Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1847: Ai Có Thể Ngăn Cản

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Hàn Sở Di bị choáng váng.

Một mực đến nay, Hàn Trung đều thuyết phục Hàn Sở Di gả cho Diệp Hạo.

Nhưng Hàn Sở Di nàng lại thủy chung cảm thấy Diệp Hạo không xứng với mình.

Dù Diệp Hạo luyện chế được Ngũ Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan Tuyệt Phẩm, nàng vẫn cảm thấy như vậy chưa đủ.

Thế nhưng giờ khắc này Hàn Sở Di mới biết bản thân không có khả năng gả cho Diệp Hạo.

Không phải Diệp Hạo không xứng với nàng, mà nàng không xứng với người ta.

Thực lực của Diệp Hạo thuộc về hàng đỉnh cấp.

Bản thân bất quá chỉ là Thiên Tài Lục Cấp.

Như thế nào có thể xứng với hắn?

Tinh Thần Hàn Sở Di có chút cảm thán.

Nếu lúc trước bản thân dũng cảm một chút, không biết có thể có kết cục khác hay không?

Đáng tiếc trên đời này không bán thuốc chữa hối hận.

Giờ khắc này, cảm thán còn có Tiểu Miêu.

Vô luận như thế nào nàng đều không nghĩ đến Diệp Hạo còn muốn cường hoành hơn bản thân.

Tiểu Miêu tự nhận bản thân mạnh hơn La Châu Ngọc nhưng không quá nhiều, nhưng hiện tại La Châu Ngọc ngay cả một chiêu của Diệp Hạo cũng đỡ không nổi, bản thân ngăn cản một chiêu hai chiêu có ý gì?

Tiểu Miêu rốt cục minh bạch tại sao Diệp Hạo luôn rất lạnh nhạt, tính cách này của hắn trước kia Tiểu Miêu không thể lý giải nổi, nhưng giờ khi Diệp Hạo triển lộ tu vi bản thân, nàng đã hoàn toàn hiểu được lý do.

Có tu vi dạng này cần phải để ý sao?

Răng rắc!

Diệp Hạo một cước đá nát đầu gối La Kinh Thừa.

La Kinh Thừa kêu thảm một tiếng quỳ rạp xuống đất.

Diệp Hạo nắm tóc hắn, lạnh lùng nói.

- Ngươi yên tâm, ta hiện tại sẽ không giết ngươi, bởi vì ta muốn nhìn xem Thánh Đức Học Viện có thể xử lý loại bại hoại như ngươi không?

Nói xong câu này, Diệp Hạo cầm một túm tóc khuyến mãi thêm một lớp da đầu La Kinh Thừa giật xuống.

La Kinh Thừa đau đến toàn thân run rẩy.

Trong mắt hắn lộ vẻ cừu hận.

- Trừng cái gì ta móc mắt ngươi bây giờ.

Diệp Hạo vỗ vỗ mặt hắn, nói.

- Thả đệ đệ ta ra.

Lúc này La Châu Ngọc khôi phục một chút, khi thấy Diệp Hạo nhục nhã đệ đệ mình, nàng không khỏi gầm thét.

Diệp Hạo tặng cho La Châu Ngọc một cước.

Một đạo kính quang kinh khủng tức khắc bay đến trên người nàng.

La Châu Ngọc giống như một viên đạn pháo vô lực rơi xuống phía xa.

Toàn bộ người ở đây cạn lời.

- Ai nói cho ta biết chuyện này không phải thật đi.

- Đệ Tam Chân Truyền Thánh Đức Thư Viện bị một cước đá ngất? Nếu không phải tận mắt nhìn thấy ta sẽ không tin đâu.

- Quá bá đạo rồi.

- La Châu Ngọc những năm nay ỷ vào thân phận Đệ Tử Thánh Đức Thư Viện hoành hành bá đạo, ta đã sớm nhìn nàng không vừa mắt rồi.

- Đá tốt.

Diệp Hạo nhìn ánh mắt kinh khủng La Kinh Thừa, nói.

- Tỷ tỷ ngươi dựa vào cũng không cứu được ngươi đâu.

- Ngươi —— ngươi muốn như thế nào?

- Yên tâm, ta nói qua sẽ không giết ngươi, như vậy sẽ không giết ngươi.

Diệp Hạo nói rồi đập bả vai La Kinh Thừa.

Sau đó đá hắn ra xa đến mấy trăm mét.

- Tốt, hiện tại làm chính sự đi.

Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái, nói.

- Hiện tại bắt đầu bán 18 viên Ngũ Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan.

Diệp Hạo vừa dứt lời, rất nhiều Thế Lực Chi Chủ im lặng.

Hiện tại còn có tâm tình bán Tiên Đan?

Chẳng lẽ hắn không sợ Thánh Đức Thư Viện đến trả thù?

Bất quá vừa nghĩ tới tu vi Diệp Hạo, bọn họ lập tức bình thường trở lại.

Không nghi ngờ gì nữa, Diệp Hạo cũng có bối cảnh kinh khủng, nếu không hắn sao dám trước đánh hai người này trước mặt mọi người?

Đợi đến khi 18 viên Ngũ Phẩm Tiến Giai Đan bán xong, Diệp Hạo lại rút thưởng miễn phí đưa một viên Ngũ Phẩm Tiến Giai Đan.

- Diệp Công Tử, một tháng sau ngươi có phải muốn bán Cửu Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan?

Tiểu Miêu lúc này cười hỏi.

Diệp Hạo nhìn Tiểu Miêu một cái, nói.

- Đúng vậy.

- Nếu vậy, ta cung cấp Dược Tài, Diệp Công Tử có thể giúp ta luyện chế?

- Có thể.

Diệp Hạo lại tăng thêm một câu.

- Tôn Cấp trở lên và dưới Cửu Phẩm Vương Cấp ta đều có thể luyện chế.

Diệp Hạo cảm thấy nên nới lỏng tiêu chuẩn một chút.

Dù sao không phải người nào cũng có thể đặt chân đến Tiên Vương cả.

Lời Diệp Hạo làm rất nhiều ánh mắt giữa sân phát sáng.

Đại bộ phận Thế Lực muốn mua một viên Vương Đan đều thương cân động cốt, nhưng nếu mua Tôn Cấp Tiên Đan thì quá dễ dàng.

- Đều là Tuyệt Phẩm?

Lúc này Ái Lệ Ti nhẹ giọng hỏi.

- Đúng thế.

- Quang Minh Học Viện ta muốn định chế một nhóm.

Ái Lệ Ti nhìn Diệp Hạo, nói.

- Chỉ cần lấy ra Dược Tài, mọi thứ không vấn đề.

- Không khuyến mãi chút gì à?

Ái Lệ Ti trừng mắt hỏi lại.

- Ta không lấy thù lao Luyện Đan.

Diệp Hạo suy nghĩ một cái, nói.

- Cái này còn có thể.

- Chỉ ưu đãi như thế thôi hả?

- Cô cho rằng Luyện Đan không tiêu hao Tinh Thần à?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Còn chậm trễ thời gian Võ Đạo của ta nữa.

- Thế nhưng Võ Đạo ngươi đã mạnh như vậy.

Ái Lệ Ti nói đến đây trong mắt đầy vẻ u oán.

Sớm biết rõ Diệp Hạo có thực lực dạng này, nàng đã coi trọng Ngự Trùng hơn rồi?

Lần này thì tốt rồi.

Khó kết nối quan hệ với nhau.

- Nhất thời thắng thua thì có thể nói rõ cái gì?

Diệp Hạo cười nói.

Kỳ thật Diệp Hạo còn chưa nói hết câu.

Thời gian đưa đẩy chênh lệch giữa song phương sẽ ngày càng lớn.

- Ngươi rốt cuộc là Thiên Tài cấp mấy?

Ái Lệ Ti trầm giọng hỏi.

Câu nói này của Ái Lệ Ti làm Tu Sĩ giữa sân không khỏi nghĩ đến mà sợ.

Bọn họ chỉ vô ý thức cảm thấy tu vi Diệp Hạo cao hơn La Châu Ngọc, nhưng họ lại không nghĩ qua Diệp Hạo có phải Cửu Cấp Thiên Tài trong truyền thuyết hay không.

Cửu Cấp Thiên Tài trong tương lai thế có thể đặt chân Thần Cảnh.

- Chuyện này mà ngươi cũng phải đi hỏi à?

Diệp Hạo nhẹ nhàng trả lời.

Diệp Hạo tránh không đáp khiến thần sắc Ái Lệ Ti càng thêm ngưng trọng.

- Loại sự tình này có cái gì không thể nói?

Ái Lệ Ti nhìn chằm chằm Diệp Hạo, hỏi.

Diệp Hạo đang muốn nói cái gì thì một đạo thân ảnh lặng yên không một tiếng động xuất hiện giữa không trung.

Diệp Hạo không khỏi nhìn về phía thân ảnh kia.

- Vị này là ai?

- Lặng yên không một tiếng động xuất hiện trên đỉnh đầu nhiều người thế này chắc hắn là một Bán Thần.

- Tại sao ta cảm thấy khí tức vị này có chút quen thuộc?

- Giống như gặp qua ở đâu rồi.

Ngay khi Tu Sĩ đang thảo luận, đạo thân ảnh kia mở miệng nói.

- Chư vị, hôm nay ta tới đến đây để thông tri một việc, Ẩn Minh đang tạm thời ở Trân Châu Đảo, về sau chư vị muốn tuyên bố nhiệm vụ có thể đến đó.

Nói xong câu này, đạo kia thân ảnh chậm rãi biến mất.

Vô thanh vô tức rời đi như chưa từng xuất hiện.

- Thật Ẩn Nặc Thuật thật cao siêu.

- Không chút dấu vết lưu lại.

- Đối phương tinh thông Ám Sát Chi Thuật.

- Sát Thủ cấp Bán Thần? Ai có thể ngăn được?

Người mà những cái này Tu Sĩ thảo luận không phải ai khác, chính là Định Hải Châm.

Bất quá lúc này Định Hải Châm là lấy hình người.

Mà điều này cũng làm cho một chút Thế Lực trĩu nặng trong lòng.

- Bán Thần Đệ Nhị Cảnh.

- Không nghĩ đến Ẩn Minh ngoại trừ một Đệ Tam Cảnh đỉnh tiêm còn có một cường giả Đệ Nhị Cảnh.

- Ngươi có chú ý tới vị Đệ Nhị Cảnh này cũng không phải một loại đơn giản a.

Bạn cần đăng nhập để bình luận