Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3283: Đánh Nhận Túng

- Nhưng Thâm Uyên thương hội các ngươi lại đoạt đồ vật của ta đi.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

- Vì vậy chuyện này đã liên quan đến ta.

- Theo ta được biết, Long Uyên thương hộ đã bồi thường tiền đặt cọc cho ngươi.

Thâm Tần nhìn Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Ta đã nói rồi, Thâm Uuyên thương hội các ngươi dám lấy đồ của ta, các ngươi khiến ta trễ nải đột phá, chẳng lẽ ta không nên trả thù?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Bây giờ ngươi muốn thế nào?

Thâm Tần trầm mặc một hồi mới nói.

- Thứ nhất, trả lại hàng cho ta.

Diệp Hạo vừa nói vừa vươn ra một ngón tay.

- Không thành vấn đề.

Thâm Tần mở miệng nói.

- Thứ hai, để bồi tội, ta cần được bồi thường.

- Ngươi nói.

- Ta muốn mười phần thổ nhưỡng Tương Lai cảnh cao giai, mười phần thổ nhưỡng Tương Lai cảnh đỉnh phong.

- Để bồi tội, chúng ta chỉ có thể bồi thường ngươi ba phần thổ nhưỡng Tương Lai cảnh cao cấp, còn những thứ khác, ta không thể lấy ra được.

Thâm Tần trầm mặc một hồi nói.

- Vậy không cần nói nữa.

Diệp Hạo nói xong liền triệu hoán chiến hạm mà mình tự chế tạo ra.

Ngay khi chiến hạm xuất hiện lập tức khởi động hình trạng thái chiến đấu.

Ba chủ pháp, chín phụ pháp đồng loạt khởi động.

Sắc mặt đám cường giả Thâm Tần hoàn toàn thay đổi.

Năng lượng ẩn chứa bên trong ba chủ pháo thực sự quá kinh khủng, khiến bọn họ cũng phải run sợ một trận.

- Các hạ nhất quyết muốn cá chết lưới rách?

Thâm Tần âm trầm nói.

- Nã pháo.

Diệp Hạo vung tay lên nói.

Oanh!

Ba chủ pháo lập tức bắn ra ba luồng sáng đáng sợ.

Chín pháo phụ thì bắn ra hàng trăm đạn pháo.

Bàn về uy lực, đạn pháo bắt ra từ pháo phụ kém xa chủ pháo, nhưng nó thắng ở số lượng cực nhiều.

- Mở trận.

Cùng lúc, Thâm Tần cũng đã kết nối với hộ sơn đại trận của Thâm Uyên thương họi.

Ánh sáng mông lung bay bọc toàn bộ Thâm Uyên ở bên trong.

Chủ pháp và pháo phụ đánh lên phía trên trận pháp, trận pháp lập tức xuất hiện từng vết nứt rõ ràng.

Thấy một màn như vậy, trái tim Thâm Tần đều đang chảy máu.

Vì trận pháp này, Thâm Uyên thương hội không biết đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết, nhưng bây giờ lại bị chiếm hạm của Diệp Hạo làm hư hỏng nặng.

- Dừng tay.

Dù trong lòng phẫn nộ cỡ nào, Thâm Tần vẫn nén nhịn xuống.

Chiếc chiến hạm này của Diệp Hạo quá kinh khủng.

Ai cũng không biết còn có thể bắn ra được mấy đợt như vậy.

Nếu lại bắn ra đợt thứ hai, đại trận của Thâm Uyên thương hội cũng không ngăn cản được.

Mà một khi đại trận ngăn không được, Thâm Uyên thương hội sẽ bị thương vong nặng.

Oanh!

Chiến hạm chưa nhận được mệnh lệnh của Diệp Hạo nên tiếp tục đợt công kích thứ hai.

Mà lần này, hộ sơn đại trận trực tiếp bị xé rách.

Cho dù đám người Thâm Tần liên thủ ngăn cản, nhưng thương hội vẫn tổn thất hơn vạn người.

Khi Thâm Tần nhìn thấy đợt công kích thứ ba chuẩn bị hạ xuống, tròng mắt cũng đỏ quặn.

- Nếu ngươi tiếp tục công kích, chúng ta sẽ không chết không thôi.

Thâm Tần gầm thét về phía Diệp Hạo.

Khoé miệng Diệp Hạo không khỏi lộ ra một nụ cười lạnh.

Hù doạ ai chứ?

Không chết không thôi?

Ngươi cho rằng mình nắm quyền chủ động sao?

Oanh!

Đợt công kích thứ ba phủ xuống.

Lần này cao tầng Thâm Uyên thương hội tử trận hết mười mấy người, cho dù là cường giả Tương Lai cảnh đinh rphong như Thâm Tần cũng cảm thấy máu mình không ngừng dâng trào, về phần thương hội, lần này bỏ mạng hơn trăm vạn.

Mà tại nội bộ thương hội cũng hoá thành một biển lửa.

- Giết.

Thâm Tần chỉ thẳng vào Diệp Hạo gầm thét lên.

Cao thủ Thâm Uyên thương hội vừa muốn xông lên lại đồng đoạt ngừng lại.

Vì sao?

Bởi vì bên cạnh Diệp Hạo lại xuất hiện một chiếc chiến hạm.

Chiếc chiến hạm này giống y như đúc chiếc chiến hạm trước đó.

Bọn họ nhao nhao nhìn về phía Thâm Tần, ánh mắt hỏi tiếp theo nên làm sao bây giờ?

Nội tâm Thâm Tần cũng muốn hỏng hết.

Ngươi hỏi ta làm sao bây giờ?

Ta mẹ nó làm sao biết nên làm cái gì?

- Làm sao? Có phải cảm thấy vẫn chưa đủ uy hiếp?

Diệp Hạo nói xong liền vung tay lên, bên cạnh hắn lại xuất hiện thêm một chiếc chiến hạm.

Thâm Tần lảo đảo một bước.

Có thể đừng như vậy được không?

Hai chiếc chiến hạm, Thâm Uyên thương hội muốn ngăn cản cũng phải thương cân động cốt.

Mà nếu thêm một chiếc chiến hạm nữa, Thâm Uyên thương hội sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt.

Lại càng không cần phải nói đến chiếc chiến hạm thứ nhất đang nhanh chóng khôi phục.

Vả lại đừng quên Diệp Hạo còn chưa xuất thủ.

- Chúng ta bồi thường.

Thâm Tần khổ sở nói.

- Mười phần thổ nhưỡng Tương Lai cảnh cao cấp thổ nhưỡng, mười phần thổ nhưỡng Tương Lai cảnh đỉnh phong, mười phần thổ nhưỡng Kim Thế cảnh sơ kỳ.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Làm sao lại tăng lên rồi?

Thâm Tần bị choáng váng.

- Vừa rồi ngươi có biết chiến hạm của ta đã tiêu hao bao nhiêu năng lượng rồi không? Chẳng lẽ Thâm Uyên thương hội các ngươi không định đền bù tổn thất?

Diệp Hạo nhìn Thâm Tần nói.

- Ý ngươi muốn nói là gì?

Thâm Tần cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Ý của ta là ngoại trừ thổ nhưỡng đẳng cấp cao ra, các ngươi còn phải lất ra một chút tài nguyên đẳng cấp cao.

Thâm Tần muốn khóc.

- Thổ nhưỡng Kim Thế cảnh Thâm Uyên thương hội chúng ta không có, loại thổ nhưỡng cấp bậc cao như vậy sẽ không lưu thông trên thị trường.

- Ngươi chắc chắn không phải đang lừa ta đấy chứ?

Diệp Hạo nghi ngờ nhìn Thâm Tần nói.

- Trời có mắt, loại tài nguyên đó là tài nguyên chiến lược của thế lực đứng đầu, ngươi cảm thấy chúng ta có thể có được nó sao?

- Thì ra là vậy.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

- Như vậy đi, ta cũng không muốn nhiều, một phần ba tài nguyên trong phủ khố các ngươi đưa cho ta, thế nào?

- Một phần ba?

Nghe được cái này con số này, cả trái tim Thâm Tần đều run rẩy.

Nhưng hắn cũng không dám nói gì.

Ngay sau đó Diệp Hạo mở phủ khố Thâm Uyên thương hội ra lấy đi một phần ba tài nguyên.

- Được rồi, bây giờ các ngươi có thể đi chuẩn bị thổ nhưỡng Tương Lai cảnh cao giai và Tương Lai cảnh đỉnh phong.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Thổ nhưỡng Tương Lai cảnh cao giai và Tương Lai cảnh đỉnh phong, Thâm Uyên thương hội đương nhiên có.

Nhưng lại không có đủ mười phần.

Ngược lại, Thâm Uyên công hội có không ít con đường hợp tác, Thâm Tần vội vàng để cao thủ trong tộc đi tới mua sắm.

- Hội trưởng, chẳng lẽ chuyện này chúng ta cứ để như vậy?

Một vị trưởng lão Thâm Uyên thương hội truyền âm nói.

- Ngươi nghĩ có thể sao? Hiện tại ta cũng chỉ ứng phó đại vị này mà thôi, ta đã để thị nữ của ta bí mật đi mời Ôn Tà công tử rồi.

- Ôn Tà công tử chưa chắc đã là đối thủ của vi này.

Vị trưởng lão kia lo lắng nói.

- Đứng sau lưng Ôn Tà công tử là Nhị Lâu.

Thâm Tần nói đến đây trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng

- Ta không tin hắn ta có thể đối phó được với cả Nhị Lâu.

- Lõ hắn có thể đối phó được với Nhị Lâu thì sao đây?

Vị trưởng lão kia trầm ngâm hồi hồi rồi nói.

- Đến lúc đó cũng không phải là chuyện của chúng ta nữa.

Thâm Tần thâm thúy nói.

Mà lúc này Thâm Tần phát hiện Diệp Hạo đang lấy thổ nhưỡng Tương Lai cảnh sơ kỳ ra để bắt đầu đột phá.

Chuyện gì thế này?

Chẳng lẽ tu vi của hắn vẫn còn ở Quá Khứ cảnh đỉnh phong?

Nhưng làm sao có thể chứ?

Nếu thật sự là Quá Khứ cảnh đỉnh phong, vậy sao hắn có thể huỷ diệt được phân hội?

Nhưng mặc kệ tu vi Diệp Hạo có phải là Quá Khứ cảnh đỉnh phong hay không, Thâm Tần cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Dù sao ba chiếc chiến hạm bên cạnh Diệp Hạo cũng không phải để trưng cho đẹp.

Bây giờ Thâm Uyên thương hội tổn thất nặng nê,f tuyệt đối không phải là đối thủ của ba chiếc chiến hạm kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận