Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 925: Tiên Vương Uy

Bàn tay lão giả hướng về phía Diệp Hạo bao phủ lại, đám người Vô Danh cảm thấy Thiên Địa đều bị cầm giữ.

Trốn, không tránh được.

Giấu, không giấu được.

Việc duy nhất có thể làm là trơ mắt chờ đợi vận mệnh giáng lâm.

Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng, toàn bộ năng lượng ức vạn Huyệt Khiếu thể nội bừng lên, Diệp Hạo luân động nắm đấm đánh tới đôi thủ chưởng, năng lượng hủy diệt trong nháy mắt xé rách không gian bốn phía.

Lúc Quyền Ý cùng bàn tay lão giả đụng vào nhau, Diệp Hạo lùi lại liên tục mấy bước, sắc mặt trở nên trắng bệch, một sợi máu tươi theo khóe miệng chảy ra.

- Cái gì?

- Vị này là ai?

- Tuổi còn trẻ đã có thực lực chống lại Tiên Tôn?

- Chẳng lẽ hắn là thập đại cự đầu trong Đằng Long Các sao?

Không ai chế giễu Diệp Hạo không địch lại lão giả.

Lão giả có tu vi gì?

Tiên Tôn cao giai.

Diệp Hạo chỉ chịu một chút vết thương nhẹ cũng đã đáng quý.

- Có chút thủ đoạn, khó trách ngươi ngông cuồng như vậy.

Lão giả nhìn thấy một kích bản thân không thể bắt giữ Diệp Hạo lại muốn xuất thủ lần nữa, nhưng ngay lúc này, một đạo âm thanh thanh thúy vang lên giữa không trung.

- Đệ tử Đằng Long Các là người mà lão gia hỏa ngươi có thể tùy tiện xuất thủ sao?

Tiếng nói vừa dứt, một đôi ngọc thủ tinh tế từ trong không gian đi ra, tiếp đó, nó đập vào trên ngực lão giả trong lúc hắn còn đang kinh ngạc.

Quang quác một tiếng, miệng lão giả phun ra một ngụm máu tươi, vô lực bay về phía sau rơi xuống.

Trong quá trình rơi xuống, lão giả thấy được một thanh y thiếu nữ lâng lâng xuất hiện bên cạnh Diệp Hạo.

Xuân!

Tiên Đình Chi Chủ thiếp thân thị nữ.

Nhìn thấy một màn này, lão giả co rụt con ngươi lại.

Hắn không ngờ người nhảy ra lại là vị này.

Đừng nhìn Xuân chỉ là một thiếp thân tỳ nữ, cho dù phong cương đại sử Trấn Quốc tướng quân cũng phải cho nàng ba phần mặt mũi.

- Không việc gì chứ?

Xuân nhìn Diệp Hạo, nhẹ giọng hỏi.

- Không có việc gì, đa tạ tiền bối viện thủ.

Diệp Hạo cung kính hướng về phía Xuân hành lễ.

- Ta là người phụ trách Đằng Long Các, ngươi bị trưởng lão Mục gia khi dễ, ta đương nhiên phải thay ngươi ra mặt.

Xuân cười nhạt một tiếng, nói.

Kỳ thật, chuyện này hoàn toàn không cần Xuân ra mặt, nhưng nàng một mực nhìn Diệp Hạo tương đối thuận mắt nên mới tự mình xuất thủ.

Sắc mặt Diệp Hạo đại biến.

Nhưng vừa nghĩ tới Xuân đạt đến tu vi Tôn Giả đỉnh phong, lại tăng thêm Tiên Đình Chi Chủ tự mình truyền thụ tuyệt học, nàng hoàn toàn có tư cách trở thành người phụ trách Đằng Long Các.

Xuân kiểm tra thương thế Diệp Hạo một lần, trong lòng lập tức thất kinh.

Tu vi Diệp Hạo lại cao đạt Tiên Tôn ba tầng cấp độ.

Điều này quả thực khó có thể tưởng tượng!

Khác không nói, Diệp Hạo chỉ dựa vào nhục thân đã có thể tiến nhập hàng ngũ thập đại cự đầu.

- Mục Hiền Thần, ngươi đã biết tội chưa?

Xuân nhìn về phía lão giả đang giãy dụa đứng lên ở nơi xa, hỏi.

- Không biết ta phạm tội gì?

Mục Hiền Thần trầm mặt nói.

- Đừng nói ngươi không biết Diệp Hạo là đệ tử Đằng Long Các.

Xuân cười lạnh

- Ngươi biết rõ vẫn ỷ vào tu vi xuất thủ, đây chính là chà đạp luật pháp Tiên Đình.

- Ta chỉ tức giận hắn xuất thủ với tiểu thư.

- Thế hệ tuổi trẻ tranh phong vốn được cho phép, đừng nói chỉ quất Mục Nguyệt Thanh một roi, cho dù hắn muốn nửa cái mạng cũng chỉ trách nàng không đủ thực lực.

Xuân lạnh lùng nhìn Mục Hiền Thần, nói

- Đây là quy tắc ngầm được các đại thế lực quyết định, chẳng lẽ ngươi có thể bao trùm lên trên các đại thế lực?

- Ta tức giận nhất thời mới làm ra cử động này nên không có gì đáng trách, còn nữa, tiểu tử này cũng không xảy ra chuyện gì.

Mục Hiền Thần trầm giọng nói.

- Xảo biện.

Xuân vừa dứt lời lại muốn xuất thủ.

Nhưng ngay lúc này, một đạo thân ảnh hư huyễn xuất hiện giữa không trung.

Lúc thân ảnh xuất hiện, toàn bộ tu sĩ không tự chủ quỳ xuống lạy.

Cho dù Xuân đã đạt đến Tiên Tôn đỉnh phong.

Diệp Hạo cũng cảm thấy loại uy áp này đến từ linh hồn.

Đây là thượng vị giả áp chế hạ vị giả.

Nhưng Diệp Hạo sao có thể tuỳ tiện quỳ xuống?

Dù vị trước mắt là cường giả Tiên Vương!

Mục Trường Dã kinh nghi nhìn Diệp Hạo.

Cho dù Xuân đã đạt đến Tiên Tôn đỉnh phong vẫn không thể chống đỡ uy áp bản thân a.

Diệp Hạo sao có thể?

Tiên Vương không cho phép kẻ khác khinh nhờn uy nghiêm!

Lúc này, ánh mắt Mục Trường Dã nhìn về phía Diệp Hạo trở nên lăng liệt lên.

Diệp Hạo lập tức cảm thấy uy áp bao phủ trên người trở nên cường hoành hơn.

- Diệp Hạo, đừng nỗ lực đối kháng uy áp Tiên Vương.

Xuân nhìn thấy một màn này thì vội nói.

Dù Diệp Hạo cố gắng kiên trì, hai đầu gối vẫn cong theo thời gian.

Mắt thấy muốn quỳ trên mặt đất, lực lượng Thần Huyết thể nội lập tức tỉnh lại, sau đó, trên người Diệp Hạo dâng lên một đạo khí tức vô cùng tôn quý, khí tức này so với khí tức Mục Trường Dã đạt đến cảnh giới Tiên Vương còn muốn tôn quý hơn.

Thậm chí không thể dùng tôn quý để hình dung.

Phải dùng đến Chúa Tể mới được.

Sau khi hai đầu gối thẳng lại, ánh mắt Diệp Hạo lạnh băng nhìn Mục Trường Dã

- Không ngờ Mục Tiên Vương cao cao tại thượng cũng làm ra hành động ỷ thế hiếp người.

Mục Trường Dã lộ ra ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.

- Tại sao ngươi không nhận uy áp Tiên Vương của ta?

- Bởi vì ngươi quá cặn bã.

Toàn trường xôn xao!

Diệp Hạo nói cái gì?

Hắn nói Mục Tiên Vương cặn bã?

- Lớn mật.

Bên trong lông mi Mục Trường Dã lóe lên một đạo sát cơ lăng lệ.

Ngay lúc Mục Trường Dã động sát cơ, Tiên Đình Chi Chủ đang nhìn tấu chương bên trong Tiên Đình khẽ động tâm thần. Sau một khắc, một đạo Đại Tinh Thần Chi Thế phá vỡ Không Gian Bình Chướng vô tận đánh về phía Mục Trường Dã.

- Đại Tinh Thần Chi Thế.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Mục Trường Dã bỗng nhiên đại biến.

Lúc hắn muốn ngăn cản, đạo Đại Tinh Thần Chi Thế giống như trường giang đại hà thôn phệ Mục Trường Dã, Đại Tinh Thần Chi Thế giống như vào chỗ không người xuất hiện bên trong tổ địa Mục gia.

- Mục Trường Dã, ngươi thật to gan.

Tiên Đình Chi Chủ vừa dứt lời, Mục Trường Dã vốn ngồi bên trong đại sảnh lập tức tái mặt.

- Tiên Đình Chi Chủ, ngươi có ý gì?

- Mục gia trưởng lão xuất thủ với Diệp Hạo đã vi phạm quy củ, không ngờ ngươi đường đường là Tiên Vương cũng dám vi phạm quy củ?

Tiên Đình Chi Chủ chắp hai tay sau lưng nói

- Nể tình các ngươi không tạo thành hậu quả nghiêm trọng, ta dành cho các ngươi hai sự trừng phạt. Thứ nhất, Mục Hiền Thần lập tức giao phó Tiên Đình minh chính điển hình; thứ hai, thu thuế Mục gia 2 năm sau tăng lên gấp bốn lần.

- Cái gì?

Sắc mặt Mục Trường Dã đại biến.

Hắn không ngờ Tiên Đình Chi Chủ trừng phạt bản thân nghiêm nghị như vậy?

- Có vấn đề sao?

Ánh mắt Tiên Đình Chi Chủ trở nên sắc bén.

- Không có vấn đề.

Dù trong lòng Mục Trường Dã không muốn, hắn cũng không dám làm càn trước mặt Tiên Đình Chi Chủ.

- Nếu về sau để ta phát hiện Mục gia có hành động làm loạn nhỏ nào, các ngươi cũng đừng mong ta xử phạt nhẹ nhàng bâng quơ như vậy.

Tiên Đình Chi Chủ vừa dứt lời, thân hình cũng tiêu tán theo.

Mấy hơi thở sau, một nhóm 12 người xuất hiện ở Minh Ngộ Tháp.

- Mục Hiền Thần, chúng ta đi thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận