Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2626: Khó Có Thể Tin

Trong mắt ba đại truyền nhân hoàng triều tràn đầy chấn kinh.

- Nữ tử này...?

- Tu vi của nữ tử này cùng lắm cũng mới vào Hợp Thần cảnh đỉnh phong, bây giờ bị quy tắc cưỡng ép mà tăng lên tới Thần Vương cảnh tầng thứ nhất, theo lý mà nói dù như thế nào cũng không thể nào hơn chúng ta được.

- Trừ phi tiềm năng của nữ tử này vượt xa chúng ta.

- Chẳng lẽ tương lai nữ tử này có thể đạt tới Thần Hoàng cao giai sao?

- Ngươi thấy khoảng cách của chúng ta tới Hoàng cấp cao giai xa lắm sao?

- Ngươi đừng nói với ta rằng tương lai nữ tử này có thể đặt chân đến Hoàng cấp đỉnh phong đấy.

- Chỉ sợ là vậy thôi.

- Thật mạnh.

- Các ngươi có chú ý đến Thiên Sứ tộc Athena lúc này kinh diễm nhất không?

- Đúng vậy, ngay cả Diệp công tử cũng không thể hơn nàng được.

- Tương lai nữ tử này không phải sẽ đặt chân đến nửa bước cấm kỵ đấy chứ?

- Không phải là không có khả năng này.

- Nếu nữ tử này đặt chân đến nửa bước cấm kỵ thật có lẽ sẽ làm thay đổi địa vị của Thiên Sứ tộc ở Thần vực.

Chỉ là dần dần tốc độ của tiểu Ảnh cũng chậm lại. Khi tốc độ của nàng bắt đầu dừng lại, chênh lệch giữa nàng và Diệp Hạo lại càng thêm rõ ràng. Nàng há mồm muốn hô, cuối cùng vẫn ngậm miệng lại. Nàng không thể ích kỷ kêu Diệp Hạo dừng lại để đợi nàng được. Lúc tiểu Ảnh ngừng hẳn, Diệp Hạo vẫn không hề có ý định dừng lại, không qua bao lâu hắn đã vượt qua cả người trung niên Thiên Sứ tộc kia.

- Ngươi... Sao ngươi có thể đi đến bước này?

- Tiểu thư nhà ngươi còn có thể đi đến đây, vậy vì sao ta không thể đi đến được?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Tiểu thư nhà ta kinh tài tuyệt diễm, ngươi làm sao có thể sánh được?

- Có muốn đánh cược không?

- Cược cái gì?

- Ta nghe nói thánh tuyền của Thiên Sứ nhất tộc các ngươi rất trân quý?

- Hoàng kim thánh tuyền có thể tăng cường tiềm lực của tu sĩ, dù là Thần Hoàng cấp cũng đều hữu hiệu.

Người trung niên kia ngạo nghễ nói.

- Ngươi từng thấy qua thứ này chưa?

Diệp Hạo nói xong trong tay liền xuất hiện một bình ngọc.

Thần niệm người trung niên kia quét qua một lần, sau một khắc trong mắt tràn đầy chấn kinh.

- Hỗn độn lưu tương.

- Xem ra ngươi biết cái này.

- Hỗn độn lưu tương không những giúp tăng lên lượng lớn sinh mệnh bản nguyên, hơn nữa còn có thể đánh vỡ cực hạn thân thể ngươi, giúp ngươi tiến vào một tầng cao hơn.

Người trung niên kia dùng ánh mắt móng bỏng nhìn bình ngọn trong tay Diệp Hạo.

- Sao ngươi lấy được hỗn độn lưu tương?

Bản nguyên sinh mệnh?

Bình thường mà nói khi tu sĩ đến Thần Vương cảnh bản nguyên sinh mệnh sẽ bị pháp tắc khóa cứng. Nói cách khác ngươi không còn nỗi khổ sinh lão bệnh tử nữa. Nhưng sinh mệnh bản nguyên của ngươi vẫn có một hạn mức cao nhất. Bản nguyên sinh mệnh liên quan đến lực lượng khí huyết, lực lượng khí huyết liên quan đến lực chiến đấu của ngươi. Nếu bản nguyên sinh mệnh tăng một lượng lớn sẽ kéo theo lượng thời gian phóng ra đại chiêu càng dài. Từ mà người trung niên kia chú ý chính là một lượng lớn!

Nói cách khác loại tăng lên này không chỉ một vài một ít. Hơn nữa hỗn độn lưu tương còn có thể đánh vỡ cực hạn của ngươi. Phải biết khi tu sĩ đạt đến giai đoạn nhất định sẽ không còn tăng lên nữa, trừ phi ngươi tiến vào cảnh giới tiếp theo mới có thể tiếp tục tăng lên.

Nhưng hỗn độn lưu tương lại có thể trong cảnh giới thấp mà đánh phá cực hạn của bản thân, như thế sẽ giúp cực hạn trong tương lai của ngươi đạt ở mức cao cấp hơn.

- Sao ta lấy được hỗn độn lưu tương ngươi không cần phải biết.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi nói xem, bao nhiêu giọt hoàng kim thánh tuyền mới tương đương với một giọt hỗn độn lưu tương này?

- Ba giọt.

Người trung niên kia nghĩ nghĩ nói.

- Ngươi chắc không phải đang đùa ta chứ?

Diệp Hạo không nói nhìn kia trung niên nói.

- Trên người của ta chỉ có ba giọt hoàng kim thánh tuyền.

Ngay sau đó người trung niên kia nói.

- Vậy chuyện này không cần phải nói tiếp nữa rồi.

Diệp Hạo nói xong liền cất bình ngọc vào.

- Trong tay của ta còn có 800 giọt Thần Vương dịch.

Người trung niên kia nói gấp.

Hắn lo Diệp Hạo không giao dịch với hắn nữa.

- Không đủ.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ở chỗ ta còn có bốn cây dược liệu Thần Vương cấp.

Người trung niên kia liếc nhìn túi càn khôn một chút rồi nói.

- Không đủ.

Diệp Hạo vẫn từ chối.

- Chỗ ta còn có ba khối vật liệu Thần Vương cấp.

Kia trung niên cắn răng nói.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ rồi nói.

- Được.

- Cược thế nào đây?

- Cược ta có thể hơn Athena không?

- Phải có giới hạn thời gian.

- Nửa khắc đồng hồ.

- Được.

Người trung niên kia nhìn thật sâu vào Diệp Hạo.

- Một lời đã định.

- Một lời đã định.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy người trun niên kia mới phá lên cười ha hả.

- Tiểu tử, ngươi chắc chắn sẽ thua thôi.

- Hiện tại đã nói lời như vậy có phải sớm quá không?

- Đợi chút nữa ngươi sẽ hiểu ý của lời nói này.

Diệp Hạo cười cười không có nói gì, hắn nhanh chân đi về phía Athena. Diệp Hạo chú ý tới Athena cố ý tăng nhanh tốc độ.

Một phút đồng hồ trôi qua.

Hai phút đồng hồ trôi qua.

Ba phút đồng hồ trôi qua.

Rất nhanh năm phút đồng hồ đã đi qua, nhưng Diệp Hạo vẫn không thể đuổi kịp Athena.

- Thì ra ngươi tinh thông hỏa đạo.

Diệp Hạo tựa hồ hiểu ra.

- Ta sinh ra từ trứng quang hỏa.

Athena khẽ mở môi anh đào cười dịu dàng nói.

- Ngươi chắc chắn ngươi thắng sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Nếu đấu về thứ khác có lẽ ta không bằng ngươi, nhưng về hỏa đạo ngươi sẽ không thể nào có thể thắng ta được.

Ánh mắt Athena lấp lóe hào quang thản nhiên.

- Có đúng hay không?

Nói xong tốc độ của Diệp Hạo cũng tăng lên nhanh chóng. Nhìn khoảng các giữa hai người ngày càng được rút ngắn, trong mắt Athena vẫn không hề có chút bối rối nào.

- Rất nhanh ngươi sẽ hiểu rõ chênh lệch của chúng ta không phải chỉ dùng sức mạnh là có thể bù đắp được.

Tiếng nói của Athena vừa rơi xuống đồng thời tốc độ của nàng cũng tăng nhanh như bão táp.

Chỉ là rất nhanh trong mắt Athena liền lộ ra vẻ bất an. Bởi vì dù Athena đã vận dụng toàn lực, thế nhưng khoảng cách giữa hai bên vẫn đang tiếp tục dần thu nhỏ lại.

Ngàn mét!

Trăm mét!

Mười mét!

Khi khoảng cách giữa Diệp Hạo và Athena chỉ còn ba mét, trong mắt Athena chỉ còn vẻ chấn kinh.

- Ngươi... Sao ngươi có thể còn nhanh hơn ta?

- Nhanh hơn ngươi chẳng lẽ là một chuyện rất khó hiểu sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

Xoát!

Diệp Hạo lần nữa gia tăng tốc độ chỉ trong nháy mắt đã vượt qua Athena. Con mắt Athena hung hăng co rụt lại.

- Không thể nào.

Athena biết thừa tình trạng của mình.

Phải biết nàng từng chiếm được một ngọn hỏa linh, ngọn hỏa linh đó dù không còn như năm xưa nhưng nó cũng đã từng là nửa bước cấm kỵ. Toàn bộ cảm ngộ hỏa đạo của hỏa linh nàng đều chiếm được, đây cũng là lý do vì sao nàng lại tự tin như vậy.

Nhưng hiện thực lại tát nàng một bạt tai thật mạnh.

- Chúng ta ở chỗ này tu hành chờ hộ đạo giả của ngươi.

Diệp Hạo nhìn Athena nói.

- Hộ đạo giả của ta sẽ không đưa thiếu vật liệu cho ngươi.

Athena trừng mắt Diệp Hạo nói.

Gì cơ?

Hắn đang xem thường Thiên Sứ nhất tộc bọn họ sao?

- Thật ngại quá, ta không tin được.

Diệp Hạo nói khiến Athena vô cùng tức giận.

Diệp Hạo liếc mắt nhìn Athena rồi khoanh chân ngồi xuống. Cường độ hỏa diễm nơi này vẫn chưa đạt đến cực hạn của hắn, nhưng không có nghĩa rằng hỏa diễm nơi này không có hiệu quả. Cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, cuối cùng người trung niên kia đã đến nơi này. Khi hắn nhìn thấy Athena đang tu hành ở sau lưng Diệp Hạo, trong đôi mắt tràn đầy biểu cảm không thể tưởng tượng được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận