Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1917: Ngươi Không Sai

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Ánh mắt Tử Đế lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Ngươi biết thứ gì?

- Cô là Thập cấp Thiên tài.

- Làm sao ngươi biết?

- Nếu cô không có tư chất như thế, sao Thạch Nam sẽ cam tâm tình nguyện đi theo cô đây?

Diệp Hạo cũng không thể nói Thạch Nam vô tình nói với mình được? Nếu như vậy chẳng phải bán đứng cô nàng?

- Ta đặt chân Đệ Nhị Cảnh cũng chưa được bao lâu, trong thời gian ngắn rất khó đặt chân Đệ Tam Cảnh.

Tử Đế lại nhẹ nhàng lắc đầu.

- Vậy từ từ sẽ đến.

Diệp Hạo nhún vai một cái.

- Ngươi nói thì nhẹ nhàng lắm.

Tử Đế nhìn Diệp Hạo một chút.

- Trong tay của ta có một lá bài tẩy.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười lên tiếng.

- Có thể bộc phát ra chiến lực của Thần Cảnh.

- Ngươi nói Thần Linh pháp chỉ?

Tử Đế giống như nghĩ tới điều gì:

- Thần Linh pháp chỉ không có bao nhiêu tác dụng đâu, bởi vì chúng ta bên này một khi vận dụng thì các tộc khác cũng sẽ vận dụng. Đến lúc đó, chúng ta không có cách nào thu tràng.

Ngươi có Thần Linh pháp chỉ?

Ai mà không có pháp chỉ?

Cường giả các đại tộc độ kiếp thì không có bao nhiêu thế lực sẽ vận dụng Thần Linh pháp chỉ.

- Nếu như Thần Linh pháp chỉ thì ta không nói làm gì.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Vậy đó là cái gì?

Tử Đế khẽ giật mình hỏi lại.

Ngoại trừ Thần Linh pháp chỉ ra Tử Đế không nghĩ ra được còn có cái gì nữa?

- Cô biết nơi nào có Thần Kim không?

Diệp Hạo không trả lời mà hỏi lại.

- Thần Kim?

Tử Đế trầm giọng nói:

- Thần Kim ngoại trừ cấm địa ra chỉ có ở Hỗn Độn.

- Thánh Đức Thư Viện các người từ đâu mà có được Thần Kim?

- Hỗn Độn.

- Có đánh dấu không?

- Ngươi muốn đi?

- Ừm.

- Chỗ kia rất nguy hiểm, cũng rất kỳ lạ.

Lúc này Thiên Côn nói:

- Năm đó mười đại tộc phái ra cao thủ hàng đầu tiến về đó, ta cũng dẫn theo mấy tôn cường giả Bán Thần tới đó, nhưng cuối cùng cao thủ đi cùng ta vẫn lạc hơn phân nửa, ta khó khăn lắm mới có được một khối Thần Kim to bằng đầu nắm tay.

Một khối Thần Kim to bằng đầu nắm tay có thể luyện chế thành ba tấm Thần Linh pháp chỉ.

- Các ngươi gặp được cái gì?

- Quỷ.

- Quỷ?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Tất cả mọi người đều là cường giả đó!

Còn sợ quỷ hả?

- Ta hoài nghi cửa động kia có kết nối với U Minh Đại Lục.

Thiên Côn nói ra làm người ta kinh ngạc không thôi.

- U Minh Đại Lục?

Sắc mặt Diệp Hạo biến đổi.

Đến giờ, hắn còn nhớ rõ U Minh Quỷ Thuyền.

Lúc trước, Diệp Hạo chú ý bên trên U Minh Quỷ Thuyền có ba ngàn cường giả Bán Thần.

Ba ngàn người!

- Ngươi biết U Minh Đại Lục?

Thiên Côn nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

Theo lý Diệp Hạo không nên biết U Minh Đại Lục mới đúng.

- Năm đó, ở trong Hỗn Độn ta từng gặp qua một chiếc U Minh Quỷ Thuyền, mà trên chiếc U Minh Quỷ Thuyền đó ta nhìn thấy ba ngàn Bán Thần.

- Ba ngàn Bán Thần?

Sắc mặt Thiên Côn xoát một chút thay đổi.

- Thực lực tổng thể U Minh Đại Lục rất mạnh.

Tử Đế trầm giọng nói.

Phiêu Miểu Đại Lục có ba ngàn Bán Thần không?

Có!

Nhưng ba ngàn Bán Thần của U Minh Đại Lục người ta có thể ngưng tụ thành một cỗ dây thừng, nhưng những Bán Thần của Phiêu Miểu Đại Lục lại đồng tâm hiệp lực à?

Đáp án là phủ định.

Còn nữa, ai có thể đảm bảo U Minh Đại Lục chỉ có ba ngàn Bán Thần này thôi?

Còn ai có thể đảm bảo người ta chỉ có một chiếc U Minh Quỷ Thuyền?

- Cho ta vị trí đi.

Diệp Hạo nhìn lên Thiên Côn nói.

- Ngươi thật muốn đi?

Vẻ mặt Thiên Côn nghiêm túc hỏi lần nữa.

- Ừm.

Diệp Hạo gật đầu.

- Lúc nào đi?

- Chờ đến khi Thời Gian Tinh Thạch hao hết thời gian chi lực sẽ đi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút đáp.

Hắn sở dĩ lựa chọn thời gian này cũng bởi vì hắn đặc biệt cần Thần Kim.

Không có Thần Kim cho dù vận dụng thiên phú Thần Thông hay thức tỉnh lại Tứ Phương Thần Thú cũng sẽ rất lãng phí tài nguyên.

Có Thần Kim có thể luyện chế Thần Linh pháp chỉ.

Thần Linh pháp chỉ tương đương với át chủ bài!

Thiên Côn nhìn về phía Tử Đế.

- Cho hắn đi.

Tử Đế trầm ngâm một chút nói:

- Nhưng ngươi phải cam trước khi thời gian Cấm Địa mở ra trở về đó.

- Được.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Chờ đến khi thời gian chi lực trong Thời Gian Tinh Thạch hao hết, ta sẽ điều một bộ phận cao thủ Tiên Vương trong các bộ lạc an bài đến học viện.

Tử Đế đột nhiên nghĩ đến cái gì.

- Ta cần các ngươi cam đoan tính mạng của bọn hắn an toàn.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

Diệp Hạo rõ ràng chuyện này mình không nên ngăn cản, bởi vì những Tu Sĩ bộ lạc này sớm nên đối mặt.

- Yên tâm.

Tử Đế gật đầu.

- Ta cũng sẽ hỗ trợ.

Lúc này Thiên Côn nói.

Diệp Hạo đang định gật đầu thì Thiên Côn nói tiếp:

- Vừa rồi ngươi nói ngươi có ba biện pháp, không biết biện pháp thứ ba là gì?

- Biện pháp thứ ba cho dù đối với ta cũng quá trân quý.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi lâu mới nói:

- Vì vậy, ta giờ không thể nào nói cho ngươi biết được.

Ánh mắt Thiên Côn sáng lên.

Không nghi ngờ chút nào, biện pháp thứ ba trong miệng Diệp Hạo khẳng định hiệu quả tốt nhất, nếu bàn về hiệu quả vẫn có lẽ từ xa vượt qua Sinh Mệnh Chi Tuyền.

Nhưng Thiên Côn thực nghĩ không ra còn có đồ vật gì mà vượt qua Sinh Mệnh Chi Tuyền cả.

Tử Đế thật sâu nhìn Diệp Hạo một chút nhưng không nói gì.

Sau khi Tử Đế và Thiên Côn rời đi, Diệp Hạo triệu tập tất cả mọi người lại.

Rất nhanh, hơn ba trăm ngàn tên Tu Sĩ hội tụ đến Diệp Thành.

Diệp Hạo nhìn chung quanh toàn trường một chút, nói.

- Kế tiếp ta sẽ đưa các ngươi đi tới một nơi, các ngươi sẽ ở nơi đó tu hành hai mươi năm.

- Diệp Công Tử, có phải Thời Gian Lĩnh Vực không?

Hồng Vận nhẹ giọng hỏi.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Các ngươi đã chậm hơn con em thế gia một đoạn thời gian rất dài, vì vậy các ngươi không thể tiếp tục chậm hơn bọn hắn.

Diệp Hạo ngưng âm thanh nói tiếp.

- Hai mươi năm này, ta sẽ tăng cường đầu tư tài nguyên, làm cho tu vi của các ngươi tăng hơn trước một bước.

Trước đó, Diệp Hạo còn không dám nói ra loại lời này, nhưng mà giờ hắn có được nhiều Thánh Tuyền và Dưỡng Linh Dịch như vậy, nên đã không lo lắng vấn đề tài nguyên Vương Cấp nữa.

Diệp Hạo vung tay lên, Tiểu Thiên Địa xuất hiện một vết nứt không gian to lớn, chợt hơn ba trăm ngàn Tu Sĩ theo trình tự đi vào.

Nếu trước kia Diệp Hạo còn không dám dẫn theo này ba trăm ngàn Tu Sĩ này tiến về Tiểu Thiên Địa, bởi vì cực hạn Tiểu Thiên Địa chịu đựng là một trăm ngàn thôi.

Nhưng giờ đã khác, Tiểu Thiên Địa lớn hơn đâu chỉ gấp mười.

Có thể thoải mái mà dung nạp này ba trăm ngàn Tu Sĩ này.

Đợi sau khi Diệp Hạo dẫn tất cả mọi người đi tới văn phòng thì con ngươi không khỏi híp lại.

Cửa phòng làm việc, một thanh niên khí vũ hiên ngang lẳng lặng đứng đó, ngày cả thiên địa tựa hồ cũng vây quanh thanh niên này.

Khi thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện gần đó thì thanh niên kia nhìn lại, Diệp Hạo lập tức cảm giác được cả bầu trời như đè về phía mình.

Thế?

Không đúng!

Đây là ý chí!

Thanh niên này ý chí chủ đạo Thiên Địa Đại Thế.

Cỗ thế này theo thanh niên nhìn chăm chú càng thêm nồng đậm mà bá đạo, khi đến giai đoạn nhất định thì Không Gian bốn phía Diệp Hạo cũng đổ sụp, nhưng sắc mặt Diệp Hạo từ đầu đến cuối không có biến hóa chút nào.

- Ngươi không sao?

Vẻ mặt thanh niên kia có chút biến đổi, kinh ngạc bật thốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận