Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2844: Giảo Sát

- Diệp công tử, không biết tương lai Cửu U chi linh trưởng thành đến mức nào?

Hắc Phượng nghĩ một lát lại hỏi.

- Bây giờ Cửu U chi linh đạt đến Nửa Bước Cấm Kỵ, tương lai nó có thể đặt chân đến Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Chỉ là…không có khả năng đặt chân đến Siêu Thoát cảnh.

- Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong?

Nghe được cái tên này, Hắc Phượng và cao tầng Hắc Minh môn đều kích động.

Phải biết toàn bộ Minh vực này, chiến lực mạnh nhất chính là cấp độ này.

Diệp Hạo đang định nói, tựa hồ hắn cảm ứng được cái gì đó.

- Không ngờ Lục Ma nhất tộc lại là một đám ngu xuẩn như vậy.

Diệp Hạo vừa nói xong, không gian xung quanh đám người liền chuyển đổi, sau một lần hô hấp, bọn hắn đã xuất hiện ở phía trên một khu vực.

Mà phía dưới khu vực này là nơi tập kết của hơn ngàn vạn đại quân.

Cầm đầu là một lão giả tinh thần mạnh mẽ, trên người hắn tản ra chấn động khiến trời đất cũng phải rung động.

Hắn bình tĩnh đứng ở đấy, tự hồ như toàn bộ thiên địa đều vận chuyển quay quanh hắn.

Ngay khi Diệp Hạo xuất hiện, hai con mắt lão giả kia liền tản ra ánh sáng sắc lạnh.

- Gọi người sau lưng ngươi ra đây.

- Chỉ một tên vô địch cảnh không khiến ta phải khuất phục.

Lão giả kia lạnh lùng nói.

Diệp Hạo biết vì sao lão giả này lại không sợ hãi.

Bởi vì bản thân hắn cũng là nhân vật cấp bậc này.

- Ngươi không nghĩ tới việc sau lưng ta là một Siêu Thoát cảnh sao?

Diệp Hạo nhìn lão giả kia nói.

- Nếu đứng sau lưng ngươi là cường giả Siêu Thoát cảnh, vậy ta nhận thua là được.

Âm thanh lão giả kia vừa rơi xuống, hắn liền cảm nhận được một luồng uy áp kinh thiên động địa.

Cỗ uy áp đó mạnh mẽ đến mức ngay cả chư hiên đều có thể bị đè sập.

Lão giả cảm thấy trên người hắn phảng phất như bị một ngọn núi lớn đè phải.

Khiến hắn cũng phải cong đầu gối xuống.

Dần dần, độ cong ngày càng lớn hơn.

- Không, ta là vô địch.

Nội tâm lão giả kia gầm thét lên.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn quỳ trên mặt đất.

- Bây giờ đã nhận thua chưa?

Diệp Hạo bình tĩnh hỏi.

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Lão tổ Lục Ma tộc không cam lòng hỏi.

- Ta là ai ngươi không cần biết.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Ta không biết Minh vực còn có thể sinh tồn được bao nhiêu năm. Tóm lại, trong vòng ba ngàn năm, các ngươi không được xâm lấn.

Lão tổ Lục Ma tộc nghi ngờ nhìn Diệp Hạo một hồi nói.

- Ta đáp ứng.

Có thể không đáp ứng được sao?

Không đáp ứng chỉ còn lại mỗi con đường chết.

Diệp Hạo nhìn lão tổ Lục Ma tộc thật sâu rồi mang theo đám người Hắc Phượng rời đi.

Về tới Hắc Minh môn, Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Hắc Minh môn các ngươi có thể ở đây ba ngàn năm, sau ba ngàn năm các ngươi nhất định phải rời khỏi nơi này.

- Diệp công tử, ngươi chuẩn bị rời đi?

Hắc Phương thổn thức nói.

- Tài nguyên mà ta đưa cho ngươi đủ để đẩy ngươi đến Nửa Bước Cấm Kỵ, nếu vận khí của ngươi tốt cho dù Cấm Kỵ cũng có khả năng.

Diệp Hạo nói xong liền xé rách không gian rời khỏi.

Nói đi là đi, không một chút lưu luyến.

Hắc Phượng kinh ngạc nhìn theo phương hướng Diệp Hạo rời khỏi.

- Diệp công tử, ta nhất định sẽ khiến Hắc Minh môn phát triển mạnh mẽ.

Ngay sau đó Hắc Phượng nhìn về phía cao tầng Hắc Minh môn nói.

- Hiện giờ, tông môn bắt đầu dời đi.

- Dời đi?

Toàn bộ cao tầng Hắc Minh môn đều ngẩn ra.

- Nhan gia mất một quân đoàn ở đây, các ngươi nghĩ Nhan gia sẽ không điều tra sao?

Hắc Phượng nghiêm túc nói.

- Ở trước mặt Nhan gia, chúng ta chỉ là giun dế.

Dừng một chút Hắc Phượng nói tiếp.

- Lần này Diệp công tử để lại cho chúng ta tài nguyên, đủ để chúng ta bế quan mấy ngàn năm.

Bởi vì khác biệt về thuộc tích công pháp nên rất nhiều tài nguyên mà Diệp Hạo lấy được khi ở trung tâm U Minh đều không thể dùng được.

Mà những tài nguyên này Diệp Hạo hầu như đều đưa hết cho Hắc Phượng.

Có thể nói những ngày này số lượng tài nguyên mà đám người Hắc Phượng lấy được còn nhiều hơn cả lượng tích luỹ qua mấy vạn năm.

Hơn nữa Diệp Hạo còn ban cho đám người Hắc Phượng một vài tài nguyên cao cấp, mà những tìa nguyên này Hắc Minh môn đều chưa từng gặp qua.

Nếu nói thẳng ra, chỉ cần dựa vào những tài nguyên này Hắc Minh môn có thể sẽ cá chép hoá rồng.

Về sau không còn phải là thế lực yếu đuối nữa rồi.

Cao tầng Hắc Minh môn thương lượng một hồi cũng cảm thấy đề nghị của Hắc Phượng chính xác.

Bởi vậy Hắc Minh môn lập tức bắt đầu chuyển đi.

Mà chuyện này cũng không có liên quan gì tới Diệp Hạo.

Trước đó Diệp Hạo cũng đã nói rất rõ, hắn chỉ làm một người qua đường, chỉ thế thôi.



Đại chiến giữa Minh thành và Dạ Ma tộc vẫn trong giai đoạn dầu sôi lửa bỏng.

Nhưng đối với cao tầng Minh thành, chiến thắng Dạ Ma tộc đã là chuyện ván đã đóng thuyền.

Bởi vì Dạ Ma tộc không những bị đánh lui, Nhân tộc bên này còn đánh vào hang ổ của bọn họ.

- Lần này chúng ta sẽ đánh tan Dạ Ma tộc.

- Dù không huỷ diệt Dạ Ma tộc, cũng phải khiến bọn hắn tổn thất nặng nề.

- Chúng ta phải xây dựng một phòng tuyến, phòng tuyến không phải ở Minh thành, mà là ở trong U Minh thế giới.

Trong bóng tối, Diệp Hạo lẳng lặng nhìn xem một màn này.

Khoé miệng hắn nhếch lên một nụ cười lạnh.

Nhân tộc Minh thành thật sự không nhìn xa trông rộng.

Đến lúc này mới nhớ đến việc xây dựng phòng tuyết ở U Minh thế giới?

Phải biết Nhân tộc từ rất lâu trước đã bắt đầu xây dựng phòng tuyến ở U Minh thế giới, nếu không phải vì kéo Yêu tộc, Linh tộc và các đại tộc xuống nước, Nhân tộc làm sao có thể dễ dàng từ bỏ bố trí phòng tuyến chứ?

Nhưng Nhân tộc ở Thần vực cũng không hề để Ma tộc thoải mái, ba lớp phòng tuyến không biết đã đưa tiễn bao nhiêu cao thủ Ma tộc rồi. Đến mức đã qua rất nhiều năm rồi nhưng Ma tộc vẫn chưa khôi phục lại được.

- Thế nào?

Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía hư ảnh nói.

- Đại quân Dạ Ma tộc quả thực không thể ngăn được quân tiên phong của Nhân tộc, nhưng ở U Minh thế giới có một cường giả Viêm Ma vô địch cảnh đang ẩn núp.

- Viêm Ma vô địch cảnh?

Diệp Hạo giật mình.

- Bên trong tiểu thế giới của Viêm Ma kia có ba mươi vạn đại quân tinh nhuệ.

Hư ảnh nhẹ nhàng nói.

- Ba mươi vạn đại quân tinh nhuệ?

Con mắt Diệp Hạo không khỏi híp lại.

- Đây là, gậy ông đập lưng ông.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

- Ngươi xem thử Nhan Kiều đang ở đâu?

- Nhan Kiều?

Thần niệm của hư ảnh quét một vòng, rất nhanh đã tìm được vị trí của Nhan Kiều.

- Nhan Kiều đang chém giết ở tiền tuyến.

Diệp Hạo nhanh chóng đi tới hướng Nhan Kiều.

Không qua bao lâu, hắn đã thấy Nhan Kiều toàn thân nhuốm máu.

Nhan Kiều suât lĩnh một đội, đánh chết từng tướng sĩ Ma tộc một.

Nhưng Nhan Kiều không hề để ý thấy hai quân đoàn đang dần dần bao vây nàng.

Diệp Hạo quét mắt toàn trường liền phát hiện đại quân Nhân tộc vốn nên phối hợp tác chiến với Nhan Kiều giờ đây lại không thấy ai cả.

Vì vậy khiến cho Nhan Kiều lâm vào tình trạng một mình chiến dấu.

Nhan Kiều thấy vậy lập tức nắm lấy chiến kiếm hô về một hướng.

- Mọi người theo ta xông lên giết.

Nhan Kiều biết rõ nhất định phải đâm thủng một lỗ hổng, bằng không đợi đến khi hai quân đoàn kia vây kín, bọn họ sẽ không thể nào chạy thoát được nữa.

Chỉ là Nhan Kiều vẫn chậm một bước, hai nhánh quân đoàn kia đã thành công vây kính quân đoàn do nàng thống lĩnh.

- Giảo sát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận