏi.

- Ba mươi.

Triệu Tổ nói xong vung tay lên, Diệp Hạo phát hiện tốc độ thời gian trôi qua khu vực này điên cuồng tăng lên.

- Tốc độ thời gian trôi qua chỗ này đã gấp ba mươi lần.

Ánh mắt Diệp Hạo lộ vẽ sợ hãi lẫn vui mừng.

Hắn hiện tại muốn nắm trong tay đồ vật quá nhiều, tốc độ thời gian trôi qua gấp bảy lần cũng không quá đủ.

Hiện tại, có tốc độ thời gian gấp ba mươi lần, Diệp Hạo có thể chải vuốt toàn bộ sở học một lần.

Một năm!

Hai năm!

Ba năm qua đi.

Diệp Hạo trong tiểu thế giới Triệu Tổ rèn luyện một trăm năm.

Nhưng đến trình độ này, hắn vẫn còn ngộ đạo.

Bởi vì hắn đang dung luyện công pháp mình lấy được bên Nam Đẩu thư viện và Luyện đan Tổng các.

Dung luyện công pháp, đúc thành đại đạo.

Cái này cần một quá trình lâu dài.

Thời điểm Diệp Hạo lựa chọn, hắn đã biết con đường này rất khó đi.

May mắn chính là hắn đã đi đến bây giờ.

- Ta nói ngươi một mực ngộ đạo không mệt mỏi sao?

Lúc này, một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài đi tới bên người Diệp Hạo nói khẽ.

Diệp Hạo ngẩng đầu nhìn thiếu nữ trước mặt rồi cười đứng lên.

- Không phải tư chất không được nên thế sao?

Nghe vậy, thiếu nữ kia nhíu mũi ngọc khả ái tinh xảo:

- Ngươi có gì không hiểu thì hỏi ta?

- Bây giờ không có.

Thông qua hỏi thăm, Diệp Hạo đã sớm biết vị thiếu nữ này nhìn tuổi tác không lớn lắm nhưng tư chất rất nghịch thiên.

Trọng yếu hơn là hắn nghe Chu Tổ nói nàng là một Thần Vương.

Đúng thế!

Thần Vương!

- Vị Ương, cô tại Thần Vương cảnh cấp bậc gì?

Diệp Hạo hỏi dò.

- Ngươi đoán xem.

Triệu Vị Ương trừng mắt nói.

- Nếu ta có thể đoán ra sẽ không hỏi cô rồi.

Diệp Hạo nhếch miệng đáp.

- Muốn biết tu vi tỷ tỷ, ngươi phải cố gắng tu luyện đi.

Triệu Vị Ương nói xong nhìn hướng nơi xa nói:

- Đi, ta mang ngươi dạo chơi bốn phía.

- Được rồi.

Diệp Hạo lắc đầu.

Danh tiếng Triệu Vị Ương trong tiểu thế giới rất lớn.

Người theo đuổi nàng rất nhiều.

Lúc trước, Diệp Hạo theo Triệu Vị Ương đi dạo lung tung thì gặp mấy người khiêu chiến.

Hắn biết rõ những người theo đuổi này là tộc nhân Triệu Tổ, hắn thật không muốn xuống tay với bọn họ.

- Diệp Hạo.

Đúng lúc này, nơi xa đi tới một thanh niên.

Diệp Hạo nhìn thấy thanh niên kia trong mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ:

- Ta một mực tu luyện ở đây.

- Diệp Hạo, ngươi sợ?

Thanh niên kia lạnh lùng nói.

- Đây không phải sợ.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Các ngươi là tộc nhân của Triệu Tổ.

- Diệp Hạo, ta không hiểu ngươi chuyển đề tài Triệu Tổ làm gì?

Thanh niên kia nhìn Diệp Hạo đầy khinh thị.

- Ngươi có bản lãnh thì cùng ta quang minh chính đại chiến một trận.

- Ta với Triệu Vị Ương không có gì.

Diệp Hạo cau mày nói.

- Diệp Hạo, ngươi thật làm cho ta buồn nôn.

Thanh niên kia giận:

- Ngươi cứ như vậy, sợ chiến đấu sao?

Diệp Hạo nhìn thấy thanh niên kia hùng hổ dọa người lắc đầu:

- Kỳ thật ta sợ đánh chết ngươi.

- Đánh chết ta?

Thanh niên kia giống như nghe được chuyện cười lớn nhất thế gian này:

- Ngươi cũng phải có bản sự này.

Diệp Hạo đứng lên, đi đến trước mặt người thanh niên kia nói:

- Ngươi nếu có thể đánh trúng ta coi như ta thua.

- Diệp Hạo, ngươi đang tìm chết?

Ánh mắt thanh niên lộ vẻ kinh nộ.

- Không dám sao? Sợ thì hàng.

Diệp Hạo mắng.

- Muốn chết.

Thanh niên kia nói xong một quyền đánh tới Diệp Hạo.

Kinh khủng quyền ý thiêu đốt không khí xung quanh.

Mắt thấy oanh kích đến trên người Diệp Hạo, Cửu Dương thần lực hóa thành một đạo vòng bảo hộ chặn lại.

Dù thanh niên kia thi triển thế nào cũng khó mà tới gần dù chỉ một tấc.

Sắc mặt hắn không khỏi biến đổi.

- Làm sao có thể?

Diệp Hạo liếc hắn một cái nói:

- Ngươi có biết vì sao ta một mực không trả lời ngươi không? Ngươi cho rằng ta kiêng kị các ngươi? Ta chỉ lười xuất thủ đối với cặn bã thôi.

Nói xong, Diệp Hạo thúc giục Cửu Dương Thần Công, kinh khủng lực trùng kích đánh thanh niên kia liên tiếp lui về phía sau, chờ đẩy tới mấy chục mét, hắn khó khăn lắm mới ngừng lại.

- Ngươi.

- Tử Thần cấp bậc, tùy ngươi gọi.

Diệp Hạo khinh thường nhìn hắn nói:

- Đến bao nhiêu ta cũng tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận