Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1957: Thưởng Tinh Thạch

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-------------------------

Lăng Nguyên trong miệng mọi người chính là một thanh niên mặt trắng, nghe bốn phía Tu Sĩ thảo luận, sắc mặt của hắn rất khó coi.

Nhưng hắn không cách nào phản bác được.

Bởi vì hắn thật không dám để điểm tích lũy cao hơn một trăm, cứ như vậy Diệp Hạo có thể nhanh chóng tìm tới hắn.

Lăng Nguyên vẫn có một ít tự biết rõ.

Hắn biết mình không phải đối thủ của Diệp Hạo, vì vậy hắn luôn trốn tránh đối phương.

Diệp Hạo nhìn Lăng Nguyên một chút không nói gì, cho dù hắn lại muốn lộng chết đối phương, cũng không thể ra tay trong trường hợp này?

- Hạng tám Tinh Linh Tộc Mạt Lỵ 99 điểm.

- Mạt Lỵ không phải tuyệt đỉnh cao thủ Tinh Linh Tộc sao? Nghe đồn nàng cùng cấp bậc với Bạo Long đó.

- Mạt Lỵ cũng bảo lưu.

- Tình huống như vậy mà còn không bảo lưu sẽ bị Đại Ma Vương xử lý đó.

Vẻ mặt Mạt Lỵ không có bao nhiêu biến hóa.

Nàng tò mò nhìn Diệp Hạo, cất tiếng.

- Ngươi có thể nói cho ta biết, tại sao ngươi làm thế không?

- Ta không hiểu ý cô là gì?

- Cùng toàn bộ thế giới là địch.

- Chỉ có như vậy mới có thể đánh ra uy danh hiển hách của nhân tộc.

- Ngươi không lo lắng thất bại?

- Sẽ không đâu.

Diệp Hạo chém đinh chặt sắt đáp.

Sắc mặt Mạt Lỵ có chút biến đổi, nàng nhìn Diệp Hạo thật sâu một chút.

- Linh Tộc chúng ta có thể rời khỏi trường tranh đấu này không?

- Cái này phải xem Linh Tộc các ngươi lựa chọn ra sao rồi?

Diệp Hạo lạnh nhạt hỏi.

Mạt Lỵ trầm mặc không nói.

Lúc này, đạo thân ảnh kia nhàn nhạt mở miệng:

- Hạng mười Mộc Tộc Mộc Thông chín mươi chín điểm tích lũy.

- Mộc Thông?

- Ta nghe nói Mộc Thông là một khúc gỗ sinh trưởng trong hỗn độn.

- Mộc Thông cũng sợ à.

- Lực uy hiếp của Đại Ma Đầu cũng quá mạnh rồi?

Đạo thân ảnh kia đọc xong danh sách mười vị trí đầu, sau đó đọc đến tiếp danh sách phía sau, khi đọc đến cái tên thứ một trăm, Tu Sĩ trong sân đều bị choáng váng.

Bởi vì từ hạng bảy đến hạng một trăm, điểm tích lũy cũng là 99.

Điều này nói rõ cái gì?

Bọn hắn rất rõ ràng!

Lo lắng Diệp Hạo tìm tới cửa!

- Tốt, hiện tại dựa theo điểm tích lũy ban bố phần thưởng.

Đạo thân ảnh kia nói đến đây, nhìn về phía Diệp Hạo:

- Ngươi nghĩ được chưa?

- Ta muốn dùng một phần ba điểm tích lũy đổi Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

Đạo thân ảnh kia vung tay lên trước mặt Diệp Hạo xuất hiện sáu trăm hai mươi sáu khối Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

- Ta muốn dùng một phần ba điểm tích lũy còn lại đổi Hạ Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

Diệp Hạo vừa nói xong, trước mặt hắn xuất hiện tám trăm ba mươi lăm khối Hạ Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

- Ta muốn dổi thành Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

Đạo thân ảnh kia đang muốn cho Diệp Hạo Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch thì chợt ngây ngẩn cả người:

- Ngươi nói cái gì?

- Ta nói dùng tất cả điểm tích lũy còn lại đổi Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

Diệp Hạo bình tĩnh nói lại.

- Ngươi xác định?

Đạo thân ảnh kia nhấn mạnh.

Diệp Hạo đang định nói cái gì thì Thạch Nam vội vàng giật áo hắn.

- Ngươi bị ngu hả?

- Cô không hiểu.

Diệp Hạo nhìn Thạch Nam rồi nhin về phía đạo thân ảnh kia:

- Đổi đi.

Đạo thân ảnh kia cũng cũng không do dự, trước mặt Diệp Hạo xuất hiện 83,000 khối Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

- Tại sao ngươi lại làm như thế?

Thạch Nam truyền âm cho Diệp Hạo.

- Cô tin ta không?

Diệp Hạo hỏi lại.

- Tin chứ.

- Nếu cô tin thì chút nữa cũng đổi Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch đi.

Thạch Nam suy nghĩ một chút rồi nhẹ gật đầu.

Cô thật không biết Diệp Hạo muốn làm gì, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng.

- Nếu ngươi tin lời của ta thì chút nữa dùng điểm tích lũy hối đoái Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch đi.

Diệp Hạo chần chờ một chút rồi nói với Thiên Dật.

Ánh mắt Thiên Dật lóe lên một cái, chợt khẽ gật đầu.

Thiên Dật cũng không biết Diệp Hạo muốn làm gì, nhưng Diệp Hạo có ân cứu mạng hắn. Vì vậy, cho dù Diệp Hạo bảo hắn làm gì, hắn cũng sẽ không chút do dự đáp ứng.

- Thạch Nam, tới lượt ngươi.

Lúc này, đạo thân ảnh kia nhìn về phía Thạch Nam.

- Ta dùng một phần ba điểm tích lũy hối đoái Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

Thạch Nam nói khẽ.

Thạch Nam vừa nói xong, trước mặt nàng xuất hiện 110 khối Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

- Ta dùng một phần ba điểm tích lũy đổi Hạ Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

Thạch Nam nói tiếp.

Trước mặt Thạch Nam xuất hiện một 148 khối Hạ Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

- Ta dùng toàn bộ điểm tích lũy còn lại đổi Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

Thạch Nam lần nữa kinh hãi toàn trường.

- Tình huống như thế nào đây?

- Ai có thể nói cho ta biết chuyện gì xảy ra không?

- Chẳng lẽ Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch trân quý hơn Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch à?

- Chắc chắn có chuyện gì đó bí mật.

- Cái này không phải nói nhảm à? Nếu không có mờ ám thì Thạch Nam sao có thể làm việc ngu ngốc như vậy?

Vương Phá Thiên nhìn thấy vậy, sau đó nhịn không được truyền âm cho Thạch Nam:

- Thạch Nam, trong đó có nội tình gì sao?

- Không.

Thạch Nam cười híp mắt đáp.

- Vậy tại sao ngươi không hối đoái Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch?

Vẻ mặt Vương Phá Thiên không tin hỏi lại.

- Ta không muốn.

Thạch Nam trả lời làm cho Vương Phá Thiên bất mãn, nhưng hắn không tiện nói gì.

Cân nhắc lại, sau đó Vương Phá Thiên vẫn quyết định lựa chọn Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

Thật ra, Vương Phá Thiên lựa chọn rất chính xác.

Diệp Hạo cũng sẽ không dùng Thượng Thương Chi Thủ biến Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch trong tay hắn thành Thượng Phẩm đâu.

Đợi đến khi Tu Sĩ toàn trường đã đối hoái điểm tích lũy xong, đạo thân ảnh kia lại lấy ra một khối Thời Gian Tinh Thạch đưa cho Diệp Hạo.

- Đây là một khối Thượng Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

Diệp Hạo mừng hí hửng nhận lấy.

- Xét thấy lần này ngươi biểu hiện trác tuyệt, ta quyết định cho ngươi thêm một khối Thời Gian Tinh Thạch.

Đạo thân ảnh kia vừa nói vừa đưa cho Diệp Hạo một khối Thời Gian Tinh Thạch, khác biệt chính là khối Thời Gian Tinh Thạch này tản ra ánh sáng càng thêm lóa mắt, Diệp Hạo lần đầu tiên nhìn thấy đã có một loại xúc động mê thất.

- Đồ tốt.

Đạo thân ảnh kia kịp thời thu khối Thời Gian Tinh Thạch này vào trong một hộp gấm.

- Tiền bối, đây là Thời Gian Tinh Thạch gì?

Diệp Hạo có chút kích động hỏi.

- Ngươi bây giờ có được những Thời Gian Tinh Thạch này, nhưng đến Thần Vực thì không thể dùng được.

Đạo thân ảnh kia bình tĩnh nói:

- Bởi vì pháp tắc nơi đó càng thêm hoàn thiện, không phải thế giới này có thể sánh.

Diệp Hạo lập tức hiểu ý tứ vị kia.

- Tiền bối, ý của ngươi là ——?

- Khối Thời Gian Tinh Thạc này ẩn chứa trăm năm lực lượng thời gian, đây cũng là ta trong lúc tình cờ có được.

Đạo thân ảnh kia nhìn Diệp Hạo, trong mắt lộ ra một vòng vẻ chờ mong:

- Hi vọng tương lai ngươi có thể đi càng xa ở Thần Vực.

Diệp Hạo cung kính nhận lấy.

- Đa tạ tiền bối.

Diệp Hạo rất rõ ràng đây là một cơ duyên to lớn.

Bây giờ hắn có được rất bao nhiêu Thời Gian Tinh Thạch, nhưng những Thời Gian Tinh Thạch này đến Thần Vực không thể dùng, mà Diệp Hạo đi đường Đại Đạo cực tiêu tốn thời gian.

Nếu cứ thế mãi Diệp Hạo sẽ rớt lại phía sau.

Đây không phải điều mà hắn muốn. Mà bây giờ có trăm năm thời gian này, hắn trong thời gian ngắn sẽ không thua cùng giai nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận