Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2744: Ngươi Đối Với Ta Có Oán

Theo việc thế lực khắp nơi đều đồng loạt giao ra địa bàn của mình, rất nhiều tu sĩ đều đưa ánh mắt của mình nhìn vào Viêm Hoàng tông. Bọn họ rất muốn biết lúc này Viêm Hoàng tông sẽ làm thế nào?

Đối kháng?

Viêm Hoàng tông có thực lực này, cũng có khả năng này.

- Ngươi tính làm thế nào?

Cẩu Tôn đứng ở bên người Diệp Hạo nói.

- Viêm Hoàng tông cũng nên bày tỏ thái độ chứ.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

- Từ bỏ địa bàn hiện giờ.

Cẩu Tôn tựa hồ cũng đã nhận ra.

- Không cần thiết phải đối kháng với Thiên Không thành.

- Ngươi phải biết Thi Âm thật sự có khả năng siêu thoát.

- Cho tới bây giờ siêu thoát không bao giờ là một chuyện đơn giản.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Hơn nữa nếu Thi Âm thật sự có thể siêu thoát…cũng không tệ.

- Vì sao?

- Trong lúc Thời Gian chi chủ còn chưa biết tung tích, Thần vực xuất hiện một siêu thoát, đối với Thần vực mà nói cũng là một chuyện tốt.

- Tấm lòng ngươi thật rộng lớn.

- Ai bảo do ngươi không cầu tiến cơ chứ?

Cẩu Tôn ngây ngẩn cả người.

- Tự nhiên sao lại kéo lên người ta?

- Nếu ngươi có thể siêu thoát, ta làm sao lại lui bước được chứ? Cho dù có dùng hết nội tình của tông môn, ta cũng muốn giành giật cho ngươi.

Cẩu Tôn ngượng ngùng.

- Chuyện này…chuyện này, vô địch chi cảnh nào có dễ dàng đạt được như vậy?

- Ngươi giúp ta tuyên bố với Thần vực, kể từ hôm nay Viêm Hoàng tông từ bỏ chín trăm chín mươi chín đại vực ở Nam vực.

Sắc mặt Cẩu Tôn hoàn toàn thay đổi.

- Từ bỏ hoàn toàn lợi ích ở Nam vực sao?

Diệp Hạo gật đầu.

- Hi sinh như vậy có phải lớn quá không?

- Đối với thế lực khác, Viêm Hoàng tông buông bỏ cũng không tính là nhiều.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Ngươi đã nghĩ kỹ chưa?

- Thật ra từ mười năm trước lực lượng ở Nam vực đã bắt đầu dời đi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Tốt lắm.

Nghe Diệp Hạo nói vậy, Cẩu Tôn cũng không khuyên bảo nữa.

Sau một khắc, âm thanh của Cẩu Tôn vang dội toàn bộ Thần Vực.

- Kể từ hôm nay Viêm Hoàng tông từ bỏ chín trăm chín mươi chín đại vực ở Nam Vực.

Lời tuyên bố của Cẩu Tôn khiến rất nhiều tu sĩ thất vọng. Bởi vì bọn hắn nghĩ Viêm Hoàng tông sẽ đứng ra chiến một trận với Thiên Không thành.

Ai có thể ngờ được quái vật như Diệp Hạo cũng lựa chọn nhượng bộ cơ chứ.

- Thiên Không thành thật sự mạnh như vậy sao?

- Trong tay Viêm Hoàng tông vẫn có lá bài tẩy có thể ngăn cản thành chủ Thiên Không thnafh, nhưng át chủ bài ấy Viêm Hoàng tông sẽ không vận dụng tùy tiện.

- Đúng, thật ra thế lực khắp nơi chỉ nhường địa bàn, cũng không có nghĩa là các thế lực đó nhận thua.

- Chỉ cần thành chủ Thiên Không thành chưa siêu thoát, ai là bá chủ cuối cùng của Thần vực còn chưa biết.

- Đừng nhìn Diệp Hạo hiện giờ nhựng bộ, nếu đợi đến lúc Diệp Hạo trưởng thành, thành chủ Thiên Không thành chưa chắc đã là đối thủ của Diệp Hạo.

- Trong tình huống đồng giai, Diệp Hạo xưng vương.

Thi Âm nhìn về phương hướng Viêm Hoàng tông, ánh mắt nàng lóe lên tia sáng không rõ. Trước đó nàng còn lo lắng Viêm Hoàng tông sẽ không nhường địa bàn ra, bởi vì nếu như vậy hai bên sẽ phải ra tay đánh nhau. Mà chuyện này không phải Thi Âm không muốn đánh thì không cần đánh.

Vì sao?

Các đại thế lực toàn bộ Thần vực đều nhường địa bàn của mình ra, thế nhưng Viêm Hoàng tông lại không hề tỏ bất kỳ thái độ gì.

Như vậy nghĩa là sao?

Chính là không thèm để Thiên Không thành ở trong mắt.

Lúc này Thiên Không thành nhất định phải xuất binh.

Nói thật Thi Âm cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần có thể chống lại chiến hạm cấm kỵ cấp trong tay Diệp Hạo. Đừng quên lão hồ ở Thanh Khâu kia cũng là vô địch chi cảnh, nhưng thiếu chút nữa cũng bị đánh chết rồi.

Quả thật phù văn trên chiếc chiến hạm kia đã bị tiêu hao không ít, nhưng vấn đề là mình có thể chống lại những phù văn còn dư lại hay không?

Đây cũng là một vấn đề.

Nếu thua, rất nhiều thế lực sẽ phản công. Cục diện hoàn hảo mà Thiên Không thành một tay sáng lập ra cũng có thể sẽ bị chôn vùi.

Nàng không dám đánh cược.

Cũng may Viêm Hoàng tông kịp thời nhường địa bàn Nam vực ra.

Mọi người đều biết Viêm Hoàng tông có ba đại thế lực. Viêm Hoàng tông, Viêm Hạ tông, Thiên Nhãn tổ chức. Thiên Nhãn tổ chức là tổ chức tình báo, tổng bộ của họ cũng chỉ ở một đại vực, điều này không ảnh hưởng quá nhiều đối với toàn cục. Nhưng Viêm Hoàng tông và Viêm Hạ tông lại khác, địa bàn mà bọn họ chiến cứ ảnh hưởng đến kế hoạch mà nàng bố trí.

Cũng may Viêm Hoàng tông đã nhượng ra toàn bộ địa bàn của Viêm Hạ tông.

- Cảm tạ.

Thi Âm nhìn theo phương hướng của Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Diệp Hạo không nói.

Hắn biết rõ tiếp theo Thiên Không thành sẽ tiến vào quá trình điên cuồng khuếch trương. Đến lúc đó Thiên Không thành sẽ trở thành bá chủ trên danh nghĩa ở Thần vực.

Chỉ là làm bá chủ của Thần vực lại không hề đơn giản như vậy.

Diệp Hạo lắc đầu quay người trở về bên trong Viêm Hoàng tông.

Sau khi hắn đi tới đại điện nghị sự mới phát hiện cơ hồ toàn bộ cao tầng Viêm Hoàng tông đều đến đông đủ.

- Tông chủ, chúng ta thật sự phải nhường địa bàn Nam vực ra sao?

Trong lòng Khổng Dĩnh Nhi rất khó chịu.

Thật ra nàng cũng hiểu Cẩu Tôn sẽ không tùy tiện mà nói lời như vậy. Nhưng trong lòng nàng vẫn tồn tại một tia hi vọng.

- Từ hôm nay trở đi Viêm Hoàng tông toàn lực phối hợp giúp Viêm Hạ tông di chuyển.

Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái chậm rãi nói.

Ánh mắt đám người Khổng Dĩnh Nhi lập tức ảm đạm.

Bọn họ biết chuyện này không thể nào vãn hồi được nữa.

- Thực lực Viêm Hoàng tông chúng ta không hề kém hơn Thiên Không thành, vì sao chúng ta lại phải nhường đi địa bàn Nam vực?

Ánh mắt Khinh La vùng vẫy một hồi, cuối cùng vẫn quyết định nói ra.

- Bởi vì Viêm Hoàng tông muốn từ từ phát triển thực lực bản thân.

Diệp Hạo nhìn Khinh La, nhẹ nhàng nói.

- Tạm thời nhượng bộ nhưng không phải chịu thua, hiểu chưa?

- Nếu đã không chịu thua, vậy vì sao phải nhượng bộ:?

Khinh La trừng mắt nhìn Diệp Hạo nói.

- Bởi vì Viêm Hoàng tông không có cường giả cấm kỵ cảnh đỉnh phong.

Diệp Hạo yên lặng chốc lát, nghiêm túc nói.

- Nhưng Viêm Hoàng tông không phải có...

Khinh La vừa nói đến đây liền bị Diệp Hạo cắt ngang.

- Át chủ bài của Viêm Hoàng tông cũng chỉ có hai thứ kia, một khi đã tiêu hao hết cũng sẽ không còn nữa. Đến lúc đó, khi Viêm Hoàng tông gặp nguy hiểm, chúng ta lấy cái gì ra để ngăn cản?

Khinh La không biết phải trả lời thế nào.

- Dĩnh Nhi, lần di chuyển này sẽ do ngươi toàn quyền quyết định, một khi đã phải di chuyển, vậy cũng đừng để cái đuôi gì ở lại.

Diệp Hạo nhìn Khổng Dĩnh Nhi chậm rãi nói.

- Ta hiểu.

Khổng Dĩnh Nhi gật đầu một cái.

Không để lại cái đuôi chính là không để lại các nhân viên tình báo ở lại.

Hiệu suất làm việc của Viêm Hoàng tông rất nhanh. Rất nhiều tu sĩ Nam vực liên tục di chuyển đến địa phận của Viêm Hòng tông.

Thật ra địa phận của Viêm Hoàng tông cũng rất lớn.

Chín trăm chín mươi chín đại vực.

Mà những đại vực này có rất nhiều nơi còn chưa khai phá. Sau khi tướng sĩ Viêm Hạ tông đến đây cũng giúp rất nhiều đại vực ở đây được khai khẩn. Mà vào hôm nay lại có một khách không mời mà đến Viêm Hoàng tông.

- Không ngờ ngươi sẽ đến Viêm Hoàng tông.

Đến sảnh tiếp khách, Diệp Hạo xúc động khi nhìn thấy thân ảnh trước mặt.

- Hôm nay ta tới đây là có chuyện thương lượng.

Trung niên mặc đại bào nhìn Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Tiền bối nói đùa, có chuyện gì, ngươi chỉ cần phân phó là được.

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên một cái nói.

- Ngươi oán hận ta?

Trung niên mặc đại bào vẫn nghe ra được hàm ý trong đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận